Chương 3328: Trấn Thiên Vương?
Oa Ngưu Cuồng Bôn
18/11/2024
“Công tử… công tử…”, Tiên Hàm vừa nói, giọng điệu dần dần không đúng.
Bùm… Tần Ninh một cước đạp tới.
Lúc này Diệp Viên Viên mặt đã sớm đỏ như hoa đào.
“Nói nhảm nữa ta chém ngươi!”
Tiên Hàm xoa xoa cái mông, giống như đã thành thói quen, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cười hi hi nói: “Mấy vạn năm không ai đá, nhớ cú đá này quá!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng chắp tay không nói gì.
Tiên Hàm tiếp tục cười nói: “Vị cô nương này, lão đầu Trấn Thiên Vương và cái tên khốn Vũ Vương kia so với ca ta thì chính là đom đóm tranh sáng với ánh trăng, hơn được sao?”
“…”
“…”
Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều cạn lời.
Tên nhãi này chém gió quá tay rồi!
“Ồ vậy sao?”
Một tiếng cười nhạt lúc này vang lên.
Trên bậc thềm trước mặt mấy người có hai thân ảnh đứng yên.
Một người trong đó diện mạo khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, cả người mặc võ phục, cách ăn mặc có vài phần vị của Tiên gia.
Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt không khỏi cảm thấy đây mới là ấn tượng về người Thiên Ngoại Tiên phù hợp trong lòng các nàng.
Mà bên cạnh người đàn ông kia, một thanh niên thân thể cao ngất, diện mạo anh tuấn.
“Tiên Vũ Sinh, huynh dọa lão tử giật cả mình!”
Tiên Hàm định thần lại nhìn, nhất thời mắng.
“Vũ Vương đại nhân!”
“Vũ Vương đại nhân!”
Hai ngươi Trận Tiên Xa Vân Ích và Ảnh Tiên Vân Hiên lúc này đều khom người hành lễ.
Ngụy Việt cũng chắp tay.
“Tiên Hàm, đừng có làm loạn!”
Tiên Vũ Sinh trách mắng một tiếng.
Nhưng Tiên Hàm lại không thèm để ý.
“Tam thúc, ông nội đang chờ!”
Người thanh niên bên cạnh Tiên Vũ Sinh kia mở miệng thúc giục.
“Tiên Lạc Vũ, ngươi học thói xấu rồi, chờ cái gì? Đợi ca ta cho Trấn Thiên Vương mặt mũi!”
Bùm… Lời Tiên Hàm vừa dứt.
Giữa hư không có một chưởng ấn vô hình vô căn cứ vỗ xuống.
Toàn thân Tiêm Hàm nhất thời thành chữ đại thật to, hắn ta nằm trên đất, miệng sùi bọt mép, thân thể run rẩy.
Nhìn thấy cảnh này, ba người Ngụy Việt, Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt đều hơi biến sắc.
Ai ra tay?
Ngươi còn chưa nhìn thấy, giữa hư không đã trực tiếp tát một vị cảnh giới Thiên Nhân thất bộ! Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả vô địch! Mà hiện nay trên đại lục Vạn Thiên thanh danh hiển hách nhất chính là Tứ đại Thiên Vương! Trấn Thiên Vương! Cực Thiên Vương! Huyền Thiên Vương! Tuyết Thiên Vương! Bốn vị này nghe nói là bốn vị Vương Giả cái thế vô địch hùng mạnh bậc nhất đứng trên trăm vương.
“Ca…”, Tiên Hàm khó khăn quay đầu nhìn về phía Tần Ninh.
“Vô Tận lão nhi, chào đón ta như vậy?”
Bùm… Tần Ninh một cước đạp tới.
Lúc này Diệp Viên Viên mặt đã sớm đỏ như hoa đào.
“Nói nhảm nữa ta chém ngươi!”
Tiên Hàm xoa xoa cái mông, giống như đã thành thói quen, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cười hi hi nói: “Mấy vạn năm không ai đá, nhớ cú đá này quá!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng chắp tay không nói gì.
Tiên Hàm tiếp tục cười nói: “Vị cô nương này, lão đầu Trấn Thiên Vương và cái tên khốn Vũ Vương kia so với ca ta thì chính là đom đóm tranh sáng với ánh trăng, hơn được sao?”
“…”
“…”
Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên đều cạn lời.
Tên nhãi này chém gió quá tay rồi!
“Ồ vậy sao?”
Một tiếng cười nhạt lúc này vang lên.
Trên bậc thềm trước mặt mấy người có hai thân ảnh đứng yên.
Một người trong đó diện mạo khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, cả người mặc võ phục, cách ăn mặc có vài phần vị của Tiên gia.
Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt không khỏi cảm thấy đây mới là ấn tượng về người Thiên Ngoại Tiên phù hợp trong lòng các nàng.
Mà bên cạnh người đàn ông kia, một thanh niên thân thể cao ngất, diện mạo anh tuấn.
“Tiên Vũ Sinh, huynh dọa lão tử giật cả mình!”
Tiên Hàm định thần lại nhìn, nhất thời mắng.
“Vũ Vương đại nhân!”
“Vũ Vương đại nhân!”
Hai ngươi Trận Tiên Xa Vân Ích và Ảnh Tiên Vân Hiên lúc này đều khom người hành lễ.
Ngụy Việt cũng chắp tay.
“Tiên Hàm, đừng có làm loạn!”
Tiên Vũ Sinh trách mắng một tiếng.
Nhưng Tiên Hàm lại không thèm để ý.
“Tam thúc, ông nội đang chờ!”
Người thanh niên bên cạnh Tiên Vũ Sinh kia mở miệng thúc giục.
“Tiên Lạc Vũ, ngươi học thói xấu rồi, chờ cái gì? Đợi ca ta cho Trấn Thiên Vương mặt mũi!”
Bùm… Lời Tiên Hàm vừa dứt.
Giữa hư không có một chưởng ấn vô hình vô căn cứ vỗ xuống.
Toàn thân Tiêm Hàm nhất thời thành chữ đại thật to, hắn ta nằm trên đất, miệng sùi bọt mép, thân thể run rẩy.
Nhìn thấy cảnh này, ba người Ngụy Việt, Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt đều hơi biến sắc.
Ai ra tay?
Ngươi còn chưa nhìn thấy, giữa hư không đã trực tiếp tát một vị cảnh giới Thiên Nhân thất bộ! Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả vô địch! Mà hiện nay trên đại lục Vạn Thiên thanh danh hiển hách nhất chính là Tứ đại Thiên Vương! Trấn Thiên Vương! Cực Thiên Vương! Huyền Thiên Vương! Tuyết Thiên Vương! Bốn vị này nghe nói là bốn vị Vương Giả cái thế vô địch hùng mạnh bậc nhất đứng trên trăm vương.
“Ca…”, Tiên Hàm khó khăn quay đầu nhìn về phía Tần Ninh.
“Vô Tận lão nhi, chào đón ta như vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.