Quyển 2 - Chương 53: Linh hồ
Lại Điểu
11/04/2013
Dù đây là lần đầu tiên Phong Nhược đến Cửu Thần Cung thế nhưng đối với nơi này hắn không hề xa lạ gì!
Là môn phái có thực lực mạnh nhất trong năm Đại tông môn của Thương Ngô Giới đệ tử của Cửu Thần Cung có hơn mười vạn người, cao thủ trong môn nhiều như lá mùa thu! Đồng thời cũng là môn phái đạt được nhiều quyền lợi nhất tại Ngũ Hành Giới, nguyên nhân rất đơn giản, thực lực của bọn họ quá mạnh!
Điều này có thể nhìn thấy từ lần lịch lãm rèn luyện đang diễn ra, những đệ tử kiệt xuất của Trấn Thiên Tông chỉ có thể đem ra năm người Chu Vũ, thế nhưng Cửu Thần Cung lại xuất ra gấp đôi, có lẽ cũng hơi khoa trương nhưng thực lực của Cửu Thần Cung mạnh hơn Trấn Thiên Tông là sự thật không thể chối cãi!
Toàn bộ sơn môn Cửu Thần Cung không hề giống Trấn Thiên Tông tọa lạc tại vách đá dựng đứng trên đỉnh núi cao vạn trượng, trên thực tế sơn mạch ở đây tương đối bằng phẳng, rất khó để nhìn thấy những vách núi cheo leo mà thay vào đó là những con đường xinh đẹp uốn cong theo những tòa núi nhỏ, chỉ trong phạm vi sơn môn Cửu Thần Cung đã có mấy chục tòa núi nhỏ có phong cảnh khác nhau.
Trông về phía xa xa có thể nhìn thấy dãy núi trùng trùng điệp điệp, bên trong loáng thoáng thấy được rất nhiều đình đài lầu các tinh xảo thế nhưng những kiến trúc này được kiến tạo rất khéo léo nên không hề làm thay đổi phong cảnh đẹp như tranh vẽ xung quanh, gần như hòa một thể với thiên nhiên vậy!
Phong Nhược cùng mọi người ngự kiếm phi hành thẳng hướng tiến lên, chỉ cảm thấy nơi này sơn thủy hữu tình phong cảnh khắp nơi tràn ngập màu sắc không nơi nào giống nơi nào phảng phất như chốn bồng lai tiên cảnh!
Chắc chắc rằng các đời chưởng môn của Cửu Thần Cung đều rất am hiểu về bố cục sơn thủy, nơi này phạm vi cả ngàn dặm mà lại hài hòa như một bức tranh hoàn mỹ không có một khuyết điểm nào! Cho dù là một cái cây, một hòn đá hay một dòng suối, một ngôi nhà nhỏ.. tất cả đều như vậy!
Nếu mà so sánh thì Trấn Thiên Tông thì còn thua kém xa, nếu không muốn nói là lộn xộn hơn nhiều!
Thế nhưng hiện tại Phong Nhược lại có suy nghĩ khác, liệu thói quen sắp xếp mọi việc hoàn mỹ vô khuyết này có quan hệ đến công pháp tu luyện của Cửu Thần Cung hay không? Bởi vì sau một thời gian tiếp xúc với đệ tử Cửu Thần Cung thì hắn thấy người nào cũng như vậy, ví dụ như trưởng lão dẫn đội Yến Tử cũng mang một vẻ tiêu sái anh tuần mà mỹ nam như Chu Vũ sợ cũng phải ghen tỵ rồi còn Khuynh Lan Hiên kia nữa, xuất trần thoát tục không giống người bình thường chút nào!
”Ha ha! Nếu có thể làm đệ tử của Cửu Thần Cung cũng hay đấy! . . .”Phong Nhược thầm nghĩ.
Sau khi xuyên qua mấy tòa núi nhỏ người dẫn đường đầu tiên rốt cuộc cũng dừng lại ở một vườn hoa cực lớn, chỗ này có muôn loài cây cỏ xinh đẹp, ở giữa có một hồ nhỏ xanh thẳm, ở trong nhưng rặng cây còn thấy được các tòa nhà với kiến trúc độc đáo nhìn vô cùng tao nhã thanh tĩnh.
”Ha ha! Vạn đạo hữu, chỗ này là Trần biệt viện của bản tông, nếu không đạo hữu cũng các viện trưởng khác có thể ở đây vài ngày, ba ngày sau đệ tử hai bên cũng so tài tại đây, nếu có chuyện gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ta!” .
Tề trưởng lão vừa giới thiệu vừa dẫn đầu đi vào biệt viện, mười người Phong Nhược, Khuynh Lan Hiên liền đi theo.
Nhưng bây giờ Phong Nhược nhưng lại cảm thấy có chút kỳ quái, không phải là ban thưởng sao,việc gì mà phải ra vẻ thần thần bí bí thế? Mà nhìn chín người còn lại thì ngoài Khuynh Lan Hiên ra ai cũng có vẻ kích động!
”Chắc Trần biệt viện này có điều gì đặc biệt?”
Theo lão Tề đi xuyên qua mấy lần cửa cuối cùng mọi người cũng dừng lại bên ngoài một hồ nước được bố trí vô cùng tinh xảo, hồ nước trong suốt xinh đẹp, càng đến gần Phong Nhược càng có cảm giác thoải mái dễ chịu tỉnh cả người.
”Chà, thủy linh khí thật dồi dào! Chẳng lẽ nó lại tỏa ra từ cái hồ nhỏ này?” .
Phong Nhược mừng rỡ nghĩ thầm, chẳng lẽ đây chính là phần thưởng, nếu như vậy thì lãi to rồi, không biết có được nhảy xuống đó tắm một lát hay không nữa?
Ngay lúc này lão già họ Tề quay người lại nhìn Phong Nhược rồi bỗng nhiên cười nói: “Tiểu tử ngươi thật sự quá may mắn khiến ta cũng kinh ngạc đó, có biết đây là chỗ nào không?”
”Ai! Vãn bối không biết, kính xin tiền bối nói qua!” Phong Nhược vội vàng làm như rất khiêm tốn rồi nói.
”Hừ hừ! Đây là Thanh Tĩnh Linh Hồ của bổn môn! Nó quan trọng không thua gì Trấn Thiên Các của Trấn Thiên Tông, thật ra nơi này có thể là sơn môn của bổn phái cũng chỉ vì cái linh hồ này! Trong linh hồ này ẩn chứa linh khí cực kỳ tinh thuần, nếu tu luyện ở đây thì sẽ thu được lợi ích vô cùng lớn! Kể cả là đệ tử bổn môn, số người được đến đây tu luyện cũng không nhiều!” .
Tề trưởng lão nói đến chỗ này, ánh mắt khó chịu liếc nhìn viện Trượng Kiếm Tâm đang cười ha hả đằng kia rồi lại nói tiếp: “Nếu mà chỉ có như vậy thì cũng không tính là gì, nhưng ở dưới Thanh Tĩnh Linh hồ còn có một tòa Thủy Linh Đại Điện, mà ba người đứng đầu của đợt tỷ thí lần trước đã có cơ hội xuống đó lịch lãm! Tuy ngươi không tu luyện công pháp của bổn môn nhưng lại luyện Hắc Thủy Linh Quyết nên đi xuống đây chắc cũng sẽ lĩnh hội được không ít! Nhưng chỉ được trong ba ngày mà thôi! . . .”
”Được rồi, ba người đứng đầu tẩy trần dâng hương, chuẩn bị tiến vào Thủy Linh Đại Điện! Về phần những người còn lại, có thể ngồi bên cạnh linh hồ tu luyện ba ngày! . . .”
Tề Trưởng lão nói xong lập tức có ba thiếu nữ xinh đẹp dẫn ba người Phong Nhược vào ba căn phòng cạnh đó tẩy trần.
”Ai! Bổn môn lần này lỗ lớn rồi! . . .”
Đợi đến lúc mười người Phong Nhược đi khuất bóng Tề trưởng lão mới lắc đầu thở dài ngán ngẩm nói: “Tiểu tử kia lại dùng phương pháp không thể tưởng tượng được mà chiếm vị trí đầu tiên!” .
”Ha ha! Tề đạo hữu nói vậy là sai rồi, từ khi các người phát hiện ra Thủy Linh Đại Điện đến nay cũng hơn vạn năm rồi mà vẫn chưa có cách nào phá giải, nhớ lại năm đó quý tông kêu gọi mấy trăm cao thủ từ năm Đại tông môn, muốn hợp lực để phá giải bí mật của Thủy Linh Đại Điện thế nhưng cuối cùng sau năm trăm năm cũng không thu hoạch được gì! Hôm nay chỉ có một tên tiểu bối nhỏ nhoi chẳng lẽ lại hơn được các tiền bối hay sao? Chỉ sợ điều duy nhất lần này hắn thu được là được một phen tắm rửa thỏa thuê trong nước mồ chứa đầy linh khí mà thôi!”
Viện trưởng Kiếm Tâm Viện liền không đồng tính nói, tòa Thủy Linh Đại Điện này từ lâu trong Thương Ngô Giới là nơi làm cho người ta khó hiểu nhất, dù Cửu Thần Cung có thực lực mạnh mẽ như vậy nhưng đau khổ nghiên cứu mấy ngàn năm cũng không có biện pháp tìm hiểu ngọn ngành, nếu không thì năm đó cũng không phải triệu tập cao thủ nổi danh của năm Đại tông môn đến giúp sức, nhưng cuối cùng vẫn là công cốc!
Hiện nay cứ cách một thời gian ngắn Cửu Thần Cung lại đưa đệ tử tư chất siêu tuyệt của năm Đại tông môn tiến vào Thủy Linh Đại Điện để lịch lãm tìm hiểu, và đây cũng chính là nguyên nhân thực sự của cuộc tỷ thí, tuy vậy đệ tử có tư cách được bước chân vào đây đều có thiên tư tuyệt thế, là rồng phượng trong đám đồng giai, mà chỉ dựa vào may mắn để có được vị trí này thì Phong Nhược là người đầu tiên từ trước tới giờ!
Nhưng trên thực tế kể cả Cửu Thần Cung hay cao thủ ngũ Đại tông môn cũng đã sớm đã mất lòng tin đối với việc phá giải bí ẩn ở Thủy Linh Đại Điện rồi, nếu nơi đây không có linh khí dồi dào tinh thuần thì sợ đã bị lãng quên từ lâu!
Tất nhiên Phong Nhược không biết chút gì về việc này cho nên hiện tại hắn rất hưng phấn, đối với tòa Thủy Linh Đạị Điện hắn không hề cảm thấy có nửa điểm hứng thú mà điều duy nhất khiến hắn động tâm chính là thủy linh khí nơi đây vô cùng tinh thuần, điều này đối với Hắc Thủy Linh Quyết của hắn hẳn có lợi rất lớn! Đáng tiếc thời gian chỉ có ba ngày!
Sau một canh giờ cuối cùng Phong Nhược cũng hoàn tất việc tẩy lễ dâng hương, qua đây có thể thấy được Cửu Thần Cung rất coi trọng Thanh Tĩnh Linh Hồ này nên toàn bộ quá trình tẩy trần dâng hương rất rườm rà thiếu chút nữa khiến hắn mệt muốn ngất!
Hơn nữa tất cả trang phục, kiếm khí trên người Phong Nhược đều phải gỡ xuống, sau đó thay đổi trang phục cùng thắt lưng trữ vật phù hợp dùng ở môi trường nước do Cửu Thần Cung cung cấp, nhưng như vậy cũng tốt nếu không hắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn bởi vì trong thắt lưng trữ vật bây giờ hiện tại có rất nhiều bảo bối, ví dụ như Mộc Linh Tinh, làm sao hắn có thể yên tâm để lại mấy thứ này được?
Sau khi chuẩn bị kỹ càng ba người Phong Nhược dưới sự giám sát của Tề trưởng lão dễ dàng tiến vào trong hồ nước, việc này thật ra rất dễ dàng, trên người bọn họ đều mang trang phục có công năng chống thấm nước nên chắc chắn không có một giọt nước nào có thể thấm vào quần áo!
Vừa mới tiến vào trong hồ nước, Khuynh Lan Hiên cùng một gã đệ tử Cửu Thần Cung khác bỗng nhiên tách ra lao đi mỗi người một hướng.
Điều này khiến Phong Nhược ngẩn ngơ hồi lâu bởi vì lão họ đã nói Tề muốn hắn tìm thấy vị trí của Thủy Linh Đại Điện nhưng cái linh hồ này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, muốn tìm được Thủy Linh Đại Điện cũng không dễ dàng gì, còn hai người Khuynh Lan Hiên đột ngột tách ra nư vậy cũng không biết có ý gì không nữa!
”Mặc kệ nó! Dù sao cũng có thời gian ba ngày cơ mà!”
Phong Nhược thoải mái lượn lờ trong linh hồ trong suốt này, bởi vì trên người hắn có trang phục chống nước nên không có một giọt nước nào có thể chạm vào người hắn, vì thế kế hoạch tắm nước hồ mà hắn suy nghĩ từ đầu căn bản không thể làm được! Hơn nữa nước hồ trong suốt đáng kinh ngạc! Ở trên bờ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng mấy chục trượng phía dưới, dưới tình huống này muốn làm việc gì đó mờ ám cũng chịu!
Đi dạo trong linh hồ được nửa canh giờ, Phong Nhược đã lục tung đáy hồ một lần nhưng vẫn không thấy bóng dáng Thủy Linh Đại Điện đâu, thậm chí cả hai người Khuynh Lan Hiên lúc nãy tản ra tới giờ cũng không biết lặn mất tăm góc nào rồi!
”Không xong rồi! Chẳng lẽ phải ra tay đào bới hay sao? Nhưng đáy hồ này toàn là đá ngọc xanh cứng rắn mà!”
Phong Nhược có chút buồn bực mà thầm nghĩ, mình vất vả lắm mới có cơ hội tiến vào Thủy Linh Đại Điện mà không bước chân được vào đó thì mất mặt quá!
"Tề lão già đáng chết, Vạn lão già đáng chết, chẳng nhắc nhở người ta cái gì cả!"
Bất đắc dĩ Phong Nhược đành phải tự mình nghiên cứu những phiến đá xanh dưới hồ nước hi vọng có thể tìm thấy cơ quan nào đó?
Nhưng cũng không tìm hiểu được gì hết, hắn bỏ ra hai canh giờ tỷ mỷ tìm kiếm nhưng không thấy bất cứ điều gì liên quan đến Thủy Linh Đại Điện, nếu không phải sợ mất mặt thì chắc hắn đã ngoi lên hỏi hai lão già kia rồi?
"Con bà nó chứ, lừa đảo à? Được rồi, Thủy Linh Đại Điện là cái quái gì chứ, không tìm nữa! Ai mà thèm!”
Phong Nhược uể oải thở dài rồi quyết định ngồi khoanh chân tĩnh tọa dưới đáy hồ, không thèm để ý chuyện khác nữa, được ngồi dưới đáy hồ dồi dào thủy linh khí thế này tu luyện cũng đã tốt lắm rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.