Chương 6:
Quinny
17/06/2022
Công việc của cô sẽ làm bên dự án, hỗ trợ dịch tài liệu, nếu có buổi đàm phán cần cô có mặt thì mới đi theo. Thực sự môi trường công ty lớn nên cách làm việc cũng chuyên nghiệp. Mỗi người chỉ cần làm tốt công việc của mình sau đó phía trên sẽ có bộ phận đánh giá tổng hợp lại rồi mới đưa lên cấp trên phê duyệt. Ngày đầu tiên coi như suôn sẻ, điều tiếc nuối duy nhất của cô là không được gặp anh. Cứ nghĩ làm chung công ty cơ hội gặp nhau sẽ nhiều hơn. Chắc phòng ban của anh rất bận.
Sáng hôm sau cô dậy thật sớm nấu một vài món ăn cho vào hộp giữ nhiệt, hy vọng có thể gặp được anh. Vừa đến cửa thấy bóng dáng anh đang bước vào thang máy, cô nhanh chóng chạy tới.
"Chờ một chút"
Nghe thấy tiếng của cô anh đưa tay cản thang máy đang khép lại.
"Hi, lại gặp anh rồi."
"Ừ. Hôm qua đi làm thế nào?"
"Rất tốt ạ, tôi thấy công ty chúng ta làm việc rất chuyên nghiệp, mọi người cũng giúp đỡ tôi rất nhiều." cô vui vẻ đáp.
Anh hài lòng nghe đánh giá của cô.
"Công việc của anh rất bận à?" Cô tò mò hỏi.
"Ừ. cũng tương đối"
"Buổi trưa không thấy anh trong nhà ăn công ty" Công ty có nhà ăn dành cho công nhân viên.
Anh cũng không thể nói với cô vì anh là Tổng giám đốc nên có đãi ngộ riêng chứ.
"Cái này...buổi sáng tôi nấu, đến trưa anh làm ấm lại rồi dùng nhé. Anh đừng hiểu lầm, chỉ là tôi muốn cảm ơn anh chuyện lần trước." cô xấu hổ đưa cho anh hộp cơm đã chuẩn bị lúc sáng. Nói thật, tài nấu ăn của cô được thừa hưởng từ mẹ, đây cũng coi như là sở trường của cô. Tối qua suy nghĩ anh bận rộn như vậy, buổi trưa cũng không xuất hiện ở nhà ăn công ty. Cô cũng có chút ý nghĩ riêng, không phải muốn nắm bắt một người đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của họ sao. Đây là lần đầu tiên cô thích một người khác phái như vậy, cô cũng muốn cho mình một cơ hội để theo đuổi anh. Nhưng điều tiên quyết là
"Lâm Thần Phong, anh có bạn gái chưa?"
"Chưa, sao vậy?" Anh nhìn vào khuôn mặt ửng đỏ của cô. Ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ
"À, không có gì, tôi chỉ tò mò chút thôi" cô thở phào, tim vừa đập thình thịch vì lo sợ câu trả lời của anh. Vậy là cô vẫn có cơ hội rồi.
"Vậy, tạm biệt nhé. Anh nhớ buổi trưa phải dùng cơm đấy" cô nói xong bước ra khỏi thang máy chạy đi.
Vào phòng làm việc anh nhìn hộp cơm trên bàn nhớ lại dáng vẻ xấu hổ đỏ mặt của cô bỗng nở nụ cười. Nhìn ánh mắt vui vẻ của cô lúc anh nói chưa có bạn gái, anh có ngốc mới không đoán ra suy nghĩ của cô.
Buổi trưa báo cho thư ký không cần chuẩn bị phần cơm cho anh, đưa hộp cơm để cậu ta hâm nóng lại. Lúc mở hộp ra nhìn thấy có 4 tầng. Ngoài cơm ra còn có 2 món mặn 1 món rau, màu sắc rất bắt mắt. Anh nếm thử, thực sự rất ngon, không nghĩ tài nấu nướng của cô ấy tốt như vậy. Ăn sạch sẽ các món cô làm cho, anh thấy rất thoả mãn.
Trong nhà ăn công ty, cô vừa ăn vừa suy nghĩ không biết thức ăn cô nấu cho anh có hợp khẩu vị không. Buổi chiều nhận được thông báo tăng ca, hôm nay có văn bản gấp cần dịch luôn nên Thiên Tâm ở lại làm thêm giờ. Hơn 8h mới hoàn thành công việc, cô vặn người thu xếp lại giấy tờ ra khỏi công ty. Đang đi về hướng xe bus cách chỗ làm 100m, có tiếng còi xe ô tô vang lên bên cạnh. Cô quay sang thì nhìn thấy anh.
"Lên xe, tôi đưa cô về"
"Anh cũng giờ mới tan làm sao?" Gặp được anh cô rất vui, mọi mệt mỏi dường như tan biến hết.
"Ừ, tăng ca"
"Cái này trả cô, cơm rất ngon." vừa nói anh vừa đưa hộp cơm đã được rửa sạch sẽ trả cô.
"Nếu anh thấy ngon thì từ mai tôi sẽ nấu bữa trưa cho anh nhé?" Cô bật thốt lên, sau đó thì giật mình, có phải cô vội quá rồi không.
"Ha ha, tôi thấy một bữa cơm thì không đủ để thể hiện sự cảm kích của tôi với anh nên..."
"Được" anh đồng ý, anh không phải người quá yêu thích một món nào đó, nhưng phải nói hương vị món ăn cô nấu thực sự rất ngon.
"Bình thường anh đều có mặt ở công ty lúc 8h sao? Chúng ta hẹn gặp vào giờ đó nhé?" cô nhanh chóng đưa ra lịch hẹn.
"Thường là vậy nếu như không có kế hoạch khác." Anh là người có quy luật sinh hoạt rất cụ thể, buổi sáng theo đồng hồ sinh học là 6h anh đã dậy, chạy bộ một tiếng sau đó ăn sáng. Hiện tại anh cũng không có mối bận tâm khác ngoài công việc nên thường đến công ty khá sớm, chỉ bất ngờ là sáng nay lại gặp cô.
"Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại nhé, nếu lỡ không gặp được hoặc có việc gấp tôi sẽ báo anh."
"01xxxxxxx" Anh đáp.
Sáng hôm sau cô dậy thật sớm nấu một vài món ăn cho vào hộp giữ nhiệt, hy vọng có thể gặp được anh. Vừa đến cửa thấy bóng dáng anh đang bước vào thang máy, cô nhanh chóng chạy tới.
"Chờ một chút"
Nghe thấy tiếng của cô anh đưa tay cản thang máy đang khép lại.
"Hi, lại gặp anh rồi."
"Ừ. Hôm qua đi làm thế nào?"
"Rất tốt ạ, tôi thấy công ty chúng ta làm việc rất chuyên nghiệp, mọi người cũng giúp đỡ tôi rất nhiều." cô vui vẻ đáp.
Anh hài lòng nghe đánh giá của cô.
"Công việc của anh rất bận à?" Cô tò mò hỏi.
"Ừ. cũng tương đối"
"Buổi trưa không thấy anh trong nhà ăn công ty" Công ty có nhà ăn dành cho công nhân viên.
Anh cũng không thể nói với cô vì anh là Tổng giám đốc nên có đãi ngộ riêng chứ.
"Cái này...buổi sáng tôi nấu, đến trưa anh làm ấm lại rồi dùng nhé. Anh đừng hiểu lầm, chỉ là tôi muốn cảm ơn anh chuyện lần trước." cô xấu hổ đưa cho anh hộp cơm đã chuẩn bị lúc sáng. Nói thật, tài nấu ăn của cô được thừa hưởng từ mẹ, đây cũng coi như là sở trường của cô. Tối qua suy nghĩ anh bận rộn như vậy, buổi trưa cũng không xuất hiện ở nhà ăn công ty. Cô cũng có chút ý nghĩ riêng, không phải muốn nắm bắt một người đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của họ sao. Đây là lần đầu tiên cô thích một người khác phái như vậy, cô cũng muốn cho mình một cơ hội để theo đuổi anh. Nhưng điều tiên quyết là
"Lâm Thần Phong, anh có bạn gái chưa?"
"Chưa, sao vậy?" Anh nhìn vào khuôn mặt ửng đỏ của cô. Ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ
"À, không có gì, tôi chỉ tò mò chút thôi" cô thở phào, tim vừa đập thình thịch vì lo sợ câu trả lời của anh. Vậy là cô vẫn có cơ hội rồi.
"Vậy, tạm biệt nhé. Anh nhớ buổi trưa phải dùng cơm đấy" cô nói xong bước ra khỏi thang máy chạy đi.
Vào phòng làm việc anh nhìn hộp cơm trên bàn nhớ lại dáng vẻ xấu hổ đỏ mặt của cô bỗng nở nụ cười. Nhìn ánh mắt vui vẻ của cô lúc anh nói chưa có bạn gái, anh có ngốc mới không đoán ra suy nghĩ của cô.
Buổi trưa báo cho thư ký không cần chuẩn bị phần cơm cho anh, đưa hộp cơm để cậu ta hâm nóng lại. Lúc mở hộp ra nhìn thấy có 4 tầng. Ngoài cơm ra còn có 2 món mặn 1 món rau, màu sắc rất bắt mắt. Anh nếm thử, thực sự rất ngon, không nghĩ tài nấu nướng của cô ấy tốt như vậy. Ăn sạch sẽ các món cô làm cho, anh thấy rất thoả mãn.
Trong nhà ăn công ty, cô vừa ăn vừa suy nghĩ không biết thức ăn cô nấu cho anh có hợp khẩu vị không. Buổi chiều nhận được thông báo tăng ca, hôm nay có văn bản gấp cần dịch luôn nên Thiên Tâm ở lại làm thêm giờ. Hơn 8h mới hoàn thành công việc, cô vặn người thu xếp lại giấy tờ ra khỏi công ty. Đang đi về hướng xe bus cách chỗ làm 100m, có tiếng còi xe ô tô vang lên bên cạnh. Cô quay sang thì nhìn thấy anh.
"Lên xe, tôi đưa cô về"
"Anh cũng giờ mới tan làm sao?" Gặp được anh cô rất vui, mọi mệt mỏi dường như tan biến hết.
"Ừ, tăng ca"
"Cái này trả cô, cơm rất ngon." vừa nói anh vừa đưa hộp cơm đã được rửa sạch sẽ trả cô.
"Nếu anh thấy ngon thì từ mai tôi sẽ nấu bữa trưa cho anh nhé?" Cô bật thốt lên, sau đó thì giật mình, có phải cô vội quá rồi không.
"Ha ha, tôi thấy một bữa cơm thì không đủ để thể hiện sự cảm kích của tôi với anh nên..."
"Được" anh đồng ý, anh không phải người quá yêu thích một món nào đó, nhưng phải nói hương vị món ăn cô nấu thực sự rất ngon.
"Bình thường anh đều có mặt ở công ty lúc 8h sao? Chúng ta hẹn gặp vào giờ đó nhé?" cô nhanh chóng đưa ra lịch hẹn.
"Thường là vậy nếu như không có kế hoạch khác." Anh là người có quy luật sinh hoạt rất cụ thể, buổi sáng theo đồng hồ sinh học là 6h anh đã dậy, chạy bộ một tiếng sau đó ăn sáng. Hiện tại anh cũng không có mối bận tâm khác ngoài công việc nên thường đến công ty khá sớm, chỉ bất ngờ là sáng nay lại gặp cô.
"Vậy chúng ta trao đổi số điện thoại nhé, nếu lỡ không gặp được hoặc có việc gấp tôi sẽ báo anh."
"01xxxxxxx" Anh đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.