Chương 113: Kiếm chuyện
Ngũ Lang Thúc
29/03/2013
Điểm này vượt quá dự liệu của Đường Tiểu Đông, cảm thấy lựa chọn hợp tác với Ngọc Nhược Vân là chính xác, bớt đi rất nhiều phiền phức. Nếu làm một mình, lượng tiêu thụ lúc đầu là chắc chắn, nhưng khi hàng nhái xuất hiện, số lượng đặt may y phục sau này vị tất có thể bằng phân nửa hiện tại.
Vốn định chuẩn bị mấy bộ y phục thục nữ để ứng phó hàng nhái, nhưng thấy số lượng đặt may hiện tại, sườn xám còn có không gian lợi nhuận không nhỏ, bởi vậy, hắn để Ngọc Nhược Vân tạm thời toàn lực sản xuất sườn xám, có thể kiếm được bao nhiêu tính bấy nhiêu, mẫu thời trang mới sau này hãy sản xuất.
Đầy đường bán sườn xám, hơn phân nửa là hàng nhái, thời buổi này không có đăng ký nhãn hiệu độc quyền, tức giận đến thổ huyết cũng không có cách nào.
Chỉ là phần lớn đều thừa nhận nhãn hiệu hơn mười năm của Ngọc gia, chỉ là người còn thiếu quá nhiều, công nhân cố sức đẩy nhanh tốc độ cũng không thể nào làm kịp.
Ngọc gia kiếm được nhiều tiền khiến người ta đỏ mắt, không ít thương gia kinh doanh trang phục không tiếc vi phạm lệnh cấm, vừa làm hàng nhái vừa thêu tiêu ký độc quyền của Ngọc gia lên trang phục để lừa bịp khách hàng, xâm phạm bản quyền nghiêm trọng.
Mặc dù Ngọc Nhược Vân lấy danh nghĩa thương minh can thiệp, hiệu quả cực kém, loại chuyện này không dùng một số thủ đoạn đặc biệt tuyệt đối không thể giải quyết nổi.
Trải qua hơn tháng chấn chỉnh củng cố, thực lực Trung Hoa đường lớn mạnh chưa từng có, trong thành Trường An đã hình thành cục diện ngũ đại bang phái cùng sánh ngang nhau, đã đến lúc mở rộng vào trung tâm thành.
Thành bắc, cửa hàng trang phục Lâm Ký.
Hưởng ké hào quang của sườn xám, khách đến cửa hàng cũng nhiều hơn gấp đôi so với bình thường, doanh thu tăng trưởng thêm đến mấy con số, lão bản Lâm Thủy Căn mấy ngày qua cười không ngậm miệng lại được.
Khách hàng nữ tranh mua sườn xám, chọn vải vóc xếp hàng chật ních ở quầy hàng, sáu thợ cắt may bận bịu đo thân người cho khách, người quản lý sổ sách bận rộn thu phiếu đóng tiền đặt cọc, tiền kiếm được nhiều đến nỗi ngủ mơ cũng cười ra thành tiếng.
- Nhường đường, nhường đường!
Có hai thanh niên đẩy mạnh đám người chặn đường ra, chen vào trong cửa hàng, ngực mở phanh áo ra để lộ lông ngực đen thui, trước ngực xăm hình lão hổ dữ tợn nanh ác, dáng vẻ lưu manh, vừa nhìn liền biết là côn đồ, chỉ là cơ ngực lại rất cường tráng, thuộc loại
ngực được dâm phụ yêu thích nhất.
Trong điếm đều là khách hàng nữ, hai tên nam thanh niên lưu manh chen vào đây, khiến người ta cảm thấy quái lạ, các vị nữ khách đều rất khẩn trương, bất giác lùi sang hai bên.
- Ài, đại nương a, bà đã nhiều tuổi như vậy rồi, còn mặc y phục tươi sáng thế này a? Có phải là còn muốn tái giá cho người?
Tên thanh niên có vết thẹo trên mặt trái chen đến trước quầy hàng, bình luận này nọ với một thiếu nữ đang chọn sườn xám.
Tên còn lại thì có vẻ rất anh tuấn, màu da trắng nõn, nếu không có thần thái lưu manh kia, thật đúng là loại trai bao mà các cô nàng yêu thích, hắn chen đến bên cạnh mấy thợ cắt may.
- Ta nhổ!
Thiếu phụ nhiều nhất chỉ ba mươi tuổi, đang là lúc thành thục nhất, có sức hấp dẫn nhất trong đời của nữ nhân, hơn nữa dung mạo và thân hình đều rất đẹp, lại bị hắn gọi thành đại nương, đây không phải trợn mắt nói nhăng nói cuội, trù chồng của người ta chết sao?
Thiếu phụ kia tức giận đến nỗi sắc mặt tái nhợt, ném sườn xám bỏ đi, loại tiểu vô lại lưu manh này rất đáng ghét, cũng rất phiền phức, tốt nhất không nên dây vào.
- Ài, đại nương, sao bỏ đi thế?
Tên mặt sẹo giơ bộ sườn xám trong tay lên, quay đầu trừng mắt nhìn nữ nhân bên cạnh, vẻ mặt như hung thần sát ác sát:
- Nhìn cái gì? Không mua thì đi khỏi đây cho lão tử!
Kẻ có mắt đều biết là đến kiếm chuyện, các vị khách hàng nữ đều buông y phục trong tay đi ra ngoài.
- Ài, các ngươi...
Đang làm ăn bị người quấy rối, vẻ mặt lão bản Lâm Thủy Căn không vui, nhỏ giọng dặn dò tiểu nhị vài câu, còn mình trốn vào trong nội đường, tiểu nhị thì y trứ hắn đích phân phó theo lời dặn dò của lão đi ra ngoài gọi người.
Tên thanh niên anh tuấn đứng luôn đứng bên cạnh mấy người thợ may, hiếu kỳ nhìn bọn họ đo thân cắt vải cho khách hàng nữa, cho đến khi đến phiên một thiếu phụ xinh đẹp có thân hình bốc lửa đến đo than, khuôn mặt anh tuấn mới lộ ra nụ cười dâm tà.
Hắn kéo lấy vị thợ may, đoạt lấy sợi thước dây trên tay đối phương, trừng mắt hắn một cái:
- Ngươi sang một bên nghỉ ngơi đi!
Vị thợ may ngẩn người hết nửa ngày, phát hiện tình huống trong cửa hàng không ổn, không nói tiếng nào trốn vào hậu đường.
- Vị tỷ tỷ này, để tiểu đệ đến giúp tỷ đo thân nhé.
Khuôn mặt anh tuấn của tên thanh niên nở nụ cười khiến kẻ khác phải giật mình e sợ:
- Tỷ tỷ có thân hình đẹp như vậy, mặc y phục gì cũng đều đẹp mê chết người không đền mạng.
- Ài, cái miệng ngươi thật là ngọt.
Thiếu phụ xinh đẹp này cũng không phải người đứng đắn, trên gương mặt xinh đẹp nở nụ cười khiến tim đàn ông phải đập thình thịch.
- Ý, tay của ngươi thật là đẹp.
Thiếu phụ xinh đẹp tán thán một tiếng, nhìn tay của mình, không khỏi thở dài một tiếng:
- Còn đẹp hơn tỷ tỷ nhiều.
Mười ngón tay của tên tiểu tử thon dài trắng nõn, móng tay trắng sáng bóng lưỡng được cắt tỉa ngay ngắn chỉnh tề, quả thật là một bàn tay đẹp, chí ít đẹp hơn tay của nhiều nữ nhân.
- Ha hả, nào có đẹp như tay thon của tỷ tỷ...
Giữa chốn đông người mà hai người mắt đi mày lại, khiến các vị nữ khách còn đang xếp hàng chờ rất là bất mãn, nhao nhao lên tiếng oán giận.
Tên thanh niên mặt sẹo trừng mắt:
- Có gì mà la lối, để ta đo cho các ngươi.
Hắn đứng lên trước, các thợ may đều sợ đến thoái thối, các vị nữ khách càng sớ hãi đến nỗi hoa dung thất sắc, nháo nhào lùi bước, có người dứt khoát bỏ đi.
- Ngươi, bước lên!
Không ai dám cho hắn đo thân, tên thanh niên mặt sẹo hung hăn gọi tên vài người.
- Không... Không được, ta không may đồ nữa...
Vị nữ khách bị gọi tên cả kinh, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, lắc đầu rời đi.
Bộ dạng hung thần ác sát của hắn, có ai dám cho hắn đo thân?
Các vị nữ khách đều rời đi, cửa hàng trang phục đang đông nghẹt người lập tức trở nên vắng vẻ.
- Ài, sao bỏ đi hết vậy?
Thiếu phụ xinh đẹp cũng cảm thấy có chút không ổn.
Tên tiểu tử anh tuấn mỉm cười nói:
- Ừm, tỷ tỷ nên đến Ngọc gia đo thân cắt may đi, Ngọc gia mới là nhãn hiệu chính tông.
Từ ngữ tuy có chút mới mẻ, nhưng vẫn nghe hiểu được, thiếu phụ xinh đẹp gật đầu.
- Tỷ tỷ ở đâu?
Tên tiểu tử anh tuấn thấp giọng hỏi, trên mặt nở nụ cười khiến người khác phái phải xốn xang tâm thần:
- Ngày khác, tiểu sinh sẽ đến thăm tỷ tỷ.
Vốn định chuẩn bị mấy bộ y phục thục nữ để ứng phó hàng nhái, nhưng thấy số lượng đặt may hiện tại, sườn xám còn có không gian lợi nhuận không nhỏ, bởi vậy, hắn để Ngọc Nhược Vân tạm thời toàn lực sản xuất sườn xám, có thể kiếm được bao nhiêu tính bấy nhiêu, mẫu thời trang mới sau này hãy sản xuất.
Đầy đường bán sườn xám, hơn phân nửa là hàng nhái, thời buổi này không có đăng ký nhãn hiệu độc quyền, tức giận đến thổ huyết cũng không có cách nào.
Chỉ là phần lớn đều thừa nhận nhãn hiệu hơn mười năm của Ngọc gia, chỉ là người còn thiếu quá nhiều, công nhân cố sức đẩy nhanh tốc độ cũng không thể nào làm kịp.
Ngọc gia kiếm được nhiều tiền khiến người ta đỏ mắt, không ít thương gia kinh doanh trang phục không tiếc vi phạm lệnh cấm, vừa làm hàng nhái vừa thêu tiêu ký độc quyền của Ngọc gia lên trang phục để lừa bịp khách hàng, xâm phạm bản quyền nghiêm trọng.
Mặc dù Ngọc Nhược Vân lấy danh nghĩa thương minh can thiệp, hiệu quả cực kém, loại chuyện này không dùng một số thủ đoạn đặc biệt tuyệt đối không thể giải quyết nổi.
Trải qua hơn tháng chấn chỉnh củng cố, thực lực Trung Hoa đường lớn mạnh chưa từng có, trong thành Trường An đã hình thành cục diện ngũ đại bang phái cùng sánh ngang nhau, đã đến lúc mở rộng vào trung tâm thành.
Thành bắc, cửa hàng trang phục Lâm Ký.
Hưởng ké hào quang của sườn xám, khách đến cửa hàng cũng nhiều hơn gấp đôi so với bình thường, doanh thu tăng trưởng thêm đến mấy con số, lão bản Lâm Thủy Căn mấy ngày qua cười không ngậm miệng lại được.
Khách hàng nữ tranh mua sườn xám, chọn vải vóc xếp hàng chật ních ở quầy hàng, sáu thợ cắt may bận bịu đo thân người cho khách, người quản lý sổ sách bận rộn thu phiếu đóng tiền đặt cọc, tiền kiếm được nhiều đến nỗi ngủ mơ cũng cười ra thành tiếng.
- Nhường đường, nhường đường!
Có hai thanh niên đẩy mạnh đám người chặn đường ra, chen vào trong cửa hàng, ngực mở phanh áo ra để lộ lông ngực đen thui, trước ngực xăm hình lão hổ dữ tợn nanh ác, dáng vẻ lưu manh, vừa nhìn liền biết là côn đồ, chỉ là cơ ngực lại rất cường tráng, thuộc loại
ngực được dâm phụ yêu thích nhất.
Trong điếm đều là khách hàng nữ, hai tên nam thanh niên lưu manh chen vào đây, khiến người ta cảm thấy quái lạ, các vị nữ khách đều rất khẩn trương, bất giác lùi sang hai bên.
- Ài, đại nương a, bà đã nhiều tuổi như vậy rồi, còn mặc y phục tươi sáng thế này a? Có phải là còn muốn tái giá cho người?
Tên thanh niên có vết thẹo trên mặt trái chen đến trước quầy hàng, bình luận này nọ với một thiếu nữ đang chọn sườn xám.
Tên còn lại thì có vẻ rất anh tuấn, màu da trắng nõn, nếu không có thần thái lưu manh kia, thật đúng là loại trai bao mà các cô nàng yêu thích, hắn chen đến bên cạnh mấy thợ cắt may.
- Ta nhổ!
Thiếu phụ nhiều nhất chỉ ba mươi tuổi, đang là lúc thành thục nhất, có sức hấp dẫn nhất trong đời của nữ nhân, hơn nữa dung mạo và thân hình đều rất đẹp, lại bị hắn gọi thành đại nương, đây không phải trợn mắt nói nhăng nói cuội, trù chồng của người ta chết sao?
Thiếu phụ kia tức giận đến nỗi sắc mặt tái nhợt, ném sườn xám bỏ đi, loại tiểu vô lại lưu manh này rất đáng ghét, cũng rất phiền phức, tốt nhất không nên dây vào.
