Chương 21
Tát Bát Nháo Đằng
18/04/2022
Tiết Kiệu đứng tại chỗ, dửng dưng nhìn về phía cô.
Cơ thể cô gái trần truồng, mái tóc đen như gỗ mun xoã ngang vai, thước mềm đang siết chặt bầu ngực trắng nõn. Cô co rúm lại và mở rộng đôi chân dưới bàn làm việc của anh. Một vũng nước đã đọng lại bên dưới, cô khóc lóc thảm thiết, đáng thương gọi anh: “Thầy ơi, giúp em với, thầy...”
Thân dưới cô mở rộng về phía anh, nơi đó đang run rẩy vì trứng rung, thịt non ướt đẫm đang lắc lư tại miệng huyệt.
Ở đâu ra nhiều nước vậy chứ?
Tiết Kiệu đưa tay ôm cô vào lòng, quét hết đồ trên bàn làm việc rồi bồng cô lên trên.
Đầu gối của cô gái bị tách ra, dang rộng thành hình chữ M, cô cầm ngón tay anh đưa vào trong vách tường của mình một cách đáng thương. Đôi mắt Tiết Kiệu sâu thẳm, anh mỉm cười nhìn cô rồi đút ngón tay thon dài vào, bỗng nghe cô rên lên một tiếng, toàn thân run run, gần như lại sắp tiết ra.
“Đồ lẳng lơ.”
Ngón tay anh bới móc men theo thịt non trong huyệt của cô, khiến cô gái hỗn loạn rên rỉ thành từng tiếng vụn vỡ, bụng cô thỉnh thoảng run lên, rồi cô lại nâng eo cao hết sức hòng đưa hoa huyệt đến tay anh. Từ trong vách thịt, anh nặn trứng rung ra từng tấc một, thịt non bị mút, lưu luyến không rời kéo lấy trứng rung nhưng bị mạnh mẽ lôi ra, đành tội nghiệp quấn lấy đốt ngón tay còn sót lại của anh đang ở trong vách thịt.
Cuối cùng cô chỉ nghe được tiếng nước chảy lõm bõm, anh rút trứng rung và ngón tay ra khỏi vách thịt của cô.
Nửa thân dưới vốn đang bị lấp đầy lập tức trống không, cô ngập ngừng co rúm lại, rì rầm sụt sùi, đôi mắt đờ đẫn, động tác phóng đãng khi nhìn anh, hoa huyệt hơi hé mở, rỉ nước và cẩn thận quyến rũ anh.
“Không lên lớp của tôi mà chạy đến văn phòng giáo viên tự sướng đấy à?”
Dương vật nóng rực áp vào hoa huyệt của cô, từ từ chậm rãi cọ xát dọc theo khe thịt đỏ hồng đang chảy nước. Anh cất giọng đầy xấu xa: “Đã làm gì rồi hả? Có tự đào móc âm hộ của em không đấy?”
Cô vặn eo, nhưng bị anh véo mạnh, để lại một dấu tay thật sâu: “Làm gì đó, tự nói xem nào!”
Cô gái che mắt khóc lóc, vừa lúng túng vừa đáng thương: “Thầy, muốn thầy.”
Tiết Kiệu ra bộ ấm áp, ngón tay đào móc trong vách tường, tay còn lại hờ hững lấy điện thoại đang rung rung không ngừng ra, đốt ngón tay dựng thẳng trên môi, anh nhìn Chu Từ đang mơ màng và ngơ ngác bằng vẻ mặt vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn. Anh mở loa ngoài, đưa di động đặt bên tai Chu Từ: “Thầy Tiết, ngại quá làm phiền thầy rồi.”
Là Quách Diệp.
Chu Từ vốn đang đắm chìm vào động tác của ngón tay anh, bất chợt nghe tiếng mẹ mình, khiến toàn thân cô run lẩy bẩy. Huyệt nhỏ mút càng chặt hơn, giữa chân co lại, một luồng dịch thể lỏng không khỏi phun ra.
Cô cắn môi, nức nở thành tiếng, trước mắt trắng xoá bởi dư vị cao trào. Cơ thể cô run bần bật, bên tai nghe giọng của mẹ khiến cả người cũng run lên.
“Vâng, là tôi, chị có chuyện gì không ạ?”
Ngón tay Tiết Kiệu còn dừng trong cơ thể cô, trêu chọc và mở ra từng tầng vách thịt ấm áp. Anh vuốt ve dịch nhầy trên đầu ngón tay, rồi từng chút một luồn vào trong tìm kiếm.
Chu Từ quay mặt đi, cố gắng che giấu hơi thở nặng nề. Giọng nói của Quách Diệp đang nhẹ nhàng rung động bên tai cô: “Không có gì, tôi chỉ muốn nhờ thầy giúp tôi nói với Chu Từ một tiếng, rằng tôi và chú Triệu của con bé có việc phải ra ngoài, có để chìa khoá trong hộp giày cạnh cửa cho con bé rồi.”
Đúng vào lúc này, ngón tay Tiết Kiệu thờ ơ bóp chặt âm đế của cô từ giữa môi âm hộ rồi mạnh mẽ bấm véo, đầu ngón tay có vết chai mỏng cọ qua niệu đạo, xoa nắn quấy phá nơi đó.
“Ức… A!”
Bắp chân Chu Từ gập duỗi, mệt mỏi bất lực đá ra, cô dốc hết sức muốn tránh khỏi anh, nhưng bị anh ấn xuống tại chỗ không cho lộn xộn. Sự kích thích bên dưới càng lúc càng lớn, cô bật ra một tiếng rên rỉ đầy kìm nén, tuy vậy Quách Diệp ở đầu bên kia điện thoại không nghe rõ: “Thầy Tiết, thầy nói gì ạ?”
“Không có gì —— chị có cần nói vài câu với Chu Từ không, tôi gọi cô bé tới đây nhé?”
Tiết Kiệu cất giọng êm ái, nhưng động tác tay lại vô cùng ác liệt. Anh nâng bờ mông mịn màng của cô lên, từ khe mông lần mò đến cúc huyệt, ngón tay chơi đùa ở nơi đó, loáng thoáng có xu hướng thăm dò vào.
Chu Từ sắp điên rồi, mu bàn chân kéo căng ra, ngón chân co lại, cắn răng vặn người. Hơi thở của cô trở nên nặng nề, bộ ngực phập phồng dữ dội, thước mềm trói buộc bầu ngực để lại một vết thật sâu. Trước mắt cô trắng bệch từng đợt, cúc huyệt bất giác co rút lại, nhưng quả nhiên nó dần dần ngậm đầu ngón tay đang xâm nhập vào của Tiết Kiệu.
Bên kia, Quách Diệp vẫn còn khách sáo. Chu Từ liều mạng lắc đầu, khoé môi tái nhợt cắn ra tia máu nhẹ. Anh kề sát xuống, giọng điệu cực kì mềm mỏng: “Để tôi cắm vào huyệt nhỏ thì tôi sẽ buông tha cho em, được không nào?”
-
Ăn thịt còn khoảng hai chương nữa, chương kế tiếp là kiểu If nha, nữ chính mơ thấy mình bị “ăn” trước mặt mọi người, không liên quan đến nội dung chính của truyện, không thích kiểu này thì các chị em đừng nhảy nhé.
Cơ thể cô gái trần truồng, mái tóc đen như gỗ mun xoã ngang vai, thước mềm đang siết chặt bầu ngực trắng nõn. Cô co rúm lại và mở rộng đôi chân dưới bàn làm việc của anh. Một vũng nước đã đọng lại bên dưới, cô khóc lóc thảm thiết, đáng thương gọi anh: “Thầy ơi, giúp em với, thầy...”
Thân dưới cô mở rộng về phía anh, nơi đó đang run rẩy vì trứng rung, thịt non ướt đẫm đang lắc lư tại miệng huyệt.
Ở đâu ra nhiều nước vậy chứ?
Tiết Kiệu đưa tay ôm cô vào lòng, quét hết đồ trên bàn làm việc rồi bồng cô lên trên.
Đầu gối của cô gái bị tách ra, dang rộng thành hình chữ M, cô cầm ngón tay anh đưa vào trong vách tường của mình một cách đáng thương. Đôi mắt Tiết Kiệu sâu thẳm, anh mỉm cười nhìn cô rồi đút ngón tay thon dài vào, bỗng nghe cô rên lên một tiếng, toàn thân run run, gần như lại sắp tiết ra.
“Đồ lẳng lơ.”
Ngón tay anh bới móc men theo thịt non trong huyệt của cô, khiến cô gái hỗn loạn rên rỉ thành từng tiếng vụn vỡ, bụng cô thỉnh thoảng run lên, rồi cô lại nâng eo cao hết sức hòng đưa hoa huyệt đến tay anh. Từ trong vách thịt, anh nặn trứng rung ra từng tấc một, thịt non bị mút, lưu luyến không rời kéo lấy trứng rung nhưng bị mạnh mẽ lôi ra, đành tội nghiệp quấn lấy đốt ngón tay còn sót lại của anh đang ở trong vách thịt.
Cuối cùng cô chỉ nghe được tiếng nước chảy lõm bõm, anh rút trứng rung và ngón tay ra khỏi vách thịt của cô.
Nửa thân dưới vốn đang bị lấp đầy lập tức trống không, cô ngập ngừng co rúm lại, rì rầm sụt sùi, đôi mắt đờ đẫn, động tác phóng đãng khi nhìn anh, hoa huyệt hơi hé mở, rỉ nước và cẩn thận quyến rũ anh.
