Chương 2755: “Có cái ngươi đánh vào cũng vô dụng”.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Chát…
Lúc này một tiếng bạt tai vang lên.
“A...”
Chỉ là một giây sau, một tiếng gào đau đớn lại đột nhiên vang lên.
Không phải tới từ Huyền Tử Chẩm, mà là đến từ Thạch Cảm Đương.
Lúc này Thạch Cảm Đương ôm lấy bàn tay, đau đớn kêu to.
“Tên nhóc kia, ai bảo ngươi phòng ngự?”, Thạch Cảm Đương nổi giận mắng.
Huyền Tử Chẩm là người âm thánh cảnh giới Âm Dương, linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong, mở ra tám đường Âm Khư.
Thạch Cảm Đương chỉ là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp.
Chênh lệch nhau quá xa!
Dù là Huyền Tử Chẩm đứng đấy để Thạch Cảm Đương tay không tấc sắt đánh, Thạch Cảm Đương còn không thể làm Huyền Tử Chẩm bị thương một tí gì.
Huyền Tử Chẩm cười nhạo nói: “Cảnh giới Sinh Tử mà cũng muốn làm ta bị thương? Bản công tử đứng ở chỗ này để ngươi đánh, ngươi có thể làm gì được ta?”
Thạch Cảm Đương vô cùng tức giận.
“Sư tôn...”
Trông mong nhìn về phía Tần Ninh.
Lúc này Tần Ninh cười nói: “Ta dạy cho ngươi một chiêu!”
“Trên mặt người có hơn mấy trăm kinh mạch to to nhỏ nhỏ...”
“Có cái ngươi đánh vào cũng vô dụng”.
“Đưa linh khí trong lòng bàn tay ngươi theo các bước của ta, ta đảm bảo chỉ cần một cái tát đã có thể làm hắn ta hộc máu!”
Lúc Tần Ninh vừa nói vừa xòe bàn tay ra.
Thạch Cảm Đương nhìn thấy vậy thì lập tức gật đầu.
“Ha ha...”
Thạch Cảm Đương nhếch miệng lên nhìn về phía Huyền Tử Chẩm.
Nhìn thấy dáng vẻ gian trá của Thạch Cảm Đương, Huyền Tử Chẩm cười nhạo nói: “Giả vờ giả vịt, ngươi căn bản...”
Chát…
Một cái tát giáng xuống.
Chát…
Một giây sau, Huyền Tử Chẩm phun ra một ngụm máu tươi.
Một màn này khiến đám người trợn mắt há hốc mồm.
Giữa cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp và linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong có sự chênh lệch cực lớn.
Một cái tát này của Thạch Cảm Đương… lại có thể đánh đến hộc máu!
“Ngươi...”
Chát!
Bốn mươi cái tát liên tục.
Lại nhìn Huyền Tử Chẩm, giờ phút này cả khuôn mặt hắn ta đã sưng lên thành đầu heo.
Lúc này một tiếng bạt tai vang lên.
“A...”
Chỉ là một giây sau, một tiếng gào đau đớn lại đột nhiên vang lên.
Không phải tới từ Huyền Tử Chẩm, mà là đến từ Thạch Cảm Đương.
Lúc này Thạch Cảm Đương ôm lấy bàn tay, đau đớn kêu to.
“Tên nhóc kia, ai bảo ngươi phòng ngự?”, Thạch Cảm Đương nổi giận mắng.
Huyền Tử Chẩm là người âm thánh cảnh giới Âm Dương, linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong, mở ra tám đường Âm Khư.
Thạch Cảm Đương chỉ là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp.
Chênh lệch nhau quá xa!
Dù là Huyền Tử Chẩm đứng đấy để Thạch Cảm Đương tay không tấc sắt đánh, Thạch Cảm Đương còn không thể làm Huyền Tử Chẩm bị thương một tí gì.
Huyền Tử Chẩm cười nhạo nói: “Cảnh giới Sinh Tử mà cũng muốn làm ta bị thương? Bản công tử đứng ở chỗ này để ngươi đánh, ngươi có thể làm gì được ta?”
Thạch Cảm Đương vô cùng tức giận.
“Sư tôn...”
Trông mong nhìn về phía Tần Ninh.
Lúc này Tần Ninh cười nói: “Ta dạy cho ngươi một chiêu!”
“Trên mặt người có hơn mấy trăm kinh mạch to to nhỏ nhỏ...”
“Có cái ngươi đánh vào cũng vô dụng”.
“Đưa linh khí trong lòng bàn tay ngươi theo các bước của ta, ta đảm bảo chỉ cần một cái tát đã có thể làm hắn ta hộc máu!”
Lúc Tần Ninh vừa nói vừa xòe bàn tay ra.
Thạch Cảm Đương nhìn thấy vậy thì lập tức gật đầu.
“Ha ha...”
Thạch Cảm Đương nhếch miệng lên nhìn về phía Huyền Tử Chẩm.
Nhìn thấy dáng vẻ gian trá của Thạch Cảm Đương, Huyền Tử Chẩm cười nhạo nói: “Giả vờ giả vịt, ngươi căn bản...”
Chát…
Một cái tát giáng xuống.
Chát…
Một giây sau, Huyền Tử Chẩm phun ra một ngụm máu tươi.
Một màn này khiến đám người trợn mắt há hốc mồm.
Giữa cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp và linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong có sự chênh lệch cực lớn.
Một cái tát này của Thạch Cảm Đương… lại có thể đánh đến hộc máu!
“Ngươi...”
Chát!
Bốn mươi cái tát liên tục.
Lại nhìn Huyền Tử Chẩm, giờ phút này cả khuôn mặt hắn ta đã sưng lên thành đầu heo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.