Chương 2339: "Cảnh giới Niết Bàn tầng bảy sao?"
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Niết Bàn tầng năm!
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Thật sự nói một câu liền trở thành Niết Bàn tầng năm?
"Niết Bàn tầng sáu!"
Lúc này Tần Ninh lại lên tiếng.
Vù vù...
Trong cơ thể phun ra một ngụm trọc khí.
Khí tức lại lột xác một lần nữa.
"Vẫn chưa đủ..."
Tần Ninh nỉ non: "Tầng bảy đến!"
Vù vù...
Tần Ninh vừa dứt lời, phun ra một ngụm máu, trong lồng ngực cảm thấy rất sảng khoái.
Lúc này khí tức lột xác.
Niết Bàn tầng bảy!
Hiện tại tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.
Ba câu, ba cảnh giới.
Giờ phút này, chuyện xảy ra trước mắt bọn họ giống như ảo cảnh.
Tần Ninh giống như làm ảo thuật, khiến bản thân từ Niết Bàn tầng bốn trực tiếp lên tới Niết Bàn tầng bảy.
Đùa cái gì vậy chứ!
Tả Ưng Hùng thấy cảnh này thì nhíu mày.
Dù sao lão ta cũng là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp, mặc dù Tần Ninh đã tới Niết Bàn tầng bảy thì có năng lực gì?
Nhiều nhất cũng chỉ chứng minh thiên phú của Tần Ninh mạnh mẽ, nhận thức về những khiếm khuyết của bản thân vô cùng rõ ràng mà thôi.
Chưa đạt tới Sinh Tử, Tần Ninh vẫn chỉ là một con kiến.
"Ngược lại, ngươi làm ta càng ngày càng hứng thú".
Tả Ưng Hùng nhìn Tần Ninh, khóe miệng khẽ nhếch, da mặt giống như chiếc lá khô, trông có hơi nhăn nheo.
Cạch...
Đột nhiên Tả Ưng Hùng bước ra từng bước, bàn chân vừa tiếp đất lại phát ra tiếng sắt thép chói tai.
Tả Ưng Hùng hờ hững nói: "Lão phu Tôi Thể 2 vạn năm, thân thể đã sớm cứng cỏi như pháp bảo, hơn nữa cũng không có khiếm khuyết, ngươi lấy cái gì đấy với ta?"
"Cảnh giới Niết Bàn tầng bảy sao?"
"Năm đó ở Tây Giang xuất hiện một thiên tài Hoàng thể, trong một đêm từ Niết Bàn tầng một lên Niết Bàn tầng bảy, khiến người ta ngạc nhiên".
"Lão phu chỉ là Niết Bàn tầng năm, ta dựa vào chính khối thân thể này khiến người kia mệt chết!"
Tả Ưng Hùng vừa nói xong, trong đám người có một số ông lão
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Thật sự nói một câu liền trở thành Niết Bàn tầng năm?
"Niết Bàn tầng sáu!"
Lúc này Tần Ninh lại lên tiếng.
Vù vù...
Trong cơ thể phun ra một ngụm trọc khí.
Khí tức lại lột xác một lần nữa.
"Vẫn chưa đủ..."
Tần Ninh nỉ non: "Tầng bảy đến!"
Vù vù...
Tần Ninh vừa dứt lời, phun ra một ngụm máu, trong lồng ngực cảm thấy rất sảng khoái.
Lúc này khí tức lột xác.
Niết Bàn tầng bảy!
Hiện tại tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.
Ba câu, ba cảnh giới.
Giờ phút này, chuyện xảy ra trước mắt bọn họ giống như ảo cảnh.
Tần Ninh giống như làm ảo thuật, khiến bản thân từ Niết Bàn tầng bốn trực tiếp lên tới Niết Bàn tầng bảy.
Đùa cái gì vậy chứ!
Tả Ưng Hùng thấy cảnh này thì nhíu mày.
Dù sao lão ta cũng là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp, mặc dù Tần Ninh đã tới Niết Bàn tầng bảy thì có năng lực gì?
Nhiều nhất cũng chỉ chứng minh thiên phú của Tần Ninh mạnh mẽ, nhận thức về những khiếm khuyết của bản thân vô cùng rõ ràng mà thôi.
Chưa đạt tới Sinh Tử, Tần Ninh vẫn chỉ là một con kiến.
"Ngược lại, ngươi làm ta càng ngày càng hứng thú".
Tả Ưng Hùng nhìn Tần Ninh, khóe miệng khẽ nhếch, da mặt giống như chiếc lá khô, trông có hơi nhăn nheo.
Cạch...
Đột nhiên Tả Ưng Hùng bước ra từng bước, bàn chân vừa tiếp đất lại phát ra tiếng sắt thép chói tai.
Tả Ưng Hùng hờ hững nói: "Lão phu Tôi Thể 2 vạn năm, thân thể đã sớm cứng cỏi như pháp bảo, hơn nữa cũng không có khiếm khuyết, ngươi lấy cái gì đấy với ta?"
"Cảnh giới Niết Bàn tầng bảy sao?"
"Năm đó ở Tây Giang xuất hiện một thiên tài Hoàng thể, trong một đêm từ Niết Bàn tầng một lên Niết Bàn tầng bảy, khiến người ta ngạc nhiên".
"Lão phu chỉ là Niết Bàn tầng năm, ta dựa vào chính khối thân thể này khiến người kia mệt chết!"
Tả Ưng Hùng vừa nói xong, trong đám người có một số ông lão
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.