Phù Hành Mạt Thế

Chương 50: Dị thú

L Tứ X Tịch Y

10/06/2023

Ngày hôm sau, lúc Tạ Dư Trì chạy về, thay quần áo ăn sáng, cân nhắc mình có 156 tích phân, vì vậy nàng quyết định học thêm một kỹ năng.

Kỹ năng điều khiển thì thôi, thông thạo đạn dược? Thông thạo vũ khí?

『 Thông thạo ngôn ngữ: 100 tích phân 』

『 Thông thạo lái xe: 150 tích phân 』

『 Thông thạo chiến đấu: 150 tích phân 』

『 Thông thạo vũ khí: 120 tích phân 』

『 Thông thạo đạn dược: 80 tích phân 』

Có chút đắt...

Tạ Dư Trì muốn học thông thạo chiến đấu, nhưng... Sau đó chỉ còn 6 tích phân? Như vậy...

Hơn nữa, Tạ Dư Trì cảm thấy mình còn phải luyện hóa tinh hạch 4 Sao chho Thuật Dung.

『 Luyện hóa tinh hạch 4 Sao tiêu hao 8 tích phân. 』

Tạ Dư Trì gác lại mong muốn học kỹ năng, làm phù chú cho ngày hôm nay, sau đó đến phòng tập thể dục tiếp tục rèn luyện.

—— "Tang thi? Dị thú?"

Vừa trở lại biệt thự, Tạ Dư Trì đã thấy Thuật Dung đang lạnh mặt liên lạc.

"Thành phố H xuất binh? Thương vong nặng nề... Các cậu trở về trước đi."

"Tin tức tiến sĩ?... Ừm, về căn cứ trước."

Cho đến khi tắt liên lạc, Thuật Dung có chút đau đầu ấn ấn huyệt thái dương liền thấy Tạ Dư Trìcả người đầy mồ hôi, "Đi tắm một cái, sau đó lại đi ăn cơm."

"Chị vừa mới..."

"Hạc Niên ra ngoài nhận được tin tức." Thuật Dung xoay người đi vào phòng bếp, "Chuyện này lát nữa nói."

...

Thanh Hòa ngồi vào bàn ăn, ăn hai đũa cơm, liền nghe Thuật Dung nói:

"Có tin tức của tiến sĩ."

"Cái gì?!" Thanh Hòa thực kinh ngạc thậm chí là cả kinh, "Tiến sĩ còn sống? Trời ạ!"

"Ừm. Không biết ông ấy nghiên cứu như thế nào..."

"Không, chỉ cần tìm được tiến sĩ, cái này, loại vi rút mạt thế nào, loại khe nứt dị thứ nguyên nào cũng có thể giải quyết được! Là tin tức gì? Ông ấy đang ở đâu? Khi nào chúng ta hành động?" Có vẻ Thanh Hòa thực kích động, tuy cô không phải là nhà nghiên cứu khoa học, nhưng cô đã nghe Thuật Dung nhắc đến vị tiến sĩ này, nói một cách nghiêm túc thì tiến sĩ là lão sư của Thuật Dung.

"Hình như quân đội biết một chút." Thuật Dung cũng không có bao nhiêu dao động, rất bình tĩnh nói: "Thành phố H xuất hiện một con dị thú siêu lớn, quân đội chống cự rất vất vả, tổn thất nặng nề. Đây là tin tức từ Hạc Niên."

"Sau đó, quân đội đã sử dụng một loại vũ khí sóng âm đặc biệt, miễn cưỡng chống lại dị thú, thành phố H mới không bị phá hủy. Vũ khí đó... Là bút tích của tiến sĩ."

"Tiến sĩ ở thành phố H?" Thanh Hòa sửng sốt, "Sao tiến sĩ lại dính líu đến quân đội? Ông ấy, ông ấy hẳn là biết cậu là căn cứ trưởng của thành phố Z chứ!"

"Không có tin tức gì." Thuật Dung gõ gõ bàn, "Ăn cơm đi, đi thành phố H một chuyến sẽ biết."



