Chương 1237: “Chạy thoát được chắc?”
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Mà nhìn thấy cảnh này, các cường giả cảnh giới Hóa Thần của năm tộc lớn đều sợ hãi vô cùng.
Đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nếu bất cẩn thì đều có thể mất mạng, bọn họ... sao có thể là đối thủ được!
Tần Ninh lúc này chuyển động tâm trí, hai con giao long xông về phía Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca.
Hai người lúc này chỉ có thể không ngừng tránh né, mấy con giao long kia sau khi chém giết hơn mười người thì đã dài đến mấy ngàn trượng, thân thể uy vũ, há mồm ra định đớp, vô cùng đáng sợ.
Nếu lần này không cẩn thận thì có thể sẽ chết đó!
Rầm rầm rầm...
Toàn bộ khoảng không phía trên thành cổ vang lên tiếng nổ không dứt, từng tòa nhà lần lượt sụp đổ.
Đây là một hồi chém giết không ai ngờ tới.
Một mình Tần Ninh đuổi theo hơn trăm vị vô địch cảnh giới Hóa Thần.
Nhóm Kiếm Tiểu Minh thấy Tần Ninh giết Dương Đỉnh Thiên của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương của Thánh Vương Phủ từ trước đã sửng sốt lắm rồi.
Mà lúc này, bọn họ không nghĩ được gì nữa, quên cả việc hít thở.
Đây mới thực sự là Tần Ninh sao?
Lúc trước, khi ở cùng Tần Ninh, hắn luôn mang dáng vẻ không quan tâm, có nhiều chuyện hắn lười tính toán, lười xử lý, có rất nhiều người hắn cũng lười phải giết,
Nhưng bọn họ đều cho rằng, tuy Tần Ninh nói giết được, nhưng vẫn lo sợ dây đến nhiều người.
Mà lúc này, họ mới nhận ra.
Những gì Tần Ninh nói ra, chính là những gì hắn nghĩ trong lòng.
Hắn thật sự là lười đi tính toán mấy chuyện đó.
Mà hôm nay, hắn không lười nữa, hắn bắt đầu tính sổ rồi.
Những tông môn này, những gia tộc này không coi hắn ra gì, cho nên... xong đời!
Cho đến lúc này, bọn họ mới hiểu ra được, Tần Ninh... thật sự không sợ trời không sợ đất.
Sát thần tóc bạc, hôm nay đã hoàn toàn vang danh trên Cửu U đại lục.
“Chạy thoát được chắc?”
Tần Ninh lúc này nhìn sang chỗ kia, mấy con giao long kia liền quả quyết giết chóc, sát khí bừng bừng.
Mà Từ Trạch Bình và Mộ Thiên Ca thì đã hoàn toàn không trốn thoát nổi nữa.
Suy cho cùng bọn họ cũng chỉ được đến trình độ đó.
“Tam Hoàng thất Vương đã từng có hào quang chói lọi như thế nào, Tần Ninh ta hôm nay sẽ thu lại hết sạch”.
Tần Ninh hừ một tiếng, hai con giao long tuôn ra trong nháy mắt...
Oanh...
Đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nếu bất cẩn thì đều có thể mất mạng, bọn họ... sao có thể là đối thủ được!
Tần Ninh lúc này chuyển động tâm trí, hai con giao long xông về phía Từ Trạch Bình cùng Mộ Thiên Ca.
Hai người lúc này chỉ có thể không ngừng tránh né, mấy con giao long kia sau khi chém giết hơn mười người thì đã dài đến mấy ngàn trượng, thân thể uy vũ, há mồm ra định đớp, vô cùng đáng sợ.
Nếu lần này không cẩn thận thì có thể sẽ chết đó!
Rầm rầm rầm...
Toàn bộ khoảng không phía trên thành cổ vang lên tiếng nổ không dứt, từng tòa nhà lần lượt sụp đổ.
Đây là một hồi chém giết không ai ngờ tới.
Một mình Tần Ninh đuổi theo hơn trăm vị vô địch cảnh giới Hóa Thần.
Nhóm Kiếm Tiểu Minh thấy Tần Ninh giết Dương Đỉnh Thiên của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương của Thánh Vương Phủ từ trước đã sửng sốt lắm rồi.
Mà lúc này, bọn họ không nghĩ được gì nữa, quên cả việc hít thở.
Đây mới thực sự là Tần Ninh sao?
Lúc trước, khi ở cùng Tần Ninh, hắn luôn mang dáng vẻ không quan tâm, có nhiều chuyện hắn lười tính toán, lười xử lý, có rất nhiều người hắn cũng lười phải giết,
Nhưng bọn họ đều cho rằng, tuy Tần Ninh nói giết được, nhưng vẫn lo sợ dây đến nhiều người.
Mà lúc này, họ mới nhận ra.
Những gì Tần Ninh nói ra, chính là những gì hắn nghĩ trong lòng.
Hắn thật sự là lười đi tính toán mấy chuyện đó.
Mà hôm nay, hắn không lười nữa, hắn bắt đầu tính sổ rồi.
Những tông môn này, những gia tộc này không coi hắn ra gì, cho nên... xong đời!
Cho đến lúc này, bọn họ mới hiểu ra được, Tần Ninh... thật sự không sợ trời không sợ đất.
Sát thần tóc bạc, hôm nay đã hoàn toàn vang danh trên Cửu U đại lục.
“Chạy thoát được chắc?”
Tần Ninh lúc này nhìn sang chỗ kia, mấy con giao long kia liền quả quyết giết chóc, sát khí bừng bừng.
Mà Từ Trạch Bình và Mộ Thiên Ca thì đã hoàn toàn không trốn thoát nổi nữa.
Suy cho cùng bọn họ cũng chỉ được đến trình độ đó.
“Tam Hoàng thất Vương đã từng có hào quang chói lọi như thế nào, Tần Ninh ta hôm nay sẽ thu lại hết sạch”.
Tần Ninh hừ một tiếng, hai con giao long tuôn ra trong nháy mắt...
Oanh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.