Chương 4895: Quan trọng nhất vẫn là hồn phách.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
28/11/2024
“Ta là Giang Tiểu Tiểu!”
Tiểu cô nương nói: “Còn đây là tỷ tỷ của ta, Giang Y Y”.
Sau đó, cô gái áo tím đột nhiên nói: “Tiểu Tiểu, sao muội có thể tùy tiện nói tên cho người khác biết như vậy?”
“Y Lâm tỷ tỷ, không sao dâu mà...”
Giang Y Y lúc này nhìn Tần Ninh, nói: “Bọn họ bị thương nghiêm trọng như vậy, sẽ không làm gì được chúng ta đâu...”
“Hai đứa nhà muội đúng là!”
Cô gái áo tím bất đắc dĩ nói.
Sau đó, cô ấy cúi xuống, nhìn Tần Ninh, một chút phong cảnh hiện lên trước mắt hắn.
Cô gái áo tím lạnh lùng nói: “Nói cho cùng thì vẫn là chúng ta cứu mạng các ngươi, nếu các ngươi dám có ý xấu... ta sẽ giết các ngươi!”
Tần Ninh cười khổ: “Cô nhìn ta như vậy rồi thì sao còn ý xấu được chứ?”
Cô gái áo tím quay người rời đi.
“Ngươi đừng quan tâm, Y Lâm tỷ lúc nào cũng cẩn trọng như vậy đó, đều là vì sự an toàn của chúng ta thôi”.
Nghe vậy, Tần Ninh hơi gật đầu.
Hai tỷ muội Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu lúc này cũng lệnh cho người bưng trà nước cho Tần Ninh uống.
Tần Ninh nội thị cơ thể mới thấy xương cốt toàn thân gần như đứt thành từng khúc, bây giờ hắn muốn đứng dậy cũng khó.
Hơn nữa mặt ngoài da thịt đã được quần áo che lại, nếu không cũng sẽ thấy được da thịt Tần Ninh toàn là vết cắt xé của không gian.
Thân thể xương cốt gần như bị không gian chém đứt gãy.
Quan trọng nhất vẫn là hồn phách.
Hiện tại, hồn phách thể được ngưng tụ từ tam hồn thất phách gần như đứt gãy cả.
Có thể nói Tần Ninh không khác gì một người tàn phế.
Tần Ninh lẩm bẩm: “Ta sẽ tính sổ từ từ với các ngươi”.
Mười mấy ngày sau, Tần Ninh đều chỉ nằm dưới tán cây, chậm rãi khôi phục.
Nhưng vết thương do không gian tạo ra cũng không hề đơn giản như bị thương lúc giao chiến với võ giả.
Tiểu cô nương nói: “Còn đây là tỷ tỷ của ta, Giang Y Y”.
Sau đó, cô gái áo tím đột nhiên nói: “Tiểu Tiểu, sao muội có thể tùy tiện nói tên cho người khác biết như vậy?”
“Y Lâm tỷ tỷ, không sao dâu mà...”
Giang Y Y lúc này nhìn Tần Ninh, nói: “Bọn họ bị thương nghiêm trọng như vậy, sẽ không làm gì được chúng ta đâu...”
“Hai đứa nhà muội đúng là!”
Cô gái áo tím bất đắc dĩ nói.
Sau đó, cô ấy cúi xuống, nhìn Tần Ninh, một chút phong cảnh hiện lên trước mắt hắn.
Cô gái áo tím lạnh lùng nói: “Nói cho cùng thì vẫn là chúng ta cứu mạng các ngươi, nếu các ngươi dám có ý xấu... ta sẽ giết các ngươi!”
Tần Ninh cười khổ: “Cô nhìn ta như vậy rồi thì sao còn ý xấu được chứ?”
Cô gái áo tím quay người rời đi.
“Ngươi đừng quan tâm, Y Lâm tỷ lúc nào cũng cẩn trọng như vậy đó, đều là vì sự an toàn của chúng ta thôi”.
Nghe vậy, Tần Ninh hơi gật đầu.
Hai tỷ muội Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu lúc này cũng lệnh cho người bưng trà nước cho Tần Ninh uống.
Tần Ninh nội thị cơ thể mới thấy xương cốt toàn thân gần như đứt thành từng khúc, bây giờ hắn muốn đứng dậy cũng khó.
Hơn nữa mặt ngoài da thịt đã được quần áo che lại, nếu không cũng sẽ thấy được da thịt Tần Ninh toàn là vết cắt xé của không gian.
Thân thể xương cốt gần như bị không gian chém đứt gãy.
Quan trọng nhất vẫn là hồn phách.
Hiện tại, hồn phách thể được ngưng tụ từ tam hồn thất phách gần như đứt gãy cả.
Có thể nói Tần Ninh không khác gì một người tàn phế.
Tần Ninh lẩm bẩm: “Ta sẽ tính sổ từ từ với các ngươi”.
Mười mấy ngày sau, Tần Ninh đều chỉ nằm dưới tán cây, chậm rãi khôi phục.
Nhưng vết thương do không gian tạo ra cũng không hề đơn giản như bị thương lúc giao chiến với võ giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.