Chương 3220: Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Lúc này Thanh Dương Linh Tử khẽ quát một tiếng.
Toàn thân trên dưới ánh sáng bắn ra bốn phía, linh khí gần như bao phủ thành một quả cầu sáng.
Mà trong quả cầu sáng đó dường như tụ tập từng đường cửa phong cấm, một cửa một tinh thần.
Ở giữa, tinh huy chiếu sáng, kiểu loại khác nhau.
Lúc này trên mặt Tần Ninh lộ ra một tia kinh ngạc.
“Bảo quyết Thanh Dương môn có chút thú vị, thật sự rất thú vị”.
Trong thiên mạch của Thanh Dương Linh Tử đã phong cấm từng cánh cửa linh khí.
Những cửa linh khí kia củng cố linh khí của hắn ta, thời khắc mấu chốt có thể giải phóng ra ngoài, phong cấm thiên mạch của đối thủ, chém chết đối thủ.
Thủ đoạn như vậy đúng là khiến cho Tần Ninh cảm thấy tò mò mấy phần.
Lúc này Tần Ninh cũng không phản kháng, mặc cho cửa linh khí hóa thành từng viên tinh thần rót vào bên trong ba đường thiên mạch của mình.
Thấy cảnh này, đám người Vạn Tử Hàng trong lòng thầm mắng.
Quá liều rồi!
Một khi Tần Ninh không thể nghiền nát những cửa linh khí kia thì bản thân có thể bị phong cấm cả đời, cuộc đời này sẽ không thể tăng trưởng thực lực thêm nữa.
Lúc này khóe miệng Tần Ninh lộ ra nụ cười.
“Cửa linh khí hóa thành linh khí tinh thần, xông vào cảnh giới thiên mạch của đối thủ, khuấy loạn sự chuyển động linh khí của đối thủ, cái này càng bá đạo hơn so với cửa phong cấm”.
Nghe đến đây, Thanh Dương Linh Tử mặt liền biến sắc.
Vài ba lời của Tần Ninh chính là đã vạch trần tuyệt học nòng cốt của Thanh Dương môn hắn ta tu luyện.
Tên nhãi này làm sao phát hiện ra?
Một bên khác, Thanh Khai Viễn cũng vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh thêm mấy phần dò xét.
“Không tồi, tiếp tục phong cấm!”
Tần Ninh nhìn về phía Thanh Dương Linh Tử, cười nói: “Những thứ này không thể đánh loạn chuyển động linh khí của ta, mãi mãi không đủ”.
Lời vừa dứt, Tần Ninh nhìn về phía đám người Thanh Khai Viễn.
“Các ngươi cũng biết chứ? Cùng phong cấm đi, phong cấm hoàn toàn tam mạch của ta đi!”
Lúc này, sắc mặt của Thanh Khai Viễn còn khó coi hơn Thanh Dương Linh Tử.
Đây không phải là Tần Ninh khiêu khích.
Mà là sỉ nhục công khai!
“Ngươi không sợ chết sao?”
“Dĩ nhiên sợ!”
Tần Ninh lại cười nói: “Nhưng các ngươi lại không giết chết được ta!”
Nghe thấy vậy, Thanh Khai Viễn hừ một tiếng.
Đây chính là Tần Ninh tự tìm cái chết.
Ông ta bước ra.
“Phong!”
Lời vừa dứt, Thanh Khai Viễn ra tay.
Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch.
Thanh Dương môn.
Dưới môn chủ có tứ đại đường chủ.
Thanh Khai Viễn chính là đường chủ thứ tư, tuy nói là cảnh giới Quy Nhất cửu mạch nhưng lại kém hơn so với ba vị đường chủ khác.
Toàn thân trên dưới ánh sáng bắn ra bốn phía, linh khí gần như bao phủ thành một quả cầu sáng.
Mà trong quả cầu sáng đó dường như tụ tập từng đường cửa phong cấm, một cửa một tinh thần.
Ở giữa, tinh huy chiếu sáng, kiểu loại khác nhau.
Lúc này trên mặt Tần Ninh lộ ra một tia kinh ngạc.
“Bảo quyết Thanh Dương môn có chút thú vị, thật sự rất thú vị”.
Trong thiên mạch của Thanh Dương Linh Tử đã phong cấm từng cánh cửa linh khí.
Những cửa linh khí kia củng cố linh khí của hắn ta, thời khắc mấu chốt có thể giải phóng ra ngoài, phong cấm thiên mạch của đối thủ, chém chết đối thủ.
Thủ đoạn như vậy đúng là khiến cho Tần Ninh cảm thấy tò mò mấy phần.
Lúc này Tần Ninh cũng không phản kháng, mặc cho cửa linh khí hóa thành từng viên tinh thần rót vào bên trong ba đường thiên mạch của mình.
Thấy cảnh này, đám người Vạn Tử Hàng trong lòng thầm mắng.
Quá liều rồi!
Một khi Tần Ninh không thể nghiền nát những cửa linh khí kia thì bản thân có thể bị phong cấm cả đời, cuộc đời này sẽ không thể tăng trưởng thực lực thêm nữa.
Lúc này khóe miệng Tần Ninh lộ ra nụ cười.
“Cửa linh khí hóa thành linh khí tinh thần, xông vào cảnh giới thiên mạch của đối thủ, khuấy loạn sự chuyển động linh khí của đối thủ, cái này càng bá đạo hơn so với cửa phong cấm”.
Nghe đến đây, Thanh Dương Linh Tử mặt liền biến sắc.
Vài ba lời của Tần Ninh chính là đã vạch trần tuyệt học nòng cốt của Thanh Dương môn hắn ta tu luyện.
Tên nhãi này làm sao phát hiện ra?
Một bên khác, Thanh Khai Viễn cũng vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh thêm mấy phần dò xét.
“Không tồi, tiếp tục phong cấm!”
Tần Ninh nhìn về phía Thanh Dương Linh Tử, cười nói: “Những thứ này không thể đánh loạn chuyển động linh khí của ta, mãi mãi không đủ”.
Lời vừa dứt, Tần Ninh nhìn về phía đám người Thanh Khai Viễn.
“Các ngươi cũng biết chứ? Cùng phong cấm đi, phong cấm hoàn toàn tam mạch của ta đi!”
Lúc này, sắc mặt của Thanh Khai Viễn còn khó coi hơn Thanh Dương Linh Tử.
Đây không phải là Tần Ninh khiêu khích.
Mà là sỉ nhục công khai!
“Ngươi không sợ chết sao?”
“Dĩ nhiên sợ!”
Tần Ninh lại cười nói: “Nhưng các ngươi lại không giết chết được ta!”
Nghe thấy vậy, Thanh Khai Viễn hừ một tiếng.
Đây chính là Tần Ninh tự tìm cái chết.
Ông ta bước ra.
“Phong!”
Lời vừa dứt, Thanh Khai Viễn ra tay.
Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch.
Thanh Dương môn.
Dưới môn chủ có tứ đại đường chủ.
Thanh Khai Viễn chính là đường chủ thứ tư, tuy nói là cảnh giới Quy Nhất cửu mạch nhưng lại kém hơn so với ba vị đường chủ khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.