Chương 497: Tâm tư của Mộc Hàm Yên
Phong Thái Lai
21/03/2013
Cuồng Sư nghe vậy kinh ngạc nhìn Nữu Nhi trong lòng Long Nhất, tặc lưỡi đáp: “Cùng… cùng tiểu nữ hài này… không lầm chứ?”
"Mạc Ngôn huynh, ngươi cũng hoài nghi ta sao? Nói đi, ngươi dám cược hay không?” Long Nhất nhìn Cuồng Sư cười, bộ dạng hắn rất kiên định.
Cuồng Sư lấy lại tinh thần, hiếu kỳ liếc nhìn Nữu Nhi vô tư kia đánh giá, hắn cũng biết trong việc này nhất định có gì đó kỳ quái, nhưng với tính cách của hắn vô luận là thế nào hắn cũng không lùi bước, vì thế vỗ vào bàn, hảo sảng nói: “Được, ta cùng tiểu oa oa này của ngươi đánh cược”.
"Nữu Nhi, còn chờ gì nữa?” Long Nhất vỗ mông Nữu Nhi một cái, vẻ mặt như thể gian kế đã thành công, phải biết rằng bụng của Nựu nhi như một cái động không đáy, hình như từ trước tới nay bụng chưa bao giờ biết no là gì.
Nữu Nhi sớm đã không chờ được nữa, miệng nhỏ khẽ mở, mỹ tửu trong vò hòa thành một dòng liên miên bất tuyệt chảy vào trong miệng, hai ba giây sau, một vò rượu đã cạn queo. Cuồng Sư còn đang cầm một vò uống ở bên cạnh liền trợn mắt há mồm, hắn đặt vò rượu xuống, nhìn Nữu Nhi chỉ trong chốc lát uống cạn mấy vò rượu còn lại, mà mắt không hề chớp một cái.
"Không thể so bì được, ta nhận thua, con gái của ngươi là quái vật sao?” Cuồng Sư nhìn Nữu nhi liếm mồm vẻ mặt thèm khát nhìn vào vò rượu của mình, cười khổ hai tiếng rất dứt khoát giương cờ trắng nhận thua.
"Hắc hắc, vậy điều kiện kia…” Long Nhất nhìn Cuồng Sư cười, hắn không chút che dấu vẻ vội vã nói.
"Đã thua cược, có điều kiện gì thì nói đi, Cuồng Sư ta nếu có chút nhíu mày thì không phải do cha me sinh ra” Cuồng Sư một hơi tu hết vò rượu còn lại, phả ra hơi rượu nói.
Long Nhất vẻ mặt tươi cười trở nên xáng lạn, đánh giá Cuồng Sư từ trên xuống dưới hết lần này đến lần khác, cứ như đang mua thịt gà, nhãn thần làm cho Cuồng Sư có chút sợ hãi.
"Mạc Ngôn huynh còn chưa gia nhập Thợ săn công hội phải không?” Long Nhất thản nhiên không chút kinh tâm hỏi.
"Chưa” Cuồng Sư kỳ quái nhìn Long Nhất, không biết vì sao hắn lại hỏi việc này.
"Kỳ thật điều kiện của ta cũng chẳng khó khăn gì, chỉ là muốn huynh gia nhập làm người trông coi Thưởng Kim Thợ săn công hội, huynh cũng biết Thợ săn công hội thù lao rất cao, tại phương diện này tuyệt đối không bạc đãi huynh” Long Nhất thản nhiên cười nói, Thưởng Kim Thợ săn công hội do hắn thao túng mặc dù đang phát triển, cao thủ khắp nơi tụ tập, nhưng phát triển tới bây giờ, chỉ dựa vào hai người A Nặc với A Nhĩ Pháp quả thật có chút lực bất tòng tâm, mấy tên cao thủ này đều tàn nhẫn không nghe lời, nếu không có một người danh tiếng cùng thực lực mạnh tọa trấn thật là rất khó quản lý.
"Trông coi?” Cuồng Sư ánh mắt lóe lên. Việc này với việc đơn giản gia nhập Thưởng Kim thợ săn công hội là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, lập tức, hắn liền biết Thưởng Kim thợ săn công hội có thể từ trong thời loạn thế quật khởi, nguyên lai Long Nhất là người đứng đằng sau thao túng.
Cuồng Sư có chút do dự, đương kim Hội trưởng của Dong binh công hội từng cứu hắn lúc nguy cấp, đó chính là nguyên nhân hắn lưu lại Dong binh công hội.
Bất quá đại lão gia hắn một lời đáng giá ngàn vàng, lời đã nói ra không thể làm trái, huống hồ hắn với Hội trưởng của Dong binh công hội cũng không có ước định, thề thốt gì. Do dự một lúc, hắn liền nói:” Được, ta đáp ứng điều kiện này”.
Sau một đêm huyên náo Bạch Vân hồ đã yên tĩnh trở lại, các con thuyền neo tại ven hồ đã thu lại các loại đèn lồng trang trí, trừ mấy làn gió nhẹ vi vu thổi lay động lá liễu nghe xào xạc, vạn vật tại Bạch Vân hồ giờ phút này phảng phất như đã ngủ say.
Bất quá nơi ăn chơi này luôn luôn như thế, đều là ban đêm buôn bán ban ngày nghỉ ngơi, lúc này các cô nương còn đang chìm trong giấc mộng.
Hồng Tụ phảng hoa lệ đang lẳng lặng neo tai cảng chuyên dụng, ngoài mấy tên hỏa kế đang ngáp, nhìn mãi không thấy bóng dáng người nào khác.
"Lộ Lộ, tên nam nhân tối hôm qua điều tra thế nào rồi?” ở giữa phòng. Mộc Hàm Yên đang ngồi trên ghế đạm đạm hỏi.
"Hồi tiểu thư, thuộc hạ đã tra rõ, đi theo hắn là hai vị phu nhân, một thị nữ cùng một bé gái. Hôm qua từ Nạp Lan đế quốc tới Bạch Vân thành, hiện đang trú tại Phượng Hoàng lữ điếm. Căn cứ theo lời hôm nay thám tử hổi báo, hắn cùng Cuồng Sư tại tửu lâu uống rượu, còn nghe thấy Cuồng Sư gọi hắn là Long huynh đệ” Lộ Lộ cung kính đáp.
"Long huynh đệ?” mắt Mộc Hàm Yên lóe lên, sắc mặt liên tục biến đổi, sau đó liền mỉm cười.
"Lộ Lộ, đến thành chủ phủ báo cho Cáp Lôi một tin, bảo hắn đến Phượng Hoàng lữ điếm thăm hỏi chủ nhân của hắn” Mộc Hàm Yên nói với Lộ Lộ đang đứng bên cạnh.
"Vâng, tiểu thư” Lộ Lộ trả lời rồi mở cửa đi ra, trong lòng có chút kỳ quái, chủ nhân của Cáp Lôi không phải là tiểu thư hay sao? Sao lại biến thành tên nam nhân kia rồi? Bất quá nghi hoặc chỉ là nghi hoặc, loại sự tình này không phải là việc nàng có thể hỏi.
Mộc Hàm Yên nét cười trên mặt từ từ trở nên có chút cay đắng. Nàng đi tới đi lui.
Chén rượu, chỉ thấy chén rượu táo đỏ như máu đang xoay tròn có chút chấn động.
Bỗng nhiên đôi mi thanh tú của Mộc Hàm Yên nhíu lại. Đứng dậy mở cửa phòng, liền thấy Tinh Tinh đeo khăn che mặt, cùng bốn thị nữ cầm kiếm hướng xuống lầu dưới mà đi.
"Ngươi đi đâu đấy?” Mộc Hàm Yên lạnh giọng hỏi, giống như rất chán ghét Tinh Tinh, nàng đối với Tinh Tinh có một loại cảm giác băng lạnh không nói nên lời.
“Đi dạo phố, không được sao? Chẳng lẽ cả việc này ngươi cũng muốn quản” Tinh Tinh dừng bước trào phúng nhìn Mộc Hàm Yên.
"Ngươi muốn đi tìm hắn?” Mộc Hàm Yến không để ý tới vẻ trào phúng của Tinh Tinh, lời nói mang theo chút nộ khí.
Tinh Tinh nhìn Mộc Hàm Yên, đột nhiên cười khanh khách nói: “Không sai, ta chính là muốn đi tìm hắn. Hắn tuy không tốt đẹp gì, nhưng ta thích, không chỉ tìm hắn thôi đâu, ta còn muốn đem thân dâng hiến cho hắn nữa”.
Mộc Hàm Yên ánh mắt trở lên lạnh lẽo, đừng thấy nàng ngày thường thì quyến rũ làm chúng sinh điên đảo, nhưng lúc này vẻ mặt này của nàng thật khiến người ta phát run, bộ dạng cực đoan này đồng thời xuất hiện trên thân mỗi người, thật là khiến người ta không thể tưởng tưởng nổi.
"Tức giận à? Ha ha, loại động vật máu lạnh như người cũng vì nam nhân mà ghen sao? Thật là kỳ tích, hừ” Người Tinh Tinh bình ổn trở lại, hừ lạnh một tiếng, đầu đã quay lại đi xuống dưới lầu.
