Chương 441: Hàng không mẫu hạm
Ngũ Lang Thúc
29/03/2013
Đường Tiểu Đông ngẩn ra, hắn xoa xoa mặt.
Con bà nó là con gấu! Biết bao công sức, vậy là tối qua chỉ chinh phục được thân thể nàng mà không lấy được trái tim nàng sao?
Thất bại!
Nếu nàng muốn ở lại, còn phải qua cửa Lôi Mị và Đường Nhu, trong lòng thở dài, thấp giọng nói:
- Đợi Cao Lệ ổn định, ta sẽ phái người đưa nàng về. Bây giờ nàng yên tâm ở lại Hán Giang đi.
- Tạ ơn đại nhân!
- Nàng nghỉ ngơi trước.
Đường Tiểu Đông nhanh chóng rời đi.
Ba ngày sau đến Hán Giang, quan viên lớn nhỏ ở Hán Thủy đều tới nghênh tiếp, tràng diện náo nhiệt khỏi phải nói.
Chiến báo từ Lạc Hà đảo truyền về, hạm đội Uy khấu sau khi tiến gần Lạc Hà Đảo liền triệt tiêu, không tấn công nữa. Điều này khiến Tô Văn thở phào một hơi.
Đại quân nghỉ ngơi hai ngày, Ngũ Thiên Chiếu vội ra lệnh binh sĩ vận chuyển tài vật niêm phong tại doanh trại Hán Giang, chờ san bằng Uy quốc mới phân chia tang vật.
Hắn tự sướng khi nghĩ tới lúc tiến vào hoàng cung Uy quốc, mỹ nữ vàng bạc châu báu, vô số bảo vật khiến lão sắc lang cười ha ha.
Để Đường Sương và Lý Đằng Giao ở trong phủ Thái Thú, lưu Đường Điềm, Kim Thuận Cơ chăm sóc hai nàng, đồng thời còn có mười hai Lãnh Huyết địa sát thủ hộ.
Lan Đình theo hắn xuất chinh bình định Cao Lệ, đại chiến Uy khấu sao có thể thiếu phần của nàng.
Hai ngày sau, hạm đội Uy Hải chở đầy binh lính giương buồm xuất phát, hướng về phía lạc Hà đảo.
Sau hành trình một ngày đêm, Hạm đội Uy Hải đã tiếp cận Lạc Hà đảo và cùng hạm đội Hán Giang tuần tra phụ cận đó hội họp với nhau.
Đi lên Lạc Hà Đảo, tùy ý có thể thấy được rất nhiều cự thạch oanh kích tạo thành những hố sâu. Rất nhiều binh sĩ đang xây dựng lại công sự, đủ thấy cuộc chiến thảm liệt cỡ nào.
Lý Hưng Chu là người đầu tiên nhào tới ôm ghì lấy Đường Tiểu Đông:
- Huynh đệ. Ngươi cuối cùng đã tới. Con bà nó là con gấu, nhất định phải làm một trận thật lớn mới được.
Mấy huynh đệ ôm nhau, lúc này, mọi lời nói còn không bằng một cái ôm mạnh mẽ, biểu đạt nội tâm sung sướng và kích động.
Mọi người đã chờ cuộc chiến với Uy khấu lâu lắm rồi.
Trên hòn đảo, hội nghị quân sự tối cao, Điển Mãnh, Tô Văn, Mã Viễn Phúc và các tướng lĩnh cao cấp khác cùng tham gia.
Uy quốc có danh xưng quốc đảo, mỗi một tiểu đảo là một thành thị. Muốn chiến đánh thật không dễ dàng, khi tấn công phải tiêu diệt hạm đội của chúng đầu tiên, nếu không sẽ tạo nên phiền toái to lớn.
Mông Trùng khoái đĩnh thường xuyên tuần tra ở ngoài khơi tìm kiếm tung tích Uy khấu, chuẩn bị tiến hành một trận đại chiến.
Liên tiếp ba ngày, trinh sát phụ trách tình báo không tìm thấy hạm đội của Uy khấu, nhưng cũng đã vận chuyển hai nhóm binh sĩ tới đây. Trong đó có một vạn binh sĩ Cao Lệ đến từ Cao Lệ châu và một nhóm lớn vật tư, ngoài ra bổ sung thêm hai mươi chiến hạm hải
cốt mới kiến thành.
Hiện tại số người đồn trú trên Lạc Hà Đảo lên tới mười lăm vạn và hai vạn thớt chiến mã, số lượng lương thảo tiêu hao mỗi ngày rất nhiều. Nhưng vẫn phải ngồi đợi thời cơ, thực sự không có biện pháp nào.
Sáng sớm ngày thứ tư, hạm đội liên hợp lấy Hán Giang làm chủ lực tiến vào Tô Lưu đảo của Uy khấu.
Công chiếm Tô lưu đảo trực tiếp uy hiếm Thiên Hạ đảo, sau cùng là Trường Kinh đảo.
Trường Kinh đảo là hoàng đô của Uy khấu.
Mục đích của Đường Tiểu Đông rất đơn giản, chính là muốn uy hiếp nơi ở của ngươi, bức hạm đội của ngươi phải ra quyết chiến.
Liên hiệp hạm đội tiến vào Tô Lưu đảo tiêu diệt một hạm đội Uy khấu , chiến hạm cập bờ, binh sĩ tràn vào đất liền.
Nói là phòng vệ toàn đảo, nhưng mà một đảo lớn như vậy sao có thể xây dựng công sự toàn bộ, phái cả đại quân vào đóng?
Đảo quốc của Uy quốc có hải trình rất phiền phức, vượt biển viễn chinh rất khó, cho nên từ xưa tới nay chỉ có Uy quốc đi xâm chiếm nước khác, chứ chưa có vương quốc cường đại nào tấn công Uy quốc. Cho nên phòng ngự trên đảo chủ yếu xây dựng ở những khu phồn hoa, còn đảo nhỏ thường không có bất kỳ công sự nào.
Đại quân tập kết tại nơi hẻo lánh, cho nên không gặp phải bất kỳ sự chống cự nào, chỉ có dân cư tại đây bất an chạy trốn.
Nhất định phải công chiếm Tô Lưu đảo, lấy lương thảo vũ khí cung ứng cho đại quân, hành động lần này nhằm vào hạm đội của Uy khấu, bộ binh và trọng hình công thành không đủ để cường công Tô Lưu thành.
Để dẫn dụ Uy khấu, đại quân gióng trống khua chiêng tiến sâu vào trong đảo.
Một vạn quân tiên phong Cao Lệ xung phong đi đầu, một đường cướp giết, nơi họ đi qua tất cả những thôn trang chỉ còn tro tàn.
Từ trước tới nay, chỉ có Uy khấu đi cướp bóc, đi hãm hiếp người ta, chứ chưa từng có chuyện ngược lại. Lúc này quân Cao Lệ phát tiết những phẫn hận tồn tại trong mấy năm qua. Sự trả thù này vô cùng tàn khốc.
Đối với một vạn quân tiên phong Cao Lệ, Đường Tiểu Đông không dựa theo quân kỷ mà buông tay cho họ làm bậy.
Mặc các ngươi cướp bóc, giết chóc, gian dâm ra sao lão tử không cần biết. Chỉ cần Tô Lưu đảo biến thành luyện ngục nhân gian, càng huyên náo càng tốt.
Đại quân gióng trống khua chiêng thẳng tiến vào trong đảo, sau năm ngày, quân tiên phong Cao Lệ đã cướp sạch những thôn trang bên ngoài Tô Lưu thành, chó gà không tha, phóng hỏa đốt thôn trang. Thủ đoạn này, hành vi này còn tàn nhẫn hơn Uy khấu nhiều.
Quân chủ lực của Đường quân bao vây Tô Lưu thành, bần dân Uy khấu chạy trốn khiến cả một vùng huyên náo.
Hạm đội liên hợp ngừng lại bên bờ đảo nhỏ, chờ chiến hạm Uy khấu xuất hiện.
Một số chạy về phía thuyền nhỏ của bần dân, đại quân căn bản không ngăn cản.
Đám bần dân uy khấu đang chạy trốn thì thấy một nhóm quân Đường từ trên chiến thuyền đi xuống tiến vào trong đảo, khoảng ba bốn mươi vạn người. Thật dọa người!
Thật ra đây chỉ là kế nghi binh của Đường Tiểu Đông mà thôi. Số bộ binh vận tải lần này có một vạn năm nghìn người, thủy sư có sáu vạn người. Hắn để binh sĩ rời thuyền xếp thành hàng thẳng tiến vào trong đảo, sau đó vòng lại xuống thuyền rồi lại lên đảo.
Lộ tuyến của đại quân được bảo mật tuyệt đối, trong phạm vi vài dặm tuyệt không có một sinh vật nào. Bần dân Uy khấu chỉ thấy đại quân rời thuyền, mà không thấy lên thuyền.
Dù sao đi nữa thì quân Đường rất đông, chật kín cả hòn đảo, tin tức giả giả thật thật khiến lòng người Uy quốc hoang mang.
Vào lúc bình minh, có binh sĩ báo lại, phía bắc hải vực xuất hiện rất nhiều chiến thuyền Uy khấu.
Hạm đội liên hợp giương buồm xuất phát, hướng về phía những chiến thuyền đó.
Thông qua kĩnh viễn vọng, chỉ thấy rất nhiều chiến thuyền, dày đặc như mây đen.
Hạm độ liên hiệp của Đường quân chậm rãi nghênh đón, bằng mắt thường có thể thấy một điểm nhỏ chính là chiến thuyền của Uy khấu.
Con bà nó là con gấu! Biết bao công sức, vậy là tối qua chỉ chinh phục được thân thể nàng mà không lấy được trái tim nàng sao?
Thất bại!
Nếu nàng muốn ở lại, còn phải qua cửa Lôi Mị và Đường Nhu, trong lòng thở dài, thấp giọng nói:
- Đợi Cao Lệ ổn định, ta sẽ phái người đưa nàng về. Bây giờ nàng yên tâm ở lại Hán Giang đi.
- Tạ ơn đại nhân!
- Nàng nghỉ ngơi trước.
Đường Tiểu Đông nhanh chóng rời đi.
Ba ngày sau đến Hán Giang, quan viên lớn nhỏ ở Hán Thủy đều tới nghênh tiếp, tràng diện náo nhiệt khỏi phải nói.
Chiến báo từ Lạc Hà đảo truyền về, hạm đội Uy khấu sau khi tiến gần Lạc Hà Đảo liền triệt tiêu, không tấn công nữa. Điều này khiến Tô Văn thở phào một hơi.
Đại quân nghỉ ngơi hai ngày, Ngũ Thiên Chiếu vội ra lệnh binh sĩ vận chuyển tài vật niêm phong tại doanh trại Hán Giang, chờ san bằng Uy quốc mới phân chia tang vật.
Hắn tự sướng khi nghĩ tới lúc tiến vào hoàng cung Uy quốc, mỹ nữ vàng bạc châu báu, vô số bảo vật khiến lão sắc lang cười ha ha.
Để Đường Sương và Lý Đằng Giao ở trong phủ Thái Thú, lưu Đường Điềm, Kim Thuận Cơ chăm sóc hai nàng, đồng thời còn có mười hai Lãnh Huyết địa sát thủ hộ.
Lan Đình theo hắn xuất chinh bình định Cao Lệ, đại chiến Uy khấu sao có thể thiếu phần của nàng.
