Quyển 7 - Chương 18: Trường Sa thái thú (hạ)
Dục Hỏa Trọng Sinh
26/08/2013
Binh sĩ kia kích động từ từ nói:
- Từ khi Đinh tướng quân xuất phát tất cả hành động đều vô cùng che giấu để tránh mục tiêu của quân địch cho nên Đinh tướng quân ra lệnh hành quân trong đêm sau đó tiếp cận mười dăm bên ngoài Bình Đô hối lộ lính thủ thành sau đó đem trăm binh sĩ giả làm phu buôn bán trốn vào bên trong, sau đó một đêm Đinh tướng quân tập hợp binh sĩ công kích cửa thành, quân địch bất ngờ nhanh chóng cửa thành được mở, Đinh Phụng tướng quân thừa cơ giết vào, kích trống hò hét, cứ như thế mà lấy được Bình Đô thành.
Trương Lãng nghe vậy thì cảm thán liên tục, trước sau phân phó cho binh sĩ kia nghỉ ngơi rồi lại đem tin tức này truyền xuống dưới, sau đó lại cho binh sĩ xuất phát khai mở Bình Đô, chuẩn bị cùng với Đinh Phụng tụ hợp, phát triển kế hoạch tiếp theo.
Sau một buổi Trương Lãng mang theo kỵ binh nhẹ nhàng ra ngoài Bình Đô thành.
Đinh Phụng sau khi biết nhân mã Trương Lãng tới thì lập tức tiến ra đón tiếp.
Ở bên trong Bình Đô thành còn giữ lại cảnh tượng giết chóc bi thảm, cho thấy cuộc chiến hôm qua tàn liệt thế nào.
Đinh Phụng báo cáo tình huống khiến cho Trương Lãng vô cùng hài lòng Trương Lãng cười thầm, người trẻ tuổi đắc ý là chuyện bình thường chỉ cần không kiêu ngạo tự mãn là được.
Ở Bình Đô thành một buổi Trương Lãng cảm thấy đứng ngồi không yên liền gọi Chu Du qua rồi nói:
- Công Cẩn buổi tối hôm nay ta mang kỵ binh qua ngươi thấy thế nào?
Chu Du nghĩ nghĩ rồi gật đầu:
- Cũng có thể chỉ là mới đánh xong một trận, cần phải tăng cường phòng ngự, tướng quân nên coi chừng thì hơn.
Trương Lãng nói:
- Ta biết rõ ta chỉ muốn đi đường vòng mà thôi tuy nhiên ta hi vọng sau này ngươi có thể chủ trì đại cuộc.
Chu Du cảm thấy được Trương Lãng tín nhiệm thì trầm tư một phen rồi gật nhẹ đầu.
Trương Lãng vui vẻ nói:
- Vậy thì ngươi phải phí tâm nhiều hơn, Công Cẩn tiếp nhận trách nhiệm ta không lo lắng nữa. Trương Ninh ta muốn dẫn đi ở trên người của ta cũng không có hảo thủ gì nhưng khô lâu binh sẽ để lại cho ngươi đây là binh chủng rất mạnh đó.
Sau đó Trương Lãng tổ chức một hội nghị.
Ở trong hội nghĩ Trương Lãng đem tất cả sự tình ở Bình Đô thành giao cho Chu Du, dưới mắt của các quan tướng Chu Du dù sao cũng chỉ là một hàng tướng, tuy nhiên bọn họ biết rằng Trương Lãng không hành động theo khuôn mẫu phàm là người Trương Lãng đề bạt chắc chắn có sở trường, đã như vậy bọn họ cũng đành phải nghe lệnh.
Chưa hết Trương Lãng giúp Chu Du lập uy liền nói:
- Chu Du hành động ai dám kháng lệnh chính là phản kháng ý tứ của ta quân pháp như sơn các ngươi về sau nghe hắn điều hành không được chống đỡ, có minh bạch không?
Chúng tướng đều đáp ứng.
Trương Lãng lúc này mới thỏa mãn vỗ vai Chu Du:
- Như vậy ta yên tâm rồi ít nhất ngươi cũng không làm ta thất vọng.
Chu Du cảm động nhìn Trương Lãng mình uy tín chưa đủ hiện tại không dễ dàng khống chế đám tướng lãnh này mặc dù mình có lòng tin nhưng cũng phải có thời gian để họ từ từ tiếp nhận.
Trương Lãng sau khi đem sự tình giao pho hoàn tất thì đem ba nghìn khinh kỵ binh xuất phát, trong đó có một trăm ưng vệ, Điển Vi và Trương Ninh.
