Phong Ngự

Quyển 2 - Chương 68: Thanh Mộc Thần Tinh

Lại Điểu

11/04/2013



Nghe được câu trả lời của Phong Nhược, bộ xương khô màu xanh ngọc cũng không có phản ứng gì, chỉ nhìn hắn một lúc rồi chậm rãi nói:”Ngươi nên biết, thật ra toàn bộ Thương Ngô Giới từ thời thượng cổ đến nay đều thuộc về tộc Mộc Yêu chúng ta, Thị Huyết Yêu Long mới chân chính là chủ nhân của thế giới này, làm sao người có thể tự tay hủy diệt thế giới của mình được chứ?”

“Còn về phần đám nhân loại Tu Tiên giới các ngươi cũng chỉ là những người đến sau mà thôi, nhớ năm đó đột nhiên có những tu sỹ cường đại xuất hiện ở giới diện này rồi ra tay phong ấn chân thân của chủ nhân tại Huyền Thiên Chân Thủy Đại Điện, sau đó thẳng tay tàn sát toàn tộc Mộc Yêu, cuối cùng đưa rất nhiều nhân loại đến đây, bây giờ kể cả chúng ta đứng lên đòi lại những thứ vốn thuộc về mình thì có gì sai?”

“Tất nhiên ngươi cũng có lập trường của ngươi, lão phu thừa nhận nghìn năm trước tiêu diệt trăm vạn tu sỹ cũng không phải là việc hay ho gì, nhưng vạn vật đều có linh tính, nhân loại các ngươi lại vì ích kỷ bản thân liền tước bỏ đi quyền lợi tu tiên, truy cầu thiên đạo của tộc Mộc Yêu chúng ta vậy cũng là đúng hay sao?”

“Về điều kiện kia chũng ta cũng không ép buộc ngươi hay dùng bất cứ thủ đoạn nào để khống chế cả, nhưng một ngày nào đó ngươi sẽ biết rõ bởi vì bản thân đã có kỳ ngộ mà nhận được vô thượng truyền thừa của tộc Mộc Yêu chúng ta nên sẽ tự nhiên sẽ biết phải làm gì, chủ nhân ta nhờ ta chuyển lời đến ngươi, chờ đến khi ngươi đáp ứng việc kia thì tộc Mộc Yêu chúng ta cũng sẽ không chủ động tiến đánh Tu Tiên giới, trừ khi bọn hắn chủ động công kích!”

“Vô thượng truyền thừa? Đó là cái gì? Là Mộc Linh Tinh sao?”

Nghe xong lời giải thích của bộ xương khô Phong Nhược lại lần nữa giật mình, lúc trước không phải hắn không băn khoăn về nguồn gốc của Mộc Linh Tinh nhưng cũng chưa từng nghĩ nó lại có liên hệ với chốn Khô Mộc Hải này, vốn hắn nhặt được Mộc Linh Tinh ở Thanh Vân Sơn thuộc khu vực Nhạn Bắc cơ mà, từ đó đến đây đâu có gần chút nào chứ!

Sau khi cẩn thận suy nghĩ Phong Nhược bình tĩnh lắc đầu nói:”Ngươi nói với ta những điều này không có ý nghĩa gì cả, trong Tu Tiên giới ta chỉ là một con kiến hôi nhỏ bé, có muốn cũng chẳng làm được gì, mà hơn nữa nếu thực sự ta có năng lực cứu được chân thân của chủ nhân ngươi thì ta cũng không có lý do làm điều đó! Huống chi bây giờ các ngươi nghĩ còn có đủ thực lực xông vào Tu Tiên giới sao, nếu các ngươi dám gây chiến một lần nữa thì chỉ chuốc lấy diệt vong mà thôi, người không lừa được ta đâu! Hơn nữa dựa vào điều gì mà ngươi dám khẳng định Mộc Linh Tinh trong tay tà là vật truyền thừa của tộc Mộc Yêu? Điều này không thể nói tùy tiện được!”

