Phong Lưu

Chương 290: Lợi ích của gia tộc

Ngũ Lang Thúc

28/03/2013

Vừa trở lại trung tâm ngu nhạc đã thấy không ít vẻ mặt khác lạ, trái tim không khỏi nhảy lên một cái, hai chân chột dạ.

Nhiều vẻ mặt như vậy, khẳng định là trong nhà có người tới.

Về phần ai tới, nếu không phải trưởng bối của hắn, Đường đại tiên sinh, thì cũng là Lôi lão phu nhân của Giang Nam Lôi gia.

Đường đại tiên sinh thì không có gì phải sợ, sợ nhất chính là nhạc mẫu đại nhân mà thôi.

Sự lợi hại của Ngọc phu nhân hắn đã từng lĩnh giáo qua, quả thực là cũng hơi sợ.

Khi nhìn thấy Đường lục thúc vui cười hớn hở từ bên trong đi ra, lúc này hắn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Đường lục thúc ở đây cho thấy, người tới nhất định là Đường đại tiên sinh.

Trong đại sảnh tiếp khách, một lão giả thân thể cao gầy ngồi ngay ngắn, hai mắt lấp lánh, lạnh lùng như điện, bộc lộ khí thế đặc biệt của cường giả. Trên cằm là bộ râu dài, hiển lộ ra vài phần nho nhã.

Lúc còn trẻ, lão giả khẳng định là vô cùng tiêu sái, tuấn mỹ.

Đường Sương, Đường Nhu, Đường Điềm đi theo bên cạnh lão. Đường Điềm vốn luôn luôn bướng bỉnh, bây giờ lại bày ra bộ dáng rất nhu thuận, thục nữ, khiến hắn thực sự cảm thấy không quen.

Không cần đoán, vị lão giả kia nhất định chính là Đường đại tiên sinh của Thục Trung Đường môn.

Đường Lục thúc ở một bên giới thiệu, Đường Tiểu Đông cung kính hành lễ.

Cái gì Tam thúc, Tứ thúc, Đại biểu ca, Nhị biểu ca, Tam biểu đệ… Một đống lớn. Xem ra Đường Môn tựa hồ là huy động toàn bộ tới tham gia hôn lễ của hắn.

Chết mất! Thế này cũng không khỏi quá long trọng đi!

- Tiểu Đông, cùng Đại bá đi dạo phố một lát!

Đường đại tiên sinh đứng lên, chắp tay bước ra ngoài.

Đường Tiểu Đông giật mình. Đường Lục thúc nháy nháy mắt ra dấu với hắn, ý bảo hắn đuổi theo, cẩn thận lời nói.

Đường Tiểu Đông đi theo phía sau Đường Đại bá như một tiểu đồng, Đường đại tiên sinh bước chậm lại, cùng hắn sánh vai mà đi.

Hai người lẫn trong dòng người như mắc cửi, thong dong bước đi, vừa đi vừa thấp giọng nói chuyện. Kỳ thực chính là một người hỏi một người đáp. Đường Tiểu Đông cũng từ từ thả lỏng, không còn khẩn trương như lúc mới đầu.

Những chuyện Đường đại tiên sinh hỏi đều là những việc xảy ra từ sau khi hắn rời nhà. Đường Tiểu Đông cũng không hề giấu giếm, thành thật trả lời.

Tất cả mọi chuyện, khẳng định hàng ngày Đường Lục thúc đều đã dùng chim bồ câu đưa tin tới Thục Trung. Bằng không, ba nữ nhi đồng thời cùng thích một nam nhân, Đường Đại bá không tới Trường An tìm hắn tính sổ mới là chuyện lạ.

Đường đại tiên sinh đột nhiên dừng bước, nhìn lên bầu trời, thở dài một tiếng nói:

- Tiểu Đông, đại bá dự định vài năm nữa để mẫu tử cháu quay trở lại Thục trung.

Đường Tiểu Đông thấp giọng đáp:

- Mọi chuyện xin nhờ đại bá làm chủ!



Đại bá tiến cử, để mẫu thân hắn trở về dòng họ, cũng chính là thừa nhận hắn cùng tỷ tỷ đều là đệ tử của Thục Trung Đường môn.

Đường đại tiên sinh mỉm cười:

- Tiểu Đông, có nhân tài như cháu, thực sự là phúc khí của Đường gia. Chỉ là, đại bá hy vọng cháu có thể tự lập môn hộ.

Đường Tiểu Đông ngẩn ra. Trong đại gia tộc, có thể tự lập môn hộ, không chỉ cần có thực lực cường đại, càng cần phải được trưởng bối trong gia tộc tín nhiệm và kỳ vọng.

Đường đại tiên sinh vỗ vỗ vai hắn:

- Với ba gia tộc tinh anh Đường, Lôi, Tần làm cơ sở, hơn nữa, còn có những hung thần ác sát này, thực lực của cháu đủ để xưng bá giang hồ.