Bình Đô thành bị công phá ba ngày sau Lưu Bị đã nhận được tin tức, tất cả mọi người đều kinh hãi, ai cũng không ngờ Giang Đô lại có viện quân nhanh như vậy thần không biết quỷ không hay lấy được Bình Đô.
Lưu Bị sau khi được tin tức này thì toát ra mồ hôi lạnh sớm biết Trương Lãng lợi hại nhưng không ngờ hắn lợi hại đến mức đó trong khoảnh khắc đã lấy được Bình Đô. Hiện tại cộng thêm vấn đề Trương Tiện đúng là thù trong giặc ngoài.
Thủ hạ của Lưu Bị thương lượng nguyên một buổi tối cuối cùng cũng nhất trí tăng binh ở An Thành huyện đem địch nhân ngăn cản ngoài Trường Sa quận, lúc chọn người Lưu Bị quyết định tự mình tiến về An Thành, kỳ thật thủ hạ của hắn cũng không có đại tướng để dùng.
Lưu Bị lần này hành động vượt qua dự kiến của Trương Lãng hắn không ngờ Lưu Bị lại thiếu kiên nhẫn như vậy Bình Đô thất thủ đã vội vàng mang binh tới An Thành huyện, ngẫm vậy cũng tốt để mình có thể nhanh chóng thực hiện kế hoạch.
Trương Lãng quyết định cải biến sách lượng, có ý định nửa đường chặn đường Lưu Bị lại.
Lưu Sa trấn chính là con đường thông qua Trường Sa cách An thành năm mươi dặm Trương Lãng vốn đi qua chỗ này nhưng sau khi nghe được tin tức ở Trường Sa truyền tới thì mang binh trở về, có ý định thủ ở chỗ này chờ Lưu Bị tới.
Binh mã của Trương Lãng ẩn nấp ở trong rừng cây ba nghìn kỵ binh là một con số không nhỏ mục tiêu rất dễ bạo lộ cần phải cẩn thận làm việc.
Tuy nhiên có một vấn đề khiến cho Trương Lãng suy nghĩ nửa ngày, chính là quang minh chính đại ngăn cản Lưu Bị hay là lén lút, nghĩ tới nghĩ lui Trương Lãng quyết định chọn cách thứ hai, Lưu Bị hiện tại đang ở thời kỳ khó khăn, mà hắn không hề cam lòng, cộng thêm mình khống chế một trận chiên Hoàng Hà, vô luận Viên Thiệu hay Tào Tháo ai thắng thì phương bắc cũng sẽ trở thành một nơi khó khăn mình chưa đủ để chống lại, cần có một minh hữu cường đại mà minh hữu này chính là Lưu Bị cho dù hiện tại hắn vô cùng nhỏ yếu nhưng cũng không thể đánh giá thấp dã tâm kiêu hùng.
Hai ngày nữa Trương Phi mang binh mã xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Lãng.
Sau đó Lưu Bị nhanh chóng mang trung quân tới, bởi vì đa phần binh mã mà Lưu Bị thống lĩnh là bộ binh cho nên tốc độ hành quân không được nhanh, ngay lập tức sắc trời trở nên tối đen, Lưu Bị để cho đại quân đóng ở Lưu Sa trấn.
Dùng qua bữa tối Lưu Bị cùng Quan Vũ, Trương Phi mấy người nói chuyện phiếm không ngoài chuyện quân đội.
Lúc này có một binh sĩ mang phong thư tới.
Quan Vũ và Trương Phi trò chuyện hồi lâu Lưu Bị vẫn không nói gì.
Quan Vũ quan tâm hỏi:
- Đại ca làm sao vậy trên thư này nói gì?
Lưu Bị vô cùng cổ quái giao thư cho Quan Vũ mà nói:
- Nhị đệ đệ xem thư này.
Quan Vũ tiếp nhận thư sau đó trên mặt lại có vẻ cổ quái.
Trương Phi nổi cáu:
- Nhị ca huynh nói sao?
Quan Vũ vuốt râu mà nói:
- Đây là thư Trương Lãng viết, hắn ước hẹn đại ca ra ngoài gặp mặt.
Trương Phi hồ đồ hỏi:
- Chẳng phải là gặp mặt sao tại sao phải khẩn trương như vậy?
Quan Vũ khé liếc Trương Phi mà trầm giọng nói:
- Tam đệ sao đệ lại hồ đồ như vậy bây giờ đại ca và Trương Lãng khai chiến đại ca hộ kiến Trương Lãng không nói hắn có tầm nhìn gì, một khi rơi vào mắt của người khác sẽ có ý kiến rằng đại ca tư thông với địch, lúc đó Trương Lãng rắp tâm hại người gây chuyện không tốt có phải là chết không?