"Thành phố H đã phát thông báo xin giúp đỡ, chúng ta thảo luận lộ trình một chút, chuẩn bị lên đường."

"Dị thú là loại quái vật gì? Rất lớn sao? Nó giống như Chuột Vương biến dị?" Tạ Dư Trì nhịn không được hỏi.

"Chuột Vương biến dị cũng có thể được gọi là một loại dị thú." Thuật Dung nhìn Tạ Dư Trì đang mơ màng lắng nghe và Sùng Linh đang không hiểu ra sao, cười cười, "Tiến sĩ là ân sư của tôi, ông ấy đoán trước được mạt thế sẽ xảy ra, và còn làm một chút chuẩn bị. Nếu tìm được ông ấy, nói không chừng mạt thế có thể có thể kết thúc."

"Ừ." Sùng Linh gật gật đầu, "Nếu cần thì gọi tôi."

Tạ Dư Trì chọc chọc hệ thống: Hệ thống, thật sự có người có thể kết thúc mạt thế sao? Phát minh thuốc giải gì đó? Khôi phục thế giới trở lại bình thường?

『 Về mặt lý thuyết là có tồn tại. 』

『 Mạt thế có thể xuất hiện, tất nhiên có thể kết thúc. 』

『 Nhân loại ở thế giới này thật ưu tú a. 』 Hệ thống cảm khái, ký chủ của nó ngu xuẩn như vậy mà có thể gặp được nhân loại ưu tú, thật sự tốt quá.

『 Bổn hệ thống cũng muốn xem năng lực của vị tiến sĩ này. 』

Hệ thống vậy mà cũng cảm thấy hứng thú?!

Tạ Dư Trì có chút kinh ngạc đến ngây người, ân sư của Thuật Dung sao... Chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Thuật Dung? Không biết là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi... Chẳng lẽ Thuật Dung thích vị tiến sĩ này?

Tạ Dư Trì bị bao vây bởi một loại cảm giác nguy cơ chưa từng có, Thuật Dung say mê nghiên cứu khoa học, tiến sĩ kia nghiên cứu khoa học ưu tú hơn Thuật Dung, Thuật Dung sao có thể không có ấn tượng tốt với tiến sĩ! —— Hơn nữa, kỹ thuật hôn của Thuật Dung thành thạo như vậy, còn luôn nói về việc làm tình...

Thuật Dung tên cặn bã này!

Thuật Dung đang ăn cơn, ngẩng đầu lên phát hiện ánh mắt Tạ Dư Trì nhìn mình có gì đó sai sai...

Thuật Dung:???

"Hôm nay có chuyện gì sao?" Thuật Dung tắm rửa xong ôm lấy Tạ Dư Trì leo lên giường, Tạ Dư Trì ngạo nghễ hừ một tiếng, không thèm để ý cô.

"Trách chị không ở với em?" Thuật Dung suy nghĩ một chút, thật sự không nghĩ ra vì sao Tạ Dư Trì lại tức giận.

"Đồ cặn bã!"

"???"

Thuật Dung còn chưa phản ứng, đã ôm lấy eo Tạ Dư Trì, lật người đè nàng xuống, "Cặn bã?"

"Chị, thích tiến sĩ đúng không!" Tạ Dư Trì giơ tay chặn Thuật Dung đang cúi đầu, "Một chân đạp hai thuyền!"

"Tiến sĩ?" Ánh mắt Thuật Dung trở nên có chút vi diệu.

"... Ừm..." Khí thế của Tạ Dư Trì chỉ được có ba giây liền ấp úng, nhìn trần nhà không dám nhìn vào mắt Thuật Dung, đành phải "Ừm" nhỏ một tiếng.

"Tiến sĩ, ông ấy đối đãi với chị như cháu gái." Thuật Dung thấp giọng nói, "Đối với chị, ông ấy là ân sư của tôi."

"Cháu gái?!"

"Ừm, tiến sĩ có lẽ đã ngoài 70."

"..."

"Còn muốn hỏi gì sao?" Thuật Dung hôn lên má Tạ Dư Trì, dịu dàng hỏi.

"Chị, chị bắt đầu nghiên cứu khoa học từ khi nào vậy?"



"Chị đã từng làm một số công việc đẫm máu như Thanh Hòa, 16 tuổi, chị may mắn được làm trợ lý cho tiến sĩ." Thuật Dung nhớ lại, "Cho nên là 16."

Tạ Dư Trì nhớ lại lúc nàng 16 tuổi thì đang làm gì. Hmm... Không nhớ... Nhưng có lẽ là đang đi học.

"Còn câu hỏi nào nữa không?"

"Tạm thời... Không còn nữa..." Tạ Dư Trì có chút ngượng ngùng, là nàng hiểu lầm sao? Có lẽ Thuật Dung cũng rất hoang mang...

"Ừm, vậy chúng ta nói chuyện đi." Thuật Dung dừng một chút, khóe miệng hơi câu, "Chị là một tên cặn bã đúng không?"

"..." Đại lão, QWQ, em sai rồi! Em mới là cặn bã!

...

Thời gian khởi hành được lên kế hoạch vào hai ngày sau. Thuật Dung dành thời gian sắp xếp công tác trong căn cứ, rồi mới nói chuyện với Từ Duệ, sau đó đến tòa nhà nghiên cứu của cô sửa sang lại các loại thuốc mới được nghiên cứu.

Có vẻ như Sùng Linh không cần chuẩn bị gì, một thanh trường đao trên tay tới đâu đánh tới đó.

Ngoài việc mang theo Barrett của mình, Thanh Hòa còn mang theo đao được gấp rút chế tạo gần đây. Suy cho cùng, vẫn có một chút bất tiện khi chỉ có một khẩu súng bắn tỉa trong tay.

Về phần Tạ Dư Trì, đương nhiên là làm phù chú đầy hạn mức mỗi ngày, sau đó mới trầm mê rèn luyện.

*********

"Thưa quý vị! Đây là khu '13' của thành phố H! Ở đây, Vĩnh Bình, phát thanh viên đặc biệt của thành phố H, sẽ theo dõi và đưa tin tại hiện trường cho quý vị! Quý vị sẽ là người đầu tiên nhận được tin tức từ hiện trường!"

"Trải qua bốn ngày bốn đêm chiến đấu ác liệt, con dị thú này vẫn không ngừng lớn lên, nhưng nó đã bị chúng ta bao vây! Ôi! Chúa ơi, đây thật là một con dị thú xảo quyệt! Nhìn kìa, chính là nó!" Trên trực thăng, một người đàn ông chỉ tay xuống, rồi người đàn ông vác máy đối diện cũng nhắm máy ngay phía dưới.

Trong đống đổ nát bên dưới là một con dị thú dài hơn 20 mét, cao 3 mét, nó đang nằm trên mặt đất kêu gào, dường như rất không hài lòng với máy ảnh, cái đuôi dài của nó quét qua, bốc lên một đống khói bụi...

Cả người nó được bao phủ bởi gai nhọn, giống như một lớp áo giáp gai! Con ngươi mở to như đèn lồng, nó đột nhiên đứng thẳng lên, đối mặt với doanh trại binh lính phía xa xa cùng với trực thăng lượn vòng trên bầu trời, ngửa mặt lên trời thét dài.

"Trời ạ, nó có vẻ rất tức giận! Phải biết rằng, một tháng trước, nó chỉ lớn có 3 mét! Và bây giờ! Nó đã trở thành như thế này!"

"Nhưng! Các vị thần luôn bảo vệ con người chúng ta! Các chiến binh của chúng ta —— Thành phố H và thành phố L cường cường liên thủ! Lần này chúng ta nhất định sẽ giết chết nó chỉ trong một nốt nhạc! Xin hãy chờ đợi các tin tức tiếp theo của chúng tôi..."

Hắn nói xong liền tắt phát sóng trực tiếp, trực thăng nhanh chóng sơ tán.

Hắn phỉ nhổ, trong lòng nguyền rủa thủ lĩnh não tàn của thành phố L, tại sao phải phát sóng trực tiếp? Còn nói cái gì mà phương pháp này có thể làm lòng dân đại chấn? Còn không phải là mưu toan quảng bá sức mạnh của bản thân và mở rộng tầm ảnh hưởng của thành phố L sao? Lần trước đã bị vả mặt trong buổi diễn đầu tiên của Chiến Thần rồi, lần này vẫn muốn làm màu? Thật kinh tởm! Giờ thì hay rồi! Xem các người có thể làm gì!

Đương nhiên, không chỉ có phát thanh viên thành phố H cảm thấy phẫn nộ, lãnh đạo thành phố H lúc này vô cùng hối hận, đồng ý với điều kiện của thành phố L. Họ cầu viện, điều kiện để được thành phố L hỗ trợ là buổi phát sóng trực tiếp này! Tất nhiên hắn biết thành phố L đang lên kế hoạch gì, nhưng đây là một tình huống đôi bên cùng có lợi, và quyền sở hữu tinh hạch đã được thương thảo, vì vậy hắn đã đồng ý. Ai biết bây giờ cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống! Suốt 4 ngày! Thành phố H đã mất bao nhiêu binh lính? Vẫn chưa hạ được con quái vật này! Chiến Thần thành phố L? Ha, Chiến Thần bị thành viên mới của thành phố Z đánh tơi tả!

"CMN! Lần này chúng ta nên làm thế nào đây? Không ngờ thứ này lại mạnh đến như vậy, lần này e rằng sẽ thất bại! Thành phố H của các cô bị đánh thì không sao, nhưng thành phố L của chúng tôi chẳng những sẽ mất chữ tín, mà còn bị người khác chỉ trích cười nhạo sỉ nhục!" Đội trưởng thấp giọng mắng, Chiến Thần nhà bọn họ còn đang nghỉ ngơi, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo. Nhưng thành thật mà nói... Thậm chí chính hắn còn không có nhiều sự tin tưởng.

"Hừ, người của thành phố L cao ngạo sao lại nhát gan như thế này? Có cần chúng tôi dạy cho anh biết thế nào là bình tĩnh không?" Nữ tử quân phục màu xanh lục ngước mắt nhìn tên đàn ông đang vô thố, ánh mắt sắc bén, lộ ra sát khí, hiển nhiên không phải là thứ rác rưởi được tinh hạch đắp lên.

"Chết tiệt! Ai mà biết được sẽ như vậy! Bây giờ phát sóng cũng không tắt được! Không biết sẽ có bao nhiêu dư luận!" Tên đàn ông gầm nhẹ, nện mạnh xuống đất, nếu lần này không thể quay lại, đừng nói là thăng chức tăng lương, quay về không biết sẽ bị đối xử như thế nào. Có lẽ... Sau này e rằng khó có thể thăng tiến!

"Vũ khí của các cô vẫn chưa vận chuyển tới đây sao? Cuộc tấn công bằng sóng âm đã sẵn sàng!"

"Tên lửa đối đất, lần này nó sẽ chạy không thoát." Người phụ nữ liên lạc với cấp trên, "Buổi chiều sẽ đến."

"Tăng tốc! Bảo bọn họ nhanh lên! Mẹ kiếp, đánh lâu như vậy, thật sự là... Cần phải dùng tên lửa..." Tên đàn ông nhìn thoáng qua lều trại, Chiến Thần của bọn hắn thật đúng là trò cười!

"Phát sóng trực tiếp cũng là các anh yêu cầu, hiện tại sốt ruột như vậy..." Người phụ nữ hừ một tiếng, "Nhưng mà, sau lần này, có lẽ thành phố H sẽ không bao giờ hợp tác với các anh nữa."

Sắc mặt tên đàn ông kia lúc đỏ lúc trắng, nhưng vẫn yên lặng chịu đựng giọng điệu của người phụ nữ đến từ thành phố H, không nói lời nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phù Hành Mạt Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook