Chương 71: Đàm phán.
Ngũ Lang Thúc
29/03/2013
Đường Tiểu Đông đỏ mặt cười khổ, tối hôm qua lăn qua lăn lại suốt một đêm, cái bụng đã phát sinh tiếng kháng nghị bất mãn.
Gần như lang thôn hổ yết hết quét sạch bữa sáng của Đường Nhu bưng lên, hắn thẳng thắn cho thấy ý đồ đến, chỉ là không nói xuất phát từ phương diện tài chính thiếu thốn.
Tuy rằng trong lòng đã nhận thức bản thân có quan hệ huyết thống với Thục Trung Đường Môn, thế nhưng rốt cuộc thực hay giả vẫn không thể xác định được, không có ý tứ mở miệng vay tiền, hắn muốn bằng vào năng lực của bản thân chính mình để dựng lên đế quốc thương nghiệp.
Đường lục thúc vỗ ngực sảng khoái đáp ứng, chuyện này hoàn toàn bao trên người hắn.
Có lẽ bởi vì đã nhìn thấy rất nhiều nữ cường nhân tại xã hội hiện tại, vì vậy cảm thấy vị Ngọc lão bản trước mặt này ngoại trừ vẻ khôn khéo, thành thục, ổn trọng ra, Đường Tiểu Đông không hề cảm nhận được một chút khí phách của nữ cường nhân, ngược lại có nhiều hơn phần thân thiết hòa ái.
Tuy rằng không đặt tới cấp bậc khuynh thành khuynh quốc, thế nhưng nói chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn hoàn toàn xứng đáng, hơn nữa trên bờ môi đỏ mọng thường xuyên để lộ nụ cười thân thiết hòa nhã, rất có sức cuốn hút vô hình, khiến người khác không tự chủ được bị nàng cảm nhiễm, thuyết phục.
Trước đó đã có tư liệu về Ngọc gia do Tần Thiên Bảo điều tra được, đồn thời cũng được Đường lục thúc chứng thực qua, Ngọc gia là do hai mẫu nữ cô quả sống nương tựa vào nhau, sản nghiệp tổ tiên lưu lại toàn bộ dựa vào Ngọc Nhược Vân gánh vác.
Năm nay Ngọc Nhược Vân hai mươi lăm tuổi, tại thời cổ đại Đại Đường không sai biệt lắm có thể coi là gái lỡ thì rồi.
Kỳ thực không phải là không gả được, mà là Ngọc tiểu thư không chịu gả, có người nói Ngọc tiểu thư chọn vị hôn phu với điều kiện cực cao, nam nhân có thể tiến vào pháp nhãn của nàng vốn đã cực kỳ thiếu, càng khiến nam nhân chùn bước chính là điều kiện đầu tiên của nàng --- Ở rể!
Ở rể, tức là ở rể, nhà nam phải tới nhà nữ ở, tùy theo tính của nhà nữ. Kỳ thực điều này đối với người nghèo không tính là cái gì, chỉ là người có tiền lại không thể bỏ được sĩ diện.
Trước khi đến, Đường Tiểu Đông nhờ Đường lục thúc dẫn hắn tới tham quan một số cửa hàng may mặc của Ngọc gia, thấy trong số các hàng hóa bày bán có rất nhiều nội y tình thú, hắn không cười nổi.
Không lâu sau khi hắn mở cuộc triển lãm bán hàng nội y tại Lôi Châu, trong thành Trường An nhanh chóng tràn ngập loại đồ phỏng chế này, chỉ là bản lĩnh của vị Ngọc tiểu thư này vô cùng khiến hắn bội phục, tuy nói là nội y phỏng chế, thế nhưng đều thoáng sửa đổi qua, hoa văn thêu càng thêm tinh mỹ xinh đẹp, thủ công thượng thừa, điều này giúp hắn có thêm hứng thú đàm phán với Ngọc tiểu thư.
Hắn biết Ngọc tiểu thư đã xem kỹ hắn, tú mục giống như những nữ tử lần đầu tiên nhận thức hắn, tràn ngập hiếu kỳ nồng đậm.
Có Đường lục thúc giới thiệu đảm bảo, giảm bớt đi rất nhiều phiền phức không đáng có, gia nhập thương minh, kỳ thực lục thúc có thể tự mình tác chủ, bàn với Ngọc Nhược Vân, chỉ là biểu thị tôn trọng đối với nàng.
