Chương 3298: Tần Ninh đến đó làm gì?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
18/11/2024
“Thật xin lỗi, công tử…”, Diệp Viên Viên không mặc đồ, cứ như vậy ôm Tần Ninh.
“Tiểu nha đầu, lần sau phải chú ý!”
Từ từ Tần Ninh xoay người lại, ôm Diệp Viên Viên vào trong ngực, nhẹ nhàng khoác áo lên người nàng, hắn cười nói: “Cổ đan này có thể phá hay không, ta còn không biết”.
“Kẻ hạ thủ thật độc ác!”
Diệp Viên Viên từ từ mặc váy áo, mái tóc xõa ra, khôi phục lại vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.
Chỉ là Tần Ninh biết, dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng cao ngạo này là một tâm tư đơn thuần, không nhiễm bụi trần, trong veo như lúc ban đầu.
… Két một tiếng, cửa lớn Nguyên Hoàng cung mở ra.
Tần Ninh bước chân ra, Diệp Viên Viên đi theo ngay phía sau.
“Các vị, đợi lâu rồi!”
“Đâu có đâu có!”
Hồng Lưu Thiên Nhân chắp tay nói: “Tần Ninh công tử, mấy người bọn ta giết Thiên Nhân tứ đại tông môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đất Thiên Nam này bọn ta không ở tiếp được nữa, chuẩn bị rời đi, cáo từ tại đây”.
“Được!”
Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Nhân lần này thu hoạch cũng không nhỏ.
Ba thân ảnh dần dần rời đi.
Vạn Tử Hàng nhìn về phía Tần Ninh, cũng mở miệng nói: “Tần công tử, gần đây có thể sẽ rất loạn, chi bằng Tần công tử đến tổng các Vạn Thiên các xem một chút, thế nào?”
“Có thời gian ta sẽ đi, bảo với Nhất Vương và Cửu Thiên Vương chuẩn bị cố gắng tiếp đãi”.
Tần Ninh cười nói: “Nhưng bây giờ còn có việc lớn chưa làm xong!”
Việc lớn!
Thân ảnh Vạn Tử Hàng ngẩn ra.
“Yên tâm đi! Ta không phải người kích động!”
Tần Ninh lại nói: “Lần này các người không cần đi cùng ta, Vạn Thiên các thành Thiên Giao cũng cần có Thiên Nhân trấn giữ!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn vẫy vẫy tay.
Cửu Anh lúc này đến gần.
“Diệp Khai Nguyên, Diệp Vô Thanh chạy rồi, chắc hắn quay về thương hội Diệp gia tìm cao thủ tới chứ?”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Nếu như ngươi có cách thì nói cho hắn đừng đến dãy núi Thiên Giao tìm ta nữa, đi Thiên Ngoại Tiên, ta chờ ở đó!”
Thiên Ngoại Tiên! Bá chủ duy nhất đại lục Thiên Ngoại, cùng với đạo quán Thái Cực của Đông Đại Địa, Ngự Hư tông và Huyền Thiên cung của Tây Mạc, Thính Tuyết Sơn trang của vùng núi Tuyết Sơn, Thanh Ninh các của đại lục Trung Lan xưng lục đại thế lực bá của trên đại lục Vạn Thiên.
Tứ đại tông môn là tứ đại bá chủ của vùng đất Thiên Nam.
Nhưng Thiên Ngoại Tiên chính là bá chủ đứng đầu trên toàn bộ đại lục Vạn Thiên.
Tần Ninh đến đó làm gì?
Lúc này Tần Ninh vung tay lên, một sợi linh khí trói buộc Diệp Khai Nguyên.
“Nguyên Hoàng cung này có thể tự chủ phi hành, nhưng ta vẫn thích bị người ta kéo! Ngươi khá thích hợp…”, trong nháy mắt cơ thể Diệp Khai Nguyên bị từng đường linh khí trói buộc.
Nguyên Hoàng cung lúc này bay lên trời.
Cửu Anh cũng được một bên, chậc chậc lấy làm kỳ lạ.
Hành cung này cũng chất đấy! Chỉ là dưới bậc thang ngoài trăm thước, Diệp Khai Nguyên bay vùn vụt lên.
Từng sợi tơ cuốn lấy ông ta, rút linh khí trong cơ thể ông ta.
“Tiểu nha đầu, lần sau phải chú ý!”
Từ từ Tần Ninh xoay người lại, ôm Diệp Viên Viên vào trong ngực, nhẹ nhàng khoác áo lên người nàng, hắn cười nói: “Cổ đan này có thể phá hay không, ta còn không biết”.
“Kẻ hạ thủ thật độc ác!”
Diệp Viên Viên từ từ mặc váy áo, mái tóc xõa ra, khôi phục lại vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.
Chỉ là Tần Ninh biết, dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng cao ngạo này là một tâm tư đơn thuần, không nhiễm bụi trần, trong veo như lúc ban đầu.
… Két một tiếng, cửa lớn Nguyên Hoàng cung mở ra.
Tần Ninh bước chân ra, Diệp Viên Viên đi theo ngay phía sau.
“Các vị, đợi lâu rồi!”
“Đâu có đâu có!”
Hồng Lưu Thiên Nhân chắp tay nói: “Tần Ninh công tử, mấy người bọn ta giết Thiên Nhân tứ đại tông môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đất Thiên Nam này bọn ta không ở tiếp được nữa, chuẩn bị rời đi, cáo từ tại đây”.
“Được!”
Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Nhân lần này thu hoạch cũng không nhỏ.
Ba thân ảnh dần dần rời đi.
Vạn Tử Hàng nhìn về phía Tần Ninh, cũng mở miệng nói: “Tần công tử, gần đây có thể sẽ rất loạn, chi bằng Tần công tử đến tổng các Vạn Thiên các xem một chút, thế nào?”
“Có thời gian ta sẽ đi, bảo với Nhất Vương và Cửu Thiên Vương chuẩn bị cố gắng tiếp đãi”.
Tần Ninh cười nói: “Nhưng bây giờ còn có việc lớn chưa làm xong!”
Việc lớn!
Thân ảnh Vạn Tử Hàng ngẩn ra.
“Yên tâm đi! Ta không phải người kích động!”
Tần Ninh lại nói: “Lần này các người không cần đi cùng ta, Vạn Thiên các thành Thiên Giao cũng cần có Thiên Nhân trấn giữ!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn vẫy vẫy tay.
Cửu Anh lúc này đến gần.
“Diệp Khai Nguyên, Diệp Vô Thanh chạy rồi, chắc hắn quay về thương hội Diệp gia tìm cao thủ tới chứ?”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Nếu như ngươi có cách thì nói cho hắn đừng đến dãy núi Thiên Giao tìm ta nữa, đi Thiên Ngoại Tiên, ta chờ ở đó!”
Thiên Ngoại Tiên! Bá chủ duy nhất đại lục Thiên Ngoại, cùng với đạo quán Thái Cực của Đông Đại Địa, Ngự Hư tông và Huyền Thiên cung của Tây Mạc, Thính Tuyết Sơn trang của vùng núi Tuyết Sơn, Thanh Ninh các của đại lục Trung Lan xưng lục đại thế lực bá của trên đại lục Vạn Thiên.
Tứ đại tông môn là tứ đại bá chủ của vùng đất Thiên Nam.
Nhưng Thiên Ngoại Tiên chính là bá chủ đứng đầu trên toàn bộ đại lục Vạn Thiên.
Tần Ninh đến đó làm gì?
Lúc này Tần Ninh vung tay lên, một sợi linh khí trói buộc Diệp Khai Nguyên.
“Nguyên Hoàng cung này có thể tự chủ phi hành, nhưng ta vẫn thích bị người ta kéo! Ngươi khá thích hợp…”, trong nháy mắt cơ thể Diệp Khai Nguyên bị từng đường linh khí trói buộc.
Nguyên Hoàng cung lúc này bay lên trời.
Cửu Anh cũng được một bên, chậc chậc lấy làm kỳ lạ.
Hành cung này cũng chất đấy! Chỉ là dưới bậc thang ngoài trăm thước, Diệp Khai Nguyên bay vùn vụt lên.
Từng sợi tơ cuốn lấy ông ta, rút linh khí trong cơ thể ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.