- Từ khi Đinh tướng quân xuất phát tất cả hành động đều vô cùng che giấu để tránh mục tiêu của quân địch cho nên Đinh tướng quân ra lệnh hành quân trong đêm sau đó tiếp cận mười dăm bên ngoài Bình Đô hối lộ lính thủ thành sau đó đem trăm binh sĩ giả làm phu buôn bán trốn vào bên trong, sau đó một đêm Đinh tướng quân tập hợp binh sĩ công kích cửa thành, quân địch bất ngờ nhanh chóng cửa thành được mở, Đinh Phụng tướng quân thừa cơ giết vào, kích trống hò hét, cứ như thế mà lấy được Bình Đô thành.
Trương Lãng nghe vậy thì cảm thán liên tục, trước sau phân phó cho binh sĩ kia nghỉ ngơi rồi lại đem tin tức này truyền xuống dưới, sau đó lại cho binh sĩ xuất phát khai mở Bình Đô, chuẩn bị cùng với Đinh Phụng tụ hợp, phát triển kế hoạch tiếp theo.
Sau một buổi Trương Lãng mang theo kỵ binh nhẹ nhàng ra ngoài Bình Đô thành.
Đinh Phụng sau khi biết nhân mã Trương Lãng tới thì lập tức tiến ra đón tiếp.
Ở bên trong Bình Đô thành còn giữ lại cảnh tượng giết chóc bi thảm, cho thấy cuộc chiến hôm qua tàn liệt thế nào.
Đinh Phụng báo cáo tình huống khiến cho Trương Lãng vô cùng hài lòng Trương Lãng cười thầm, người trẻ tuổi đắc ý là chuyện bình thường chỉ cần không kiêu ngạo tự mãn là được.
Ở Bình Đô thành một buổi Trương Lãng cảm thấy đứng ngồi không yên liền gọi Chu Du qua rồi nói:
- Công Cẩn buổi tối hôm nay ta mang kỵ binh qua ngươi thấy thế nào?
Chu Du nghĩ nghĩ rồi gật đầu:
- Cũng có thể chỉ là mới đánh xong một trận, cần phải tăng cường phòng ngự, tướng quân nên coi chừng thì hơn.
Trương Lãng nói:
- Ta biết rõ ta chỉ muốn đi đường vòng mà thôi tuy nhiên ta hi vọng sau này ngươi có thể chủ trì đại cuộc.
Chu Du cảm thấy được Trương Lãng tín nhiệm thì trầm tư một phen rồi gật nhẹ đầu.
Trương Lãng vui vẻ nói:
- Vậy thì ngươi phải phí tâm nhiều hơn, Công Cẩn tiếp nhận trách nhiệm ta không lo lắng nữa. Trương Ninh ta muốn dẫn đi ở trên người của ta cũng không có hảo thủ gì nhưng khô lâu binh sẽ để lại cho ngươi đây là binh chủng rất mạnh đó.
Sau đó Trương Lãng tổ chức một hội nghị.
Ở trong hội nghĩ Trương Lãng đem tất cả sự tình ở Bình Đô thành giao cho Chu Du, dưới mắt của các quan tướng Chu Du dù sao cũng chỉ là một hàng tướng, tuy nhiên bọn họ biết rằng Trương Lãng không hành động theo khuôn mẫu phàm là người Trương Lãng đề bạt chắc chắn có sở trường, đã như vậy bọn họ cũng đành phải nghe lệnh.
Chưa hết Trương Lãng giúp Chu Du lập uy liền nói:
- Chu Du hành động ai dám kháng lệnh chính là phản kháng ý tứ của ta quân pháp như sơn các ngươi về sau nghe hắn điều hành không được chống đỡ, có minh bạch không?
Chúng tướng đều đáp ứng.
Trương Lãng lúc này mới thỏa mãn vỗ vai Chu Du:
- Như vậy ta yên tâm rồi ít nhất ngươi cũng không làm ta thất vọng.
Chu Du cảm động nhìn Trương Lãng mình uy tín chưa đủ hiện tại không dễ dàng khống chế đám tướng lãnh này mặc dù mình có lòng tin nhưng cũng phải có thời gian để họ từ từ tiếp nhận.
Trương Lãng sau khi đem sự tình giao pho hoàn tất thì đem ba nghìn khinh kỵ binh xuất phát, trong đó có một trăm ưng vệ, Điển Vi và Trương Ninh.
Bình Đô thành bị công phá ba ngày sau Lưu Bị đã nhận được tin tức, tất cả mọi người đều kinh hãi, ai cũng không ngờ Giang Đô lại có viện quân nhanh như vậy thần không biết quỷ không hay lấy được Bình Đô.