“Không lên lớp của tôi mà chạy đến văn phòng giáo viên tự sướng đấy à?”
Dương vật nóng rực áp vào hoa huyệt của cô, từ từ chậm rãi cọ xát dọc theo khe thịt đỏ hồng đang chảy nước. Anh cất giọng đầy xấu xa: “Đã làm gì rồi hả? Có tự đào móc âm hộ của em không đấy?”
Cô vặn eo, nhưng bị anh véo mạnh, để lại một dấu tay thật sâu: “Làm gì đó, tự nói xem nào!”
Cô gái che mắt khóc lóc, vừa lúng túng vừa đáng thương: “Thầy, muốn thầy.”
Tiết Kiệu ra bộ ấm áp, ngón tay đào móc trong vách tường, tay còn lại hờ hững lấy điện thoại đang rung rung không ngừng ra, đốt ngón tay dựng thẳng trên môi, anh nhìn Chu Từ đang mơ màng và ngơ ngác bằng vẻ mặt vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn. Anh mở loa ngoài, đưa di động đặt bên tai Chu Từ: “Thầy Tiết, ngại quá làm phiền thầy rồi.”
Là Quách Diệp.
Chu Từ vốn đang đắm chìm vào động tác của ngón tay anh, bất chợt nghe tiếng mẹ mình, khiến toàn thân cô run lẩy bẩy. Huyệt nhỏ mút càng chặt hơn, giữa chân co lại, một luồng dịch thể lỏng không khỏi phun ra.
Cô cắn môi, nức nở thành tiếng, trước mắt trắng xoá bởi dư vị cao trào. Cơ thể cô run bần bật, bên tai nghe giọng của mẹ khiến cả người cũng run lên.
“Vâng, là tôi, chị có chuyện gì không ạ?”
Ngón tay Tiết Kiệu còn dừng trong cơ thể cô, trêu chọc và mở ra từng tầng vách thịt ấm áp. Anh vuốt ve dịch nhầy trên đầu ngón tay, rồi từng chút một luồn vào trong tìm kiếm.
Chu Từ quay mặt đi, cố gắng che giấu hơi thở nặng nề. Giọng nói của Quách Diệp đang nhẹ nhàng rung động bên tai cô: “Không có gì, tôi chỉ muốn nhờ thầy giúp tôi nói với Chu Từ một tiếng, rằng tôi và chú Triệu của con bé có việc phải ra ngoài, có để chìa khoá trong hộp giày cạnh cửa cho con bé rồi.”
Đúng vào lúc này, ngón tay Tiết Kiệu thờ ơ bóp chặt âm đế của cô từ giữa môi âm hộ rồi mạnh mẽ bấm véo, đầu ngón tay có vết chai mỏng cọ qua niệu đạo, xoa nắn quấy phá nơi đó.
“Ức… A!”
Bắp chân Chu Từ gập duỗi, mệt mỏi bất lực đá ra, cô dốc hết sức muốn tránh khỏi anh, nhưng bị anh ấn xuống tại chỗ không cho lộn xộn. Sự kích thích bên dưới càng lúc càng lớn, cô bật ra một tiếng rên rỉ đầy kìm nén, tuy vậy Quách Diệp ở đầu bên kia điện thoại không nghe rõ: “Thầy Tiết, thầy nói gì ạ?”
“Không có gì —— chị có cần nói vài câu với Chu Từ không, tôi gọi cô bé tới đây nhé?”
Tiết Kiệu cất giọng êm ái, nhưng động tác tay lại vô cùng ác liệt. Anh nâng bờ mông mịn màng của cô lên, từ khe mông lần mò đến cúc huyệt, ngón tay chơi đùa ở nơi đó, loáng thoáng có xu hướng thăm dò vào.
Chu Từ sắp điên rồi, mu bàn chân kéo căng ra, ngón chân co lại, cắn răng vặn người. Hơi thở của cô trở nên nặng nề, bộ ngực phập phồng dữ dội, thước mềm trói buộc bầu ngực để lại một vết thật sâu. Trước mắt cô trắng bệch từng đợt, cúc huyệt bất giác co rút lại, nhưng quả nhiên nó dần dần ngậm đầu ngón tay đang xâm nhập vào của Tiết Kiệu.
Bên kia, Quách Diệp vẫn còn khách sáo. Chu Từ liều mạng lắc đầu, khoé môi tái nhợt cắn ra tia máu nhẹ. Anh kề sát xuống, giọng điệu cực kì mềm mỏng: “Để tôi cắm vào huyệt nhỏ thì tôi sẽ buông tha cho em, được không nào?”
-
Ăn thịt còn khoảng hai chương nữa, chương kế tiếp là kiểu If nha, nữ chính mơ thấy mình bị “ăn” trước mặt mọi người, không liên quan đến nội dung chính của truyện, không thích kiểu này thì các chị em đừng nhảy nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.