Chương 275: Ngôi nhà nô bộc!
Thanh Khiết Xà
12/05/2020
"Được rồi, hãy nói về biệt thự đó đi."Chu Trạch vô thức cầm ly trà nguội trên tay uống một ngụm, không cách nào khác, thật sự quá đắng.
Kỳ thực, theo lý thuyết Bạch Oanh Oanh làm vật bồi táng cũng chẳng có nhiều tiền đến như vậy, càng không thể có khả năng mua được nhiều nhà như thế, mà tất cả lại đều là ở vị trí trung tâm đắc địa.
Nếu là mười lăm năm trước, điều đó còn có khả năng, nhưng năm này Thông Thành, giá nhà tăng lên đến tận trời, Thông Thành hơn nữa còn tiếp giáp Thượng Hải, liền chỉ cách bởi sông Dương Tử, chịu sự ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Theo Chu Trạch biết, nhiều người Thượng Hải cũng đã đến Thông Thành trong nhiều năm qua, họ mua nhà không phải để ở, mà là vì cung phụng tổ tiên bài vị, đến tết thanh minh liền trở về tảo mộ.
Một hộ một bài, khả năng người chết ở đây, còn nhiều hơn người sống.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Sau khi Dương Trạch bị sa thải, giá nhà âm không ngừng tăng lên, những ngôi nhà tốt thậm chí còn đắt hơn những biệt thự bình thường.
Đương nhiên, Bạch phu nhân tại Thông Thành là đền thờ đã hai trăm năm, không có gì đáng ngạc nhiên khi bà lại nhàn rỗi mà thu về một chút đồ cổ như thế này.
Sau khi Bạch phu nhân xuống địa ngục, những vật này đương nhiên sẽ không thể mang xuống, duy nhất người biết chuyện này chỉ có Bạch Oanh Oanh, cũng bởi vậy, Oanh Oanh thật sự có giá trị, không thể đo đếm được.
Phố nhà đó, Nằm trong Hoàng Kim cư xá bên bờ bắc của Tây Hồ, với 4 tòa nhà tại số 1.
Tuy nhiên, sau khi có một thành viên qua đời vào năm trước, người mẹ cũng đã tự tử cùng hai đứa con của mình, về sau căn biệt thự này cũng không có ai dùng tới, giá phòng ở đây cũng đã giảm còn 1/3 giá thị trường, nhưng vẫn không có cách nào đẩy nó đi.
Thực ra cũng chẳng có chuyện gì, có thể bỏ ra một số tiền lớn để mua căn biệt thự, mọi người chắc chắn ít nhiều sẽ hỏi thăm, vả lại kẻ có tiền cũng mê tín không ít, chí ít sẽ điều tra một chút về những chuyện trước kia về ngôi nhà, giá tiền ở đây, không bán được mắc thì cũng không có gì bất ngờ?"
"Cô ấy có tiền à?" Chu Trạch hỏi."Tiền đã giao, nhưng công ty chúng tôi bắt buộc phải cung cấp cho khách hàng VIP của mình những thông tin cần thiết đồng thời cũng cần cung cấp những lời khuyên.
Mặc dù giá của ngôi nhà này rất thấp, nhưng từ đầu cơ bản là một bất động sản…à không, nó được xem như là một dự án đầu tư, thực sự quá khó để có thể vứt bỏ, trừ khi sẵn sàng kiếm được lợi nhuận, nếu không nó thực sự là một tổn thất nặng nề."Theo ý kiến của người quản lý này, Bạch Oanh Oanh mua căn phòng kia vì để đầu tư bất động sản, ai mua nhiều như thế để ở bao giờ?Tuy nhiên, theo ý kiến của Chu Trạch, Oanh Oanh trước đó mua chỉ nghĩ là có khả năng mua nhà, chờ khi 20 bộ đặt 30 bộ rồi mới lấy nó đập vào mặt Hứa Thanh Lãng thêm một lần nữa.
Nhưng bây giờ dưới những bộ nhà ma ám này,Khả năng Bạch Oanh Oanh sẽ dự định giữ lại một căn cho chính mình.
Nhà ma tốt biết bao,Yên tĩnh không huyên náo hơn nữa lại có những hơi lạnh miễn phí,Ở trong một ngôi nhà ma như thế quả thực là rất tiện nghi.
Còn đối với những hồn ma bị ma ám thì sao?Nó có thể gây ra những vấn đề cho người bình thường không,Nhưng đối với Bạch Oanh Oanh cùng Chu Trạch mà nói,Là ma quỷ ư?Đó có thực sự đáng ngại không?Đó liệu có phải là món hời công trạng, giống như là một tặng phẩm của ngôi nhà!Cho nên, ngôi nhà may này là một kho báu!Chân một vạn bước nói,Cho dù ngôi nhà này có tốt đến đâu, phong thủy cho dù tốt tới đâu,Nếu cùng để Oanh Oanh sống với mình,Trực tiếp có thể so sánh với lâu đài cũ của bá tước Dracula, thậm chí có thể được bình chọn như vào top mười những nhà ma hàng đầu thế giới."Tiền đã giao, sẽ xử lý các thủ tục." Chu Trạch giúp Bạch Oanh Oanh thực hiện ý tưởng của mình."Số tiền…chà, được rồi.
Như vậy đi, ba ngày sau hãy quay lại, chúng ta cùng ký một hợp đồng cụ thể."Quản lý lắc đầu, anh quả thực là không hiểu được thế giới của người có tiền, nhưng tiền tới tay, ngu sao mà không chộp lấy, anh ta sở dĩ tới nhắc nhở một phen, cũng là bán buôn có chút ý tứ.
Nhìn người kia đi,Lão đạo chống gậy đi tới, có chút ghen tị nói: "Ông chủ, nếu không mang theo Hứa Thanh Lãng cùng Bạch Oanh Oanh, anh liền có thể trở thành ông trùm bất động sản."Chu Trạch uống xong tách trà, làm bộ choáng ngã.
Trong chén trà không có nước trà,Nhưng trong đầu thế mà lại có lá trà."Đừng dừng lại!" Lão đạo lập tức nở nụ cười nói với anh.
Deadpool trên đầu vẫn còn đang mọc cỏ.
Hắn bản thân hẳn cũng lưu thông không tốt,Lại làm không quen công việc dọn dẹp.
Chu Trạch trả chén trà về chỗ cũ, duỗi lưng một cái, quá lười biếng để quan tâm đến Lão đạo vào lúc này.
Sau khi rời đi, Chu Trạch tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình, anh ta không nói chuyện gì về ngôi nhà với Oanh Oanh, mặc kệ Oanh Oanh vì mục đích gì mà mua nhà, mình là người một phân tiền cũng không có, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ mà không muốn nói gì.Ông chủ Chu chỉ có thể thở dài rằng những người như thế thật không thể mua được một căn nhà, nhưng có nhiều nhà như thế, liền cũng không kịp ở.
Ngay cả thây ma cũng bắt đầu biết tính toán,Không cứu nổi, thật không cứu nổi....….
Ba ngày sau, Chu Trạch ở tầng hai đang kiểm tra sức khỏe cho Hứa Thanh Lãng, Hứa Thanh Lãng đã hồi phục kha khá, nhưng vẫn chưa tỉnh lại, Chu Trạch đã nghĩ đến việc đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra tổng quát, nơi có những thiết bị y tế tiên tiến - thứ mà hiệu sách này không có.
Ông chủ Chu có thể suy luận được rất nhiều dựa trên kinh nghiệm của mình, nhưng hoàn toàn không yên tâm để có một kết quả kiểm tra cụ thể.
Nếu về tổng quan Hứa Thanh Lãng không gặp vấn đề gì, anh ta đã thức dậy rồi, Chu Trạch còn không ngừng muốn trực tiếp dùng móng tay đâm anh ta, cưỡng ép để kích thích anh ta tỉnh dậy.
Bất kể anh ta không thể đối mặt được với sự thật rằng ông chủ của mình chính là người đã giết cha mẹ mình, anh ta cũng không thể cứ ngất đi để trốn tránh như thế?Quan trọng nhất,Ông chủ Chu gần đây cảm thấy ăn uống rất vô vị nhạt nhẽo, Canh hoa Bỉ Ngạn trân quý như vậy, lại phải ra đi ăn ngoài, luôn cảm thấy thật thiệt thòi.
Cơ thể Oanh Oanh đã dần hồi phục trở lại, đã có thể tự mình cử động, bắt đầu hỗ trợ quản lý phòng đọc sách, ông chủ Chu buổi sáng rời khỏi giường, liền đã có thể uống trà đọc sách.
À,Sau khi rời khỏi, cố ý nhìn liếc nhìn Deadpool,Trên đầu cỏ đã dài được ba thước.
Chu Trạch cảm thấy lo lắng cho con hàng này không thể khôi phục lại được, nhưng nghĩ lại, nếu như con hàng này lấy làm bồn hoa thì trông cũng không tệ cho lắm."Oanh Oanh, ai đó tìm cô!"Chu Trạch vừa đi xuống cầu thang, nghe thấy tiếng la của Lão đạo.
Con gián Oanh Oanh đang dọn dẹp trong phòng vệ sinh Oanh Oanh lập tức vứt xuống, chạy ra ngoài.
Ồ,Là người quản lý bất động sản,Oanh Oanh đi ra, sau đó lập tức chạy xuống khỏi tầng hai, cầm trong tay tập tài liệu, kéo tay người quản lý lại vào tiệm sách cùng nhỏ giọng trò chuyện với nhau gì đó.
Lén lén lút lút, như sợ ông chủ nhà mình phát hiện ra.
Oanh Oanh chưa biết rằng khi cô nghỉ ngơi trên tầng hai, ông chủ của cô đã nói chuyện này với người quản lý rồi.
Người quản lý có vẻ như gật đầu và gật đầu,Người có tiền, người tuy có ý chí, nhưng mua nhà lại không nhiều, loại này chắc chắn là khách hàng tri kỷ, người quản lý cần phải thận trọng với họ.
Hơn nữa, người quản lý cũng biết rằng, nói chung, những khách hàng mua nhà và có một chuyến đi nhanh chóng đến nơi đó, quả thực chẳng muốn nhìn loại khách hàng này, lại lịch của bọn họ khẳng định không hề tầm thường, họ nói chung là không thể nói được.
Nó giống như nhà sách này,Tài năng với bộ não để mở một tiệm sách ở phố Nam này mà nói,Đây không phải là khía cạnh thừa hưởng từ gia đình?Nói không chừng mở tiệm sách chỉ là việc muốn giao dịch gì đó nên mới tạo ra cái nơi này, dù sao phim truyền hình họ đều diễn như thế, đoán chừng lại là một cái sơn thủy sơn trang.
Chu Trạch cười haha, xoay người lại đi lên trên lầu, về tới phòng ngủ.
Ngăn kéo ở dưới cùng của tủ trong phòng ngủ được mở ra một nửa, nơi đó Bạch Oanh Oanh đang dọn dẹp con gián được một nửa liền chạy ra ngoài.
Chu Trạch bước tới và mở nó ra, có rất nhiều tài liệu ở sâu dưới cùng, tất nhiên, điều nổi bật nhất là chồng giấy phép bất động sản dày cộp.
Ông chủ Chu chỉ đơn giản là ngồi xuống sàn, thừa dịp Bạch Oanh Oanh đang còn bận rộn, bản thân mình thì trộm xem một chút.
Căn hộ Gold Coast, tòa nhà nằm ở trung tâm, tầng cao nhất có vườn hoa, biệt thự đôi, biệt thự phố...…Chu Trạch lắc đầu quan sát,Mình đời trước làm lụng khổ cực nhiều năm như vậy, mới có thể không dễ dàng gì mua được một ngôi nhà, mà giá cả cũng không cao, vị trí cũng không tốt, nhưng nỗi đau này dẫu sao cũng có thể chấp nhận được, giống như một ống tiêm, từ trên người hung hăng rút ra một cây đầy máu,Máu này,Không chỉ là những gì mình đang có,Cũng là rút đi tương lại của 20 năm tới!Mình giống như một con cừu, không khác gì dự bị để đi lấy lông trong năm nay,Trước khi chết, mỗi năm đều cho ra lông cừu như dự định,Chờ để được cắt.
Có sai sót, nhầm lẫn, và một chút hoài nghi.
Hầu gái nhà mình,Giấu diếm mình mua nhiều nhà như vậy,Thế giới này, con mẹ nó mới thần kỳ làm sao.
Cá muối cẩm thấy mình giống như một tấm lụa đào, mỗi căn hộ nhìn qua một lần, đều phù hợp với cách trang trí trong đầu một lần, đến cuối cùng, có chút làm mình chóng mặt.
Một cảm giác hạnh phúc đến chóng mặt.
Vì vậy,Cũng giống như khi chơi game vậy, những người chơi cùng một trò chơi người đối diện sẽ không biết rằng đó là một cô gái dễ thương hay đích thị là một thây ma.
Đều giống nhau,Bạn không biết ý đồ của những nhà đầu tư bất động sản kia,Họ thực sự có tính toán gì hay không?Quay lại, Chu Trạch nhặt một cái túi đựng hồ sơ.
Ồ,Túi hồ sơ này có phần sang trọng hơn những cái trước,Phải chăng là một ngôi nhà đẳng cấp hơn?Kéo sợi dây ra,Mở nó ra,Một vài tấm hình rơi ra,Là ảnh của biệt thự.
Ồ, nó thực sự là một căn biệt thự.
Chu Trạch lấy ra tài liệu bên trong."Cộng đồng Bờ Biển Vàng Hồ Tây, tào 4, vị trí số 1…Người chết:...."Đây là cái quỷ gì?Nơi này làm sao lại có loại này?Chu Trạch lật lại một lần nữa phát hiện ra đây là một phần hồ sơ.
Thật lâu,Chu Trạch mới nhớ lại,Lúc trước Trương Yến Phong đến tìm mình đưa cho mình một tập hồ sơ, nói là cho mình xem, giúp anh ta điều tra vụ án này một chút, kết quả bị mình từ chối bởi chất lượng của anh ta, và khi Trương Yến Phong rời đi, anh ta đã ném tập hồ sơ cho Oanh Oanh để mình nhìn thấy nó nữa.
Chu Trạch lập tức đêm hồ sơ này ném trở lại,Không nhìn,Kiên quyết không nhìn!Lập tức,Chu Trạch đóng ngăn kéo lại,Nhưng đột nhiên ngây ngẩn cả người,Đợi đã,Cộng đồng bờ sông vàng Tây Hồ, tòa 4, vị trí số 1?Quá quen thuộc,Ồ,Đây không phải là ngôi nhà Oanh Oanh vừa mới chuẩn bị mua đó sao?Đây có phải là một môi giới không?"Đúng, Bạch tiểu thư là khách vip của nơi chúng tôi, trong năm qua, cô đã mua hơn mười bất động sản cao cấp ở Thông Thành thông qua chi nhanh của chúng tôi."....."Chu Trạch."...." Một bên Lão đạo nghe lỏm được."Trong chuyện này, có sự hiểu nhầm nào không?" Chu Trạch hỏi.
Mặc dù biết hầu gái nhà mình có tiền,Nhưng thực sự không biết rằng hầu gái nhà mình lại giàu có đến mức như vậy!"Chuyện là như thế này, Cô Bạch có kể qua về chuyện cô có một người chồng nhưng có tiểu tam, quyết định dùng hai mươi bất động sản này để níu giữ.
Do đó, có dự định sẽ nâng số lượng bất động sản này lên, cô nói không muốn tái định cư ngôi nhà, chỉ cần ở vị trí cao cấp là được."
Kỳ thực, theo lý thuyết Bạch Oanh Oanh làm vật bồi táng cũng chẳng có nhiều tiền đến như vậy, càng không thể có khả năng mua được nhiều nhà như thế, mà tất cả lại đều là ở vị trí trung tâm đắc địa.
Nếu là mười lăm năm trước, điều đó còn có khả năng, nhưng năm này Thông Thành, giá nhà tăng lên đến tận trời, Thông Thành hơn nữa còn tiếp giáp Thượng Hải, liền chỉ cách bởi sông Dương Tử, chịu sự ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Theo Chu Trạch biết, nhiều người Thượng Hải cũng đã đến Thông Thành trong nhiều năm qua, họ mua nhà không phải để ở, mà là vì cung phụng tổ tiên bài vị, đến tết thanh minh liền trở về tảo mộ.
Một hộ một bài, khả năng người chết ở đây, còn nhiều hơn người sống.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Sau khi Dương Trạch bị sa thải, giá nhà âm không ngừng tăng lên, những ngôi nhà tốt thậm chí còn đắt hơn những biệt thự bình thường.
Đương nhiên, Bạch phu nhân tại Thông Thành là đền thờ đã hai trăm năm, không có gì đáng ngạc nhiên khi bà lại nhàn rỗi mà thu về một chút đồ cổ như thế này.
Sau khi Bạch phu nhân xuống địa ngục, những vật này đương nhiên sẽ không thể mang xuống, duy nhất người biết chuyện này chỉ có Bạch Oanh Oanh, cũng bởi vậy, Oanh Oanh thật sự có giá trị, không thể đo đếm được.
Phố nhà đó, Nằm trong Hoàng Kim cư xá bên bờ bắc của Tây Hồ, với 4 tòa nhà tại số 1.
Tuy nhiên, sau khi có một thành viên qua đời vào năm trước, người mẹ cũng đã tự tử cùng hai đứa con của mình, về sau căn biệt thự này cũng không có ai dùng tới, giá phòng ở đây cũng đã giảm còn 1/3 giá thị trường, nhưng vẫn không có cách nào đẩy nó đi.
Thực ra cũng chẳng có chuyện gì, có thể bỏ ra một số tiền lớn để mua căn biệt thự, mọi người chắc chắn ít nhiều sẽ hỏi thăm, vả lại kẻ có tiền cũng mê tín không ít, chí ít sẽ điều tra một chút về những chuyện trước kia về ngôi nhà, giá tiền ở đây, không bán được mắc thì cũng không có gì bất ngờ?"
"Cô ấy có tiền à?" Chu Trạch hỏi."Tiền đã giao, nhưng công ty chúng tôi bắt buộc phải cung cấp cho khách hàng VIP của mình những thông tin cần thiết đồng thời cũng cần cung cấp những lời khuyên.
Mặc dù giá của ngôi nhà này rất thấp, nhưng từ đầu cơ bản là một bất động sản…à không, nó được xem như là một dự án đầu tư, thực sự quá khó để có thể vứt bỏ, trừ khi sẵn sàng kiếm được lợi nhuận, nếu không nó thực sự là một tổn thất nặng nề."Theo ý kiến của người quản lý này, Bạch Oanh Oanh mua căn phòng kia vì để đầu tư bất động sản, ai mua nhiều như thế để ở bao giờ?Tuy nhiên, theo ý kiến của Chu Trạch, Oanh Oanh trước đó mua chỉ nghĩ là có khả năng mua nhà, chờ khi 20 bộ đặt 30 bộ rồi mới lấy nó đập vào mặt Hứa Thanh Lãng thêm một lần nữa.
Nhưng bây giờ dưới những bộ nhà ma ám này,Khả năng Bạch Oanh Oanh sẽ dự định giữ lại một căn cho chính mình.
Nhà ma tốt biết bao,Yên tĩnh không huyên náo hơn nữa lại có những hơi lạnh miễn phí,Ở trong một ngôi nhà ma như thế quả thực là rất tiện nghi.
Còn đối với những hồn ma bị ma ám thì sao?Nó có thể gây ra những vấn đề cho người bình thường không,Nhưng đối với Bạch Oanh Oanh cùng Chu Trạch mà nói,Là ma quỷ ư?Đó có thực sự đáng ngại không?Đó liệu có phải là món hời công trạng, giống như là một tặng phẩm của ngôi nhà!Cho nên, ngôi nhà may này là một kho báu!Chân một vạn bước nói,Cho dù ngôi nhà này có tốt đến đâu, phong thủy cho dù tốt tới đâu,Nếu cùng để Oanh Oanh sống với mình,Trực tiếp có thể so sánh với lâu đài cũ của bá tước Dracula, thậm chí có thể được bình chọn như vào top mười những nhà ma hàng đầu thế giới."Tiền đã giao, sẽ xử lý các thủ tục." Chu Trạch giúp Bạch Oanh Oanh thực hiện ý tưởng của mình."Số tiền…chà, được rồi.
Như vậy đi, ba ngày sau hãy quay lại, chúng ta cùng ký một hợp đồng cụ thể."Quản lý lắc đầu, anh quả thực là không hiểu được thế giới của người có tiền, nhưng tiền tới tay, ngu sao mà không chộp lấy, anh ta sở dĩ tới nhắc nhở một phen, cũng là bán buôn có chút ý tứ.
Nhìn người kia đi,Lão đạo chống gậy đi tới, có chút ghen tị nói: "Ông chủ, nếu không mang theo Hứa Thanh Lãng cùng Bạch Oanh Oanh, anh liền có thể trở thành ông trùm bất động sản."Chu Trạch uống xong tách trà, làm bộ choáng ngã.
Trong chén trà không có nước trà,Nhưng trong đầu thế mà lại có lá trà."Đừng dừng lại!" Lão đạo lập tức nở nụ cười nói với anh.
Deadpool trên đầu vẫn còn đang mọc cỏ.
Hắn bản thân hẳn cũng lưu thông không tốt,Lại làm không quen công việc dọn dẹp.
Chu Trạch trả chén trà về chỗ cũ, duỗi lưng một cái, quá lười biếng để quan tâm đến Lão đạo vào lúc này.
Sau khi rời đi, Chu Trạch tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình, anh ta không nói chuyện gì về ngôi nhà với Oanh Oanh, mặc kệ Oanh Oanh vì mục đích gì mà mua nhà, mình là người một phân tiền cũng không có, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ mà không muốn nói gì.Ông chủ Chu chỉ có thể thở dài rằng những người như thế thật không thể mua được một căn nhà, nhưng có nhiều nhà như thế, liền cũng không kịp ở.
Ngay cả thây ma cũng bắt đầu biết tính toán,Không cứu nổi, thật không cứu nổi....….
Ba ngày sau, Chu Trạch ở tầng hai đang kiểm tra sức khỏe cho Hứa Thanh Lãng, Hứa Thanh Lãng đã hồi phục kha khá, nhưng vẫn chưa tỉnh lại, Chu Trạch đã nghĩ đến việc đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra tổng quát, nơi có những thiết bị y tế tiên tiến - thứ mà hiệu sách này không có.
Ông chủ Chu có thể suy luận được rất nhiều dựa trên kinh nghiệm của mình, nhưng hoàn toàn không yên tâm để có một kết quả kiểm tra cụ thể.
Nếu về tổng quan Hứa Thanh Lãng không gặp vấn đề gì, anh ta đã thức dậy rồi, Chu Trạch còn không ngừng muốn trực tiếp dùng móng tay đâm anh ta, cưỡng ép để kích thích anh ta tỉnh dậy.
Bất kể anh ta không thể đối mặt được với sự thật rằng ông chủ của mình chính là người đã giết cha mẹ mình, anh ta cũng không thể cứ ngất đi để trốn tránh như thế?Quan trọng nhất,Ông chủ Chu gần đây cảm thấy ăn uống rất vô vị nhạt nhẽo, Canh hoa Bỉ Ngạn trân quý như vậy, lại phải ra đi ăn ngoài, luôn cảm thấy thật thiệt thòi.
Cơ thể Oanh Oanh đã dần hồi phục trở lại, đã có thể tự mình cử động, bắt đầu hỗ trợ quản lý phòng đọc sách, ông chủ Chu buổi sáng rời khỏi giường, liền đã có thể uống trà đọc sách.
À,Sau khi rời khỏi, cố ý nhìn liếc nhìn Deadpool,Trên đầu cỏ đã dài được ba thước.
Chu Trạch cảm thấy lo lắng cho con hàng này không thể khôi phục lại được, nhưng nghĩ lại, nếu như con hàng này lấy làm bồn hoa thì trông cũng không tệ cho lắm."Oanh Oanh, ai đó tìm cô!"Chu Trạch vừa đi xuống cầu thang, nghe thấy tiếng la của Lão đạo.
Con gián Oanh Oanh đang dọn dẹp trong phòng vệ sinh Oanh Oanh lập tức vứt xuống, chạy ra ngoài.
Ồ,Là người quản lý bất động sản,Oanh Oanh đi ra, sau đó lập tức chạy xuống khỏi tầng hai, cầm trong tay tập tài liệu, kéo tay người quản lý lại vào tiệm sách cùng nhỏ giọng trò chuyện với nhau gì đó.
Lén lén lút lút, như sợ ông chủ nhà mình phát hiện ra.
Oanh Oanh chưa biết rằng khi cô nghỉ ngơi trên tầng hai, ông chủ của cô đã nói chuyện này với người quản lý rồi.
Người quản lý có vẻ như gật đầu và gật đầu,Người có tiền, người tuy có ý chí, nhưng mua nhà lại không nhiều, loại này chắc chắn là khách hàng tri kỷ, người quản lý cần phải thận trọng với họ.
Hơn nữa, người quản lý cũng biết rằng, nói chung, những khách hàng mua nhà và có một chuyến đi nhanh chóng đến nơi đó, quả thực chẳng muốn nhìn loại khách hàng này, lại lịch của bọn họ khẳng định không hề tầm thường, họ nói chung là không thể nói được.
Nó giống như nhà sách này,Tài năng với bộ não để mở một tiệm sách ở phố Nam này mà nói,Đây không phải là khía cạnh thừa hưởng từ gia đình?Nói không chừng mở tiệm sách chỉ là việc muốn giao dịch gì đó nên mới tạo ra cái nơi này, dù sao phim truyền hình họ đều diễn như thế, đoán chừng lại là một cái sơn thủy sơn trang.
Chu Trạch cười haha, xoay người lại đi lên trên lầu, về tới phòng ngủ.
Ngăn kéo ở dưới cùng của tủ trong phòng ngủ được mở ra một nửa, nơi đó Bạch Oanh Oanh đang dọn dẹp con gián được một nửa liền chạy ra ngoài.
Chu Trạch bước tới và mở nó ra, có rất nhiều tài liệu ở sâu dưới cùng, tất nhiên, điều nổi bật nhất là chồng giấy phép bất động sản dày cộp.
Ông chủ Chu chỉ đơn giản là ngồi xuống sàn, thừa dịp Bạch Oanh Oanh đang còn bận rộn, bản thân mình thì trộm xem một chút.
Căn hộ Gold Coast, tòa nhà nằm ở trung tâm, tầng cao nhất có vườn hoa, biệt thự đôi, biệt thự phố...…Chu Trạch lắc đầu quan sát,Mình đời trước làm lụng khổ cực nhiều năm như vậy, mới có thể không dễ dàng gì mua được một ngôi nhà, mà giá cả cũng không cao, vị trí cũng không tốt, nhưng nỗi đau này dẫu sao cũng có thể chấp nhận được, giống như một ống tiêm, từ trên người hung hăng rút ra một cây đầy máu,Máu này,Không chỉ là những gì mình đang có,Cũng là rút đi tương lại của 20 năm tới!Mình giống như một con cừu, không khác gì dự bị để đi lấy lông trong năm nay,Trước khi chết, mỗi năm đều cho ra lông cừu như dự định,Chờ để được cắt.
Có sai sót, nhầm lẫn, và một chút hoài nghi.
Hầu gái nhà mình,Giấu diếm mình mua nhiều nhà như vậy,Thế giới này, con mẹ nó mới thần kỳ làm sao.
Cá muối cẩm thấy mình giống như một tấm lụa đào, mỗi căn hộ nhìn qua một lần, đều phù hợp với cách trang trí trong đầu một lần, đến cuối cùng, có chút làm mình chóng mặt.
Một cảm giác hạnh phúc đến chóng mặt.
Vì vậy,Cũng giống như khi chơi game vậy, những người chơi cùng một trò chơi người đối diện sẽ không biết rằng đó là một cô gái dễ thương hay đích thị là một thây ma.
Đều giống nhau,Bạn không biết ý đồ của những nhà đầu tư bất động sản kia,Họ thực sự có tính toán gì hay không?Quay lại, Chu Trạch nhặt một cái túi đựng hồ sơ.
Ồ,Túi hồ sơ này có phần sang trọng hơn những cái trước,Phải chăng là một ngôi nhà đẳng cấp hơn?Kéo sợi dây ra,Mở nó ra,Một vài tấm hình rơi ra,Là ảnh của biệt thự.
Ồ, nó thực sự là một căn biệt thự.
Chu Trạch lấy ra tài liệu bên trong."Cộng đồng Bờ Biển Vàng Hồ Tây, tào 4, vị trí số 1…Người chết:...."Đây là cái quỷ gì?Nơi này làm sao lại có loại này?Chu Trạch lật lại một lần nữa phát hiện ra đây là một phần hồ sơ.
Thật lâu,Chu Trạch mới nhớ lại,Lúc trước Trương Yến Phong đến tìm mình đưa cho mình một tập hồ sơ, nói là cho mình xem, giúp anh ta điều tra vụ án này một chút, kết quả bị mình từ chối bởi chất lượng của anh ta, và khi Trương Yến Phong rời đi, anh ta đã ném tập hồ sơ cho Oanh Oanh để mình nhìn thấy nó nữa.
Chu Trạch lập tức đêm hồ sơ này ném trở lại,Không nhìn,Kiên quyết không nhìn!Lập tức,Chu Trạch đóng ngăn kéo lại,Nhưng đột nhiên ngây ngẩn cả người,Đợi đã,Cộng đồng bờ sông vàng Tây Hồ, tòa 4, vị trí số 1?Quá quen thuộc,Ồ,Đây không phải là ngôi nhà Oanh Oanh vừa mới chuẩn bị mua đó sao?Đây có phải là một môi giới không?"Đúng, Bạch tiểu thư là khách vip của nơi chúng tôi, trong năm qua, cô đã mua hơn mười bất động sản cao cấp ở Thông Thành thông qua chi nhanh của chúng tôi."....."Chu Trạch."...." Một bên Lão đạo nghe lỏm được."Trong chuyện này, có sự hiểu nhầm nào không?" Chu Trạch hỏi.
Mặc dù biết hầu gái nhà mình có tiền,Nhưng thực sự không biết rằng hầu gái nhà mình lại giàu có đến mức như vậy!"Chuyện là như thế này, Cô Bạch có kể qua về chuyện cô có một người chồng nhưng có tiểu tam, quyết định dùng hai mươi bất động sản này để níu giữ.
Do đó, có dự định sẽ nâng số lượng bất động sản này lên, cô nói không muốn tái định cư ngôi nhà, chỉ cần ở vị trí cao cấp là được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.