Chương 3136: Có biết xấu hổ không vậy?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
"Mọi người nói vậy thì, cứ xông vào bí cảnh mà không màng gì cả, điểm này thật sự đã bị Vương Giả chỉ trích".
"Võ Giả có thực lực thấp kém tiến vào, Vương Giả không thèm quan tâm, dù sao năng lực hữu hạn nên lực phá hoại cũng sẽ hữu hạn".
"Mà võ giả có thực lực càng cao sẽ có lực phá hoại càng mạnh, khi tiến vào trong bí cảnh càng dễ bị nhắm vào hơn".
Vạn Tử Hàng bỗng nhiên hiểu ra.
"Nghe nói rằng những năm gần đây, có không ít người đang tìm kiếm bí cảnh của U Vương, thế nhưng vẫn không có tin tức gì".
Nghe vậy, vẻ mặt Cốc Tân Nguyệt trở nên quái lạ.
"Vậy có được không?"
Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh, không kìm lòng hỏi.
"Có!"
Tần Ninh cười đáp: "Chẳng qua là muốn tìm nó thì rất khó khăn".
"Sau này tới cảnh giới Thiên Nhân, ta sẽ dẫn nàng đi".
Nét mặt Cốc Tân Nguyệt lại càng kỳ lạ.
Chàng ấy có ý gì?
Chàng dám đến đạo tràng của Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân.
Đến Thiên Âm cung của Âm Vương, chàng cũng dám đến.
Thế mà đến đạo tràng của bản thân, đây là... đang sợ à?
Điều này quá nực cười rồi đấy!
Tần Ninh cười giả lả nói: "Người như U Vương xưa nay rất hiếm gặp, đạo tràng của hắn hiển nhiên là vô cùng hung hiểm, chưa đến Thiên Nhân, ta không dám đi".
Cốc Tân Nguyệt không nói gì.
Người này hở tí là bắt đầu tự tâng bốc.
Khen U Vương còn không phải là đang khen chính mình à.
Có biết xấu hổ không vậy?
Vạn Khuynh Tuyết thở dài nói: "Ta nghe phụ thân nói là bí cảnh của U Vương... không đi thì tốt".
"Tính tình người này quái gở, ở trong bí cảnh, cho dù có châu báu thì cũng chỉ dành cho người có duyên".
"Nếu không, dẫu có là Vương Gia ra tay, cũng đều có khả năng đi đời".
Tần Ninh không tiếp tục quấn quýt vấn đề này nữa.
"Chuẩn bị đi, dẫn theo tầm mười hai mươi người gì đó, ba ngày sau sẽ xuất phát đến sơn mạch Thiên Giao".
"Được!"
Vạn Tử Hàng do dự nói: "Có nên mang nhiều người hơn không, dù sao cũng đang cạnh tranh với năm thế lực lớn..."
"Một cao thủ cảnh giới Quy Nhất cửu mạch như ông, còn sợ mấy tên này à?"
Tần Ninh cười bảo: "Mang nhiều chết nhiều, tự ông suy nghĩ đi!"
"Lần này, ta không muốn gì nhiều, những thứ khác đều sẽ thuộc sở hữu của Vạn Thiên các, sau này nhớ kỹ, các ngươi ở Bắc Lan, chiếu cố chút bên Thái Hư tông là được".
"Tần công tử yên tân, điều đó là tất nhiên".
"Võ Giả có thực lực thấp kém tiến vào, Vương Giả không thèm quan tâm, dù sao năng lực hữu hạn nên lực phá hoại cũng sẽ hữu hạn".
"Mà võ giả có thực lực càng cao sẽ có lực phá hoại càng mạnh, khi tiến vào trong bí cảnh càng dễ bị nhắm vào hơn".
Vạn Tử Hàng bỗng nhiên hiểu ra.
"Nghe nói rằng những năm gần đây, có không ít người đang tìm kiếm bí cảnh của U Vương, thế nhưng vẫn không có tin tức gì".
Nghe vậy, vẻ mặt Cốc Tân Nguyệt trở nên quái lạ.
"Vậy có được không?"
Cốc Tân Nguyệt nhìn Tần Ninh, không kìm lòng hỏi.
"Có!"
Tần Ninh cười đáp: "Chẳng qua là muốn tìm nó thì rất khó khăn".
"Sau này tới cảnh giới Thiên Nhân, ta sẽ dẫn nàng đi".
Nét mặt Cốc Tân Nguyệt lại càng kỳ lạ.
Chàng ấy có ý gì?
Chàng dám đến đạo tràng của Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân.
Đến Thiên Âm cung của Âm Vương, chàng cũng dám đến.
Thế mà đến đạo tràng của bản thân, đây là... đang sợ à?
Điều này quá nực cười rồi đấy!
Tần Ninh cười giả lả nói: "Người như U Vương xưa nay rất hiếm gặp, đạo tràng của hắn hiển nhiên là vô cùng hung hiểm, chưa đến Thiên Nhân, ta không dám đi".
Cốc Tân Nguyệt không nói gì.
Người này hở tí là bắt đầu tự tâng bốc.
Khen U Vương còn không phải là đang khen chính mình à.
Có biết xấu hổ không vậy?
Vạn Khuynh Tuyết thở dài nói: "Ta nghe phụ thân nói là bí cảnh của U Vương... không đi thì tốt".
"Tính tình người này quái gở, ở trong bí cảnh, cho dù có châu báu thì cũng chỉ dành cho người có duyên".
"Nếu không, dẫu có là Vương Gia ra tay, cũng đều có khả năng đi đời".
Tần Ninh không tiếp tục quấn quýt vấn đề này nữa.
"Chuẩn bị đi, dẫn theo tầm mười hai mươi người gì đó, ba ngày sau sẽ xuất phát đến sơn mạch Thiên Giao".
"Được!"
Vạn Tử Hàng do dự nói: "Có nên mang nhiều người hơn không, dù sao cũng đang cạnh tranh với năm thế lực lớn..."
"Một cao thủ cảnh giới Quy Nhất cửu mạch như ông, còn sợ mấy tên này à?"
Tần Ninh cười bảo: "Mang nhiều chết nhiều, tự ông suy nghĩ đi!"
"Lần này, ta không muốn gì nhiều, những thứ khác đều sẽ thuộc sở hữu của Vạn Thiên các, sau này nhớ kỹ, các ngươi ở Bắc Lan, chiếu cố chút bên Thái Hư tông là được".
"Tần công tử yên tân, điều đó là tất nhiên".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.