Chương 4909: “Thất Đại Đạo thành Giang Nguyên!”
Oa Ngưu Cuồng Bôn
28/11/2024
“Đúng vậy!”, Giang Tiểu Tiểu nói: “Tần Ninh cũng đã uống nó, cho đến bây giờ, tỷ tỷ cũng không thấy có gì khác thường, nhất định là không có vấn đề gì rồi đúng không? Hắn cũng không có ý định làm hại chúng ta, bây giờ lại bị chúng ta liên luỵ, tỷ tỷ, tỷ nhẫn tâm sao?”
Nghe được những lời này, Giang Y Y trầm mặc.
Giang Y Lâm quát: “Đi mau, Giang Nhạc thúc thúc đã dùng tính mạng của mình để tranh thủ thời gian cho chúng ta”.
“Từ từ!”
Giang Y Y nhìn về phía mấy người họ, nói: “Các ngươi mang ba người Tần Ninh theo đi”.
“Y Y…”
“Y Lâm tỷ…Nếu như chúng ta không thể nào chạy thoát, mang theo ba người bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì lớn”, Giang Y Y kiên định nói.
“Vậy thì nhanh lên”.
Giang Y Lâm thúc giục nói.
Mấy bóng người đã xuất hiện trước mặt ba người Tần Ninh, không nói hai lời, trực tiếp nâng ba người lên, chạy như bay rời đi.
Ngay cả cơ hội mở miệng nói chuyện cũng không có, Tần Ninh bị người ta vác lên.
Được rồi!
Thật đúng như lời Ôn Hiến Chi nói, ba người bọn họ…thật sự là kẻ vô dụng!
Mười mấy người đẩy nhanh tốc độ, lao ra khỏi rừng đào.
Tần Ninh muốn mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị người ta vác lên, căn bản là không nói nên lời, thậm chí, mấy cái xương cốt trong cơ thể vất vả lắm mới chữa trị được suýt chút nữa cũng muốn nứt ra.
“Ha ha, quả nhiên, hộ vệ của Giang gia vẫn luôn trung thành và tận tâm như thế!”
Một tiếng cười đột nhiên vang lên, bảy bóng người xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Đám người Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu đều dừng lại.
“Các ngươi là…”
Giang Y Y nhìn bảy người kia, ánh mắt lóe lên.
Giang Y Lâm hừ một tiếng nói: “Thất Đại Đạo thành Giang Nguyên!”
Thành Giang Nguyên chính là một tòa thành lớn bên trong vùng đất Giang Châu.
Bảy người này đều có thực lực cảnh giới Thánh Vương, bọn họ lẻn vào Giang Châu, giết người cướp của, không sợ trời không sợ đất.
“Thật to gan, Thất Đại Đạo thành Giang Nguyên lại dám chặn giết đệ tử Giang gia chúng ta?”, Giang Y Lâm hừ một tiếng nói.
“Ha ha, chúng ta bị Giang gia các ngươi làm hại, không có nơi nào để ở, giết chết con cháu, đệ tử Giang gia các ngươi hẳn là rất hưng phấn”.
Nghe được những lời này, Giang Y Y trầm mặc.
Giang Y Lâm quát: “Đi mau, Giang Nhạc thúc thúc đã dùng tính mạng của mình để tranh thủ thời gian cho chúng ta”.
“Từ từ!”
Giang Y Y nhìn về phía mấy người họ, nói: “Các ngươi mang ba người Tần Ninh theo đi”.
“Y Y…”
“Y Lâm tỷ…Nếu như chúng ta không thể nào chạy thoát, mang theo ba người bọn họ cũng không có ảnh hưởng gì lớn”, Giang Y Y kiên định nói.
“Vậy thì nhanh lên”.
Giang Y Lâm thúc giục nói.
Mấy bóng người đã xuất hiện trước mặt ba người Tần Ninh, không nói hai lời, trực tiếp nâng ba người lên, chạy như bay rời đi.
Ngay cả cơ hội mở miệng nói chuyện cũng không có, Tần Ninh bị người ta vác lên.
Được rồi!
Thật đúng như lời Ôn Hiến Chi nói, ba người bọn họ…thật sự là kẻ vô dụng!
Mười mấy người đẩy nhanh tốc độ, lao ra khỏi rừng đào.
Tần Ninh muốn mở miệng nói chuyện, nhưng lại bị người ta vác lên, căn bản là không nói nên lời, thậm chí, mấy cái xương cốt trong cơ thể vất vả lắm mới chữa trị được suýt chút nữa cũng muốn nứt ra.
“Ha ha, quả nhiên, hộ vệ của Giang gia vẫn luôn trung thành và tận tâm như thế!”
Một tiếng cười đột nhiên vang lên, bảy bóng người xuất hiện ở trước mặt mọi người, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Đám người Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu đều dừng lại.
“Các ngươi là…”
Giang Y Y nhìn bảy người kia, ánh mắt lóe lên.
Giang Y Lâm hừ một tiếng nói: “Thất Đại Đạo thành Giang Nguyên!”
Thành Giang Nguyên chính là một tòa thành lớn bên trong vùng đất Giang Châu.
Bảy người này đều có thực lực cảnh giới Thánh Vương, bọn họ lẻn vào Giang Châu, giết người cướp của, không sợ trời không sợ đất.
“Thật to gan, Thất Đại Đạo thành Giang Nguyên lại dám chặn giết đệ tử Giang gia chúng ta?”, Giang Y Lâm hừ một tiếng nói.
“Ha ha, chúng ta bị Giang gia các ngươi làm hại, không có nơi nào để ở, giết chết con cháu, đệ tử Giang gia các ngươi hẳn là rất hưng phấn”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.