Chương 675
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
“Thần kiếm tổ truyền sao?”
Người quản sự kia lập tức cười nhạo nói: “Ngươi cũng đừng nói Ninh Vương Các của chúng ta là cửa hàng lớn mà ăn hiếp khách hàng, bảng hiệu Ninh Vương Các của chúng ta, không phải thứ mà tên tiểu tử thúi nhà ngươi có thể đập được đâu”.
“Thanh kiếm này của người, hoen rỉ loang lổ, còn dám nói với ta là cái gì mà thần binh thất phẩm, đùa ta à?”
“Mau mau cút đi, không thì đừng trách Ninh Vương Các chúng ta không khách khí”.
Hai người Tần Ninh và Thẩm Văn Hiên lúc này cũng dừng chân không bước tiếp.
Người phục vụ kia cười nhạt nói: “Để hai vị khách quý chê cười rồi, Ninh Vương Các là nơi giao dịch, tửu lâu lớn nhất thành Cam Ninh, người vật lui tới hỗn loạn, khó tránh khỏi vài hạng người đục nước béo cò”.
“Đi thôi, sư tôn”.
“Ừm”.
Vào đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên.
“Ta là Kiếm Tiểu Minh, chính là người đời sau của Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn, thanh kiếm này chính là kiếm Âm Càn, là Kiếm Thánh do tổ tiên nhà ta truyền lại”.
Lời này vừa nói ra, bước chân của Tần Ninh lập tức dừng lại.
Người quản sự kia lúc này cười ha ha nói: “Kiếm Tiểu Minh? Kiếm gia bây giờ đã suy bại, đắc tội với Phần gia và Nhạc gia, hai gia tộc lớn ấy sớm đã ép Kiếm gia nhà các ngươi vào con đường cùng rồi”.
“Nếu như thanh kiếm này thật sự là kiếm Âm Càn thì Kiếm gia nhà các ngươi sớm đã lấy ra để khỏi phải rơi vào cảnh nợ nần rồi, còn có thể đợi đến lúc này mới lôi ra chứ?”
“Bớt ở chỗ này giả danh lừa bịp đi!”
“Ta không hề!”
Lúc này Kiếm Tiểu Minh trầm giọng quát: “Cái này là do ta liều chết lấy được ở bên trong đất tổ của tổ tiên, cái này chính là kiếm Âm Càn, kiếm này chính là Linh khí thất phẩm, là do tự tay Cửu U Đại Đế chế tạo, tặng cho tổ tiên nhà ta”.
“Tổ tiên nhà ta, ngày trước chính là đồ tôn của Cửu U Đại Đế, đồ nhi yêu quý của tôn giả Thanh Vân!”
“Ta nhổ vào!”, người quản sự lập tức phi một tiếng, nói: “Gia tộc họ Kiếm, không biết có bao nhiêu người, ngươi nói ngươi là người Kiếm gia thì chính là người Kiếm gia chắc? Hơn nữa, Kiếm Âm Sơn năm đó đã bị tôn giả Thanh Vân trục xuất khỏi môn hạ, nên cho dù ngươi có là hậu duệ Kiếm gia đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì đáng để mà khoe khoang”.
“Cút nhanh lên, cút nhanh lên, làm chậm trễ việc làm ăn của Ninh Vương Các, ngươi muốn chết à!”
Kiếm Tiểu Minh lúc này một mặt đỏ bừng, oán hận nói: “Cho dù có bị trục xuất thì tổ tiên nhà ta ngày xưa cũng là đồ tôn của Đại Đế, đồ nhi của Tôn giả! ”
Nhưng đám người của Ninh Vương Các lại như không nghe thấy mấy lời này, bắt đầu đuổi người.
Người quản sự kia lập tức cười nhạo nói: “Ngươi cũng đừng nói Ninh Vương Các của chúng ta là cửa hàng lớn mà ăn hiếp khách hàng, bảng hiệu Ninh Vương Các của chúng ta, không phải thứ mà tên tiểu tử thúi nhà ngươi có thể đập được đâu”.
“Thanh kiếm này của người, hoen rỉ loang lổ, còn dám nói với ta là cái gì mà thần binh thất phẩm, đùa ta à?”
“Mau mau cút đi, không thì đừng trách Ninh Vương Các chúng ta không khách khí”.
Hai người Tần Ninh và Thẩm Văn Hiên lúc này cũng dừng chân không bước tiếp.
Người phục vụ kia cười nhạt nói: “Để hai vị khách quý chê cười rồi, Ninh Vương Các là nơi giao dịch, tửu lâu lớn nhất thành Cam Ninh, người vật lui tới hỗn loạn, khó tránh khỏi vài hạng người đục nước béo cò”.
“Đi thôi, sư tôn”.
“Ừm”.
Vào đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên.
“Ta là Kiếm Tiểu Minh, chính là người đời sau của Kiếm Thánh Kiếm Âm Sơn, thanh kiếm này chính là kiếm Âm Càn, là Kiếm Thánh do tổ tiên nhà ta truyền lại”.
Lời này vừa nói ra, bước chân của Tần Ninh lập tức dừng lại.
Người quản sự kia lúc này cười ha ha nói: “Kiếm Tiểu Minh? Kiếm gia bây giờ đã suy bại, đắc tội với Phần gia và Nhạc gia, hai gia tộc lớn ấy sớm đã ép Kiếm gia nhà các ngươi vào con đường cùng rồi”.
“Nếu như thanh kiếm này thật sự là kiếm Âm Càn thì Kiếm gia nhà các ngươi sớm đã lấy ra để khỏi phải rơi vào cảnh nợ nần rồi, còn có thể đợi đến lúc này mới lôi ra chứ?”
“Bớt ở chỗ này giả danh lừa bịp đi!”
“Ta không hề!”
Lúc này Kiếm Tiểu Minh trầm giọng quát: “Cái này là do ta liều chết lấy được ở bên trong đất tổ của tổ tiên, cái này chính là kiếm Âm Càn, kiếm này chính là Linh khí thất phẩm, là do tự tay Cửu U Đại Đế chế tạo, tặng cho tổ tiên nhà ta”.
“Tổ tiên nhà ta, ngày trước chính là đồ tôn của Cửu U Đại Đế, đồ nhi yêu quý của tôn giả Thanh Vân!”
“Ta nhổ vào!”, người quản sự lập tức phi một tiếng, nói: “Gia tộc họ Kiếm, không biết có bao nhiêu người, ngươi nói ngươi là người Kiếm gia thì chính là người Kiếm gia chắc? Hơn nữa, Kiếm Âm Sơn năm đó đã bị tôn giả Thanh Vân trục xuất khỏi môn hạ, nên cho dù ngươi có là hậu duệ Kiếm gia đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì đáng để mà khoe khoang”.
“Cút nhanh lên, cút nhanh lên, làm chậm trễ việc làm ăn của Ninh Vương Các, ngươi muốn chết à!”
Kiếm Tiểu Minh lúc này một mặt đỏ bừng, oán hận nói: “Cho dù có bị trục xuất thì tổ tiên nhà ta ngày xưa cũng là đồ tôn của Đại Đế, đồ nhi của Tôn giả! ”
Nhưng đám người của Ninh Vương Các lại như không nghe thấy mấy lời này, bắt đầu đuổi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.