Chương 2815: Nhưng cũng có sao đâu?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Tần Ninh hơi có vẻ thở dài.
"Nhật Nguyệt Tùng thật không đơn giản, hình như không yếu hơn Huyền Ngạn bảo chủ ngươi mà? Cảnh giới Quy Nhất tương đương Thiên hộ pháp của Thiên Đế các, theo lý mà nói thì cũng phải xuất hiện rồi chứ?"
Nghe đến lời này, sắc mặt Huyền Ngạn bảo chủ trở nên khó coi.
Lời nói của Tần Ninh mang theo sự tự tin cực lớn.
Cái tên này có một con hung thú Cửu Anh nên không chút sợ hãi.
Hung thú Cửu Anh có thực lực tương đương với ông ta, nhưng cả chín cái đầu đều có thể bộc phát ra thực lực của cảnh giới Vạn Nguyên, đây mới là phiền toái nhất.
"Tần công tử nhớ ta như thế lại khiến ta càng thêm tò mò đấy".
Một tiếng cười ha hả lúc này vang lên.
Trên mặt đất lại có từng tiếng xé gió truyền đến.
Có hơn trăm người lúc này vây quanh nơi đây.
Giờ phút này nhìn lại, hơn trăm người kia thấp nhất cũng là cảnh giới Âm Dương.
Mà người đứng đầu chính là Nhật Nguyệt Tùng.
Giờ này khắc này Nhật Nguyệt Tùng mặc trường bào màu vàng kim, nở nụ cười âm trầm nhìn chằm chằm Tần Ninh.
"Địa hộ pháp, cảnh giới Quy Nhất?”
"Nhưng cũng chỉ có một mình ngươi, vậy cũng hơi yếu!"
Soạt soạt soạt...
Mấy thân ảnh lúc này xuất hiện.
Đều là cường giả cảnh giới Vạn Nguyên.
Giờ khắc này, bốn vị cường giả cảnh giới Vạn Nguyên xuất hiện, khí thế phóng lớn.
Huyền Ngạn bảo chủ giờ phút này cũng là nhẹ nhàng thở ra.
Nếu thật sự để cho đám người bọn họ đối mặt Tần Ninh thì có lẽ toàn quân sẽ bị diệt.
Hiện tại Nhật Nguyệt Tùng xuất hiện lại giúp bọn họ có thể ra thở một ngụm.
"Ngươi cũng chịu được xuất hiện rồi đấy?"
Tần Ninh giờ phút này cười nói.
"Đã như vậy cũng đừng nói lời vô ích gì, nếu không đánh bại ngươi thì ta nghĩ chắc ngươi sẽ chẳng khai ra cái gì đâu".
Tần Ninh nhìn hai bên.
Giờ phút này, Nhật Nguyệt Tùng cùng Huyền Ngạn bảo chủ dẫn theo hơn hai trăm vị võ giả.
Mà bên cạnh hắn chẳng qua chỉ có hơn mười người.
Khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch, nói: "Nếu như thế, xem ra là ác chiến".
"Sợ cái đếch gì?", Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: "Con là Chiến Thể trời sinh, càng đánh càng mạnh".
Nghe đến lời này, sắc mặt Tần Ninh trở nên cổ quái.
Tự thôi miên bản thân rồi đi được đến mức này cũng là không thể tin nổi.
Nhưng cũng có sao đâu?
"Nhật Nguyệt Tùng thật không đơn giản, hình như không yếu hơn Huyền Ngạn bảo chủ ngươi mà? Cảnh giới Quy Nhất tương đương Thiên hộ pháp của Thiên Đế các, theo lý mà nói thì cũng phải xuất hiện rồi chứ?"
Nghe đến lời này, sắc mặt Huyền Ngạn bảo chủ trở nên khó coi.
Lời nói của Tần Ninh mang theo sự tự tin cực lớn.
Cái tên này có một con hung thú Cửu Anh nên không chút sợ hãi.
Hung thú Cửu Anh có thực lực tương đương với ông ta, nhưng cả chín cái đầu đều có thể bộc phát ra thực lực của cảnh giới Vạn Nguyên, đây mới là phiền toái nhất.
"Tần công tử nhớ ta như thế lại khiến ta càng thêm tò mò đấy".
Một tiếng cười ha hả lúc này vang lên.
Trên mặt đất lại có từng tiếng xé gió truyền đến.
Có hơn trăm người lúc này vây quanh nơi đây.
Giờ phút này nhìn lại, hơn trăm người kia thấp nhất cũng là cảnh giới Âm Dương.
Mà người đứng đầu chính là Nhật Nguyệt Tùng.
Giờ này khắc này Nhật Nguyệt Tùng mặc trường bào màu vàng kim, nở nụ cười âm trầm nhìn chằm chằm Tần Ninh.
"Địa hộ pháp, cảnh giới Quy Nhất?”
"Nhưng cũng chỉ có một mình ngươi, vậy cũng hơi yếu!"
Soạt soạt soạt...
Mấy thân ảnh lúc này xuất hiện.
Đều là cường giả cảnh giới Vạn Nguyên.
Giờ khắc này, bốn vị cường giả cảnh giới Vạn Nguyên xuất hiện, khí thế phóng lớn.
Huyền Ngạn bảo chủ giờ phút này cũng là nhẹ nhàng thở ra.
Nếu thật sự để cho đám người bọn họ đối mặt Tần Ninh thì có lẽ toàn quân sẽ bị diệt.
Hiện tại Nhật Nguyệt Tùng xuất hiện lại giúp bọn họ có thể ra thở một ngụm.
"Ngươi cũng chịu được xuất hiện rồi đấy?"
Tần Ninh giờ phút này cười nói.
"Đã như vậy cũng đừng nói lời vô ích gì, nếu không đánh bại ngươi thì ta nghĩ chắc ngươi sẽ chẳng khai ra cái gì đâu".
Tần Ninh nhìn hai bên.
Giờ phút này, Nhật Nguyệt Tùng cùng Huyền Ngạn bảo chủ dẫn theo hơn hai trăm vị võ giả.
Mà bên cạnh hắn chẳng qua chỉ có hơn mười người.
Khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch, nói: "Nếu như thế, xem ra là ác chiến".
"Sợ cái đếch gì?", Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: "Con là Chiến Thể trời sinh, càng đánh càng mạnh".
Nghe đến lời này, sắc mặt Tần Ninh trở nên cổ quái.
Tự thôi miên bản thân rồi đi được đến mức này cũng là không thể tin nổi.
Nhưng cũng có sao đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.