Phong Lưu

Chương 300: Công phu túc cầu

Ngũ Lang Thúc

28/03/2013

Kháo! Xem cái này cũng có thể vui vẻ như vậy?

Trong lòng Đường Tiểu Đông cảm thấy không vui, hừ một tiếng, lập tức nhận được ánh mắt oán trách câu hồn của Quý phi nương nương.

Dương quý phi xoay người ra phía sau, thấp giọng nói gì đó với Hỷ Nhi, Cao Lực Sĩ cũng nghiêng đầu qua, trên mặt lộ dáng vẻ cười cười mờ ám.

Hỷ nhi chạy qua bên cạnh hắn, thấp giọng nói bên tai hắn:

- Nương nương nói, công tử hàng ngày ở nhà phong lưu khoái hoạt, một rồng chiến bát phượng, đã quên mất tình cảm của nàng rồi sao?

- Ách…

Ngụm nước trà vừa mới uống vào đã phun toàn bộ ra ngoài, mắt Đường Tiểu Đông lập tức trợn trắng lên.

Đây rõ ràng là khiêu khích mà. Truyền lời qua Hỷ Nhi như vậy, ngộ nhỡ Cao Lực Sĩ nghe thấy, quan hệ mờ ám của hai người chẳng phải lộ tẩy hết sao?

Chết mất!

Đối với dáng tươi cười mờ ám của Cao Lực Sĩ, Đường Tiểu Đông chỉ có thể cười khổ, ra sức xoa xoa hai gò má.

Biểu hiện uy mãnh của An Lộc Sơn hiện tại không chỉ chiếm được sự ủng hộ của bá quan văn võ cả triều, mà các phi tử cũng ra sức vỗ tay ủng hộ, ngay cả Dương quý phi cũng không ngoại lệ.

Trong lòng Đường Tiểu Đông đột nhiên trầm xuống, thầm kêu không ổn.

Theo các nhà sinh vật học, trải qua vô số lần khảo chứng khoa học, mùi cơ thể đối với người khác phái có sức hấp dẫn không thể giải thích được.

Nhìn An Lộc Sơn toàn thân mồ hôi nhễ nhại, càng thể hiện ra cơ thể tráng kiện, hoàn mỹ của hắn, khiến một đám phi tử của Đường Huyền Tông cảm thấy xuân tình nhộn nhạo, mị nhãn như tơ.

Con bà nó là con gấu! Trong lòng Đường Tiểu Đông cảm thấy không vui, ngoắc ngoắc Hỷ Nhi, gọi nàng tới bên cạnh thấp giọng nói:

- Hỷ Nhi tỷ, nhờ tỷ hỏi Quý phi nương nương một chút, có phải nàng thích An Lộc Sơn rồi không?



Hỷ Nhi ngây người ngẩn ngơ, trên mặt lộ vẻ cổ quái, do dự không muốn đi chuyển lời.

Dương quý phi nghe Hỷ Nhi chuyển đạt xong, khuôn mặt ửng đỏ, quay đầu trợn mắt oán giận.

Đường Tiểu Đông tình tứ nháy nháy mắt với nàng, lại ra hiệu với Hỷ Nhi, ý bảo nàng qua đây:

- Hỷ Nhi tỷ, nói với nàng, không được thích An Lộc Sơn. Còn nữa, hỏi Cao công công một chút, nói với hắn có một cách kiếm rất nhiều tiền, hỏi hắn có muốn tham gia hay không?

Thấy kích cúc, hắn liền nghĩ tới túc cầu (túc cầu).

Túc cầu, là môn hắn thích nhất hồi còn bé. Thời trung học và cao trung càng thêm si mê cuồng nhiệt. Các giải đấu của Ý, Đức, Anh, cúp Châu Âu, hầu như đều không bỏ trận nào.

So sánh túc cầu trong nước với nước ngoài, thật sự là muốn đập TV. Không phải hắn không yêu nước, mà là trình độ trong nước khiến hắn triệt để hết hy vọng.

Túc cầu trong nước, được người yêu bóng ví như một đám thái giám tới thanh lâu, muốn bắn mà không thể bắn.

Chỉ cần dốc sức mở rộng túc cầu, hứng khởi do trò chơi này mang đến, lợi nhuận mà nó mang lại chắc chắn là vô cùng lớn.

Đương nhiên, chỉ bằng lực lượng của hắn, sợ rằng có chút đơn bạc, cần phải liên kết thêm vài người có sức ảnh hưởng lớn nữa.

Nhạc phụ Lý Lâm Phủ nhất định là có thể được, tả thị ngự sử Dương Quốc Trung tham lam hơn người, chỉ xếp sau Lý Lâm Phủ. Dù thế nào cũng cần phải nhờ hắn hỗ trợ vài câu. Cao Lực Sĩ cũng là người có tiếng nói trước mặt Đường Huyền Tông và Dương quý phi. Có ba người này liên hợp, hắc hắc, trời có sập xuống cũng đã có bọn họ thay mình chống đỡ.

