Chương 231: Không thể hold
Sài Kê Đản
27/07/2016
Lịch sử nghệ sĩ Trung Đỉnh bị đen không đếm hết, thậm chí Phương Vân bị
scandal bức đến nông nỗi hít thuốc phiện, Vương Trung Đỉnh cũng không có loại cảm giác lo lắng như hiện giờ.
Y biết đây là một loại giải phóng cảm xúc của người xem, cũng biết đây là sự khẳng định đối với kỹ năng diễn xuất của Hàn Đông. Nhưng nhìn thấy đám ngôn ngữ công kích kia, y vẫn là có xúc động muốn đào cả mộ tổ tiên nhà người ta lên.
Dựa vào cái gì dám nói Nhị Hàng nhà ta như vậy?
Đương nhiên, trừ bỏ gặp phải "Chê trách", còn một điều lo lắng nữa chính là độ hỏa của Hàn Đông.
Chính như theo lời Vương lão gia tử, Hàn Đông một thân phong mang.
Hắn tướng mạo cũng không xuất chúng, kỹ năng diễn xuất cũng không phải số một. Nhưng lại mang theo một vòng sáng, vô luận đứng ở giữa bao nhiêu người, ngươi liếc mắt một cái nhìn qua vĩnh viễn là hắn.
Điểm này, Vương Trung Đỉnh ở 《 Trộm ảnh 》 đã nhận ra.
Khi đó giữa dàn phối hợp diễn đông đảo, cũng chỉ có Hàn Đông một mình đại xuất danh tiếng.
Bất quá bởi vì đề tài mới mẻ, nhân vật sở diễn thú vị, thu được nhiệt tình của người xem cũng là trong dự liệu.
Nhưng hiện tại bộ phim truyền hình này, Vương Trung Đỉnh thật sự nghĩ mãi mà không rõ. Một cái đề tài tương đối cứng nhắc, một cái phần diễn không nặng, như thế nào có thể khiến Hàn Đông hỏa đến loại tình trạng này?
Đây mới là "Bước đầu tiên" a!
Nếu hiện tại liền không thể hold, vài bước sau còn đi như thế nào được?
Nếu hiện tại đã định hình cho hắn, phía sau còn hỗn thế nào được?
(hỗn: ý là trộn lẫn nhiều loại hình)
Cho nên, để không phá vỡ chiêu bài của mình, Vương Trung Đỉnh lại một lần nữa hạ quyết tâm.
"Đoạn diễn bức người học chó sủa kia cũng cắt đi."
Phùng Tuấn giật mình, "Đoạn kia cũng phải cắt?"
Vương Trung Đỉnh gật gật đầu.
"Nếu kia đoạn cũng cắt, cậu ấy chỉ còn lại có ba cảnh." Phùng Tuấn lần nữa nhắc nhở.
Vương Trung Đỉnh khoát tay, "Cứ như vậy đi, đừng nữa nói."
Về đến nhà, Vương Trung Đỉnh phát hiện tiểu thân ảnh vui vẻ ngày thường không thấy. Hỏi dì mới biết được, Tây Tây từ lúc trở về liền luôn luôn tự giam mình ở trong phòng.
Vương Trung Đỉnh qua gõ cửa, "Tây Tây."
Bên trong truyền đến một thanh âm nặng nề buồn bã, "Xin cho con một mình yên lặng một chút."
"Nó sao lại thế này?" Vương Trung Đỉnh hỏi dì.
Dì thở dài, "Là bởi vì bộ phim truyền hình Đông tử diễn kia."
Vương Trung Đỉnh nghĩ không ra, "Đông tử diễn phim truyền hình như thế nào lại liên quan đến nó?"
"Hôm nay tôi đón cậu chủ tan học, có một đứa bé lớp bên cạnh nói bộ dạng cậu chủ giống quỷ dương. Còn không cho bằng hữu khác chơi với cậu chủ, nói tâm nhãn hư hỏng khi dễ người."Vương Trung Đỉnh, "..."