- Ài, đại nương, sao bỏ đi thế?
Tên mặt sẹo giơ bộ sườn xám trong tay lên, quay đầu trừng mắt nhìn nữ nhân bên cạnh, vẻ mặt như hung thần sát ác sát:
- Nhìn cái gì? Không mua thì đi khỏi đây cho lão tử!
Kẻ có mắt đều biết là đến kiếm chuyện, các vị khách hàng nữ đều buông y phục trong tay đi ra ngoài.
- Ài, các ngươi...
Đang làm ăn bị người quấy rối, vẻ mặt lão bản Lâm Thủy Căn không vui, nhỏ giọng dặn dò tiểu nhị vài câu, còn mình trốn vào trong nội đường, tiểu nhị thì y trứ hắn đích phân phó theo lời dặn dò của lão đi ra ngoài gọi người.
Tên thanh niên anh tuấn đứng luôn đứng bên cạnh mấy người thợ may, hiếu kỳ nhìn bọn họ đo thân cắt vải cho khách hàng nữa, cho đến khi đến phiên một thiếu phụ xinh đẹp có thân hình bốc lửa đến đo than, khuôn mặt anh tuấn mới lộ ra nụ cười dâm tà.
Hắn kéo lấy vị thợ may, đoạt lấy sợi thước dây trên tay đối phương, trừng mắt hắn một cái:
- Ngươi sang một bên nghỉ ngơi đi!
Vị thợ may ngẩn người hết nửa ngày, phát hiện tình huống trong cửa hàng không ổn, không nói tiếng nào trốn vào hậu đường.
- Vị tỷ tỷ này, để tiểu đệ đến giúp tỷ đo thân nhé.
Khuôn mặt anh tuấn của tên thanh niên nở nụ cười khiến kẻ khác phải giật mình e sợ:
- Tỷ tỷ có thân hình đẹp như vậy, mặc y phục gì cũng đều đẹp mê chết người không đền mạng.
- Ài, cái miệng ngươi thật là ngọt.
Thiếu phụ xinh đẹp này cũng không phải người đứng đắn, trên gương mặt xinh đẹp nở nụ cười khiến tim đàn ông phải đập thình thịch.
- Ý, tay của ngươi thật là đẹp.
Thiếu phụ xinh đẹp tán thán một tiếng, nhìn tay của mình, không khỏi thở dài một tiếng:
- Còn đẹp hơn tỷ tỷ nhiều.
Mười ngón tay của tên tiểu tử thon dài trắng nõn, móng tay trắng sáng bóng lưỡng được cắt tỉa ngay ngắn chỉnh tề, quả thật là một bàn tay đẹp, chí ít đẹp hơn tay của nhiều nữ nhân.
- Ha hả, nào có đẹp như tay thon của tỷ tỷ...
Giữa chốn đông người mà hai người mắt đi mày lại, khiến các vị nữ khách còn đang xếp hàng chờ rất là bất mãn, nhao nhao lên tiếng oán giận.
Tên thanh niên mặt sẹo trừng mắt:
- Có gì mà la lối, để ta đo cho các ngươi.
Hắn đứng lên trước, các thợ may đều sợ đến thoái thối, các vị nữ khách càng sớ hãi đến nỗi hoa dung thất sắc, nháo nhào lùi bước, có người dứt khoát bỏ đi.
- Ngươi, bước lên!
Không ai dám cho hắn đo thân, tên thanh niên mặt sẹo hung hăn gọi tên vài người.
- Không... Không được, ta không may đồ nữa...
Vị nữ khách bị gọi tên cả kinh, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, lắc đầu rời đi.
Bộ dạng hung thần ác sát của hắn, có ai dám cho hắn đo thân?
Các vị nữ khách đều rời đi, cửa hàng trang phục đang đông nghẹt người lập tức trở nên vắng vẻ.
- Ài, sao bỏ đi hết vậy?
Thiếu phụ xinh đẹp cũng cảm thấy có chút không ổn.
Tên tiểu tử anh tuấn mỉm cười nói:
- Ừm, tỷ tỷ nên đến Ngọc gia đo thân cắt may đi, Ngọc gia mới là nhãn hiệu chính tông.
Từ ngữ tuy có chút mới mẻ, nhưng vẫn nghe hiểu được, thiếu phụ xinh đẹp gật đầu.
- Tỷ tỷ ở đâu?
Tên tiểu tử anh tuấn thấp giọng hỏi, trên mặt nở nụ cười khiến người khác phái phải xốn xang tâm thần:
- Ngày khác, tiểu sinh sẽ đến thăm tỷ tỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.