Hai ngày sau, hạm đội Uy Hải chở đầy binh lính giương buồm xuất phát, hướng về phía lạc Hà đảo.
Sau hành trình một ngày đêm, Hạm đội Uy Hải đã tiếp cận Lạc Hà đảo và cùng hạm đội Hán Giang tuần tra phụ cận đó hội họp với nhau.
Đi lên Lạc Hà Đảo, tùy ý có thể thấy được rất nhiều cự thạch oanh kích tạo thành những hố sâu. Rất nhiều binh sĩ đang xây dựng lại công sự, đủ thấy cuộc chiến thảm liệt cỡ nào.
Lý Hưng Chu là người đầu tiên nhào tới ôm ghì lấy Đường Tiểu Đông:
- Huynh đệ. Ngươi cuối cùng đã tới. Con bà nó là con gấu, nhất định phải làm một trận thật lớn mới được.
Mấy huynh đệ ôm nhau, lúc này, mọi lời nói còn không bằng một cái ôm mạnh mẽ, biểu đạt nội tâm sung sướng và kích động.
Mọi người đã chờ cuộc chiến với Uy khấu lâu lắm rồi.
Trên hòn đảo, hội nghị quân sự tối cao, Điển Mãnh, Tô Văn, Mã Viễn Phúc và các tướng lĩnh cao cấp khác cùng tham gia.
Uy quốc có danh xưng quốc đảo, mỗi một tiểu đảo là một thành thị. Muốn chiến đánh thật không dễ dàng, khi tấn công phải tiêu diệt hạm đội của chúng đầu tiên, nếu không sẽ tạo nên phiền toái to lớn.
Mông Trùng khoái đĩnh thường xuyên tuần tra ở ngoài khơi tìm kiếm tung tích Uy khấu, chuẩn bị tiến hành một trận đại chiến.
Liên tiếp ba ngày, trinh sát phụ trách tình báo không tìm thấy hạm đội của Uy khấu, nhưng cũng đã vận chuyển hai nhóm binh sĩ tới đây. Trong đó có một vạn binh sĩ Cao Lệ đến từ Cao Lệ châu và một nhóm lớn vật tư, ngoài ra bổ sung thêm hai mươi chiến hạm hải
cốt mới kiến thành.
Hiện tại số người đồn trú trên Lạc Hà Đảo lên tới mười lăm vạn và hai vạn thớt chiến mã, số lượng lương thảo tiêu hao mỗi ngày rất nhiều. Nhưng vẫn phải ngồi đợi thời cơ, thực sự không có biện pháp nào.
Sáng sớm ngày thứ tư, hạm đội liên hợp lấy Hán Giang làm chủ lực tiến vào Tô Lưu đảo của Uy khấu.
Công chiếm Tô lưu đảo trực tiếp uy hiếm Thiên Hạ đảo, sau cùng là Trường Kinh đảo.
Trường Kinh đảo là hoàng đô của Uy khấu.
Mục đích của Đường Tiểu Đông rất đơn giản, chính là muốn uy hiếp nơi ở của ngươi, bức hạm đội của ngươi phải ra quyết chiến.
Liên hiệp hạm đội tiến vào Tô Lưu đảo tiêu diệt một hạm đội Uy khấu , chiến hạm cập bờ, binh sĩ tràn vào đất liền.
Nói là phòng vệ toàn đảo, nhưng mà một đảo lớn như vậy sao có thể xây dựng công sự toàn bộ, phái cả đại quân vào đóng?
Đảo quốc của Uy quốc có hải trình rất phiền phức, vượt biển viễn chinh rất khó, cho nên từ xưa tới nay chỉ có Uy quốc đi xâm chiếm nước khác, chứ chưa có vương quốc cường đại nào tấn công Uy quốc. Cho nên phòng ngự trên đảo chủ yếu xây dựng ở những khu phồn hoa, còn đảo nhỏ thường không có bất kỳ công sự nào.