Họa vô đơn chí, hai tập buổi tối sau khi truyền ra, Vương Trung Đỉnh cũng gặp phải liên luỵ.
Nguyên nhân chính là cái "Weibo buồn nôn" khi trước y đăng lên bị người ta đào ra, tiếp theo đó là lời mắng phô thiên cái địa.
Mắng đủ kiểu đều có: nghi ngờ Vương Trung Đỉnh khẩu vị nặng, nói y đầu óc có vấn đề, lên án mạnh mẽ cấu kết với nhau làm việc xấu...
Bị bức bách vì áp lực dư luận, Vương Trung Đỉnh trực tiếp đem weibo này "trí đỉnh". (treo top luôn :v)
Vì thế ngày hôm sau, mạng lưới công ty đã bị hacker công kích, một lượng lớn văn kiện số liệu mất đi.
Vương Trung Đỉnh dưới sự giận dữ trực tiếp lật bàn, "Ngững người này là điên rồi sao?"
Nhị Lôi khuyên, "Thế đạo này loại người nào cũng có, anh ngẫm lại còn có người vì đuổi theo thần tượng mà nhảy lầu, chúng ta loại này đã là cái gì?"
"Tôi chỉ là không rõ, một cái nhân vật mà thôi, đến nỗi thiên lý khó dung như vậy sao?"
Nhị Lôi nói: "Thật cũng không thể nói thiên lý khó dung, dù sao người bình thường không dễ dàng chấp nhận."
"Tôi đây vì cái gì không ảnh hưởng? Tôi xem không dưới mười lần, như thế nào không cảm thấy được cái nhân vật kia có bao nhiêu đáng giận?"
"Bởi vì anh là chân ái." Nhị Lôi nói.
Đối mặt một nhân vật thống hận như thế, còn có thể có mang tấm lòng bao dung, tuyệt đối là chân ái!
Vương Trung Đỉnh trầm mặt không nói được lời nào.
Nhị Lôi còn nói: "Nếu loại xu thế này không được ngăn chặn, cậu ấy thật sự sẽ bằng vào bộ phim này đại hỏa."
Đây cũng là sự việc Vương Trung Đỉnh lo lắng nhất, mắt thấy còn có ba ngày, ba ngày này đều có màn của Hàn Đông, hơn nữa hai trận diễn cũng tương đối nặng.
Vương Trung Đỉnh chỉ có thể hướng chính ngực mình đâm một đao.
"Trực tiếp cho nhân vật kia chết đi."
Nhị Lôi giật mình, "Trực tiếp chết? Đây chẳng phải là hai màn diễn kia cũng không còn?"
"Ân."
"Nhưng tôi cảm thấy hai màn trước khi chết đều rất xuất sắc, cơn tức của người xem nín lâu như vậy, nhất định đặc biệt muốn xem tình cảnh hắn vùng vẫy giãy chết bi thảm."
Vương Trung Đỉnh giận, "Giãy dụa cái gì mà giãy dụa? Cậu còn ngại nổi bật chưa đủ? ? Tiếp tục giãy dụa sau này đi dạo trên đường cũng bị người đuổi đánh!"
"Được rồi." Nhị Lôi thở dài, "Tôi đến nói với Phùng Tuấn."
"Đợi đã!" Vương Trung Đỉnh đột nhiên gọi hắn lại.
Nhị Lôi quay đầu lại, "Làm sao vậy?"
"Tôi hai ngày này thường xuyên nhận điện thoại quấy rầy, có thể tạm thời sẽ ngừng dùng số điện thoại này."Nhị Lôi gật gật đầu, "Hảo, tôi hiểu rồi, lát nữa tôi sẽ thông báo xuống."
"Còn có... Số điện thoại tạm thời không cần nói cho Hàn Đông."
