Chương 1014: Hoàng Phủ Thanh Ngọc!
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Cha?
Lúc này, sắc mặt Thần Bắc kia trở nên sửng sốt.
Lão già này lại có một người con trai ở cảnh giới Hóa Thần?
Ông ta dần dấy lên một dự cảm không lành.
“Tam thúc!”
Hoàng Phủ Yên Nhiên nhìn thấy người đàn ông kia, đi lên trước, có vẻ cực kỳ thân thiết.
“Nhóc con Yên Nhiên, cha cháu nói rồi, bảo ta đưa cháu về, đỡ cho cháu làm loạn bên ngoài”.
“Cháu có làm loạn đâu!”
Hoàng Phủ Yên Nhiên ôm cánh tay của Hoàng Phủ Hùng, hoạt bát nói: “Cháu muốn ở cạnh ông nội, sau này về cùng ông nội!”
“Cháu đúng là...!”
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng Phủ Yên Nhiên, ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều.
“Cho hỏi các hạ là ai?”, Thần Bắc lúc này nhìn người kia, cẩn thận hỏi.
Cường giả cảnh giới Hóa Thần, ngoài bốn tông môn lớn ra thì các tông môn hạng hai khác đều không có. Nếu người này không đến từ Đại Nhật Thần Giáo, U Minh Tông hay Kiếm Các thì chỉ có thể là...
“Tại hạ Hoàng Phủ Thanh Ngọc!”
Hoàng Phủ Thanh Ngọc mỉm cười nói: “Thánh Hộ Thần Bắc, thân là một trong bốn đại Thánh Hộ của Thánh Vương Phủ, uy danh lẫy lừng, tại hạ có nghe nói đến. Có điều, đối xử tùy tiện với cha ta như thế thì đúng là không coi gia tộc Hoàng Phủ ta ra gì rồi!”
Lời này nói ra, trái tim Thần Bắc liền nhói một cái.
Hoàng Phủ Thanh Ngọc!
Tam gia của thế gia Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Thanh Ngọc!
Lúc này Thần Bắc hiểu được, lần này mình động vào sai người rồi.
Ông ta cứ nghĩ Tần Ninh có chỗ dựa là U Minh Tông, không dễ đối phó, mà lão già kia thừa nhận là mình làm rồi, giết xong sẽ lấy lại được uy danh của Thánh Vương Phủ.
Nhưng ai mà ngờ, lão già này cư nhiên lại có lai lịch bất phàm, là lão trưởng tộc của gia tộc Hoàng Phủ.
Có thể khiến Hoàng Phủ Thanh Ngọc gọi là cha thì đương nhiên chính là lão trưởng tộc Hoàng Phủ Hùng rồi.
“Cha ta giết tông chủ của một tông môn hạng hai dưới trướng Thánh Vương Phủ các ngươi, nếu Thánh Vương Phủ các ngươi không phục thì đến tìm đại ca Hoàng Phủ Ngạo Thiên của ta mà nói chuyện!”
“Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!”
Thần Bắc hộ pháp lúc này không còn chút bình thản nào nữa, tay run run, vội vàng nói: “Tại hạ trí nhớ tồi, chưa từng gặp lão gia tử Hoàng Phủ, mong tam gia bớt giận”.
Lúc này, sắc mặt Thần Bắc kia trở nên sửng sốt.
Lão già này lại có một người con trai ở cảnh giới Hóa Thần?
Ông ta dần dấy lên một dự cảm không lành.
“Tam thúc!”
Hoàng Phủ Yên Nhiên nhìn thấy người đàn ông kia, đi lên trước, có vẻ cực kỳ thân thiết.
“Nhóc con Yên Nhiên, cha cháu nói rồi, bảo ta đưa cháu về, đỡ cho cháu làm loạn bên ngoài”.
“Cháu có làm loạn đâu!”
Hoàng Phủ Yên Nhiên ôm cánh tay của Hoàng Phủ Hùng, hoạt bát nói: “Cháu muốn ở cạnh ông nội, sau này về cùng ông nội!”
“Cháu đúng là...!”
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng Phủ Yên Nhiên, ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều.
“Cho hỏi các hạ là ai?”, Thần Bắc lúc này nhìn người kia, cẩn thận hỏi.
Cường giả cảnh giới Hóa Thần, ngoài bốn tông môn lớn ra thì các tông môn hạng hai khác đều không có. Nếu người này không đến từ Đại Nhật Thần Giáo, U Minh Tông hay Kiếm Các thì chỉ có thể là...
“Tại hạ Hoàng Phủ Thanh Ngọc!”
Hoàng Phủ Thanh Ngọc mỉm cười nói: “Thánh Hộ Thần Bắc, thân là một trong bốn đại Thánh Hộ của Thánh Vương Phủ, uy danh lẫy lừng, tại hạ có nghe nói đến. Có điều, đối xử tùy tiện với cha ta như thế thì đúng là không coi gia tộc Hoàng Phủ ta ra gì rồi!”
Lời này nói ra, trái tim Thần Bắc liền nhói một cái.
Hoàng Phủ Thanh Ngọc!
Tam gia của thế gia Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Thanh Ngọc!
Lúc này Thần Bắc hiểu được, lần này mình động vào sai người rồi.
Ông ta cứ nghĩ Tần Ninh có chỗ dựa là U Minh Tông, không dễ đối phó, mà lão già kia thừa nhận là mình làm rồi, giết xong sẽ lấy lại được uy danh của Thánh Vương Phủ.
Nhưng ai mà ngờ, lão già này cư nhiên lại có lai lịch bất phàm, là lão trưởng tộc của gia tộc Hoàng Phủ.
Có thể khiến Hoàng Phủ Thanh Ngọc gọi là cha thì đương nhiên chính là lão trưởng tộc Hoàng Phủ Hùng rồi.
“Cha ta giết tông chủ của một tông môn hạng hai dưới trướng Thánh Vương Phủ các ngươi, nếu Thánh Vương Phủ các ngươi không phục thì đến tìm đại ca Hoàng Phủ Ngạo Thiên của ta mà nói chuyện!”
“Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!”
Thần Bắc hộ pháp lúc này không còn chút bình thản nào nữa, tay run run, vội vàng nói: “Tại hạ trí nhớ tồi, chưa từng gặp lão gia tử Hoàng Phủ, mong tam gia bớt giận”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.