Đại quân tập kết tại nơi hẻo lánh, cho nên không gặp phải bất kỳ sự chống cự nào, chỉ có dân cư tại đây bất an chạy trốn.
Nhất định phải công chiếm Tô Lưu đảo, lấy lương thảo vũ khí cung ứng cho đại quân, hành động lần này nhằm vào hạm đội của Uy khấu, bộ binh và trọng hình công thành không đủ để cường công Tô Lưu thành.
Để dẫn dụ Uy khấu, đại quân gióng trống khua chiêng tiến sâu vào trong đảo.
Một vạn quân tiên phong Cao Lệ xung phong đi đầu, một đường cướp giết, nơi họ đi qua tất cả những thôn trang chỉ còn tro tàn.
Từ trước tới nay, chỉ có Uy khấu đi cướp bóc, đi hãm hiếp người ta, chứ chưa từng có chuyện ngược lại. Lúc này quân Cao Lệ phát tiết những phẫn hận tồn tại trong mấy năm qua. Sự trả thù này vô cùng tàn khốc.
Đối với một vạn quân tiên phong Cao Lệ, Đường Tiểu Đông không dựa theo quân kỷ mà buông tay cho họ làm bậy.
Mặc các ngươi cướp bóc, giết chóc, gian dâm ra sao lão tử không cần biết. Chỉ cần Tô Lưu đảo biến thành luyện ngục nhân gian, càng huyên náo càng tốt.
Đại quân gióng trống khua chiêng thẳng tiến vào trong đảo, sau năm ngày, quân tiên phong Cao Lệ đã cướp sạch những thôn trang bên ngoài Tô Lưu thành, chó gà không tha, phóng hỏa đốt thôn trang. Thủ đoạn này, hành vi này còn tàn nhẫn hơn Uy khấu nhiều.
Quân chủ lực của Đường quân bao vây Tô Lưu thành, bần dân Uy khấu chạy trốn khiến cả một vùng huyên náo.
Hạm đội liên hợp ngừng lại bên bờ đảo nhỏ, chờ chiến hạm Uy khấu xuất hiện.
Một số chạy về phía thuyền nhỏ của bần dân, đại quân căn bản không ngăn cản.
Đám bần dân uy khấu đang chạy trốn thì thấy một nhóm quân Đường từ trên chiến thuyền đi xuống tiến vào trong đảo, khoảng ba bốn mươi vạn người. Thật dọa người!
Thật ra đây chỉ là kế nghi binh của Đường Tiểu Đông mà thôi. Số bộ binh vận tải lần này có một vạn năm nghìn người, thủy sư có sáu vạn người. Hắn để binh sĩ rời thuyền xếp thành hàng thẳng tiến vào trong đảo, sau đó vòng lại xuống thuyền rồi lại lên đảo.
Lộ tuyến của đại quân được bảo mật tuyệt đối, trong phạm vi vài dặm tuyệt không có một sinh vật nào. Bần dân Uy khấu chỉ thấy đại quân rời thuyền, mà không thấy lên thuyền.
Dù sao đi nữa thì quân Đường rất đông, chật kín cả hòn đảo, tin tức giả giả thật thật khiến lòng người Uy quốc hoang mang.
Vào lúc bình minh, có binh sĩ báo lại, phía bắc hải vực xuất hiện rất nhiều chiến thuyền Uy khấu.
Hạm đội liên hợp giương buồm xuất phát, hướng về phía những chiến thuyền đó.
Thông qua kĩnh viễn vọng, chỉ thấy rất nhiều chiến thuyền, dày đặc như mây đen.
Hạm độ liên hiệp của Đường quân chậm rãi nghênh đón, bằng mắt thường có thể thấy một điểm nhỏ chính là chiến thuyền của Uy khấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.