Nhị Lôi khó hiểu, "Vì cái gì?"
"Còn có thể vì cái gì? Cậu ấy hiện đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, liên lạc gì cũng có thể bị theo dõi."
Nhị Lôi nhớ tới chuyện mạng lưới công ty bị hacker công kích, cảm thấy Vương Trung Đỉnh đề phòng như vậy vẫn là rất có lý.
Chỉ là, hắn lo lắng một chuyện.
"... Anh chịu được sao?"
Vương Trung Đỉnh mới vừa rồi còn hờ hững tự nhiên đột nhiên khuôn mặt có chút không thể hold, hơn nửa ngày mới trả lời: "Có cái gì mà chịu không nổi ? Cũng không phải sinh ly tử biệt."
Nhị Lôi khó hiểu cười cười, "Được, tôi biết rồi."
Hai ngày đầu, Vương Trung Đỉnh quả thật coi như bình tĩnh. Dù sao bộ phim truyền hình này cũng quấy nhiễu y rất nhiều, khiến cho y không rảnh đi nhớ một chút tình ái nhi nữ.
Ngày thứ ba, phim truyền hình nghênh đón đại kết cục.
Vương Trung Đỉnh tuy rằng đã xem qua vô số lần, những vẫn đúng giờ canh giữ ở trước TV, cùng người xem cả nước chia sẻ thời khắc quỷ dương bị tàn sát kích động nhân tâm này.
Nhưng mà, đến khi cái thời điểm này thực sự đến, Vương Trung Đỉnh lại quên mất tội ác tày trời của nhân vật kia. Tràn đầy trong lòng đều là thân ảnh hắn một mình tha hương, cô độc phiêu bạc, đáng thương không chỗ nương tựa.
Trong thiên hạ, chỉ sợ tìm không ra người thứ hai xem loại cảnh tượng này lại có thể đau lòng.
Tắt TV, Vương Trung Đỉnh liền đến phòng Tây Tây, tính toán đêm nay ngủ cùng nhi tử.
Tây Tây quay sang Vương Trung Đỉnh nói: "Ba ba, tuy rằng người ngủ cùng với con, nhưng con cũng không thấy vui vẻ."
"Vì cái gì?" Vương Trung Đỉnh nắm tiểu chân của nhi tử.
Tây Tây thực nghiêm túc nói: "Bởi vì người chính là đem con trở thành vật thay thế đuôi sam thúc thúc."
Vương Trung Đỉnh bị hắn đùa đến nở nụ cười.
Tây Tây lại hỏi: "Nếu con và đuôi sam thúc thúc cùng rơi vào trong nước, người sẽ cứu ai trước?"
Vương Trung Đỉnh không cần suy nghĩ nói: "Cứu con."
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh vừa muốn trả lời, Tây Tây đột nhiên cướp lời nói : "Không được nói cái gì chú ấy sẽ bơi lội linh tinh, hiện tại chúng ta giả như chú ấy không biết bơi!"
"Ta đây cũng cứu con trước." Vương Trung Đỉnh nói
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh vừa muốn trả lời, Tây Tây lại cướp lời: "Không được nói cái gì người sẽ cùng chết với chú ấy linh tinh, hiện tại chúng ta giả như người sẽ không chết!"
"Ta vẫn là cứu con trước." Vương Trung Đỉnh kiên trì.
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Bởi vì hắn vẫn chưa chết được đâu."
Đổi lại người bình thường, lúc này đã sớm hóa đá rồi, Tây Tây lại cao hứng đến rung đùi đắc ý, "Đúng rồi, chú ấy vẫn chưa chết được đâu, người cứu con xong tiếp tục cứu chú ấy cũng kịp."
Vương Trung Đỉnh trái lại đen mặt, nhi tử ngốc của ta, con xác định đáp án này so với những cái con phủ định trước đó tốt hơn sao?
Tây Tây cũng mặc kệ cái kia, sau khi cảm thán một phen, liền lăn ra ngủ mất.
Tự mình để lại Vương Trung Đỉnh một mình ngàn vạn u sầu.
Hi vọng Hàn quỷ chết có thể hóa giải cừu hận trong lòng người xem, từ nay về sau không vì nhân vật kia mà bị gây sức ép.
...
Sự thật chứng minh, Vương Trung Đỉnh lại một lần đánh giá thấp lực sát thương của Hàn Đông.
Ngày hôm sau, y lại nhận được một con số nghịch thiên.
Đại kết cục 《Màu đỏ chiến thần 》 lại thu rating "Phá số 2", đạt tới rating gần 10% ở đài bản địa, quả thực có thể được xưng tụng là một kỳ tích.
Hơn nữa, đại kết cục chiếu xong, bản quyền phát lại cũng lọt vào tranh mua của các đài truyền hình và trang mạng.
Thậm chí một vài người phụ trách đài truyền hình địa phương từng cự tuyệt, lúc này cũng mặt dày đến lấy lòng.
Nhưng Vương Trung Đỉnh lại vung tay, bổn vương không bán ! Bổn vương không cho các ngươi chiêu đen, các ngươi thích mua của ai thì mua.
Bất quá nhiệt độ cũng không có bởi vậy mà giảm bớt, ngược lại liên tục lên men.
Lễ Chúc Mừng hôm sau, hơn một trăm hãng truyền thông đến trợ oai, tình huống có thể so với họp báo phim bom tấn. Phóng viên bám riết nhân viên chủ chế không bỏ, đồng thanh hô hào muốn Hàn Đông xuất hiện.
Nhà làm phim lặp đi lặp lại giải thích Hàn Đông đi vắng, vẫn có không ít hãng truyền thông kêu gào bắt Hàn Đông lộ diện.
Cuối cùng, trận này trực tiếp khiến cho Lễ Chúc Mừng cũng đạt rating hạng nhất.
Ngày hôm sau, tin tức "Hàn Đông bởi vì vai diễn quỷ dương bị người thống hận mà không dám công khai lộ diện" lại lên đầu đề.
Y biết đây là một loại giải phóng cảm xúc của người xem, cũng biết đây là sự khẳng định đối với kỹ năng diễn xuất của Hàn Đông. Nhưng nhìn thấy đám ngôn ngữ công kích kia, y vẫn là có xúc động muốn đào cả mộ tổ tiên nhà người ta lên.
Dựa vào cái gì dám nói Nhị Hàng nhà ta như vậy?
Đương nhiên, trừ bỏ gặp phải "Chê trách", còn một điều lo lắng nữa chính là độ hỏa của Hàn Đông.
Chính như theo lời Vương lão gia tử, Hàn Đông một thân phong mang.
Hắn tướng mạo cũng không xuất chúng, kỹ năng diễn xuất cũng không phải số một. Nhưng lại mang theo một vòng sáng, vô luận đứng ở giữa bao nhiêu người, ngươi liếc mắt một cái nhìn qua vĩnh viễn là hắn.
Điểm này, Vương Trung Đỉnh ở 《 Trộm ảnh 》 đã nhận ra.
Khi đó giữa dàn phối hợp diễn đông đảo, cũng chỉ có Hàn Đông một mình đại xuất danh tiếng.
Bất quá bởi vì đề tài mới mẻ, nhân vật sở diễn thú vị, thu được nhiệt tình của người xem cũng là trong dự liệu.
Nhưng hiện tại bộ phim truyền hình này, Vương Trung Đỉnh thật sự nghĩ mãi mà không rõ. Một cái đề tài tương đối cứng nhắc, một cái phần diễn không nặng, như thế nào có thể khiến Hàn Đông hỏa đến loại tình trạng này?
Đây mới là "Bước đầu tiên" a!
Nếu hiện tại liền không thể hold, vài bước sau còn đi như thế nào được?