Ách! Ngay cả chuyện địa sát cũng đều biết, xem ra khẳng định là ba tỷ muội kia đã nói ra rồi. Tuy nhiên, cũng không trách được các nàng. Đều là người một nhà, có gì phải giấu giếm.

Đường Tiểu Đông lau lau mồ hôi lạnh trên trán, may là lúc nãy đều thành thật trả lời, bằng không thật sự thảm rồi.

Đường đại tiên sinh cười hắc hắc:

- Tiểu tử cháu cũng phong lưu đa tình như ta khi còn trẻ vậy, chỉ là tính ra cháu lợi hại hơn.

Nhiều nữ nhân như vậy mà vẫn có thể xử lý được. Đại bá thì không giỏi như vậy, mới ba mà trời đã sập rồi…

Trong nhà có tới ba cọp cái, đương nhiên là đau đầu rồi.

Đường Tiểu Đông cười gượng vài tiếng, thì ra đại bá cũng là sắc lang. Hắc hắc…

Sắc mặt Đường đại tiên sinh đột nhiên khẽ đổi, bộc lộ ra biểu tình cực kỳ nghiêm túc:

- Ba nữ nhi của ta thoáng cái bị cháu chiếm mất toàn bộ. Cháu nói xem, đại bá có thiệt thòi hay không?

Đường Tiểu Đông lập tức phản ứng, liều mạng gật đầu.

Ba nữ nhi đồng thời gả cho một nam nhân, xác thực là có chút thiệt hại.

- Đại bá… Người… Người…

Thần tình của Đường Tiểu Đông cực kỳ khẩn trương.

Vạn nhất đại bá không đồng ý gả Sương biểu tỷ hoặc Nhu biểu muội cho hắn, đó thực sự là thống khổ muốn chết.

Đường đại tiên sinh cười khổ:

- Bọn chúng đều trưởng thành rồi, đều tự có chủ kiến của riêng mình. Đại bá cũng không muốn can thiệp nhiều. Chỉ là, ba vị bá mẫu kia…

Đường đại bá rốt cuộc muốn nói cái gì?

Đường Tiểu Đông chỉ có thể liều mạng gãi đầu.



Đường đại tiên sinh cười hắc hắc:

- Lễ hỏi thông thường, ba vị bá mẫu đều không có hứng thú.

Đường Tiểu Đông ngẩn ngơ, giật mình nói:

- Các vị ấy….

Trên mặt Đường đại tiên sinh lộ ra một tia mỉm cười cổ quái:

- Các nàng chỉ muốn một phần phương pháp phối chế hỏa dược mà thôi. Tiểu Đông, cái này cũng không tính là quá mức chứ?

Ách! Thì ra là ý tứ này.

Đường Tiểu Đông lau lau mồ hôi lạnh trên trán, cười bồi nói:

- Chỉ một phần, chỉ một phần…Chỉ…

Đường đại tiên sinh nhíu mày:

- Làm sao thế?

Đường Tiểu Đông ho nhẹ một tiếng:

- Đại bá, phối phương đó tiểu chất đã đáp ứng với Phượng Cô Cô không tiết lộ ra ngoài. Cái kia…

Hỏa khí, vốn là ám khí độc môn mà Giang Nam Phích Lịch Đường Lôi gia uy chấn giang hồ, phối phương hỏa dược càng là bí mật Lôi gia không tiếc bất cứ giá nào bảo vệ. Không phải thành viên nòng cốt của Lôi gia, căn bản là không nắm được phối phương.

Đường đại tiên sinh cau mày suy tư một hồi, cuối cùng đành nhượng bộ:

- Một lời hứa đáng giá nghìn vàng, làm người phải như vậy. Đại bá cũng không muốn làm khó dễ cháu, nếu không như vậy đi, lúc nào cháu rảnh rỗi, phối chế một ít hỏa dược giao cho lục thúc vận chuyển về Thục Trung. Như vậy được chứ?

Điều này đương nhiên có thể, chỉ cần tốn hao một chút thời gian mà thôi.

Đường Tiểu Đông vui vẻ gật đầu, chỉ là, câu nói sau đó của đại bá thiếu chút nữa khiến hắn choáng váng.

- Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Ha ha! Phối chế khoảng mấy nghìn cân hẳn không tính là nhiều chứ?

Mấy nghìn cân hắc hỏa dược?

Ta ngất! Ngay cả tòa thành kiên cố này cũng có thể thổi bay, người nói có nhiều hay không?

Tuy nhiên, lão trượng nhân đã mở miệng, hắn chỉ có thể dốc sức hoàn thành.

Đường Tiểu Đông mạnh mẽ gật đầu:

- Tiểu chất xin tận lực…

- Đại bá, chuyện Châu nhi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook