Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh Và Chiêu Hồn
Chương 46: Lần Thứ Hai Phát Sóng Trực Tiếp ③【 Bắt Trùng 】
Tinh Tinh Bạch Thỏ
03/05/2024
【 Lời này nghe tới như là đang hoài nghi bản lĩnh của chủ bá nha? 】
【 Tấm tắc…… nhưng tôi có thể lý giải, trước khi xem chủ bá, tôi cũng không tin, nhưng hiện tại, tôi chỉ nghĩ nói chủ bá quá thần! 】
【 Mau mau mau! Chủ bá lên! Làm cô ấy kiến thức cái gì gọi là lực lượng huyền học! 】
Mà bà cố chỉ cho là không nhìn ra Liễu Mân hoài nghi, vui tươi hớn hở nói: "Vị đại sư này thập phần có bản lĩnh, không chỉ có thể tính nhân duyên, còn có thể tính nhân sinh."
Mà người nhà họ Đổng cũng ở một bên dùng sức gật đầu,
Tính nhân sinh?
Hai vợ chồng đều không nhịn được nhướn mày một chút, sau đó mở miệng nói: "Tính cuộc đời? Hiện tại thế nhưng còn có đại sư lợi hại như vậy, không biết có thể kiến thức hay không?"
Nói xong, Trần Chí chuyển ánh mắt qua màn ảnh, trong mắt mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu và không tín nhiệm.
Nhưng Sở Vân Tụ đối với hai vợ chồng lòng tràn đầy hoài nghi này cũng không cảm thấy mạo phạm, chỉ nhìn hai người vài lần, sau đó đôi môi đỏ khẽ nhếch, nói: "Hai vợ chồng kết hôn đã 25 năm, nhưng bởi vì là đinh khắc, cho nên hiện tại chưa có con, về phần công việc của hai người, một vị là giáo viên học viện Mã, một vị là giáo viên học viện Văn, đúng không?"
(*) Đinh khắc: cặp vợ chồng tập trung sự nghiệp, không có con.
Tức khắc, hai người đều không nhịn được hơi hơi mở to hai mắt, trừng Sở Vân Tụ, một bộ dáng cảm giác có chút không thể tưởng tượng, dáng vẻ này đối với người xem truyền đạt tới một tin tức thực rõ ràng —— chủ bá nói đều đúng!
Tức khắc, khán giả đều vui vẻ.
【 Xem đi! Người không tin chủ bá đều bị vả mặt! 】
【 Nhìn không ra, hai vị thế nhưng đinh khắc sao? 】
【 Oa! Giáo viên! Hai giáo viên! Thật giỏi! Nhưng cảm giác gien hai người thông minh xinh đẹp như vậy không truyền đi xuống có hơi chút đáng tiếc, ai ~】
【 Hóa ra là giáo viên, khó trách không tin chủ bá, ha ha ha [ cười khóc ]! 】
Nhưng, tuy rằng bị bóc một ít chi tiết, Liễu Mân và Trần Chí rốt cuộc đều là giáo viên đại học tương đối có văn hóa, có lý trí, hai người liếc nhau, không chỉ có không tin tưởng điều huyền diệu khó giải thích này, ngược lại trong lòng còn sinh ra một loại hoài nghi khác —— bọn họ sợ không phải là quấn vào bẫy rập của kẻ lừa đảo tập thể chứ?
Tỷ như trước điều tra tin tức của hai người bọn họ, sau đó tìm lấy cái cớ cho gặp người gọi là đại sư, lại cố ý nói ra tin tức đã điều tra được, sau đó mượn cơ hội lừa tiền gì đó…… Dù sao tin tức về bọn họ bên ngoài đều thực dễ điều tra!
Tưởng tượng như vậy, sắc mặt Liễu Mân và Trần Chí liền có chút đông lạnh.
Liễu Mân không nhịn được quát lớn nói: "Đúng lại như thế nào, cô cho rằng nói vậy tôi liền sẽ tin tưởng sao? Tôi hoài nghi cô đã điều tra chúng tôi, muốn mượn việc này lừa tiền! Tôi sẽ không tin tưởng! Loại hành vi này của các người thật là ác liệt tột đỉnh! Tin hay không……" tôi báo cảnh sát!
Cô còn chưa có nói xong, Trần Chí lại kéo kéo tay cô, dùng ánh mắt ý bảo cô nhìn về phía chung quanh: Nếu đây thật là một âm mưu, như vậy người chung quanh đều có khả năng là đồng lõa, mà vợ chính diện cương như bây giờ liền có hơi chút nguy hiểm.
Liễu Mân cũng đã nhận ra động tác nhắc nhở của Trần Chí, nhấp môi một chút, tuy rằng còn có chút bực bội, nhưng vẫn là im tiếng, chỉ nói: "Bỏ đi, chó con tôi cũng không nghĩ nhận nuôi nữa, chồng, chúng ta về nhà đi."
【??? Đây là hoài nghi chủ bá là kẻ lừa đảo sao? 】
【 A này…… Giáo viên đại học quả nhiên thực cảnh giác. 】
【 Đừng! Chủ bá nhanh giải thích một chút! Bằng không hai người nhận nuôi này sẽ chạy! 】
【 Tấm tắc…… nhưng tôi có thể lý giải, trước khi xem chủ bá, tôi cũng không tin, nhưng hiện tại, tôi chỉ nghĩ nói chủ bá quá thần! 】
【 Mau mau mau! Chủ bá lên! Làm cô ấy kiến thức cái gì gọi là lực lượng huyền học! 】
Mà bà cố chỉ cho là không nhìn ra Liễu Mân hoài nghi, vui tươi hớn hở nói: "Vị đại sư này thập phần có bản lĩnh, không chỉ có thể tính nhân duyên, còn có thể tính nhân sinh."
Mà người nhà họ Đổng cũng ở một bên dùng sức gật đầu,
Tính nhân sinh?
Hai vợ chồng đều không nhịn được nhướn mày một chút, sau đó mở miệng nói: "Tính cuộc đời? Hiện tại thế nhưng còn có đại sư lợi hại như vậy, không biết có thể kiến thức hay không?"
Nói xong, Trần Chí chuyển ánh mắt qua màn ảnh, trong mắt mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu và không tín nhiệm.
Nhưng Sở Vân Tụ đối với hai vợ chồng lòng tràn đầy hoài nghi này cũng không cảm thấy mạo phạm, chỉ nhìn hai người vài lần, sau đó đôi môi đỏ khẽ nhếch, nói: "Hai vợ chồng kết hôn đã 25 năm, nhưng bởi vì là đinh khắc, cho nên hiện tại chưa có con, về phần công việc của hai người, một vị là giáo viên học viện Mã, một vị là giáo viên học viện Văn, đúng không?"
(*) Đinh khắc: cặp vợ chồng tập trung sự nghiệp, không có con.
Tức khắc, hai người đều không nhịn được hơi hơi mở to hai mắt, trừng Sở Vân Tụ, một bộ dáng cảm giác có chút không thể tưởng tượng, dáng vẻ này đối với người xem truyền đạt tới một tin tức thực rõ ràng —— chủ bá nói đều đúng!
Tức khắc, khán giả đều vui vẻ.
【 Xem đi! Người không tin chủ bá đều bị vả mặt! 】
【 Nhìn không ra, hai vị thế nhưng đinh khắc sao? 】
【 Oa! Giáo viên! Hai giáo viên! Thật giỏi! Nhưng cảm giác gien hai người thông minh xinh đẹp như vậy không truyền đi xuống có hơi chút đáng tiếc, ai ~】
【 Hóa ra là giáo viên, khó trách không tin chủ bá, ha ha ha [ cười khóc ]! 】
Nhưng, tuy rằng bị bóc một ít chi tiết, Liễu Mân và Trần Chí rốt cuộc đều là giáo viên đại học tương đối có văn hóa, có lý trí, hai người liếc nhau, không chỉ có không tin tưởng điều huyền diệu khó giải thích này, ngược lại trong lòng còn sinh ra một loại hoài nghi khác —— bọn họ sợ không phải là quấn vào bẫy rập của kẻ lừa đảo tập thể chứ?
Tỷ như trước điều tra tin tức của hai người bọn họ, sau đó tìm lấy cái cớ cho gặp người gọi là đại sư, lại cố ý nói ra tin tức đã điều tra được, sau đó mượn cơ hội lừa tiền gì đó…… Dù sao tin tức về bọn họ bên ngoài đều thực dễ điều tra!
Tưởng tượng như vậy, sắc mặt Liễu Mân và Trần Chí liền có chút đông lạnh.
Liễu Mân không nhịn được quát lớn nói: "Đúng lại như thế nào, cô cho rằng nói vậy tôi liền sẽ tin tưởng sao? Tôi hoài nghi cô đã điều tra chúng tôi, muốn mượn việc này lừa tiền! Tôi sẽ không tin tưởng! Loại hành vi này của các người thật là ác liệt tột đỉnh! Tin hay không……" tôi báo cảnh sát!
Cô còn chưa có nói xong, Trần Chí lại kéo kéo tay cô, dùng ánh mắt ý bảo cô nhìn về phía chung quanh: Nếu đây thật là một âm mưu, như vậy người chung quanh đều có khả năng là đồng lõa, mà vợ chính diện cương như bây giờ liền có hơi chút nguy hiểm.
Liễu Mân cũng đã nhận ra động tác nhắc nhở của Trần Chí, nhấp môi một chút, tuy rằng còn có chút bực bội, nhưng vẫn là im tiếng, chỉ nói: "Bỏ đi, chó con tôi cũng không nghĩ nhận nuôi nữa, chồng, chúng ta về nhà đi."
【??? Đây là hoài nghi chủ bá là kẻ lừa đảo sao? 】
【 A này…… Giáo viên đại học quả nhiên thực cảnh giác. 】
【 Đừng! Chủ bá nhanh giải thích một chút! Bằng không hai người nhận nuôi này sẽ chạy! 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.