Chương 3566: Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều gật đầu.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
18/11/2024
Tần Ninh tỉnh táo nói: “Cũng không phải là ta không biết”.
“Tru Ma cốc bên trong dãy núi Thiên Ngoại Tiên đại lục Thiên Ngoại, phong cấp Ám Vũ Ma nhất tộc”.
“Dưới Thanh Ninh các trong đại lục Thương Lan phong cấm Luyện Ngục Ma nhất tộc”.
“Thính Tuyết Sơn trang các cô nằm ở cực nam đại lục Vạn Thiên, tiếp giáp tuyết vực băng nguyên, hàng năm bốn mùa lạnh như băng, đại lục Phong Tuyết lại là tuyết trắng ngần, một năm bốn mùa chưa từng tan biến”.
“Cực Địa Ma ở đại lục Phong Tuyết cô nhiều năm không xuất hiện, hẳn là người của Thính Tuyết Sơn trang cô trấn áp”.
Tuyết Kiêu Dung nhìn về phía Tần Ninh, nàng ta hít một hơi.
“Xem ra ngươi và Vân Vương Thanh Ninh các, Trấn Thiên Vương Thiên Ngoại Tiên quan hệ không bình thường”.
Tuyết Kiêu Dung bình tĩnh nói: “Ban đầu lục đại bá chủ Thanh Ninh các, Thiên Ngoại Tiên, Thính Tuyết Sơn trang, Huyền Thiên cung, đạo quán Thái Cực và Ngự Hư tông lần lượt phát hiện tung tích của ngũ đại ma tộc, mỗi người ước định tục thành, trấn thủ một phương”.
“Bởi vì đạo quán Thái Cực và Ngự Hư tông nằm ở phía Đông vùng Đông Đại Địa, tiếp giáp với tuyệt địa Yêu Tháp Sơn và Huyền Thiên Sơn, vì vậy hai phe cùng trấn thủ một nơi”.
“Những chuyện này bên trong lục đại thế lực chỉ có Thiên Nhân mới biết, thậm chí một vài Thiên Nhân biết cũng phải trấn thủ thông đạo, không được rời đi”.
“Nhưng sao ngươi biết…”, ánh mắt thẩm tra của Tuyết Kiêu Dung nhìn về phía Tần Ninh.
"Thiên Đế các càng gây ra nhiều chuyện thì sẽ càng có nhiều người ở đại lục Vạn Thiên biết được bộ mặt thật của bọn chúng, không có gì đáng phải kinh ngạc cả".
Tần Ninh thản nhiên nói: "Thiên Đế các có không ít Thiên Nhân, hơn nữa, thủ đoạn khống chế người của bọn họ còn rất thành thạo, Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia còn có quan hệ không tầm thường với Thiên Đế các..."
"Đây mới là điều làm cho chúng ta phải lo lắng!"
Lúc này, hai vị trưởng lão của Thiên Đế các là Đoàn Việt và Cốc Mặc đã ra lệnh cho người của bọn họ tránh ra.
Hai người đều có cảnh giới Thiên Nhân thất bộ.
Vào giờ phút này, hai người bọn họ đang đứng ở hai bên tế đàn.
"Trưởng lão Cốc Mặc đã chuẩn bị xong rồi chứ?"
"Xong rồi!"
Hai người nhìn nhau, hai chiếc lệnh bài bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay bọn họ.
Lệnh bài! Lại là lệnh bài! Chiếc lệnh bài này có hình dạng giống như một mũi tên, mang theo hơi thở hào hùng.
Lúc trước, khi còn ở Phong Lôi cung, người của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu đã từng đưa lệnh bài này ra.
Thật kỳ lạ! Không, là thật quái dị.
Hình như mỗi loại lệnh bài khác nhau sẽ có hình dạng và công dụng khác nhau nhưng chúng nó đều là do cùng một người làm ra.
"Được rồi!"
Lúc này, trưởng lão Cốc Mặc mới gật đầu.
Bên kia, trưởng lão Đoàn Việt cũng nhẹ nhàng thở ra.
Ong... hai người đồng thời ném lệnh bài ra.
Một tấm màn máu bỗng nhiên dâng lên quanh bốn phía của tế đàn.
Tấm màn máu khuếch tán rộng ra, trong nháy mắt, một lượng sát khí khổng lồ phát tán ra bốn phía.
Tần Ninh cảm nhận được một cách rõ ràng rằng trong lòng mình đang có một luồng hơi thở khát máu đang trào dâng.
"Mọi người hãy giữ vững lòng mình!"
Lúc này, trưởng lão Cốc Mặc mở miệng nói: "Cái tay này của Thánh Nhân chính là do máu của Thánh Nhân đúc thành, một ý nghĩ của Thánh Nhân có thể làm xoay chuyển đất trời, nếu như bị sát khí bên trong máu của Thánh Nhân kích thích thì các ngươi sẽ có khả năng biến thành một cỗ máy giết người".
Bây giờ, Đoàn Việt vội vàng nói: "Mọi người chớ nên dùng linh khí và linh thức, việc này cũng đã nằm sẵn trong kế hoạch của các Thánh Nhân rồi, nếu là người khác, không có lệnh bài của Các chủ ban tặng, chỉ cần chạm vào tay của Thánh Nhân và muốn dung hợp với nó thì bọn họ nhất định sẽ bị máu của Thánh Nhân kích thích, rồi trở nên điên khùng".
"Chúng ta có lệnh bài do Các chủ ban tặng nên sẽ không có việc gì nhưng mà không được sử dụng linh thức và linh khí!"
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều gật đầu.
Lúc này, hai vị trưởng lão điều khiển lệnh bài, một lượng linh khí hùng hậu dần được phóng ra.
Khát vọng giết chóc chứa bên trong máu của Thánh Nhân dần được thanh lọc.
Cuối cùng, đám sương máu bao quanh tay của Thánh Nhân cũng đã biến mất.
Vào giờ phút này, tay của Thánh Nhân trông có vẻ cực kỳ sạch sẽ.
Làm cho người ta có cảm giác như là một bông hoa sen thanh khiết nhô lên khỏi mặt nước, trong suốt, mạnh mẽ và uy nghiêm.
Lúc bấy giờ, Cốc Mặc vô cùng xúc động.
Ánh mắt của mười người còn lại cũng sáng rực.
Tần Ninh nhìn thấy vậy, hơi cau mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.