Chương 1290: “Cung tiễn thủ chuẩn bị!”
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Mà phía trước quân đội, có hơn mười hơi thở mạnh mẽ vượt qua cảnh giới Thiên Võ đang đứng vững.
Nhìn thấy cảnh này, các chiến sĩ Bắc Minh đứng trên tường thành đều mang vẻ mặt khó coi, lòng bàn tay ra đầy mồ hôi.
Trận thế lớn như thế, cả đời bọn họ cũng không được thấy lần nào, nhưng hôm nay lại phải đối mặt.
Liên quân các cương quốc cùng mười mấy thượng quốc lúc này đều đứng trước Đế Đô Bắc Minh.
Đế Đô của một thượng quốc giống như trái tim con người, trái tim mà hỏng thì cả thượng quốc sẽ chết.
Soạt soạt soạt...
Từng âm thanh xé gió vang lên, trên tường thành, nhóm Minh Ung, Thiên Ám lần lượt xuất hiện.
Nhìn thấy cảnh trước mắt, mọi người đều tái mặt.
Đây chính là liên quân của các cương quốc lớn và thượng quốc sao? Uy thế như thế, thượng quốc Bắc Minh làm sao mà không thua cho được.
Minh Ung xuất hiện, sĩ khí của các tướng sĩ mạnh lên gấp bội.
Minh Ung trầm giọng quát lên: “Các tướng sĩ Bắc Minh, Minh gia ta, Minh Ung ta có lỗi với mọi người, không hoàn thành được lời hứa”.
“Cuộc chiến hôm nay, có lẽ Bắc Minh sẽ biến mất trong biển người mênh mông, các chiến sĩ nào có gia đình xin hãy lùi về sau!”
Nghe Minh Ung nói vậy, các tướng sĩ liền sửng sốt.
“Các tướng sĩ không có gia đình, nếu muốn cùng Minh gia chiến một trận, hôm nay, Minh Ung ta không kịp nhớ mặt từng người, nhưng ở nơi chín suối, Minh Ung ta nhất định sẽ cùng mọi người nâng cốc uống rượu!”
Nghe vậy, các chiến sĩ trên tường thành đều nắm chặt hai tay.
“Chúng thuộc hạ nguyện ý cùng bệ hạ đồng sinh cộng tử!”
“Những gì Lục Hà ta có đều là nhờ bệ hạ ban tặng, hôm nay sao ta có thể làm hạng người tham sống sợ chết cho được”.
“Sống là người Bắc Minh, chết cũng sẽ là hồn Bắc Minh”.
Từng tiếng ầm ĩ lúc này vang lên.
Minh Ung thở ra, quát lên: “Đã vậy thì các vị hãy cùng Minh Ung ta chiến đấu thôi!”
Nhất thời, tiếng sát phạt vang vọng khắp trời đất.
“Dương Thừa Minh!”
“Vân Thao Thiên!”
Minh Ung trầm giọng quát: “Tới đi!”
Hiện nay Tần Ninh biến mất, sống chết không rõ, chờ đợi ba năm, bọn họ rốt cục không thể kiên trì đợi thêm nữa.
Minh Ung nói xong, hơn mười vị đế vương cương quốc, quốc chủ thượng quốc, lúc này lần lượt đi ra, tới trước cửa thành.
“Cung tiễn thủ chuẩn bị!”
Nhìn thấy cảnh này, các chiến sĩ Bắc Minh đứng trên tường thành đều mang vẻ mặt khó coi, lòng bàn tay ra đầy mồ hôi.
Trận thế lớn như thế, cả đời bọn họ cũng không được thấy lần nào, nhưng hôm nay lại phải đối mặt.
Liên quân các cương quốc cùng mười mấy thượng quốc lúc này đều đứng trước Đế Đô Bắc Minh.
Đế Đô của một thượng quốc giống như trái tim con người, trái tim mà hỏng thì cả thượng quốc sẽ chết.
Soạt soạt soạt...
Từng âm thanh xé gió vang lên, trên tường thành, nhóm Minh Ung, Thiên Ám lần lượt xuất hiện.
Nhìn thấy cảnh trước mắt, mọi người đều tái mặt.
Đây chính là liên quân của các cương quốc lớn và thượng quốc sao? Uy thế như thế, thượng quốc Bắc Minh làm sao mà không thua cho được.
Minh Ung xuất hiện, sĩ khí của các tướng sĩ mạnh lên gấp bội.
Minh Ung trầm giọng quát lên: “Các tướng sĩ Bắc Minh, Minh gia ta, Minh Ung ta có lỗi với mọi người, không hoàn thành được lời hứa”.
“Cuộc chiến hôm nay, có lẽ Bắc Minh sẽ biến mất trong biển người mênh mông, các chiến sĩ nào có gia đình xin hãy lùi về sau!”
Nghe Minh Ung nói vậy, các tướng sĩ liền sửng sốt.
“Các tướng sĩ không có gia đình, nếu muốn cùng Minh gia chiến một trận, hôm nay, Minh Ung ta không kịp nhớ mặt từng người, nhưng ở nơi chín suối, Minh Ung ta nhất định sẽ cùng mọi người nâng cốc uống rượu!”
Nghe vậy, các chiến sĩ trên tường thành đều nắm chặt hai tay.
“Chúng thuộc hạ nguyện ý cùng bệ hạ đồng sinh cộng tử!”
“Những gì Lục Hà ta có đều là nhờ bệ hạ ban tặng, hôm nay sao ta có thể làm hạng người tham sống sợ chết cho được”.
“Sống là người Bắc Minh, chết cũng sẽ là hồn Bắc Minh”.
Từng tiếng ầm ĩ lúc này vang lên.
Minh Ung thở ra, quát lên: “Đã vậy thì các vị hãy cùng Minh Ung ta chiến đấu thôi!”
Nhất thời, tiếng sát phạt vang vọng khắp trời đất.
“Dương Thừa Minh!”
“Vân Thao Thiên!”
Minh Ung trầm giọng quát: “Tới đi!”
Hiện nay Tần Ninh biến mất, sống chết không rõ, chờ đợi ba năm, bọn họ rốt cục không thể kiên trì đợi thêm nữa.
Minh Ung nói xong, hơn mười vị đế vương cương quốc, quốc chủ thượng quốc, lúc này lần lượt đi ra, tới trước cửa thành.
“Cung tiễn thủ chuẩn bị!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.