Lưu Bị sau khi được tin tức này thì toát ra mồ hôi lạnh sớm biết Trương Lãng lợi hại nhưng không ngờ hắn lợi hại đến mức đó trong khoảnh khắc đã lấy được Bình Đô. Hiện tại cộng thêm vấn đề Trương Tiện đúng là thù trong giặc ngoài.
Thủ hạ của Lưu Bị thương lượng nguyên một buổi tối cuối cùng cũng nhất trí tăng binh ở An Thành huyện đem địch nhân ngăn cản ngoài Trường Sa quận, lúc chọn người Lưu Bị quyết định tự mình tiến về An Thành, kỳ thật thủ hạ của hắn cũng không có đại tướng để dùng.
Lưu Bị lần này hành động vượt qua dự kiến của Trương Lãng hắn không ngờ Lưu Bị lại thiếu kiên nhẫn như vậy Bình Đô thất thủ đã vội vàng mang binh tới An Thành huyện, ngẫm vậy cũng tốt để mình có thể nhanh chóng thực hiện kế hoạch.
Trương Lãng quyết định cải biến sách lượng, có ý định nửa đường chặn đường Lưu Bị lại.
Lưu Sa trấn chính là con đường thông qua Trường Sa cách An thành năm mươi dặm Trương Lãng vốn đi qua chỗ này nhưng sau khi nghe được tin tức ở Trường Sa truyền tới thì mang binh trở về, có ý định thủ ở chỗ này chờ Lưu Bị tới.
Binh mã của Trương Lãng ẩn nấp ở trong rừng cây ba nghìn kỵ binh là một con số không nhỏ mục tiêu rất dễ bạo lộ cần phải cẩn thận làm việc.
Tuy nhiên có một vấn đề khiến cho Trương Lãng suy nghĩ nửa ngày, chính là quang minh chính đại ngăn cản Lưu Bị hay là lén lút, nghĩ tới nghĩ lui Trương Lãng quyết định chọn cách thứ hai, Lưu Bị hiện tại đang ở thời kỳ khó khăn, mà hắn không hề cam lòng, cộng thêm mình khống chế một trận chiên Hoàng Hà, vô luận Viên Thiệu hay Tào Tháo ai thắng thì phương bắc cũng sẽ trở thành một nơi khó khăn mình chưa đủ để chống lại, cần có một minh hữu cường đại mà minh hữu này chính là Lưu Bị cho dù hiện tại hắn vô cùng nhỏ yếu nhưng cũng không thể đánh giá thấp dã tâm kiêu hùng.
Hai ngày nữa Trương Phi mang binh mã xuất hiện ở trong tầm mắt của Trương Lãng.
Sau đó Lưu Bị nhanh chóng mang trung quân tới, bởi vì đa phần binh mã mà Lưu Bị thống lĩnh là bộ binh cho nên tốc độ hành quân không được nhanh, ngay lập tức sắc trời trở nên tối đen, Lưu Bị để cho đại quân đóng ở Lưu Sa trấn.
Dùng qua bữa tối Lưu Bị cùng Quan Vũ, Trương Phi mấy người nói chuyện phiếm không ngoài chuyện quân đội.
Lúc này có một binh sĩ mang phong thư tới.
Quan Vũ và Trương Phi trò chuyện hồi lâu Lưu Bị vẫn không nói gì.
Quan Vũ quan tâm hỏi:
- Đại ca làm sao vậy trên thư này nói gì?
Lưu Bị vô cùng cổ quái giao thư cho Quan Vũ mà nói:
- Nhị đệ đệ xem thư này.
Quan Vũ tiếp nhận thư sau đó trên mặt lại có vẻ cổ quái.
Trương Phi nổi cáu:
- Nhị ca huynh nói sao?
Quan Vũ vuốt râu mà nói:
- Đây là thư Trương Lãng viết, hắn ước hẹn đại ca ra ngoài gặp mặt.
Trương Phi hồ đồ hỏi:
- Chẳng phải là gặp mặt sao tại sao phải khẩn trương như vậy?
Quan Vũ khé liếc Trương Phi mà trầm giọng nói:
- Tam đệ sao đệ lại hồ đồ như vậy bây giờ đại ca và Trương Lãng khai chiến đại ca hộ kiến Trương Lãng không nói hắn có tầm nhìn gì, một khi rơi vào mắt của người khác sẽ có ý kiến rằng đại ca tư thông với địch, lúc đó Trương Lãng rắp tâm hại người gây chuyện không tốt có phải là chết không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.