Chương 3237: “Đang nghĩ gì thế?”
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Núi cao có bậc thang, giờ phút này mọi người đều đang bước đi trên bậc thang, nhất thời, cái cảm giác trói buộc này ngày càng trở nên rõ ràng.
Tần Ninh không nói lời nào, hắn nhíu mày bước tiếp lên núi.
Đám người còn lại cùng đồng loạt đi theo.
Hiện tại, tất cả mọi người đều cảm nhận được lực trói buộc.
Bàn chân giẫm lên bậc thang lại giống như đang giẫm lên đầm lầy, rất khó nâng bước tiếp theo.
Càng lên cao lại càng gian nan.
Lúc này, Tần Ninh cũng không nói được lời nào.
Linh khí ở nơi này có quỹ đạo.
Quỹ đạo này giống như những nốt nhạc lên cao, tạo thành một mạng lưới vô cùng phức tạp, ngăn cản mọi người lên núi.
Tất cả mọi người đều cảm nhân được sức mạnh bị áp chế.
Tần Ninh cũng đứng ở phía trên thang trời, yên lặng không tiếng động.
Không lâu sau, khoảng cách giữa mọi người đã có chút lớn.
“Các vị, không cần gồng mình chống đỡ, lấy tâm cảm nhận, bước đi trên thang núi cũng là một loại tôi luyện đối với các người, có lợi trong việc củng cố cảnh giới”.
Tần Ninh đứng ở phía trước mở miệng nói: “Cứ thuận theo, không phải kháng cự!”
Mọi người nghe vậy đều gật đầu.
Duy nhất chỉ có một người là ngoại lệ.
Cốc Tân Nguyệt! Giờ phút này, Cốc Tân Nguyệt bước đi trên thang núi, vẻ mặt lạnh nhạt.
Lạnh nhạt! Thực sự lạnh nhạt.
So với Tần Ninh còn thoải mái hơn.
Tần Ninh ngạc nhiên nói: “Nàng…không sao?”
“Không sao!”
Cốc Tân Nguyệt thản nhiên nói: “Cảm giác rất thoải mái, linh khí trong cơ thể như được chải chuốt lại…”, lần này, Tần Ninh thật sự kinh ngạc.
Cốc Tân Nguyệt che miệng cười khẽ nói: “Thật hiếm có, có thể làm cho Tần công tử ngạc nhiên”.
Nói xong, Cốc Tân Nguyệt tiếp tục đi thẳng đến đỉnh núi.
Giờ phút này, Tần Ninh quả thật là kinh ngạc.
Hắn có thể như cá gặp nước ở nơi này là bởi vì hắn có chút hiểu biết về âm luật.
Trong chín vị phu nhân của phụ thân hắn, Ngũ nương Vương Tâm Nhã chính là một thế hệ của tổ tiên âm thuật, ở đại lục Vạn Thiên, có thể nói là mở ra một con đường phát triển rực rỡ về âm thuật.
Cũng chính vì thế mà hiện tại, ở thế giới Chư Thiên, địa vực Vạn Thiên, số lượng võ giả âm thuật nhiều lên gấp mấy lần.
Hắn mưa dầm thấm đất, đối với con đường âm thuật cũng có nghiên cứu.
Trên thực tế, thân là cửu mệnh thiên tử, mệnh số của hắn so với phụ thân lại càng thêm cường đại.
Chẳng qua là không có được nhiều kinh nghiệm như phụ thân, thực lực cũng chưa so được với phụ thân.
Vô Thượng Thần Đế! Hai chữ Vô Thượng này, là được đất trời chứng giám! Các sự kiện, thần đế còn có thể là có giới hạn nhưng Vô Thượng Thần Đế chính là không có giới hạn.
Đây là điều được vạn giới công nhận.
Năm đó, hắn được phong là Nguyên Hoàng Thần Đế, đại đạo là một cực hạn.
Nếu con đường của Thần Đế là vạn mét.
Thì tất cả Thần Đế đều có cực hạn là vạn mét.
Nhưng Vô Thượng Thần Đế thì không phải.
Cho đến tận bây giờ, có thể là gấp lên mười vạn mét, trăm vạn mét, ngàn vạn mét,…Đây là Vô Thượng! Năm đó, Tần Ninh không thể nào sánh kịp.
Trên thực tế, lúc trước, khi phụ thân và mẫu thân ở bên nhau.
Rất nhiều người nói thiên phú của phụ thân không bằng mẫu thân, mẫu thân là thiên chi kiêu nữ, thiên phú vô cùng cường đại.
Nhưng mà cuối cùng, từ đầu đến cuối, người mạnh nhất vẫn là phụ thân.
Thiên phú, đôi khi không có nghĩa là đỉnh cao cuối cùng! Đương nhiên, Nguyên Hoàng Thần Đế không thể so được với Vô Thượng Thần Đế.
Dù sao thì vị kia đã mở ra một thời đại mới, thống nhất vạn giới, mở ra con đường võ đạo, làm được những chuyện như vậy xứng đáng được vang danh kim cổ.
Nhưng mà hiện tại, không nhất định là như vậy.
Một đời này của mình, Tần Ninh tin tưởng, bản thân đã lịch kiếp chín đời chín kiếp viên mãn, hiện tại chỉ chờ đợi thiên mệnh mở ra.
Mà một khi mở ra, thành tựu trong tương lai của mình nào có thể thấp hơn phụ thân! Vô Thượng Thần Đế?
Ta đây sẽ làm Đạo Thần Đế Tôn! Đạo thần vô tận, ta là đế tôn! Tay ta viết vạn dặm hào hùng! Bút ta chuyển viết nên đại thế giới! Trong lòng Tần Ninh dâng lên một cỗ hào hùng.
Phụ thân là người hắn sùng bái, là người hắn tôn kính, và cũng là người mà hắn theo đuổi.
Tần Ninh không nói lời nào, hắn nhíu mày bước tiếp lên núi.
Đám người còn lại cùng đồng loạt đi theo.
Hiện tại, tất cả mọi người đều cảm nhận được lực trói buộc.
Bàn chân giẫm lên bậc thang lại giống như đang giẫm lên đầm lầy, rất khó nâng bước tiếp theo.
Càng lên cao lại càng gian nan.
Lúc này, Tần Ninh cũng không nói được lời nào.
Linh khí ở nơi này có quỹ đạo.
Quỹ đạo này giống như những nốt nhạc lên cao, tạo thành một mạng lưới vô cùng phức tạp, ngăn cản mọi người lên núi.
Tất cả mọi người đều cảm nhân được sức mạnh bị áp chế.
Tần Ninh cũng đứng ở phía trên thang trời, yên lặng không tiếng động.
Không lâu sau, khoảng cách giữa mọi người đã có chút lớn.
“Các vị, không cần gồng mình chống đỡ, lấy tâm cảm nhận, bước đi trên thang núi cũng là một loại tôi luyện đối với các người, có lợi trong việc củng cố cảnh giới”.
Tần Ninh đứng ở phía trước mở miệng nói: “Cứ thuận theo, không phải kháng cự!”
Mọi người nghe vậy đều gật đầu.
Duy nhất chỉ có một người là ngoại lệ.
Cốc Tân Nguyệt! Giờ phút này, Cốc Tân Nguyệt bước đi trên thang núi, vẻ mặt lạnh nhạt.
Lạnh nhạt! Thực sự lạnh nhạt.
So với Tần Ninh còn thoải mái hơn.
Tần Ninh ngạc nhiên nói: “Nàng…không sao?”
“Không sao!”
Cốc Tân Nguyệt thản nhiên nói: “Cảm giác rất thoải mái, linh khí trong cơ thể như được chải chuốt lại…”, lần này, Tần Ninh thật sự kinh ngạc.
Cốc Tân Nguyệt che miệng cười khẽ nói: “Thật hiếm có, có thể làm cho Tần công tử ngạc nhiên”.
Nói xong, Cốc Tân Nguyệt tiếp tục đi thẳng đến đỉnh núi.
Giờ phút này, Tần Ninh quả thật là kinh ngạc.
Hắn có thể như cá gặp nước ở nơi này là bởi vì hắn có chút hiểu biết về âm luật.
Trong chín vị phu nhân của phụ thân hắn, Ngũ nương Vương Tâm Nhã chính là một thế hệ của tổ tiên âm thuật, ở đại lục Vạn Thiên, có thể nói là mở ra một con đường phát triển rực rỡ về âm thuật.
Cũng chính vì thế mà hiện tại, ở thế giới Chư Thiên, địa vực Vạn Thiên, số lượng võ giả âm thuật nhiều lên gấp mấy lần.
Hắn mưa dầm thấm đất, đối với con đường âm thuật cũng có nghiên cứu.
Trên thực tế, thân là cửu mệnh thiên tử, mệnh số của hắn so với phụ thân lại càng thêm cường đại.
Chẳng qua là không có được nhiều kinh nghiệm như phụ thân, thực lực cũng chưa so được với phụ thân.
Vô Thượng Thần Đế! Hai chữ Vô Thượng này, là được đất trời chứng giám! Các sự kiện, thần đế còn có thể là có giới hạn nhưng Vô Thượng Thần Đế chính là không có giới hạn.
Đây là điều được vạn giới công nhận.
Năm đó, hắn được phong là Nguyên Hoàng Thần Đế, đại đạo là một cực hạn.
Nếu con đường của Thần Đế là vạn mét.
Thì tất cả Thần Đế đều có cực hạn là vạn mét.
Nhưng Vô Thượng Thần Đế thì không phải.
Cho đến tận bây giờ, có thể là gấp lên mười vạn mét, trăm vạn mét, ngàn vạn mét,…Đây là Vô Thượng! Năm đó, Tần Ninh không thể nào sánh kịp.
Trên thực tế, lúc trước, khi phụ thân và mẫu thân ở bên nhau.
Rất nhiều người nói thiên phú của phụ thân không bằng mẫu thân, mẫu thân là thiên chi kiêu nữ, thiên phú vô cùng cường đại.
Nhưng mà cuối cùng, từ đầu đến cuối, người mạnh nhất vẫn là phụ thân.
Thiên phú, đôi khi không có nghĩa là đỉnh cao cuối cùng! Đương nhiên, Nguyên Hoàng Thần Đế không thể so được với Vô Thượng Thần Đế.
Dù sao thì vị kia đã mở ra một thời đại mới, thống nhất vạn giới, mở ra con đường võ đạo, làm được những chuyện như vậy xứng đáng được vang danh kim cổ.
Nhưng mà hiện tại, không nhất định là như vậy.
Một đời này của mình, Tần Ninh tin tưởng, bản thân đã lịch kiếp chín đời chín kiếp viên mãn, hiện tại chỉ chờ đợi thiên mệnh mở ra.
Mà một khi mở ra, thành tựu trong tương lai của mình nào có thể thấp hơn phụ thân! Vô Thượng Thần Đế?
Ta đây sẽ làm Đạo Thần Đế Tôn! Đạo thần vô tận, ta là đế tôn! Tay ta viết vạn dặm hào hùng! Bút ta chuyển viết nên đại thế giới! Trong lòng Tần Ninh dâng lên một cỗ hào hùng.
Phụ thân là người hắn sùng bái, là người hắn tôn kính, và cũng là người mà hắn theo đuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.