Thái giám tuy là nam nhân mà không có jj, đương nhiên sẽ không có hứng thú với nữ nhân.

Toàn bộ sự quan tâm của bọn họ đều chuyển sang vàng bạc châu báu. Cho nên, các thái giám thường thường đều đặc biệt tham tài. Cao Lực Sĩ cũng không ngoại lệ.

Vừa nghe có thể kiếm tiến, cả người hắn đều lên tinh thần, ra sức gật đầu đồng ý.

Nghe xong lời nhắn nhủ của Hỷ Nhi, Dương quý phi lại quay lại trợn mắt lườm hắn, thấy hắn cùng Cao Lực Sĩ biểu tình lén lút, tựa hồ có bí mật không thể cho người khác biết, lòng hiểu kỳ lại nổi lên, liều mạng vểnh tai nghe ngóng. Lực chú ý đều bị hấp dẫn qua đây mà quên mất An Lộc Sơn.

Đường Tiểu Đông nháy nháy mắt đưa tình với nàng, lộ ra dáng tươi cười mờ ám, khiến nàng đỏ ửng mặt, trừng mắt liếc hắn.



Đúng lúc này, trận kích cúc đã kết thúc. Đường Huyền Tông khích lệ An Lộc Sơn một phen, thưởng ngân lượng, sau đó cùng quý phi nương nương khởi giá hồi cung.

Văn võ bá quan cũng đều đứng dậy rời đi. Đường Tiểu Đông gọi Lý Lâm Phủ và Dương Quốc Trung. Ba người tìm một góc chụm đầu bàn luận. Cao Lực Sĩ cũng tranh thủ thời gian chuồn đến. Bốn người liền bắt đầu thương nghị chuyện kiếm số tiền lớn.

Đề nghị của Đường Tiểu Đông rất đơn giản. Kích cúc quá mức máu tanh, rất dễ dẫn đến tai nạn chết người, sau khi trận đấu kết thúc, chết một hai người, bị thương năm sáu người là bình thường. Vì vậy nên đổi việc túc cầu trên ngựa sửa lại thành đá bằng chân

trên sân cỏ.

Chân không linh hoạt bằng tay, không chỉ gia tăng độ khó của túc cầu, lại cực kỳ dễ theo dõi. Ngẫm lại sẽ thấy, đủ loại công phu xuất hiện trên sân bóng, khẳng định người xem sẽ rất thích thú, so với cưỡi ngựa túc cầu thì an toàn hơn nhiều.

Đối với đề nghị cuả hắn, Lý Lâm Phủ và Dương Quốc Trung cũng không có hứng thú gì, nhưng khi vừa nói đến việc giao dịch, đôi mắt đang híp lại của hai lão hồ ly lập tức mở bừng ra, bắt đầu thương lượng.

Có thể kiếm tiền, ai lại không lên tinh thần chứ?

Người khác có thể không đáng tin, nhưng Quỷ tài Đường đại công tử, đó chính là chủ nhân chuyên kiếm số tiền lớn, đại chiêu bài kiếm tiền của hắn mười phần là đáng tin.

- Chỉ cần có thể thuyết phục bệ hạ chấp nhận mở cuộc thi đấu túc cầu, hàng năm duy trì đều đặn như vậy, chúng ta bắt đầu làm nhà cái, có không muốn phát tài cũng khó.

Đường Tiểu Đông nói khiến ba người kinh ngạc không thôi.

Trận bóng này nếu mỗi năm duy trì tổ chức đều đặn, thật sự là tiền tài cuồn cuộn.

Ba người Lý Lâm Phủ, Dương Quốc Trung, Cao Lực Sĩ cùng hợp lực chắc chắn sẽ làm tốt. Lúc này bọn họ đều vỗ tay tán thành.

Toàn bộ các loại quy tắc thi đấu đều giao cho Đường Tiểu Đông xử lý, chỉ cần hoàn thành trong vòng ba ngày, sau đó mang tới đây, Cao Lực Sĩ sẽ nói phong thanh trước mặt Đường Huyền Tông và Dương Quý phi, thám thính phản ứng của hai người.

Chỉ cần ba người tán đồng, sự tình đã sớm thành công hơn phân nửa.

Đường Tiểu Đông trở lại Trung tâm ngu nhạc liền gọi Đường Nhu tới, kêu chuẩn bị giấy bút, ghi lại những gì hắn nói.

Quy tắc thi đấu túc cầu này chính là rập khuôn lại toàn bộ quy tắc túc cầu thời hiện đại. Trước đây hắn chính là một fan cuồng nhiệt của môn thể thao này, đã từng xem qua vô số trận đấu, đương nhiên cũng biết một vài quy tắc cơ bản.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook