Chương 1274: Chỉ suy yếu một chút thôi...”
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Thêm nữa, lão Vệ ở bên cạnh Tần Ninh càng khiến người ta cảm thấy khủng khiếp, có thể đối kháng với tông chủ Tuyệt Ninh tông... Phù, cái tên đại ma đầu đó quả thật đúng là chủ tớ khiếp khủng cả đôi.
Người thanh niên như này chắc chắn tương lai sau này sẽ trở thành một nhân vật chói lọi rực rỡ ở trên Cửu U đại lục, ông ta sao có thể không sợ được cơ chứ!
Nhưng nhìn ý tứ của Tần Ninh có vẻ cũng không có ý định truy cứu trách nhiệm của bọn họ, như này hẳn đã là kết quả tốt nhất rồi?
Ngô Điền lúc này lui ra ngoài, vội vàng gấp gáp thảo luận với hơn mười trưởng lão cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đến tứ chuyển còn lại.
Tần Ninh giờ phút này bỗng ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm nói: “Phải kết thúc rồi mới đúng...”
Bùm...
Dường như để chứng minh cho lời nói của Tần Ninh, một tiếng nổ vang trời phát ra trong không trung.
Mặt đất rung chuyển, mây đen dày đặc ùn ùn kéo đến, toàn bộ không khí không chỉ tràn ngập ma khí nóng bỏng mà còn là mùi máu tanh nồng.
Thấy cảnh này, tất cả đệ tử ai nấy đều mặt mũi trắng bệch.
Mà ở trước sơn môn lúc này có một bóng người toàn thân đầm đìa máu tươi, một tay một chân đã bị chặt đứt, cơ thể co giật dữ dội.
Lão Vệ bây giờ bay đến, đáp xuống nhẹ nhàng bên cạnh Tần Ninh, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Ninh, ông hơi nhíu mày, có một chút tự trách.
“Ta không sao, chỉ suy yếu một chút thôi...”
Lão Vệ không nhiều lời, nói: “Tên đấy cũng được coi là Ma Hoàng cấp cao, những năm gần đây hẳn là dựa vào Tuyệt Ninh tông mà thực lực thăng tiến lớn, có chút mùi vị của Ma Đế...”
“Ma Đế...”
Tần Ninh cười nói: “Bảo sao ngươi lại tốn thêm chút thời gian”.
“Cái này cũng không phải là nguyên nhân chính”, lão Vệ lúc này lại giải thích, nói tiếp: “Chỉ là muốn bắt sống lại không thể giết chết thì hơi rắc rối một chút thôi”.
“Được được được rồi, ta biết rồi”.
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên một lần nữa cảm thấy tam quan thay đổi.
Bọn họ biết lão Vệ mạnh, nhưng lại mạnh đến mức này sao?
Ma Hoàng là cảnh giới Hoá Thần, như vậy Ma Đế há chẳng phải vượt qua cảnh giới Hoá Thần rồi sao?
Nói cách khác, cái tên đang co giật nằm trên mặt đất thật ra chính là một tên vượt qua cảnh giới Hoá Thần?
Thế nhưng lão Vệ còn nói thêm là ông ta không muốn giết chết hắn ta, phải bắt sống hắn ta nên mới khiến hắn ta tàn phế, vì vậy mới tốn chút ít thời gian.
Nếu như mấy lão già ở thế gia, cổ quốc ở trên Cửu U đại lục biết được, không biết có trực tiếp ói máu tại chỗ luôn không?
Tần Ninh lúc này được Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dìu đứng dậy, nhìn xuống dưới.
Lão Vệ ngay lập tức vung tay lên, một luồng linh khí đột nhiên quấn quanh người tông chủ Tuyệt Ninh tông và nâng hắn ta lên.
Người thanh niên như này chắc chắn tương lai sau này sẽ trở thành một nhân vật chói lọi rực rỡ ở trên Cửu U đại lục, ông ta sao có thể không sợ được cơ chứ!
Nhưng nhìn ý tứ của Tần Ninh có vẻ cũng không có ý định truy cứu trách nhiệm của bọn họ, như này hẳn đã là kết quả tốt nhất rồi?
Ngô Điền lúc này lui ra ngoài, vội vàng gấp gáp thảo luận với hơn mười trưởng lão cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đến tứ chuyển còn lại.
Tần Ninh giờ phút này bỗng ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm nói: “Phải kết thúc rồi mới đúng...”
Bùm...
Dường như để chứng minh cho lời nói của Tần Ninh, một tiếng nổ vang trời phát ra trong không trung.
Mặt đất rung chuyển, mây đen dày đặc ùn ùn kéo đến, toàn bộ không khí không chỉ tràn ngập ma khí nóng bỏng mà còn là mùi máu tanh nồng.
Thấy cảnh này, tất cả đệ tử ai nấy đều mặt mũi trắng bệch.
Mà ở trước sơn môn lúc này có một bóng người toàn thân đầm đìa máu tươi, một tay một chân đã bị chặt đứt, cơ thể co giật dữ dội.
Lão Vệ bây giờ bay đến, đáp xuống nhẹ nhàng bên cạnh Tần Ninh, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Ninh, ông hơi nhíu mày, có một chút tự trách.
“Ta không sao, chỉ suy yếu một chút thôi...”
Lão Vệ không nhiều lời, nói: “Tên đấy cũng được coi là Ma Hoàng cấp cao, những năm gần đây hẳn là dựa vào Tuyệt Ninh tông mà thực lực thăng tiến lớn, có chút mùi vị của Ma Đế...”
“Ma Đế...”
Tần Ninh cười nói: “Bảo sao ngươi lại tốn thêm chút thời gian”.
“Cái này cũng không phải là nguyên nhân chính”, lão Vệ lúc này lại giải thích, nói tiếp: “Chỉ là muốn bắt sống lại không thể giết chết thì hơi rắc rối một chút thôi”.
“Được được được rồi, ta biết rồi”.
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, mấy người Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên một lần nữa cảm thấy tam quan thay đổi.
Bọn họ biết lão Vệ mạnh, nhưng lại mạnh đến mức này sao?
Ma Hoàng là cảnh giới Hoá Thần, như vậy Ma Đế há chẳng phải vượt qua cảnh giới Hoá Thần rồi sao?
Nói cách khác, cái tên đang co giật nằm trên mặt đất thật ra chính là một tên vượt qua cảnh giới Hoá Thần?
Thế nhưng lão Vệ còn nói thêm là ông ta không muốn giết chết hắn ta, phải bắt sống hắn ta nên mới khiến hắn ta tàn phế, vì vậy mới tốn chút ít thời gian.
Nếu như mấy lão già ở thế gia, cổ quốc ở trên Cửu U đại lục biết được, không biết có trực tiếp ói máu tại chỗ luôn không?
Tần Ninh lúc này được Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi dìu đứng dậy, nhìn xuống dưới.
Lão Vệ ngay lập tức vung tay lên, một luồng linh khí đột nhiên quấn quanh người tông chủ Tuyệt Ninh tông và nâng hắn ta lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.