“Không tồi!” Bộ xương khô lại cười một cách cổ quái “Ngươi nói không sai, đúng là đại tộc Mộc Yêu chúng ta trong trận đại chiến nghìn năm trước đã bị tổn thương trầm trọng, cũng không thể ngay lập tức tập hợp được đại quân Mộc Yêu để phản kích, nhưng như vậy ngươi cũng có cơ sở gì để kết luận, chuyện tương lai ai có thể biết được? Mà thôi chuyện này không nói nữa, bây giờ nói đến vật mà ngươi gọi là Mộc Linh Tinh nhé, đó chính là Thánh vật truyền thừa của bổn tộc có tên là Thanh Mộc Thần Tinh”

“Nếu không có nó làm sao ngươi biết đến sự tồn tại của Tiên Thiên Mộc Sát, hơn nữa còn có thể dung hợp và khống chế? Không có Thanh Mộc Thần Tinh ngươi làm sao có thể bình yên vô sự ra vào động quật kia được? Không có Thanh Mộc Thần Tinh ngươi dựa vào thực lực yếu đuối của bản thân mình mà có thể bất chấp uy áp của chủ nhân ta chắc? Ngươi phải biết rằng cho dù cả tu sỹ Kim Đan kỳ nếu đến gần chủ nhân ta trong vòng trăm trượng cũng bị uy áp của người tác động, thế nhưng ngày đó ngươi lại có thể dạo chơi như chốn không người, hơn thế còn khống chế cả hồn phách của chủ nhân ta nữa chứ, nếu không có Thanh Mộc Thần Tinh thì ngươi có vạn cái mạng cũng không đủ bồi đâu, ngươi còn chưa tin tưởng thì lão phu cũng không ngại chứng minh cho ngươi một chút!”

Nói đến chỗ này bộ xương khô quay người chỉ về những cung điện xanh ngọc phía xa xa rồi nói tiếp:”Đó là Thánh Địa của bổn tộc, cũng là nơi kín đáo nhất trong Khô Mộc Hải, trừ khi được bổn tộc cho phép còn lại chưa có ai có thể tự mình tìm đến đây, kể cả những cao thủ nghìn năm trước cũng vậy, trong tộc trừ chủ nhân ra thì chỉ có người thừa kế của tộc mới có thể bước chân vào đó! Nếu ngươi không tin thì có thể vào thử một lần, tất nhiên ngươi có thể yên tâm lần này lão phu dẫn ngươi đến đây không có bất cứ ác ý gì cả, nếu ngươi muốn có thể rời đi bất cứ lúc nào tùy thích!”



Nhìn bộ xương khô một chút Phong Nhược bỗng nhiên cười cười nói:”Được rồi! Thật ra ngươi cũng không cần nói nhiều, Thanh Mộc Thần Tinh thì sao? Ta vốn không biết nguồn gốc của nó nên chẳng có điều gì làm ta tin tưởng được, nhưng có một điều ta không hiểu, nếu đây là vật truyền thừa của tộc các ngươi thì làm sao lại để mất đi? Hơn nữa vì sao thứ này cũng có thể hỗ trợ cho tu sỹ nhân loại? Nếu đúng như lời ngươi nói thì tương lai ta cũng sẽ biến thành Mộc Yêu sao?”

“Việc này nói ra cũng dài dòng!”

Bộ xương khô làm ra một hành đồng giống như thở dài, nhìn rất buồn cười.

“Thật ra Thanh Mộc Thần Tinh cũng không hẳn là vật truyền thừa của tộc Mộc Yêu, nó là vật có thể ngưng kết tất cả tinh hoa linh khí hệ mộc của Thương Ngô Giới! Vì tu sỹ nhân loại đến sau nên từ trước đến giờ Thanh Mộc Thần Tinh đều do tộc Mộc Yêu chúng ta bảo quản, người cuối cùng kế thừa trước khi qua tay ngươi là chủ nhân của ta! Nhưng về sau trong tu sỹ nhân loại các ngươi có những cao thủ có thần thông viễn siêu đã đột phá được lục giới chướng ngại rồi xuất hiện tại Thương Ngô Giới, vốn tộc Mộc Yêu chúng ta cũng không gây hấn gì nhưng thật không ngờ bọn hắn lại ra tay cướp đoạt Thanh Mộc Thần Tinh, vì thế chủ nhân của ta liền tập hợp toàn tộc ứng chiến, cuối cùng đánh không nổi bị phong ấn ở Huyền Thiên Chân Thủy Đại Điện, mà Khô Mộc Hải cũng được hình thành sau trận đại chiến đó!”