Mộc Hàm Yên hít sâu một hơi, sắc mặt cực kì phức tạp, nàng vẫn tưởng rằng mặc dù đối với tên nam nhân này có cảm tình, nhưng lý trí của nàng cũng có thể khống chế, nhưng lúc này nàng phát hiện, cảm tình đối với nam nhân này đã vượt xa dự tính, vậy về sau nàng làm sao để đối diện hắn?
Mặt trời chói chang đã lên cao, không chút lưu tình thiêu đốt toà thành phồn hoa này, sơn thanh thủy tú chung quanh có lẽ hấp thụ không ít hơi nóng, bởi vậy sức nóng này vẫn trong phạm vi chịu đựng của mọi người.
Trên đường bóng người thưa thớt, nhiệt khí làm người ta không thể chịu nổi, nếu có một quả trứng đặt trên đó, tuyệt đối không quá vài phút sẽ biến thành trứng luộc.
Mà lúc này những trà lâu tửu quán có trang bị ma pháp làm lạnh trở nên cực kỳ đông đúc, tại đây uống một chén hồ băng trà hay thưởng thức hai chén rượu táo ướp lạnh, bốn năm hảo hữu tụ lại cùng nhau nói chuyện phiếm vô cũng vui vẻ.
Bạch Vân thành vì là thành thị to lớn bậc nhất, đương nhiên có tửu quán của Thưởng Kim Thợ săn công hội, hơn nữa còn thay thế tửu quán của các mạo hiểm giả, trở thành nơi mạo hiểm giả phải đến.
Lúc này, Long Nhất cùng Cuồng Sư đang ngồi trong phòng đặc biệt của Thưởng Kim tửu quán đàm cổ luận kim, đừng xem bộ dạng Cuồng Sư có chút lỗ mãng, đối với sự phát triển của cục thế Thương Lan đại lục lý giải cũng rất thông suốt, thiết tưởng một Vua dong binh độc lai độc vãng sao có khả năng một tên lỗ mãng hữu dũng vô mưu đây?
"Thiên hạ phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, hôm nay Thương Lan đại lục cục diện chia ba đã bị phá, án chiếu theo xu thế trước mắt, Thương Lạn đại lục tất sẽ về tay một vị quốc chủ” Cuồng Sư hớp một ngụm rượu, mồm đầy hơi men nói, hôm nay hắn đã coi Long Nhất như người mình, nói chuyện cũng không còn cố kỵ gì, huồng hồ Long Nhất rất hợp khẩu vị của hắn.
"Như vậy, quốc chủ ngươi nói đến là ai?” Long Nhất tay vỗ vào bàn, cười dài hỏi.
Cuồng Sư nhếch miệng cười, khuôn mặt râu ria như sư tử, hắn tục tằng cười nói: “Nội bộ Cuồng Long đế quốc phân tranh sợ rằng bách tính bình thường cũng đã phát giác ra, ai có thể lên ngôi thì một tên thô bỉ như ta không thể đoán được”.
Long Nhất cười hắc hắc hai tiếng, tuy cục thế trước mắt tựa hồ Tây Môn gia tộc đang chiếm thượng phong, nhưng việc này có thể thay đổi bất cứ lúc nào, một cục thế cực tốt có lẽ cũng có thể sẽ biến đổi.
"Bên Hoành Đoạn sơn mạch cũng không thể không đề phòng, theo ta biết, đương kim tộc trưởng Bỉ Mông tộc là một tên gia hỏa dã tâm cực lớn, nói không chừng có thể ở sau lưng đánh lén” Cuồng Sư nhắc nhở.
Điểm này Long Nhất đương nhiên biết, hắn cũng biết Ngân Kiếm và Bối Toa tuyệt sẽ không làm hắn thất vọng, theo tin tức tình báo bên đó truyền đến, Bối Toa đã lập uy thành công trong thú nhân tộc, lời nói cũng đã trở nên có trọng lượng hơn nhiều.
Lúc này, mục quang Cuồng Sư đột nhiên bị kiềm hãm, qua ma pháp kính trong phòng hướng tới đại sảnh đang huyên náo.
"Long huynh đệ, chuyện tốt của ngươi đến rồi” Cuồng Sư cười dâm đãng nói.
Long Nhất nhìn theo ánh mắt Cuồng Sư, quả nhiên nhìn thấy Tinh Tinh đeo mạng che cùng bốn thị nữ như hoa như ngọc cầm kiếm ngồi tại một cái bàn trống, hấp dẫn vô số mục quang thèm khát, bọn họ tuy không nhìn thấy diện mạo thật của Tinh Tinh, nhưng từ khí chất và dáng người có thể đoán là nàng rất đẹp, huống hồ tứ nữ bên nàng xinh đẹp vô cùng, tiểu thư đương nhiên phải xinh đẹp hơn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.