Có kỳ tài thương giới, tuổi trẻ đầy hứa hẹn gia nhập thương minh, Ngọc Nhược Vân cầu còn không dược, thương hội Phúc Ngọc vốn không thể chịu nổi dự chèn ép của hai thương hội Kim Nguyên và Trường An, có một nhân tài giống như Đường Tiểu Đông gia nhập liên minh, tin tưởng sẽ có tác dụng trọng trấn Phúc Ngọc.
Nói tới dự định, Đường Tiểu Đông thẳng thắn, dự định hợp tác về chuyện may mặc với đối phương, hình thức y phục cho hắn cung cấp thiết kế, về phần phương diện khác thì hoàn toàn do đối phương phụ trách, song phương phân sáu bốn, hắn lấy bốn thành, đó chính là điểm giới hạn thấp nhất trong lòng hắn, không đồng ý thì không cần bàn.
Phân sáu bốn, tuy rằng bên mình chiếm sáu thành, thế nhưng tài chính, thành phẩm, thủ công đều là mình phải làm, có phiêu lưu cũng là do bản thân gánh chịu toàn bộ, Ngọc Nhược Vân không khỏi nhăn đôi mày liễu.
Tuy rằng Đường Phúc ngồi một bên không lên tiếng, thế nhưng biểu tình trên mặt cũng rõ ràng đang trách cứ Đường Tiểu Đông quá mức tham lam.
Đường Tiểu Đông tin tưởng mười phần, mỉm cười nói:
- Những sinh ý tại hạ đã làm ở Lôi Châu, Ngọc đại tỷ hẳn là đã từng nghe thấy?
Ngọc Nhược Vân không khỏi gật đầu, diễm vũ do Đường Tiểu Đông khai sáng tại Lôi Châu có thể nói là cách tân độc nhất vô nhị, cũng là lớn nhất trên lịch sử thanh lâu Đại Đường, mà nội y tình thú xinh đẹp khiến lòng người bị khiêu khích cực độ này càng là cách tân xưa nay chưa từng có đối với nữ tính Đại Đường.
Một nam nhân có bề ngoài rất bình thường, vì sao trong đầu lại có thể nghĩ ra được những thứ khiến người khác điên cuồng như vậy? Hai thứ hắn sáng tạo ra, không chỉ là sáng tạo thành công cực lớn, mà lợi nhuận cũng là bội số lần, hơn nữa oanh động toàn bộ Đại Đường vương triều, hiện tại, đề tài mọi người đàm luận nhiều nhất không ngoài tán đương vị Đường công tử bề ngoài bình thường này.
Để tăng thêm tính thuyết phục, Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:
- Chờ khi câu lạc bộ đêm và báo lá cải của ta đi vào buôn bán rồi, lý niệm tiêu thụ hoàn toàn mới sẽ không ngừng thúc đẩy hợp tác sinh ý của chúng ta phát triển không ngừng.
Câu lạc bộ đêm? Báo chí bát quái?
- Nói chung đều là những sáng tạo độc nhất vô nhị Đại Đường.
Không để ý tới vẻ mặt mờ mịt và hiếu kỳ của Ngọc Nhược Vân và Đường Phúc, Đường Tiểu Đông mỉm cười, ngậm miệng không nói, càng có vẻ thần bí.
- Tiểu Đông a, lục thúc già rồi, sau này chút sản nghiệp tại Trường An đều phải giao cho ngươi quản lý, có thể tiết lộ một chút hay không?
Đường Phúc bất chấp có người ngoài ở đây, hiếu kỳ cường liệt trong lòng sắp làm hắn phát điên rồi, áp sát bắt buộc Đường Tiểu Đông phải tiết lộ.
Đường Tiểu Đông ha ha cười nói:
- Lục thúc, đây chính là cơ mật thương nghiệp, đến lúc thực thi, ta tin tưởng tiêu thụ thương phẩm chí ít cũng sẽ tăng mạnh hai lần!
Tăng gấp gai?
Lượng tiêu thụ một lần tăng lên gấp hai, cũng chính là lợi nhuận tăng lên ít nhất gấp hai, đó là khái niệm gì?
Nhìn biểu tình của Đường Tiểu Đông, con số này vẫn còn là tương đối bảo thủ phỏng chừng.
Áp chế nội tâm hiếu kỳ cường liệt, Ngọc Nhược Vân cúi đầu trầm tư, hợp tác trên phương diện sinh ý giữa Ngọc gia và Đường Môn đã có rất nhiều năm rồi, hơn nữa thời điểm Ngọc gia phải đối mặt với khốn cảnh, Đường Môn rất nghĩa khí viện thủ toàn lực, nàng không lý do gì không tín nhiệm người Đường Môn.
Biểu hiện về thiên phú sinh ý của Đường Tiểu Đông cũng khiến người khác bị thuyết phục, hắn đạt được thành công thật lớn cũng càng khiến nàng không có lý do hoài nghi.
Gần như lang thôn hổ yết hết quét sạch bữa sáng của Đường Nhu bưng lên, hắn thẳng thắn cho thấy ý đồ đến, chỉ là không nói xuất phát từ phương diện tài chính thiếu thốn.
Tuy rằng trong lòng đã nhận thức bản thân có quan hệ huyết thống với Thục Trung Đường Môn, thế nhưng rốt cuộc thực hay giả vẫn không thể xác định được, không có ý tứ mở miệng vay tiền, hắn muốn bằng vào năng lực của bản thân chính mình để dựng lên đế quốc thương nghiệp.
Đường lục thúc vỗ ngực sảng khoái đáp ứng, chuyện này hoàn toàn bao trên người hắn.
Có lẽ bởi vì đã nhìn thấy rất nhiều nữ cường nhân tại xã hội hiện tại, vì vậy cảm thấy vị Ngọc lão bản trước mặt này ngoại trừ vẻ khôn khéo, thành thục, ổn trọng ra, Đường Tiểu Đông không hề cảm nhận được một chút khí phách của nữ cường nhân, ngược lại có nhiều hơn phần thân thiết hòa ái.
Tuy rằng không đặt tới cấp bậc khuynh thành khuynh quốc, thế nhưng nói chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn hoàn toàn xứng đáng, hơn nữa trên bờ môi đỏ mọng thường xuyên để lộ nụ cười thân thiết hòa nhã, rất có sức cuốn hút vô hình, khiến người khác không tự chủ được bị nàng cảm nhiễm, thuyết phục.
Trước đó đã có tư liệu về Ngọc gia do Tần Thiên Bảo điều tra được, đồn thời cũng được Đường lục thúc chứng thực qua, Ngọc gia là do hai mẫu nữ cô quả sống nương tựa vào nhau, sản nghiệp tổ tiên lưu lại toàn bộ dựa vào Ngọc Nhược Vân gánh vác.
Năm nay Ngọc Nhược Vân hai mươi lăm tuổi, tại thời cổ đại Đại Đường không sai biệt lắm có thể coi là gái lỡ thì rồi.
Kỳ thực không phải là không gả được, mà là Ngọc tiểu thư không chịu gả, có người nói Ngọc tiểu thư chọn vị hôn phu với điều kiện cực cao, nam nhân có thể tiến vào pháp nhãn của nàng vốn đã cực kỳ thiếu, càng khiến nam nhân chùn bước chính là điều kiện đầu tiên của nàng --- Ở rể!
Ở rể, tức là ở rể, nhà nam phải tới nhà nữ ở, tùy theo tính của nhà nữ. Kỳ thực điều này đối với người nghèo không tính là cái gì, chỉ là người có tiền lại không thể bỏ được sĩ diện.
Trước khi đến, Đường Tiểu Đông nhờ Đường lục thúc dẫn hắn tới tham quan một số cửa hàng may mặc của Ngọc gia, thấy trong số các hàng hóa bày bán có rất nhiều nội y tình thú, hắn không cười nổi.
Không lâu sau khi hắn mở cuộc triển lãm bán hàng nội y tại Lôi Châu, trong thành Trường An nhanh chóng tràn ngập loại đồ phỏng chế này, chỉ là bản lĩnh của vị Ngọc tiểu thư này vô cùng khiến hắn bội phục, tuy nói là nội y phỏng chế, thế nhưng đều thoáng sửa đổi qua, hoa văn thêu càng thêm tinh mỹ xinh đẹp, thủ công thượng thừa, điều này giúp hắn có thêm hứng thú đàm phán với Ngọc tiểu thư.
Hắn biết Ngọc tiểu thư đã xem kỹ hắn, tú mục giống như những nữ tử lần đầu tiên nhận thức hắn, tràn ngập hiếu kỳ nồng đậm.
Có Đường lục thúc giới thiệu đảm bảo, giảm bớt đi rất nhiều phiền phức không đáng có, gia nhập thương minh, kỳ thực lục thúc có thể tự mình tác chủ, bàn với Ngọc Nhược Vân, chỉ là biểu thị tôn trọng đối với nàng.
Có kỳ tài thương giới, tuổi trẻ đầy hứa hẹn gia nhập thương minh, Ngọc Nhược Vân cầu còn không dược, thương hội Phúc Ngọc vốn không thể chịu nổi dự chèn ép của hai thương hội Kim Nguyên và Trường An, có một nhân tài giống như Đường Tiểu Đông gia nhập liên minh, tin tưởng sẽ có tác dụng trọng trấn Phúc Ngọc.
