Phong Lưu

Chương 242: Huyết chiến tập trấn

Ngũ Lang Thúc

27/03/2013

Đám mã tặc giơ đủ các loại vũ khí giết người lên, điên cuồng hò hét và lao tới, tiến vào trong tầm bắn của cường cung.

- Bắn cung!

Đường Tiểu Đông phát mệnh lệnh.

Sưu sưu sưu…

Vố số mũi tên rậm rạp như châu chấu di cư, máu bay đầy trời, tiếng chiến mã hí vang, ầm ầm ngã xuống, làm cho kỵ sĩ trên lưng ngã theo, lại bị gót sắt của vô số con ngựa phía sau dẫm lên, thi cốt vô tồn.

Sau mấy loạt tên, rất nhiều chiến mã ngã xuống, nhưng mã tặc vẫn hung hãn dị thường, vẫn lao tới, từ từ tiến cận bức tường đá.

Trung Hoa Đường của Đường Tiểu Đông có thực lực mạnh nhất trong đám người, bọn họ phụ trách trấn thủ hai mặt đông bắc, bắn chết địch nhân nhiều nhất, mã tặc dưới làn mưa tên dày đặc, không thể đến gần tường đá.

Hai mặt tây nam phải trả giá thảm trọng hai trăm kỵ sĩ, rốt cuộc mã tặc cũng tới gần tường đá, cường cung mất đi tác dụng, giang hồ hảo hán cầm võ khí chém giết đám mã tặc nhảy vào tường đá.

Những giang hồ hảo hán này đều là người kiếm ăn trên đường thương lưỡi kiếm, võ công cực cao, tuy nhân số mã tặc này nhiều, nhưng bộ chiến, cũng không phải là đối thủ của các tay giang hồ hảo hán.

Một trận chém giết điên cuồng, sau khi mã tặc nhảy qua tường vây, tiếng hét thảm thê lương vang lên không dứt bên tai, tiếng chiến mã hí vang từng hồi, cấu thành một chiến trường vô cùng thảm thiết.

Các tay giang hồ hảo hán mạnh mẽ, đám mã tặc cũng hung hãn dị thường, bọn họ lấy binh khí đẩy ngã tường đá và đống đồ vật cản đường, vượt qua tường đá, xông vào trong trấn.

Có tay giang hồ hảo hán bị đao kiếm chém thành hai nửa, cũng có người thành công đánh gục mã tặc, song phương triền đấu trên mặt đất, ngay cả những người dân bình thường cũng cầm cuốc xông lên, dưới những cái cuốc này, mồ hôi đầu của mã tặc vẩy ra, cũng có năm sáu người nhào lên, đè ngựa xuống, hoặc là đạp chết hoặc là dùng loạn bổng đánh chết.

Cũng có một ít mã tặc thân thủ cực cao, hung hãn dị thường, nhảy xuống mặt đất, điên cuồng chém giết cư dân, sau đó bị sáu cận vệ của Đường Tiểu Đông chém giết.

Hai mặt tây nam gặp căng thẳng, Đường Tiểu Đông đã phái một ít người xông qua hỗ trợ phòng thủ, Lôi Mị và Phượng Cô Cô thủ một phương, hai người đánh chết rất nhiều mã tặc, thỉnh thoảng còn ném ra ngoài vài món ám khí độc môn, Kinh Thiên Lôi.



Tiếng nổ rầm rầm bạo tạc một đám khói lửa khổng lồ, làm cho đám kỵ binh bị tiếng nổ này làm người ngã ngựa đổ.

Tiếng người bị đốt cháy kêu la thảm thiết không dứt, một ít người bị chiến mã va chạm với nhau làm cuồng loạn, làm cho không ít kỵ binh không thể trở mình, trong lúc nhất thời, đội hình xung phong của mã tặc bị rối loạn.

Những mã tặc nhảy vào trong trấn bị quét sạch toàn bộ, mọi người trừ hỗn loạn lúc đầu ra, tiếp tục lấy cường cung bắn chùm, bắn chết không ít chiến mã.

Tiếng kèn sừng trâu vang lên, mã tặc rút lui như thủy triều, để lại vô số chiến mã và thi thể người không còn nguyên vẹn đầy đủ.

Lau mồ hôi trên trán, Thạch Sùng Vũ chửi một tiếng, thấp giọng nói ra:

- Đường huynh đệ, những tên mã tặc này có huấn luyện, không giống như đám mã tặc bình thường!

