Chương 4914: Bọn họ bị lừa!
Oa Ngưu Cuồng Bôn
28/11/2024
Đi tới một dãy núi, bọn họ bỗng nhiên bị mấy người mặc áo dài màu đen che khuất thân hình và khuôn mặt ngăn lại.
“Chạy đi đâu? Lý Cầu?”
Thanh âm khàn khàn mang theo sự phẫn nộ.
“Không chạy thì làm gì?”
Lý Cầu là người đứng thứ hai trong Thất Đại Đạo, kinh hãi nói: “Đại ca ta bị một thanh niên bên cạnh đám Giang Y Y kia trực tiếp giết chết, nếu chúng ta không chạy nhanh thì đã chết từ lâu rồi!”
Nghe vậy, mấy bóng người hơi sững sờ.
Một người khác lập tức mở miệng nói: “Loại ngu dốt”.
Lý Cầu lạnh lùng hừ nói: “Ngươi có ý gì?”
“Đại ca ngươi là Thánh Vương cửu hiền bị giết chết trong nháy mắt, nếu bên cạnh bọn họ mà có cao thủ cấp bậc đó thì ít nhất cũng là cảnh giới Thánh Hoàng, giết các ngươi chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao?”
“Sao lại thả các ngươi đi? Giang gia căm hận Thất Đại Đạo như thế, một mực tìm các ngươi còn không được, lần này có cơ hội sao lại tha cho các ngươi chứ?”
Nghe vậy, mấy người đều sững sờ.
Đúng là vậy nhỉ.
Lý Cầm lại nói: “Coi như đúng là thế đi, nhưng chuyện đại ca ta bị giết chết trong nháy mắt lại là sự thật”.
Nghe vậy, mấy tên mặc áo đen cũng không biết nói gì.
Dần dần, một người bước ra nói: “Khả năng lớn nhất chính là, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu dù sao cũng là con gái của Giang Du Khải, mang theo chí bảo gì đó nên mới có thể một kích tất sát Thánh Vương cửu hiền. Hơn nữa cũng mượn cơ hội này mà chấn nhiếp các ngươi. Nếu ta đoán không nhầm thì bọn họ đang chạy trốn đấy”.
Tên áo đen vừa nói xong thì mấy tiếng xé gió bỗng vang lên.
Lần lượt từng bóng người xuất hiện.
“Đỗ Huyên!”
Người áo đen nói tiếp: “Đám Giang Nhạc đâu?”
Tên đứng đầu có vóc dáng cao lớn, sát khí bừng bừng, rõ ràng cũng là một vị cảnh giới Thánh Vương cửu hiền.
“Giang Nhạc? Chết rồi chứ sao!”
Nếu như đám Giang Y Lâm, Giang Tiểu Tiểu thật sự có võ giả nào giết chết được cảnh giới Thánh Vương cửu hiển thì tuyệt đối sẽ không thể bỏ mặc Giang Nhạc cùng mười mấy tên hộ vệ.
Bọn họ bị lừa!
Giống như lời tên áo đen nói, đây chỉ là dọa mà thôi.
“Chạy đi đâu? Lý Cầu?”
Thanh âm khàn khàn mang theo sự phẫn nộ.
“Không chạy thì làm gì?”
Lý Cầu là người đứng thứ hai trong Thất Đại Đạo, kinh hãi nói: “Đại ca ta bị một thanh niên bên cạnh đám Giang Y Y kia trực tiếp giết chết, nếu chúng ta không chạy nhanh thì đã chết từ lâu rồi!”
Nghe vậy, mấy bóng người hơi sững sờ.
Một người khác lập tức mở miệng nói: “Loại ngu dốt”.
Lý Cầu lạnh lùng hừ nói: “Ngươi có ý gì?”
“Đại ca ngươi là Thánh Vương cửu hiền bị giết chết trong nháy mắt, nếu bên cạnh bọn họ mà có cao thủ cấp bậc đó thì ít nhất cũng là cảnh giới Thánh Hoàng, giết các ngươi chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao?”
“Sao lại thả các ngươi đi? Giang gia căm hận Thất Đại Đạo như thế, một mực tìm các ngươi còn không được, lần này có cơ hội sao lại tha cho các ngươi chứ?”
Nghe vậy, mấy người đều sững sờ.
Đúng là vậy nhỉ.
Lý Cầm lại nói: “Coi như đúng là thế đi, nhưng chuyện đại ca ta bị giết chết trong nháy mắt lại là sự thật”.
Nghe vậy, mấy tên mặc áo đen cũng không biết nói gì.
Dần dần, một người bước ra nói: “Khả năng lớn nhất chính là, Giang Y Y và Giang Tiểu Tiểu dù sao cũng là con gái của Giang Du Khải, mang theo chí bảo gì đó nên mới có thể một kích tất sát Thánh Vương cửu hiền. Hơn nữa cũng mượn cơ hội này mà chấn nhiếp các ngươi. Nếu ta đoán không nhầm thì bọn họ đang chạy trốn đấy”.
Tên áo đen vừa nói xong thì mấy tiếng xé gió bỗng vang lên.
Lần lượt từng bóng người xuất hiện.
“Đỗ Huyên!”
Người áo đen nói tiếp: “Đám Giang Nhạc đâu?”
Tên đứng đầu có vóc dáng cao lớn, sát khí bừng bừng, rõ ràng cũng là một vị cảnh giới Thánh Vương cửu hiền.
“Giang Nhạc? Chết rồi chứ sao!”
Nếu như đám Giang Y Lâm, Giang Tiểu Tiểu thật sự có võ giả nào giết chết được cảnh giới Thánh Vương cửu hiển thì tuyệt đối sẽ không thể bỏ mặc Giang Nhạc cùng mười mấy tên hộ vệ.
Bọn họ bị lừa!
Giống như lời tên áo đen nói, đây chỉ là dọa mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.