Nếu hiện tại đã định hình cho hắn, phía sau còn hỗn thế nào được?
(hỗn: ý là trộn lẫn nhiều loại hình)
Cho nên, để không phá vỡ chiêu bài của mình, Vương Trung Đỉnh lại một lần nữa hạ quyết tâm.
"Đoạn diễn bức người học chó sủa kia cũng cắt đi."
Phùng Tuấn giật mình, "Đoạn kia cũng phải cắt?"
Vương Trung Đỉnh gật gật đầu.
"Nếu kia đoạn cũng cắt, cậu ấy chỉ còn lại có ba cảnh." Phùng Tuấn lần nữa nhắc nhở.
Vương Trung Đỉnh khoát tay, "Cứ như vậy đi, đừng nữa nói."
Về đến nhà, Vương Trung Đỉnh phát hiện tiểu thân ảnh vui vẻ ngày thường không thấy. Hỏi dì mới biết được, Tây Tây từ lúc trở về liền luôn luôn tự giam mình ở trong phòng.
Vương Trung Đỉnh qua gõ cửa, "Tây Tây."
Bên trong truyền đến một thanh âm nặng nề buồn bã, "Xin cho con một mình yên lặng một chút."
"Nó sao lại thế này?" Vương Trung Đỉnh hỏi dì.
Dì thở dài, "Là bởi vì bộ phim truyền hình Đông tử diễn kia."
Vương Trung Đỉnh nghĩ không ra, "Đông tử diễn phim truyền hình như thế nào lại liên quan đến nó?"
"Hôm nay tôi đón cậu chủ tan học, có một đứa bé lớp bên cạnh nói bộ dạng cậu chủ giống quỷ dương. Còn không cho bằng hữu khác chơi với cậu chủ, nói tâm nhãn hư hỏng khi dễ người."Vương Trung Đỉnh, "..."
Họa vô đơn chí, hai tập buổi tối sau khi truyền ra, Vương Trung Đỉnh cũng gặp phải liên luỵ.
Nguyên nhân chính là cái "Weibo buồn nôn" khi trước y đăng lên bị người ta đào ra, tiếp theo đó là lời mắng phô thiên cái địa.
Mắng đủ kiểu đều có: nghi ngờ Vương Trung Đỉnh khẩu vị nặng, nói y đầu óc có vấn đề, lên án mạnh mẽ cấu kết với nhau làm việc xấu...
Bị bức bách vì áp lực dư luận, Vương Trung Đỉnh trực tiếp đem weibo này "trí đỉnh". (treo top luôn :v)
Vì thế ngày hôm sau, mạng lưới công ty đã bị hacker công kích, một lượng lớn văn kiện số liệu mất đi.
Vương Trung Đỉnh dưới sự giận dữ trực tiếp lật bàn, "Ngững người này là điên rồi sao?"
Nhị Lôi khuyên, "Thế đạo này loại người nào cũng có, anh ngẫm lại còn có người vì đuổi theo thần tượng mà nhảy lầu, chúng ta loại này đã là cái gì?"
"Tôi chỉ là không rõ, một cái nhân vật mà thôi, đến nỗi thiên lý khó dung như vậy sao?"
Nhị Lôi nói: "Thật cũng không thể nói thiên lý khó dung, dù sao người bình thường không dễ dàng chấp nhận."
"Tôi đây vì cái gì không ảnh hưởng? Tôi xem không dưới mười lần, như thế nào không cảm thấy được cái nhân vật kia có bao nhiêu đáng giận?"
"Bởi vì anh là chân ái." Nhị Lôi nói.
Đối mặt một nhân vật thống hận như thế, còn có thể có mang tấm lòng bao dung, tuyệt đối là chân ái!
Vương Trung Đỉnh trầm mặt không nói được lời nào.
Nhị Lôi còn nói: "Nếu loại xu thế này không được ngăn chặn, cậu ấy thật sự sẽ bằng vào bộ phim này đại hỏa."
