Chương 963: Sự tồn tại đỉnh cao.
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
“Ta sợ nó?”
Lão Vũ mù tức thì cười khẩy, đáp: “Sao ta phải sợ nó! Con tôm cát nhỏ đấy chẳng qua là mang trong mình dòng máu rồng thần, cùng lắm là một con tôm hùm hơi lợi hại tí mà thôi. Nó mà làm ta không vui, ta cho nó thành thức ăn luôn”.
Dòng máu rồng thần?
Nghe vậy, bốn người Lý Nhất Phàm đều cả kinh.
Trong thế giới linh thú, rồng phượng là nhất!
Rồng và phượng, từ xưa đến nay chính là yêu thú mạnh mẽ mà vô số võ giả biết đến. Bọn chúng cực kỳ mạnh mẽ, chỉ so thực lực thì cũng không yếu hơn con người chút nào.
Linh thú này, nếu như có quan hệ với rồng thần thì tuyệt đối cũng là sự tồn tại đỉnh cao.
“Ăn? Lão mù, ta thấy ngươi còn chẳng dám cắn vào càng của ta ấy, lại còn đòi ăn thịt ta!”
Lão Vũ mù vừa nói xong thì một âm thanh quái gở vang lên. Nghe thấy giọng nói đó, cả người lão Vũ mù hơi run, chỉ thấy lưng mình rét lạnh.
“Gia, gia quay về rồi đấy ạ!”
Lão Vũ mù không thèm quan tâm giọng nói đó, nhìn thấy Tần Ninh ở ngoài cửa thì nở nụ cười chào đón.
“Tông chủ!”
“Ca!”
Mấy người nhìn thấy Tần Ninh quay về, đều thở phào nhẹ nhõm.
“Tông chủ đột phá lên cảnh giới Thiên Võ rồi sao?”, Thiên Linh Lung nhìn hơi thở mạnh mẽ của Tần Ninh, kinh ngạc hỏi.
“Ừ!”
Mấy người Lý Nhất Phàm nghe vậy thì đều kinh ngạc nhìn nhau.
Cảnh giới Thiên Võ ở trên Cửu U đại lục đã được xưng là cấp bậc cao thủ.
Một vị cảnh giới Thiên Võ ở trong một tông môn không được xếp hạng như Thanh Vân tông thì đã được coi là thành viên cấp cao rồi.
Mà ở trong tông môn hạng hai thì chính là lực lượng trung kiên.
Lúc trước Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng bảy, thế mà hơn một tháng qua đi, trực tiếp lên cảnh giới Thiên Võ một biến?
Tốc độ thăng cấp thật khiến người ta khó lòng tưởng tượng.
Người bên cạnh có khả năng mỗi giờ mỗi phút đều sẽ thăng cấp, nhưng Tần Ninh lại hoàn toàn tùy ý về chuyện này.
Khi thời cơ chưa đủ chín muồi thì dù có bị tụt lùi, Tần Ninh cũng không chọn thăng cấp.
Nhưng nếu đến đúng lúc, thì liên tục thăng cấp là chuyện bình thường.
Lão Vũ mù tức thì cười khẩy, đáp: “Sao ta phải sợ nó! Con tôm cát nhỏ đấy chẳng qua là mang trong mình dòng máu rồng thần, cùng lắm là một con tôm hùm hơi lợi hại tí mà thôi. Nó mà làm ta không vui, ta cho nó thành thức ăn luôn”.
Dòng máu rồng thần?
Nghe vậy, bốn người Lý Nhất Phàm đều cả kinh.
Trong thế giới linh thú, rồng phượng là nhất!
Rồng và phượng, từ xưa đến nay chính là yêu thú mạnh mẽ mà vô số võ giả biết đến. Bọn chúng cực kỳ mạnh mẽ, chỉ so thực lực thì cũng không yếu hơn con người chút nào.
Linh thú này, nếu như có quan hệ với rồng thần thì tuyệt đối cũng là sự tồn tại đỉnh cao.
“Ăn? Lão mù, ta thấy ngươi còn chẳng dám cắn vào càng của ta ấy, lại còn đòi ăn thịt ta!”
Lão Vũ mù vừa nói xong thì một âm thanh quái gở vang lên. Nghe thấy giọng nói đó, cả người lão Vũ mù hơi run, chỉ thấy lưng mình rét lạnh.
“Gia, gia quay về rồi đấy ạ!”
Lão Vũ mù không thèm quan tâm giọng nói đó, nhìn thấy Tần Ninh ở ngoài cửa thì nở nụ cười chào đón.
“Tông chủ!”
“Ca!”
Mấy người nhìn thấy Tần Ninh quay về, đều thở phào nhẹ nhõm.
“Tông chủ đột phá lên cảnh giới Thiên Võ rồi sao?”, Thiên Linh Lung nhìn hơi thở mạnh mẽ của Tần Ninh, kinh ngạc hỏi.
“Ừ!”
Mấy người Lý Nhất Phàm nghe vậy thì đều kinh ngạc nhìn nhau.
Cảnh giới Thiên Võ ở trên Cửu U đại lục đã được xưng là cấp bậc cao thủ.
Một vị cảnh giới Thiên Võ ở trong một tông môn không được xếp hạng như Thanh Vân tông thì đã được coi là thành viên cấp cao rồi.
Mà ở trong tông môn hạng hai thì chính là lực lượng trung kiên.
Lúc trước Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng bảy, thế mà hơn một tháng qua đi, trực tiếp lên cảnh giới Thiên Võ một biến?
Tốc độ thăng cấp thật khiến người ta khó lòng tưởng tượng.
Người bên cạnh có khả năng mỗi giờ mỗi phút đều sẽ thăng cấp, nhưng Tần Ninh lại hoàn toàn tùy ý về chuyện này.
Khi thời cơ chưa đủ chín muồi thì dù có bị tụt lùi, Tần Ninh cũng không chọn thăng cấp.
Nhưng nếu đến đúng lúc, thì liên tục thăng cấp là chuyện bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.