Chương 4556: "Ta cũng giết Thánh Vương được!"
Oa Ngưu Cuồng Bôn
24/11/2024
Lỡ may Thánh Hoàng tới đây thật thì dù họ có bảy mươi Thánh Vương cũng chết sạch chứ đừng nói là bảy Thánh Vương!
Huyết Ngạo Quần hừ lạnh: "Không biết lượng sức!"
"Huyết Ngạo Vân, Huyết Ngạo Sơn!"
Huyết Ngạo Quần quát lớn: "Hai người các ngươi đối phó Yến Thần và Diệp Chính Thiên".
"Năm người các ngươi đối phó năm Thánh Vương bên kia. Cẩn thận Xích Vũ Thiên Phong Điêu, thực lực của nó không đùa được đâu..."
Trương Vân và Liễu Dương đứng yên bên cạnh ông ta.
Đám người Tề Hạo vội vàng chuẩn bị chiến đấu trong tâm thế bị ép buộc.
Huyết Ngạo Quần liếc mắt nhìn Trương Vân và Liễu Dương, nói tiếp: "Hai ngươi tiêu diệt tất cả Thiên Thánh có mặt tại đây, giết từ thập phẩm trở lên, không chừa một mống. Hôm nay sẽ là ngày tắm máu Cửu U Đài!"
Hai hộ pháp Trương Vân và Liễu Dương đều cúi người.
Tần Ninh thấy khung cảnh này thì đanh mặt.
"Ta thật sự thắc mắc Huyết Ngạo Quần đã hứa sẽ cho cái gì mà có thể khiến các ngươi bỏ mặc mọi thứ để đi theo ông ta. Mấy người kia là Ma tộc thì ta còn hiểu, nhưng còn các ngươi... là Nhân tộc cơ mà!"
Trương Vân và Liễu Dương nghe hắn nói vậy cũng không đếm xỉa.
Huyết Ngạo Quần trào phúng: "Thôi, Tần tông chủ, ngươi không thuyết phục được hai người này đâu!"
"Cả Trương Vân lẫn Liễu Dương đều được tộc ta bồi dưỡng từ nhỏ, nhiều lần đạt được kỳ ngộ đều nhờ có Huyết tộc bọn ta giúp đỡ. Giờ thì bọn nó xem bản thân là một phần tử của tộc ta luôn rồi!"
Tần Ninh chậm rãi đáp: "Thì ra là vậy..."
Sau đó, Huyết Ngạo Quần cười nói: "Tần tông chủ, ngươi nổi tiếng trong bốn tộc bên ta lắm đấy, phía trên cũng ra lệnh phải lấy mạng ngươi cơ mà!"
"Ban đầu ta chẳng thấy ngươi có gì đặc biệt, hôm nay thì ngươi làm ta bất ngờ lắm".
"Không ngờ ngươi có thể phá các phân thân của ta!"
Tần Ninh dang hai tay, nói với vẻ ngán ngẩm: "Hết cách rồi, con trai ngươi đòi thành hôn với thê tử ta, sao ta giả điếc giả ngây được?"
Huyết Ngạo Quần nghe vậy thì nhìn Diệp Viên Viên.
Bấy giờ ông ta mới hiểu ngọn nguồn.
"Ha ha ha ha..."
Huyết Ngạo Quần phá lên cười sằng sặc: "Đúng thật, nghe có lý đấy..."
"Dù vậy, hôm nay..."
"Ngươi vẫn phải chết!"
Tần Ninh dửng dưng trả lời ông ta: "Vừa rồi quên thêm một người!"
"Ta cũng giết Thánh Vương được!"
Tần Ninh nhìn Huyết Ngạo Quần, bình tĩnh nói.
"Ha ha ha..."
Ông ta được một phen cười sặc sụa.
"Tần Ninh, ta công nhận ngươi là một người rất mạnh khi có thể đánh bại con ta chỉ với tu vi Thiên Thánh nhị phẩm, nhưng sau khi quan sát cuộc chiến của ngươi, ta thấy thực lực của ngươi nhiều nhất là ngang với Thiên Thánh bát phẩm, cửu phẩm thôi!"
"Ngươi không thể giết Thánh Vương khi còn ở cảnh giới Thiên Thánh đấy đâu!"
Tần Ninh nghe vậy nhưng không tỏ vẻ bàng hoàng.
Giờ đây, hơn mười Thánh Vương quanh đây đồng loạt hành động.
Huyết Ngạo Quần hừ lạnh: "Không biết lượng sức!"
"Huyết Ngạo Vân, Huyết Ngạo Sơn!"
Huyết Ngạo Quần quát lớn: "Hai người các ngươi đối phó Yến Thần và Diệp Chính Thiên".
"Năm người các ngươi đối phó năm Thánh Vương bên kia. Cẩn thận Xích Vũ Thiên Phong Điêu, thực lực của nó không đùa được đâu..."
Trương Vân và Liễu Dương đứng yên bên cạnh ông ta.
Đám người Tề Hạo vội vàng chuẩn bị chiến đấu trong tâm thế bị ép buộc.
Huyết Ngạo Quần liếc mắt nhìn Trương Vân và Liễu Dương, nói tiếp: "Hai ngươi tiêu diệt tất cả Thiên Thánh có mặt tại đây, giết từ thập phẩm trở lên, không chừa một mống. Hôm nay sẽ là ngày tắm máu Cửu U Đài!"
Hai hộ pháp Trương Vân và Liễu Dương đều cúi người.
Tần Ninh thấy khung cảnh này thì đanh mặt.
"Ta thật sự thắc mắc Huyết Ngạo Quần đã hứa sẽ cho cái gì mà có thể khiến các ngươi bỏ mặc mọi thứ để đi theo ông ta. Mấy người kia là Ma tộc thì ta còn hiểu, nhưng còn các ngươi... là Nhân tộc cơ mà!"
Trương Vân và Liễu Dương nghe hắn nói vậy cũng không đếm xỉa.
Huyết Ngạo Quần trào phúng: "Thôi, Tần tông chủ, ngươi không thuyết phục được hai người này đâu!"
"Cả Trương Vân lẫn Liễu Dương đều được tộc ta bồi dưỡng từ nhỏ, nhiều lần đạt được kỳ ngộ đều nhờ có Huyết tộc bọn ta giúp đỡ. Giờ thì bọn nó xem bản thân là một phần tử của tộc ta luôn rồi!"
Tần Ninh chậm rãi đáp: "Thì ra là vậy..."
Sau đó, Huyết Ngạo Quần cười nói: "Tần tông chủ, ngươi nổi tiếng trong bốn tộc bên ta lắm đấy, phía trên cũng ra lệnh phải lấy mạng ngươi cơ mà!"
"Ban đầu ta chẳng thấy ngươi có gì đặc biệt, hôm nay thì ngươi làm ta bất ngờ lắm".
"Không ngờ ngươi có thể phá các phân thân của ta!"
Tần Ninh dang hai tay, nói với vẻ ngán ngẩm: "Hết cách rồi, con trai ngươi đòi thành hôn với thê tử ta, sao ta giả điếc giả ngây được?"
Huyết Ngạo Quần nghe vậy thì nhìn Diệp Viên Viên.
Bấy giờ ông ta mới hiểu ngọn nguồn.
"Ha ha ha ha..."
Huyết Ngạo Quần phá lên cười sằng sặc: "Đúng thật, nghe có lý đấy..."
"Dù vậy, hôm nay..."
"Ngươi vẫn phải chết!"
Tần Ninh dửng dưng trả lời ông ta: "Vừa rồi quên thêm một người!"
"Ta cũng giết Thánh Vương được!"
Tần Ninh nhìn Huyết Ngạo Quần, bình tĩnh nói.
"Ha ha ha..."
Ông ta được một phen cười sặc sụa.
"Tần Ninh, ta công nhận ngươi là một người rất mạnh khi có thể đánh bại con ta chỉ với tu vi Thiên Thánh nhị phẩm, nhưng sau khi quan sát cuộc chiến của ngươi, ta thấy thực lực của ngươi nhiều nhất là ngang với Thiên Thánh bát phẩm, cửu phẩm thôi!"
"Ngươi không thể giết Thánh Vương khi còn ở cảnh giới Thiên Thánh đấy đâu!"
Tần Ninh nghe vậy nhưng không tỏ vẻ bàng hoàng.
Giờ đây, hơn mười Thánh Vương quanh đây đồng loạt hành động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.