Đường Tiểu Đông gật đầu thật mạnh, từ khi tiến kèn vang lên và mã tặc rút lui, nhìn thấy động tác rút lui của đám mã tặc này rất nhanh chóng, nhìn thế nào cũng giống như quân đội đã trải qua huấn luyện.

Con bà nó là con gấu, rốt cuộc là tên gia hỏa nào huấn luyện ra đám mã tặc này?

Trên tay có lực lượng cường hãn như vậy, tuyệt đối có thể hoành hành trên đại thảo nguyên.

Đường Tiểu Đông sờ sờ trường thương bên cạnh mình, ai, nếu có một khẩu đại liên MP5, cộng thêm mấy hộp đạn, chẳng phải rất sảng khoái sao? Mục tiêu dày đặc như vậy, nhắm mắt lại bắn một lượt cũng chết cả đám a.

Hiện nay chỉ còn lại lựu đạn quân dụng, hơn nữa chỉ còn lại ba quả, đây là bảo bối tuyệt vô cận hữu (không còn thứ thay thế) trên đời này, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, sử dụng sẽ rất đáng tiếc.

Thừa lúc mã tặc lui về phía sau, mọi người gia tăng sức chịu đựng cho công sự phòng ngự, vứt bỏ thi thể mã tặc ra khỏi tập trấn, tiếp tục vác đá lên gia cố tường đá.

Chỉ mới là đợt công kích đầu tiên, cư dân trong tập trấn chết và bị thương gần trăm người, có mấy cao thủ giang hồ cũng bị thương, lực công kích của mã tặc rất mạnh, kẻ khác nhìn thấy mà kinh hãi.

Thi thể những người chết chất lại thành đống, người bị thương thì được băng bó, không có đại phu, chỉ có kim sang dược của các tay hảo hán giang hồ, người ta ngay cả mạng cũng bỏ được, chút dược tề này có đáng là gì?

Bận rộn xây dựng công sự phòng ngự, vấn đề lớn đã xuất hiện.



Vừa rồi liên tục bắn cường cung, đại đa số người đều chỉ còn sót lại vài mũi tên, có người không còn tên, có thể chống đỡ qua đợt công kích thứ hai của mã tặc hay không còn khó nói, đây chính là việc khiến người ta đau đầu.

Trong mọi người, chỉ còn Đường Tiểu Đông là còn đủ tên, sau đó đem chia cho mọi người, bình quân mỗi người chỉ được hơn mười mũi tên.

Mười mũi tên, căn bản không đủ áp bách đám mã tặc tấn công điên cuồng, đợt công kích kế tiếp, mã tặc càng hung dữ, độc ác hơn, bọn họ phòng thủ càng ngày càng khó khăn hơn.

Ô ô ô… Tiếng kèn lại được thổi lên, cho thấy đợt tấn công thứ hai của mã tặc đã bắt đầu.

Tiếng gót sắt kinh thiên động địa từ xa vọng lại, giống như muốn đạp nát lòng người.

Khói bụi bay lên cuồn cuộn, che kín bầu trời, kèm theo là tiếng la hét của mã tặc.

Mọi người phòng thủ càng ngày càng căng thẳng, sau khi mã tặc tiến vào phạm vi tầm bắn, mọi người mở cung gài tên, đang muốn xạ kích, giữa không trung có tiếng mũi tên xé không khí bay tới.

Đường Tiểu Đông càng hoảng sợ, rống lớn lên:

- Nằm sấp xuống! Nằm sấp xuống!

Hắn vừa mới chui vào tường đá để trốn, các loại âm thanh gào thét quái dị đã truyền lại.

Mũi tên che kín bầu trời, xuyên thủng qua các tấm ván gỗ, phát ra tiếng vang đốc đốc, hoặc bắn trúng tảng đá, phát ra âm thanh leng keng, đá vụn bắn ra, xuất hiện tia lửa.

Vừa rồi nghe tiếng tên bay, có người chưa kịp phản ứng, cho nên tránh né không kịp, cho nên phát ra âm thanh thê lương, trong chớp mắt đã biến thành con nhím, vô cùng thê thảm.

Đột nhiên mã tặc sử dụng tên công kích, lần đầu tiên là bắn ra ba chùm, mười người bắn một hướng, tiếng mũi tên xé gió, hoàn toàn áp đảo sĩ khí của đoàn người.

Tình huống không ổn, mọi người mạo hiểm dùng cung tên bắn trả, tiếng mũi tên dày đặc đan xen giữa không trung, phá không khí phát ra âm thanh chói tai, từ bốn phương tám hướng nghe được âm thanh kêu la thảm thiết của đồng bạn truyền lại, còn có người bị thương rên rỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook