Chương 2292: Sư tôn còn có một người anh trai?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Một cô gái mặc váy dài màu hồng nhạt, vóc người cao gầy, da dẻ nõn nà, huệ chất lan tâm đi tới, xung quanh là mùi thơm thoang thoảng.
Tóc dài như dòng suối, đen như gỗ mun được hất sau lưng, đôi mắt linh động có hồn.
Là một cô gái tuyệt sắc, mười phân vẹn mười.
“Khương sư tỷ!”
Vài tên đệ tử nhìn thấy người tới, tức thì cung kính chắp tay.
Một tên đệ tử giải thích: “Từ khi thư viện Thái Hư chúng ta xuất hiện, những ngày qua luôn luôn một số người tới tạo quan hệ, hôm nay muốn gặp người này, ngày mai muốn gặp người kia, Vương đạo sư nói là không gặp ai hết”.
Cô gái váy hồng gật đầu, nhìn Tần Ninh và mỉm cười như trăm hoa đua nở, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Mong vị bằng hữu này thông cảm”.
“Cô là Khương Như Yên à?”
Tần Ninh lúc này cười nói: “Ta cũng không phải tới tạo quan hệ, chỉ là muốn gặp Tần Hải, làm phiền cô nương giúp tại hạ thông báo một tiếng. Cô có thể bảo Tần Hải rằng, có một thanh niên tên là Tần Ninh đến từ thành Lăng Vân đến đây muốn gặp!”
“Nếu huynh ấy không muốn gặp thì ta sẽ rời đi!”
Khương Như Yên nhìn Tần Ninh.
“Ngươi biết Tần Hải?”
“Có lẽ là quen biết!”
Dù sao đại lục Vạn Thiên có hàng tỉ nhân khẩu, trùng tên cũng là có khả năng.
Hắn cũng không xác định Tần Hải của thư viện Thái Hư này là nhị ca của mình!
“Được!”
Khương Như Yên gật đầu.
“Tam đệ!”
Đang lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mấy người tránh ra, một thân ảnh lóe lên, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Tần Ninh.
“Ca!”
Nhìn người tới, ánh mắt của Tần Ninh lộ ra vẻ kích động.
“Thật sự là đệ rồi, tam đệ!”
Lúc này, đứng ở trước mắt Tần Ninh là một thanh niên có gương mặt khá thanh tú, nhưng giữa hai lông mày lại toát ra sự kiên trì bền bỉ.
Thanh niên này thoạt nhìn cao hơn Tần Ninh một chút, vẻ ngoài giống Tần Ninh đến mấy phần.
Không phải Tần Hải thì là ai đây?
“Ha ha...”
Tần Hải kích động ôm chặt lấy Tần Ninh.
Hai huynh đệ mừng rỡ ôm nhau.
Đám người Lý Nhàn Ngư, Khương Như Yên đều ngây người tại chỗ.
Lúc này, Tần Ninh không còn dáng vẻ cao cao tại thượng, trầm ổn lão luyện như trước nữa mà còn có chút lúng túng.
Đây là lần đầu tiên Lý Nhàn Ngư nhìn thấy bộ dáng này của sư tôn mình.
“Nhóc thối này, tại sao đệ lại ở đây hả?”
Tóc dài như dòng suối, đen như gỗ mun được hất sau lưng, đôi mắt linh động có hồn.
Là một cô gái tuyệt sắc, mười phân vẹn mười.
“Khương sư tỷ!”
Vài tên đệ tử nhìn thấy người tới, tức thì cung kính chắp tay.
Một tên đệ tử giải thích: “Từ khi thư viện Thái Hư chúng ta xuất hiện, những ngày qua luôn luôn một số người tới tạo quan hệ, hôm nay muốn gặp người này, ngày mai muốn gặp người kia, Vương đạo sư nói là không gặp ai hết”.
Cô gái váy hồng gật đầu, nhìn Tần Ninh và mỉm cười như trăm hoa đua nở, ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Mong vị bằng hữu này thông cảm”.
“Cô là Khương Như Yên à?”
Tần Ninh lúc này cười nói: “Ta cũng không phải tới tạo quan hệ, chỉ là muốn gặp Tần Hải, làm phiền cô nương giúp tại hạ thông báo một tiếng. Cô có thể bảo Tần Hải rằng, có một thanh niên tên là Tần Ninh đến từ thành Lăng Vân đến đây muốn gặp!”
“Nếu huynh ấy không muốn gặp thì ta sẽ rời đi!”
Khương Như Yên nhìn Tần Ninh.
“Ngươi biết Tần Hải?”
“Có lẽ là quen biết!”
Dù sao đại lục Vạn Thiên có hàng tỉ nhân khẩu, trùng tên cũng là có khả năng.
Hắn cũng không xác định Tần Hải của thư viện Thái Hư này là nhị ca của mình!
“Được!”
Khương Như Yên gật đầu.
“Tam đệ!”
Đang lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mấy người tránh ra, một thân ảnh lóe lên, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Tần Ninh.
“Ca!”
Nhìn người tới, ánh mắt của Tần Ninh lộ ra vẻ kích động.
“Thật sự là đệ rồi, tam đệ!”
Lúc này, đứng ở trước mắt Tần Ninh là một thanh niên có gương mặt khá thanh tú, nhưng giữa hai lông mày lại toát ra sự kiên trì bền bỉ.
Thanh niên này thoạt nhìn cao hơn Tần Ninh một chút, vẻ ngoài giống Tần Ninh đến mấy phần.
Không phải Tần Hải thì là ai đây?
“Ha ha...”
Tần Hải kích động ôm chặt lấy Tần Ninh.
Hai huynh đệ mừng rỡ ôm nhau.
Đám người Lý Nhàn Ngư, Khương Như Yên đều ngây người tại chỗ.
Lúc này, Tần Ninh không còn dáng vẻ cao cao tại thượng, trầm ổn lão luyện như trước nữa mà còn có chút lúng túng.
Đây là lần đầu tiên Lý Nhàn Ngư nhìn thấy bộ dáng này của sư tôn mình.
“Nhóc thối này, tại sao đệ lại ở đây hả?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.