Chương 1949: Rốt cuộc chuyện này là sao?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Hai cô gái lúc này cũng không so đo, nhìn về phía Tần Ninh.
Giờ khắc này, gậy gỗ dung hợp với trụ Thiên Vị, lực lượng hội tụ quanh người Tần Ninh.
Trụ Thiên Vị trong tay tựa hồ càng thêm óng ánh trong suốt.
Giống như viên ngọc vấy, khí tức lóe sáng ra làm người sợ hãi.
Đó là cảm giác linh khí hội tụ đến mức tận cùng.
Thực ra, gậy gỗ cũng không phải chỉ là trụ Thiên Vị của Tần Ninh, mà là Tần Ninh đem trụ Thiên Vị và một cây gậy gỗ dung hợp, hội tụ vào một chỗ.
Năm đó, Tần Ninh đến cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, phát hiện một con đường khác thông đến huyền cảnh Tạo Hóa.
Vì vậy, Tần Ninh đi con đường đó.
Trụ Thiên Vị bị bỏ qua.
Nhưng đó dù sao cũng linh khí hội tụ ngưng tụ mà thành, ném đi thì quá đáng tiếc, Tần Ninh liền tụ tập thành gậy gỗ, dạy dỗ các đệ tử của mình.
Mà ngày nay, Tần Ninh ở cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, tự mình ngưng tụ ra trụ Thiên Vị mới.
Dung hợp trụ Thiên Vị của kiếp trước.
Hai trụ Thiên Vị dung hợp, Tần Ninh tin tưởng mình sẽ ngưng tụ ra trụ Thiên Vị độc nhất vô nhị trên thế gian này.
Mạnh mẽ, kín như bưng!
“Hợp!”
Tiếng quát khẽ rơi xuống, Tần Ninh vung tay đi, trụ Thiên Vị lúc này trở lại lơ lửng phía sau hắn.
Từ từ, trụ Thiên Vị bành trướng lên.
100 mét!
500 mét!
1000 mét!
3000 mét!
...
Trụ Thiên Vị không ngừng tăng trưởng!
Giờ này khắc này, tất cả dường như trở nên hoàn toàn khác biệt.
Trụ Thiên Vị của Tần Ninh đột phá cực hạn ngàn mét của cảnh giới Thiên Vị.
Cuối cùng là cao đến mười ngàn thước!
Trụ Thiên Vị vào thời khắc này dừng lại.
Mười ngàn thước!
Mặc dù là cách rất xa, trụ Thiên Vị vẫn có hào quang rực rỡ khiến người ta ngây ngẩn!
“Một trụ Thiên Vị cao mười ngàn thước...”
Các đại thế lực ở phía xa thấy như vậy thì đều mắt chữ A mồm chữ O, sắc mặt ngẩn ngơ.
Đây là cái quỷ gì?
Một vài võ giả cảm thấy chuyện này đã vượt qua kiến thức của mình.
Trụ Thiên Vị, ngàn mét đã là cực hạn.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Rất nhiều người thấy đáy lòng mình tan vỡ.
Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi thấy vậy thì cũng rung động tột cùng.
Thạch Cảm Đương lúc này lẩm bẩm: “Vậy sư tôn hiện tại xem như là... cảnh giới gì?”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên cũng ngơ ngác.
Đúng vậy, Tần Ninh... coi như là đang ở cảnh giới gì rồi?
Giờ khắc này, gậy gỗ dung hợp với trụ Thiên Vị, lực lượng hội tụ quanh người Tần Ninh.
Trụ Thiên Vị trong tay tựa hồ càng thêm óng ánh trong suốt.
Giống như viên ngọc vấy, khí tức lóe sáng ra làm người sợ hãi.
Đó là cảm giác linh khí hội tụ đến mức tận cùng.
Thực ra, gậy gỗ cũng không phải chỉ là trụ Thiên Vị của Tần Ninh, mà là Tần Ninh đem trụ Thiên Vị và một cây gậy gỗ dung hợp, hội tụ vào một chỗ.
Năm đó, Tần Ninh đến cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, phát hiện một con đường khác thông đến huyền cảnh Tạo Hóa.
Vì vậy, Tần Ninh đi con đường đó.
Trụ Thiên Vị bị bỏ qua.
Nhưng đó dù sao cũng linh khí hội tụ ngưng tụ mà thành, ném đi thì quá đáng tiếc, Tần Ninh liền tụ tập thành gậy gỗ, dạy dỗ các đệ tử của mình.
Mà ngày nay, Tần Ninh ở cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, tự mình ngưng tụ ra trụ Thiên Vị mới.
Dung hợp trụ Thiên Vị của kiếp trước.
Hai trụ Thiên Vị dung hợp, Tần Ninh tin tưởng mình sẽ ngưng tụ ra trụ Thiên Vị độc nhất vô nhị trên thế gian này.
Mạnh mẽ, kín như bưng!
“Hợp!”
Tiếng quát khẽ rơi xuống, Tần Ninh vung tay đi, trụ Thiên Vị lúc này trở lại lơ lửng phía sau hắn.
Từ từ, trụ Thiên Vị bành trướng lên.
100 mét!
500 mét!
1000 mét!
3000 mét!
...
Trụ Thiên Vị không ngừng tăng trưởng!
Giờ này khắc này, tất cả dường như trở nên hoàn toàn khác biệt.
Trụ Thiên Vị của Tần Ninh đột phá cực hạn ngàn mét của cảnh giới Thiên Vị.
Cuối cùng là cao đến mười ngàn thước!
Trụ Thiên Vị vào thời khắc này dừng lại.
Mười ngàn thước!
Mặc dù là cách rất xa, trụ Thiên Vị vẫn có hào quang rực rỡ khiến người ta ngây ngẩn!
“Một trụ Thiên Vị cao mười ngàn thước...”
Các đại thế lực ở phía xa thấy như vậy thì đều mắt chữ A mồm chữ O, sắc mặt ngẩn ngơ.
Đây là cái quỷ gì?
Một vài võ giả cảm thấy chuyện này đã vượt qua kiến thức của mình.
Trụ Thiên Vị, ngàn mét đã là cực hạn.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Rất nhiều người thấy đáy lòng mình tan vỡ.
Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi thấy vậy thì cũng rung động tột cùng.
Thạch Cảm Đương lúc này lẩm bẩm: “Vậy sư tôn hiện tại xem như là... cảnh giới gì?”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên cũng ngơ ngác.
Đúng vậy, Tần Ninh... coi như là đang ở cảnh giới gì rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.