Chương 1872: "Tin hay không tùy các ngươi".
Oa Ngưu Cuồng Bôn
11/11/2024
Mấy bóng người lúc này bay xuống từ trên núi, đứng ở trước mặt bốn người nhóm Tần Ninh, chặn đường bọn họ.
“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”
Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.
“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”
Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.
Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.
Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.
Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.
Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hiếp về phía bốn người bón họ.
Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.
Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả".
"Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"
Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.
Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?"
"Hả?"
"Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".
Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"
Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người.
"Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".
Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi".
"Vị công tử này!"
Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không..."
"Ngươi có thể làm được gì?"
"Làm càn!"
Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.
“Tại hạ là trưởng tộc của Cao gia Cao Phong Vân ở đại lục Cao Dương!”
Người đàn ông cầm đầu lúc này phóng ra khí tức nhàn nhạt của cảnh giới Thiên Vị hậu kỳ, nhìn về phía bốn người.
“Vừa rồi trong lúc vị tiểu huynh đệ này leo lên thì đột phá được cảnh giới, tại hạ biết mình đường đột nhưng vẫn muốn hỏi một chút là tiểu huynh đệ làm như thế nào?”
Cao Phong Vân chắp tay nhìn về phía bốn người, tuy ngoài mặt nở nụ cười nhưng lúc phất tay lại mang theo một chút áp chế.
Mà mấy người bên cạnh cũng nhanh chóng bao vây bốn người Tần Ninh lại.
Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.
Những người này thấy hắn có được thu hoạch nên muốn dò hỏi phương pháp.
Không chỉ một cái tên Cao Phong Vân của đại lục Cao Dương mà xung quanh cũng có không ít các cao thủ cảnh giới Thiên Vị, trong lúc mơ hồ bắn ánh mắt uy hiếp về phía bốn người bón họ.
Vẻ mặt của Thạch Cảm Đương bây giờ cực lạnh, muốn áp chế.
Nhưng bị Tần Ninh cản lại, sau đó hắn cười nói: "Cách thức rất đơn giản, nói cho các ngươi biết cũng chẳng sao cả".
"Phóng thích linh khí của bản thân, sau đó chủ động để một phần linh khí bị hấp thu rồi hấp thu lại linh khí càng mạnh hơn từ bên trong núi là được rồi!"
Lời này vừa nói ra, chỉ thấy Cao Phong Vân nhăn mày.
Ngừng một lát, Cao Phong Vân kì lạ nói: "Vị tiểu huynh đệ này, nếu như cậu không muốn nói thì nói thẳng ra là được, hà cớ gì phải trêu đùa bọn ta như thế?"
"Hả?"
"Chủ động để linh khí bị hấp thu thì đơn giản, chứ còn muốn hấp thu lại linh khí từ bên trong núi thì khó hơn cả lên trời".
Cao Phong Vân khẽ nói: "Vị công tử này, chẳng lẽ cậu coi ta là đồ ngu sao?"
Cao Phong Vân vừa nói ra lời này, khí thế bức người.
"Lời ta nói là thật, còn các ngươi làm như thế nào thì phải xem các ngươi rồi!".
Tần Ninh cau mày nói: "Tin hay không tùy các ngươi".
"Vị công tử này!"
Một thân ảnh đi đến, chắn trước bốn người nhóm Tần Ninh thản nhiên nói: "Vẫn nên nói cho bọn ta biết bí mật của ngọn núi này thì tốt hơn, nếu không..."
"Ngươi có thể làm được gì?"
"Làm càn!"
Đúng lúc đó, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Soạt soạt soạt, tiếng xé gió vang lên, hơn mười thân ảnh đạp không bay đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.