Chương 4486: Cũng chỉ có vạn năm.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
22/11/2024
Yến Thiên Bảo dẫn một đám người rời đi.
Yến Vô Thượng lúc này tê liệt ngã xuống đất.
Chuyện này là sao chứ!
Cha, đại ca, nhị ca, cháu của hắn ta đều chết rồi...
Nòng cốt của dòng dõi ngũ trưởng lão chỉ còn hắn ta!
Ấy thế mà Yến gia lại không báo thù?
Cho dù không báo thù vì cái chết của một vị Thiên Thánh thì cũng phải vì thể diện của Yến gia chứ!
Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra?
Cùng lúc đó, bên trong Yến phủ.
Trong đại sảnh là hai vị Thánh Vương thế hệ trước gồm Yến Thiên Bảo và Yến Ngọc Sơ.
Cùng với bốn vị Thánh Vương đời sau là Yến Thần, Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh, cả bốn người đều đang đứng đó.
Yến Thiên Bảo mở miệng nói: "Ta biết các ngươi không phục, nhưng dù là không phục thì cũng phải nhẫn nhịn!"
"Yến Cảnh Vũ, về cái chết của Yến Vân Hiên, Yến gia chúng ta không báo thù được đâu, cho dù dựa vào sáu vị Thánh Vương chúng ta cũng không báo thù nổi”.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều sửng sốt.
Vì sao?
Bởi vì bốn vị Thánh Vương của thánh quốc Đại Tề?
Hay là bởi vì Xích Vũ Thiên Phong Điêu?
Vào lúc này, Yến Thiên Bảo lại nói tiếp: "Ta biết các ngươi đang không hiểu vì sao!"
"Từ đầu đến cuối, các ngươi có từng để ý đến thánh thú bên cạnh Tần Ninh không?"
"Con chó kia sao?"
Yến Thần kinh ngạc nói.
"Đó cũng không phải chó...”
Yến Thiên Bảo suy sụp nói: "Mà là thú cưỡi của Ngự Thiên Thánh Tôn năm xưa, Phệ Thiên Giảo!"
Lời này vừa nói ra, tất cả Thiên Thánh có mặt đều sửng sốt không thôi.
Danh tiếng của Ngự Thiên Thánh Tôn!
Xuyên qua vạn năm, danh tiếng còn vang.
Ở thời đại kia, có ai mà không biết Ngự Thiên Thánh Tôn!
Ngự Thiên Thánh Tôn của thánh vực Thiên Hồng là một nhân vật thiên kiêu khiến người ta kính sợ.
Mà đồng thời, bởi vì có sự tồn tại của Ngự Thiên Thánh Tôn nên thánh vực Thiên Hồng mới có tư cách để chống lại các thánh vực khác.
Cũng làm cho võ giả trong thánh vực Thiên Hồng có được cực nhiều thời gian cùng không gian phát triển bản thân.
Toàn bộ Hạ Tam Thiên cũng không chỉ có một vực là thánh vực Thiên Hồng.
Thánh vực Thiên Hồng còn được coi là một nơi có thực lực khá yếu kém trong số rất nhiều vực địa khác.
Nhưng mà năm đó, Ngự Thiên Thánh Tôn không xuất thế, tọa trấn Thiên Hồng, khiến cho những cường giả của địa vực khác không dám ngấp nghé đến thánh vực Thiên Hồng!
Một nhân vật như vậy quật khởi nhanh mà biến mất cũng nhanh.
Cũng chỉ có vạn năm.
Yến Thần lẩm bẩm: "Thú cưỡi của Ngự Thiên Thánh Tôn - Phệ Thiên Giảo... Từ khi Ngự Thiên Thánh Tôn biến mất, con Giảo này cũng không có tin tức, sao lại đột nhiên xuất hiện...”
"Đây cũng là điều khiến lão phu kinh ngạc!"
Yến Vô Thượng lúc này tê liệt ngã xuống đất.
Chuyện này là sao chứ!
Cha, đại ca, nhị ca, cháu của hắn ta đều chết rồi...
Nòng cốt của dòng dõi ngũ trưởng lão chỉ còn hắn ta!
Ấy thế mà Yến gia lại không báo thù?
Cho dù không báo thù vì cái chết của một vị Thiên Thánh thì cũng phải vì thể diện của Yến gia chứ!
Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra?
Cùng lúc đó, bên trong Yến phủ.
Trong đại sảnh là hai vị Thánh Vương thế hệ trước gồm Yến Thiên Bảo và Yến Ngọc Sơ.
Cùng với bốn vị Thánh Vương đời sau là Yến Thần, Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh, cả bốn người đều đang đứng đó.
Yến Thiên Bảo mở miệng nói: "Ta biết các ngươi không phục, nhưng dù là không phục thì cũng phải nhẫn nhịn!"
"Yến Cảnh Vũ, về cái chết của Yến Vân Hiên, Yến gia chúng ta không báo thù được đâu, cho dù dựa vào sáu vị Thánh Vương chúng ta cũng không báo thù nổi”.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều sửng sốt.
Vì sao?
Bởi vì bốn vị Thánh Vương của thánh quốc Đại Tề?
Hay là bởi vì Xích Vũ Thiên Phong Điêu?
Vào lúc này, Yến Thiên Bảo lại nói tiếp: "Ta biết các ngươi đang không hiểu vì sao!"
"Từ đầu đến cuối, các ngươi có từng để ý đến thánh thú bên cạnh Tần Ninh không?"
"Con chó kia sao?"
Yến Thần kinh ngạc nói.
"Đó cũng không phải chó...”
Yến Thiên Bảo suy sụp nói: "Mà là thú cưỡi của Ngự Thiên Thánh Tôn năm xưa, Phệ Thiên Giảo!"
Lời này vừa nói ra, tất cả Thiên Thánh có mặt đều sửng sốt không thôi.
Danh tiếng của Ngự Thiên Thánh Tôn!
Xuyên qua vạn năm, danh tiếng còn vang.
Ở thời đại kia, có ai mà không biết Ngự Thiên Thánh Tôn!
Ngự Thiên Thánh Tôn của thánh vực Thiên Hồng là một nhân vật thiên kiêu khiến người ta kính sợ.
Mà đồng thời, bởi vì có sự tồn tại của Ngự Thiên Thánh Tôn nên thánh vực Thiên Hồng mới có tư cách để chống lại các thánh vực khác.
Cũng làm cho võ giả trong thánh vực Thiên Hồng có được cực nhiều thời gian cùng không gian phát triển bản thân.
Toàn bộ Hạ Tam Thiên cũng không chỉ có một vực là thánh vực Thiên Hồng.
Thánh vực Thiên Hồng còn được coi là một nơi có thực lực khá yếu kém trong số rất nhiều vực địa khác.
Nhưng mà năm đó, Ngự Thiên Thánh Tôn không xuất thế, tọa trấn Thiên Hồng, khiến cho những cường giả của địa vực khác không dám ngấp nghé đến thánh vực Thiên Hồng!
Một nhân vật như vậy quật khởi nhanh mà biến mất cũng nhanh.
Cũng chỉ có vạn năm.
Yến Thần lẩm bẩm: "Thú cưỡi của Ngự Thiên Thánh Tôn - Phệ Thiên Giảo... Từ khi Ngự Thiên Thánh Tôn biến mất, con Giảo này cũng không có tin tức, sao lại đột nhiên xuất hiện...”
"Đây cũng là điều khiến lão phu kinh ngạc!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.