“Trong cuộc chiến tuy chủ nhân của ta bị phong ấn nhưng Thanh Mộc Thần Tinh lại biến mất rất thần bí, tuy thế những cao thủ có thần thông viễn siêu kia vẫn không cam lòng, sau đó chuyển rất nhiều nhân loại đến nơi nay, cuối cùng tạo thành Tu Tiên giới!”

“Về chuyện ngươi nói tại sao tu sỹ nhân loại cũng có thể sử dụng được Thanh Mộc Thần Tinh, rồi tương lại sẽ biến thành Mộc Yêu! Việc này ngươi không cần phải lo lắng, bởi vì Thanh Mộc Thần Tinh chẳng những có thể khống chế lực lượng tộc Mộc Yêu mà còn có thể ngưng kết tinh hoa mộc linh khí của toàn Thương Ngô Giới, mà đã là linh khí hệ mộc thì tất nhiên tu sỹ nhân loại cũng có thể hấp thu, nhưng khi sử dụng Thanh Mộc Linh Tinh ngươi cần phải cẩn thận, tuyệt đối không thể để bất cứ người nào khác biết được, nếu không đợi đến khi những tu sỹ cường đại tìm đến thì ngươi đã biết hậu quả như thế nào rồi đó!”

“Nhưng theo như chủ nhân quan sát thì Thanh Mộc Thần Tinh hôm nay đã vô cùng suy yếu, Thanh Mộc bên trong gần như đã héo rũ, tuy ngươi vẫn ngày ngày bồi dưỡng nhưng không thể trị được tận gốc, nếu như cứ tiếp tục như thế này thì sớm muộn gì Thanh Mộc Thần Tinh có ngày cũng sẽ bị hủy trong tay của ngươi, mà đây cũng chính là nguyên nhân chính khiến lão phu dẫn ngươi đến nơi này!”

Bộ xương khô nói đến đây, dừng một chút rồi mới nói tiếp:”Muốn Thanh Mộc trong Thanh Mộc Thần Tinh có thể lớn lên thì cứ cách một khoảng thời gian phải cho Thanh Mộc hấp thu một ít thiên tài địa bảo, theo đó cũng mới có lợi cho việc tu luyện của ngươi, nhưng với thực lực của ngươi bây giờ thì đúng là khó mà kiếm được thiên tài địa bảo, vì thế có lẽ ngươi nên tiến vào trong Thánh Địa của bổn tộc!”

Bộ xương khô chỉ ngón tay về dãy cung điện phía xa xa.

“Ở trong Thánh Địa có tổng cộng ba mươi ba tòa đại điện, trong mỗi tòa đại điện có một loại thiên tài đại bảo, với thực lực của ngươi bây giờ chỉ có thể tiến vào đại điện thứ nhất, trong đó có Thanh Mộc Linh Tuyền, mỗi trăm năm mới sinh ra được một giọt nước, nhưng không kể với Mộc Yêu hay với hay với tu sỹ nhân loại đều vô cùng có lợi, nghìn năm trước chủ nhân của ta cũng tiến vào đó một lần, hiện tại có lẽ cũng đã tích lũy được mười ba giọt rồi, ngươi vào đó thu lấy, có thể sử dụng ba giọt cho bản thân mình, còn lại mười giọt cứ cách ba năm lại nhỏ vào Thanh Mộc Thần Tinh một giọt, như vậy có thể miễn cưỡng duy trì Thanh Mộc sống thêm ba mươi năm!”



“Nhưng nếu sau ba mươi năm mà ngươi không có cách nào để cho Thanh Mộc bên trong thoát khỏi tình trạng như bây giờ thì tộc Mộc Yêu chúng ta thà để cho Thanh Mộc Thần Tinh hao tổn cũng nhất định phải lấy lại! Ngươi hiểu chứ?”

“Hả? Ý ngươi là Thanh Mộc Thần Tinh này chỉ có thể tồn tại được trong vòng ba mươi năm nữa hay sao?”

Nghe những lời này Phong Nhược vô cùng hoảng sợ, cây nhỏ bên trong Thanh Mộc Thần Tinh đương nhiên hắn biết, nhưng những năm gần đây bởi vì hắn chỉ chuyên tâm tu luyện nên không chăm sóc được chu đáo, ít khi chuyển các tinh hoa vào bên trong cho cây hấp thụ, nếu không phải hôm nay bộ xương này nói ra thì đúng là hắn lỗ lớn rồi.

“Không phải Thanh Mộc Thần Tinh chỉ có thể tồn tại được ba mươi năm nữa mà Thanh Mộc ở bên trong! Ngươi phải biết rằng quý giá nhất của Thanh Mộc Thần Tinh chính là Thanh Mộc, nhưng nó cần hấp thu các loại thiên tài địa bảo mới có thể phát triển, ít nhất sau này có được mười chiếc lá mới có thể tự duy trì!”

“Chà! Nhưng thiên tài địa bảo gì mới được chứ? Ngũ hành thạch có được không?”

Phong Nhược nhịn không được sốt ruột hỏi han, bởi vì Thanh Mộc Thần Tinh là chỗ dựa duy nhất của hắn trên con đường tu luyện!

“Tất nhiên chỉ cần Ngũ hành thạch có phẩm chất đủ cao thì cũng được, nhưng bây giờ tốt nhất ngươi nên đi vào trong đại điện thứ nhất thu lấy mười ba giọt nước suối đi đã, nhưng có một điều phải nhớ kỹ, với tu vi hiện tại của ngươi thì chỉ được lưu lại đó trong thời gian một nén hương, nếu không thì ngay cả chủ nhân đích thân đến đây cũng không cứu nổi ngươi đâu!”

Nghe được câu này Phong Nhược trầm ngâm chốc lát rồi cẩn thận hỏi:”Ta đã nói rồi, ta chắc chắn sẽ không giúp các ngươi, vậy vì sao ngươi còn giúp đỡ ta như vậy? Hơn nữa các ngươi đã biết rõ Thanh Mộc Thần Tinh hiện tại đang ở trên người ta sao không đoạt lấy? Ta nghĩ với thực lực của ngươi thì cũng không khó khăn gì!”

Bộ xương khô lại cười rồi nói:”Cuối cùng ngươi có giúp chúng ta hay không là chuyện của tương lai, huống chi với thực lực của ngươi bây giờ muốn giúp cũng không giúp được, nếu đã như vậy thì tốt nhất cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên đi! Đợi sau này ngươi có thể hiểu rõ sự huyền bí của lục giới thì tất nhiên sẽ có lựa chọn! Còn nói về Thanh Mộc Thần Tinh, tất nhiên chúng ta muốn đoạt lấy nhưng đáng tiếc nó đã bị lưu lại dấu ấn của ngươi, chuyện này ngay cả chủ nhân cũng bất lực không có cách giải quyết! Nên chờ xem ngươi xử lý thế nào, nếu Thanh Mộc bên trong héo rũ thì đành chờ thêm vạn năm nữa đợi nó sống lại thôi! Được rồi! Ngươi có điều gì chưa hiểu nữa thì cứ hỏi, còn nữa, mấy tên nô lệ của ta nếu ngươi muốn giết chúng cho hả giận thì lão phu sẽ làm cho ngươi thỏa mãn!”

“Không cần đâu!”

Phong Nhược lắc đầu nói, thực tế sau khi biết bọn Hình Lão Đại đã bị bộ xương màu xanh ngọc này không chế thì hắn đã không còn hứng thú giết bọn chúng nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Ngự

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook