Chương 4770: “Có lẽ là có”.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
24/11/2024
Sau đó Thiên Võ Phong tỏ sắc mặt khiếp sợ nói: “Không thể nào, không thể nào, ngươi là…”
Nhưng bóng hình của hắn cũng dần dần biến mất, hóa thành một luồng sang tiến vào trong cung điện đá phía dưới.
Tân Ninh nhìn phía trước, ánh mắt bình tĩnh trong veo.
Đám người Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương đều nhìn cảnh này với ánh mắt hiếu kỳ.
Mặc dù biết nơi này vô cùng bất phàm, nhưng bọn họ cũng không ngờ Tần Ninh lại có sức kiểm soát mạnh như vậy với nơi này.
“Sư Tôn, cần khoảng bao lâu?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Chắc mấy canh giờ!”
“Vốn dĩ nếu lấy được toàn bộ thực lực Thánh Tôn Thánh Hoàng này, đủ để khiến bọn họ vượt cảnh giới đến Thánh Vương”.
“Nhưng dù sao cũng là người chết để lại, sức mạnh bản thân yếu, lại thêm mấy người bọn họ không phải là truyền nhân Thiên Võ Đạo, cho nên cuối cùng có thể có được một hai phần trong mười phần cũng là rất tốt rồi”.
Nhưng mặc dù chỉ là một hai phần trong mười phần, nhưng đó là một hai phần sức mạnh cấp Thánh Hoàng Thánh Tôn, vẫn rất lợi hại.
“Tất cả cẩn thận cảnh giới xung quanh đi”.
Tần Ninh lại nói tiếp: “Con đường mà ta dẫn các ngươi đi tránh được nguy hiểm trong tế đàn Vong Giả, mặc dù đám người còn lại không thể tránh, có lẽ cũng sẽ có người may mắn, rất nhanh sẽ tìm được đến nơi này”.
Mọi người gật đẩu rồi đều tản ra.
Lúc này Tần Ninh cũng ngồi khoanh chân dưới đất.
Năm người Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa và bốn người Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều ngồi xuống bao quanh Tần Ninh.
Dịch Bình Xuyên hiếu kỳ nói: “Tổ sư gia, năm đó trong số năm phương thế lực bị người giết chẳng phải có Thánh Đế ư?”
Hắn ta vừa dứt lời, Giản Bác cũng nói: “Đúng thế, đúng thế, ta nghe tổ sư nói, năm đó năm phương thế lực có Thánh Đế, nhưng hình như… không mạnh lắm!”
Tần Ninh nghe lời này, nheo mắt, chậm rãi nói: “Đúng là có, nhưng không ở nơi này”.
Trong lòng mấy người lập tức kinh hãi.
“Chẳng phải Thiên Võ Phong là đạo chủ Võ Thiên Đạo à? Lão ta không phải cảnh giới Thánh Đế?”
“Không phải…”
Tần Ninh lắc đầu: “Thánh Đế là Thiên Võ Hồng, thúc thúc của Thiên Võ Phong, từ lâu đã công bố đã chết với bên ngoài, trên thực tế là chưa chết. Đây cũng là mạnh khóe thường dùng của những thế lực Thánh cảnh truyền thừa này”.
“Có lẽ là có”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, ta cũng rất khó hiểu…”
Nhưng bóng hình của hắn cũng dần dần biến mất, hóa thành một luồng sang tiến vào trong cung điện đá phía dưới.
Tân Ninh nhìn phía trước, ánh mắt bình tĩnh trong veo.
Đám người Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương đều nhìn cảnh này với ánh mắt hiếu kỳ.
Mặc dù biết nơi này vô cùng bất phàm, nhưng bọn họ cũng không ngờ Tần Ninh lại có sức kiểm soát mạnh như vậy với nơi này.
“Sư Tôn, cần khoảng bao lâu?”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Chắc mấy canh giờ!”
“Vốn dĩ nếu lấy được toàn bộ thực lực Thánh Tôn Thánh Hoàng này, đủ để khiến bọn họ vượt cảnh giới đến Thánh Vương”.
“Nhưng dù sao cũng là người chết để lại, sức mạnh bản thân yếu, lại thêm mấy người bọn họ không phải là truyền nhân Thiên Võ Đạo, cho nên cuối cùng có thể có được một hai phần trong mười phần cũng là rất tốt rồi”.
Nhưng mặc dù chỉ là một hai phần trong mười phần, nhưng đó là một hai phần sức mạnh cấp Thánh Hoàng Thánh Tôn, vẫn rất lợi hại.
“Tất cả cẩn thận cảnh giới xung quanh đi”.
Tần Ninh lại nói tiếp: “Con đường mà ta dẫn các ngươi đi tránh được nguy hiểm trong tế đàn Vong Giả, mặc dù đám người còn lại không thể tránh, có lẽ cũng sẽ có người may mắn, rất nhanh sẽ tìm được đến nơi này”.
Mọi người gật đẩu rồi đều tản ra.
Lúc này Tần Ninh cũng ngồi khoanh chân dưới đất.
Năm người Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa và bốn người Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều ngồi xuống bao quanh Tần Ninh.
Dịch Bình Xuyên hiếu kỳ nói: “Tổ sư gia, năm đó trong số năm phương thế lực bị người giết chẳng phải có Thánh Đế ư?”
Hắn ta vừa dứt lời, Giản Bác cũng nói: “Đúng thế, đúng thế, ta nghe tổ sư nói, năm đó năm phương thế lực có Thánh Đế, nhưng hình như… không mạnh lắm!”
Tần Ninh nghe lời này, nheo mắt, chậm rãi nói: “Đúng là có, nhưng không ở nơi này”.
Trong lòng mấy người lập tức kinh hãi.
“Chẳng phải Thiên Võ Phong là đạo chủ Võ Thiên Đạo à? Lão ta không phải cảnh giới Thánh Đế?”
“Không phải…”
Tần Ninh lắc đầu: “Thánh Đế là Thiên Võ Hồng, thúc thúc của Thiên Võ Phong, từ lâu đã công bố đã chết với bên ngoài, trên thực tế là chưa chết. Đây cũng là mạnh khóe thường dùng của những thế lực Thánh cảnh truyền thừa này”.
“Có lẽ là có”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, ta cũng rất khó hiểu…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.