Đây cũng là sự việc Vương Trung Đỉnh lo lắng nhất, mắt thấy còn có ba ngày, ba ngày này đều có màn của Hàn Đông, hơn nữa hai trận diễn cũng tương đối nặng.
Vương Trung Đỉnh chỉ có thể hướng chính ngực mình đâm một đao.
"Trực tiếp cho nhân vật kia chết đi."
Nhị Lôi giật mình, "Trực tiếp chết? Đây chẳng phải là hai màn diễn kia cũng không còn?"
"Ân."
"Nhưng tôi cảm thấy hai màn trước khi chết đều rất xuất sắc, cơn tức của người xem nín lâu như vậy, nhất định đặc biệt muốn xem tình cảnh hắn vùng vẫy giãy chết bi thảm."
Vương Trung Đỉnh giận, "Giãy dụa cái gì mà giãy dụa? Cậu còn ngại nổi bật chưa đủ? ? Tiếp tục giãy dụa sau này đi dạo trên đường cũng bị người đuổi đánh!"
"Được rồi." Nhị Lôi thở dài, "Tôi đến nói với Phùng Tuấn."
"Đợi đã!" Vương Trung Đỉnh đột nhiên gọi hắn lại.
Nhị Lôi quay đầu lại, "Làm sao vậy?"
"Tôi hai ngày này thường xuyên nhận điện thoại quấy rầy, có thể tạm thời sẽ ngừng dùng số điện thoại này."Nhị Lôi gật gật đầu, "Hảo, tôi hiểu rồi, lát nữa tôi sẽ thông báo xuống."
"Còn có... Số điện thoại tạm thời không cần nói cho Hàn Đông."
Nhị Lôi khó hiểu, "Vì cái gì?"
"Còn có thể vì cái gì? Cậu ấy hiện đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, liên lạc gì cũng có thể bị theo dõi."
Nhị Lôi nhớ tới chuyện mạng lưới công ty bị hacker công kích, cảm thấy Vương Trung Đỉnh đề phòng như vậy vẫn là rất có lý.
Chỉ là, hắn lo lắng một chuyện.
"... Anh chịu được sao?"
Vương Trung Đỉnh mới vừa rồi còn hờ hững tự nhiên đột nhiên khuôn mặt có chút không thể hold, hơn nửa ngày mới trả lời: "Có cái gì mà chịu không nổi ? Cũng không phải sinh ly tử biệt."
Nhị Lôi khó hiểu cười cười, "Được, tôi biết rồi."
Hai ngày đầu, Vương Trung Đỉnh quả thật coi như bình tĩnh. Dù sao bộ phim truyền hình này cũng quấy nhiễu y rất nhiều, khiến cho y không rảnh đi nhớ một chút tình ái nhi nữ.
Ngày thứ ba, phim truyền hình nghênh đón đại kết cục.
Vương Trung Đỉnh tuy rằng đã xem qua vô số lần, những vẫn đúng giờ canh giữ ở trước TV, cùng người xem cả nước chia sẻ thời khắc quỷ dương bị tàn sát kích động nhân tâm này.
Nhưng mà, đến khi cái thời điểm này thực sự đến, Vương Trung Đỉnh lại quên mất tội ác tày trời của nhân vật kia. Tràn đầy trong lòng đều là thân ảnh hắn một mình tha hương, cô độc phiêu bạc, đáng thương không chỗ nương tựa.
Trong thiên hạ, chỉ sợ tìm không ra người thứ hai xem loại cảnh tượng này lại có thể đau lòng.
Tắt TV, Vương Trung Đỉnh liền đến phòng Tây Tây, tính toán đêm nay ngủ cùng nhi tử.
Tây Tây quay sang Vương Trung Đỉnh nói: "Ba ba, tuy rằng người ngủ cùng với con, nhưng con cũng không thấy vui vẻ."
"Vì cái gì?" Vương Trung Đỉnh nắm tiểu chân của nhi tử.
Tây Tây thực nghiêm túc nói: "Bởi vì người chính là đem con trở thành vật thay thế đuôi sam thúc thúc."
Vương Trung Đỉnh bị hắn đùa đến nở nụ cười.
Tây Tây lại hỏi: "Nếu con và đuôi sam thúc thúc cùng rơi vào trong nước, người sẽ cứu ai trước?"
Vương Trung Đỉnh không cần suy nghĩ nói: "Cứu con."
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh vừa muốn trả lời, Tây Tây đột nhiên cướp lời nói : "Không được nói cái gì chú ấy sẽ bơi lội linh tinh, hiện tại chúng ta giả như chú ấy không biết bơi!"
"Ta đây cũng cứu con trước." Vương Trung Đỉnh nói
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh vừa muốn trả lời, Tây Tây lại cướp lời: "Không được nói cái gì người sẽ cùng chết với chú ấy linh tinh, hiện tại chúng ta giả như người sẽ không chết!"
"Ta vẫn là cứu con trước." Vương Trung Đỉnh kiên trì.
"Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Bởi vì hắn vẫn chưa chết được đâu."
Đổi lại người bình thường, lúc này đã sớm hóa đá rồi, Tây Tây lại cao hứng đến rung đùi đắc ý, "Đúng rồi, chú ấy vẫn chưa chết được đâu, người cứu con xong tiếp tục cứu chú ấy cũng kịp."
Vương Trung Đỉnh trái lại đen mặt, nhi tử ngốc của ta, con xác định đáp án này so với những cái con phủ định trước đó tốt hơn sao?
Tây Tây cũng mặc kệ cái kia, sau khi cảm thán một phen, liền lăn ra ngủ mất.
Tự mình để lại Vương Trung Đỉnh một mình ngàn vạn u sầu.
Hi vọng Hàn quỷ chết có thể hóa giải cừu hận trong lòng người xem, từ nay về sau không vì nhân vật kia mà bị gây sức ép.
...
Sự thật chứng minh, Vương Trung Đỉnh lại một lần đánh giá thấp lực sát thương của Hàn Đông.
Ngày hôm sau, y lại nhận được một con số nghịch thiên.
Đại kết cục 《Màu đỏ chiến thần 》 lại thu rating "Phá số 2", đạt tới rating gần 10% ở đài bản địa, quả thực có thể được xưng tụng là một kỳ tích.
Hơn nữa, đại kết cục chiếu xong, bản quyền phát lại cũng lọt vào tranh mua của các đài truyền hình và trang mạng.
Thậm chí một vài người phụ trách đài truyền hình địa phương từng cự tuyệt, lúc này cũng mặt dày đến lấy lòng.
Nhưng Vương Trung Đỉnh lại vung tay, bổn vương không bán ! Bổn vương không cho các ngươi chiêu đen, các ngươi thích mua của ai thì mua.
Bất quá nhiệt độ cũng không có bởi vậy mà giảm bớt, ngược lại liên tục lên men.
Lễ Chúc Mừng hôm sau, hơn một trăm hãng truyền thông đến trợ oai, tình huống có thể so với họp báo phim bom tấn. Phóng viên bám riết nhân viên chủ chế không bỏ, đồng thanh hô hào muốn Hàn Đông xuất hiện.
Nhà làm phim lặp đi lặp lại giải thích Hàn Đông đi vắng, vẫn có không ít hãng truyền thông kêu gào bắt Hàn Đông lộ diện.
Cuối cùng, trận này trực tiếp khiến cho Lễ Chúc Mừng cũng đạt rating hạng nhất.
Ngày hôm sau, tin tức "Hàn Đông bởi vì vai diễn quỷ dương bị người thống hận mà không dám công khai lộ diện" lại lên đầu đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.