Nói tới dự định, Đường Tiểu Đông thẳng thắn, dự định hợp tác về chuyện may mặc với đối phương, hình thức y phục cho hắn cung cấp thiết kế, về phần phương diện khác thì hoàn toàn do đối phương phụ trách, song phương phân sáu bốn, hắn lấy bốn thành, đó chính là điểm giới hạn thấp nhất trong lòng hắn, không đồng ý thì không cần bàn.
Phân sáu bốn, tuy rằng bên mình chiếm sáu thành, thế nhưng tài chính, thành phẩm, thủ công đều là mình phải làm, có phiêu lưu cũng là do bản thân gánh chịu toàn bộ, Ngọc Nhược Vân không khỏi nhăn đôi mày liễu.
Tuy rằng Đường Phúc ngồi một bên không lên tiếng, thế nhưng biểu tình trên mặt cũng rõ ràng đang trách cứ Đường Tiểu Đông quá mức tham lam.
Đường Tiểu Đông tin tưởng mười phần, mỉm cười nói:
- Những sinh ý tại hạ đã làm ở Lôi Châu, Ngọc đại tỷ hẳn là đã từng nghe thấy?
Ngọc Nhược Vân không khỏi gật đầu, diễm vũ do Đường Tiểu Đông khai sáng tại Lôi Châu có thể nói là cách tân độc nhất vô nhị, cũng là lớn nhất trên lịch sử thanh lâu Đại Đường, mà nội y tình thú xinh đẹp khiến lòng người bị khiêu khích cực độ này càng là cách tân xưa nay chưa từng có đối với nữ tính Đại Đường.
Một nam nhân có bề ngoài rất bình thường, vì sao trong đầu lại có thể nghĩ ra được những thứ khiến người khác điên cuồng như vậy? Hai thứ hắn sáng tạo ra, không chỉ là sáng tạo thành công cực lớn, mà lợi nhuận cũng là bội số lần, hơn nữa oanh động toàn bộ Đại Đường vương triều, hiện tại, đề tài mọi người đàm luận nhiều nhất không ngoài tán đương vị Đường công tử bề ngoài bình thường này.
Để tăng thêm tính thuyết phục, Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:
- Chờ khi câu lạc bộ đêm và báo lá cải của ta đi vào buôn bán rồi, lý niệm tiêu thụ hoàn toàn mới sẽ không ngừng thúc đẩy hợp tác sinh ý của chúng ta phát triển không ngừng.
Câu lạc bộ đêm? Báo chí bát quái?
- Nói chung đều là những sáng tạo độc nhất vô nhị Đại Đường.
Không để ý tới vẻ mặt mờ mịt và hiếu kỳ của Ngọc Nhược Vân và Đường Phúc, Đường Tiểu Đông mỉm cười, ngậm miệng không nói, càng có vẻ thần bí.
- Tiểu Đông a, lục thúc già rồi, sau này chút sản nghiệp tại Trường An đều phải giao cho ngươi quản lý, có thể tiết lộ một chút hay không?
Đường Phúc bất chấp có người ngoài ở đây, hiếu kỳ cường liệt trong lòng sắp làm hắn phát điên rồi, áp sát bắt buộc Đường Tiểu Đông phải tiết lộ.
Đường Tiểu Đông ha ha cười nói:
- Lục thúc, đây chính là cơ mật thương nghiệp, đến lúc thực thi, ta tin tưởng tiêu thụ thương phẩm chí ít cũng sẽ tăng mạnh hai lần!
Tăng gấp gai?
Lượng tiêu thụ một lần tăng lên gấp hai, cũng chính là lợi nhuận tăng lên ít nhất gấp hai, đó là khái niệm gì?
Nhìn biểu tình của Đường Tiểu Đông, con số này vẫn còn là tương đối bảo thủ phỏng chừng.
Áp chế nội tâm hiếu kỳ cường liệt, Ngọc Nhược Vân cúi đầu trầm tư, hợp tác trên phương diện sinh ý giữa Ngọc gia và Đường Môn đã có rất nhiều năm rồi, hơn nữa thời điểm Ngọc gia phải đối mặt với khốn cảnh, Đường Môn rất nghĩa khí viện thủ toàn lực, nàng không lý do gì không tín nhiệm người Đường Môn.
Biểu hiện về thiên phú sinh ý của Đường Tiểu Đông cũng khiến người khác bị thuyết phục, hắn đạt được thành công thật lớn cũng càng khiến nàng không có lý do hoài nghi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.