Chương 65: Tập kích
L Tứ X Tịch Y
25/06/2023
Thuật Dung không điều tra thêm nữa, trực tiếp bay ra khỏi biển trở về căn cứ.
—— "Căn cứ trưởng! Thành phố L nửa đêm lẻn vào căn cứ của chúng ta, bị binh lính của chúng ta phát hiện, không gây ra tổn thất không thể khắc phục! Nhưng, chúng ta tổn thất hơn trăm huynh đệ..."
...
—— "Thành phố L đã bao vây căn cứ của chúng ta! Bọn hắn đánh cờ hiệu đòi công lý cho Chiến Thần, bọn hắn yêu cầu chúng ta cho bọn hắn một lời giải thích, và bọn hắn cũng kêu gào muốn gặp ngài..."
—— "Chúng tôi nói ngài ra ngoài rèn luyện, nhưng bọn hắn lại ép buộc nói ngài vì áy náy chạy nên mới chạy trốn..."
"Phì!" Tạ Dư Trì không khỏi cười ra tiếng, Thuật Dung cảm thấy áy náy sao? Bỏ trốn?
—— "Thành phố L nhấn mạnh là ân oán cá nhân, thành phố H bọn họ không dám nhúng tay vào... Thành phố L đã vây căn cứ ba ngày nay..."
...
—— "Căn cứ trưởng, khi nào mọi người trở lại? Thành phố L bắt chúng ta bồi thường 3 viên tinh hạch 4 Sao, thiếu một viên cũng sẽ không lui binh."
"Đừng để ý đến bọn hắn, chờ chúng tôi trở về." Khi đó Thuật Dung trả lời như vậy.
Dù có nhanh đến đâu thì khoảng cách giữa nước A và nước C là không nhỏ.
Lại ba ngày sau, Thuật Dung nhận được tin thành phố L đang tấn công thành phố Z.
Từ Duệ và những người khác đã chiến đấu hết mình để chống lại, thành phố L bọn hắn tấn công dữ dội, nhưng Từ Duệ và những người khác không hề tỏ ra yếu thế, nhất thời giằng co không thể gỡ.
Tuy nhiên, thương vong là điều khó tránh khỏi.
Khi Thuật Dung đến biên giới nước A, nhận được tin báo thành phố Z tổn thất 412 người.
"Thành phố L thật là..." Thanh Hòa nghiến răng nghiến lợi, những hành động trước đó của Trương Minh Hiên vừa nhìn đã khiến cô ấy khó chịu, thành phố Z và thành phố L nhìn nhau không vừa mắt. Ai bảo thành phố L thành căn cứ số một và thành phố Z lại có một Thuật Dung điên cuồng nghiên cứu chứ?
Vì mục tiêu của trực thăng quá rõ ràng, hơn nữa thành phố L nhất định có hỏa lực, một khi bị bắn sẽ rơi vào tình thế vô cùng bị động. Các nàng hạ cánh cách thành phố Z một khoảng, Tạ Dư Trì thu trực thăng, cùng với Thuật Dung các nàng thu liễm hơi thở của bản thân, chậm rãi tiếp cận thành phố Z.
"Ha, thành phố L đây là đánh mất đẳng cấp vốn có rồi sao?" Thanh Hòa nhìn quân doanh đóng cách căn cứ không xa, cười lạnh nói: "Dù nước D có ủng hộ bao nhiêu thì vẫn là ngoại quốc, Trương Minh Hiên đúng là không có đầu óc!" Việc bảo hổ lột da mà cũng dám làm.
Thuật Dung liên lạc với căn cứ: "Chúng tôi đã ở bên ngoài căn cứ."
—— "Thật sao?! Căn cứ trưởng, chờ một chút, chúng tôi lập tức phái người đi đón ngài..."
"Không." Giọng của Thuật Dung cực kỳ lạnh lùng, "Chuẩn bị một chút, công kích, không phải hắn muốn 3 viên tinh hạch 4 Sao sao? Tôi muốn nhìn thành phố L có bao nhiêu tên 4 Sao."
—— "Vâng!"
Thuật Dung lấy ra hai khẩu M4A1-X đưa cho Thanh Hòa và Tạ Dư Trì, "Biết dùng không?" Thuật Dung giúp Tạ Dư Trì nạp đạn, hỏi.
"Biết." Tạ Dư Trì đã sử dụng loại súng này trong sân huấn luyện, nàng vẫn có thể thực hiện các thao tác cơ bản.
Thanh Hòa đeo khẩu M4A1-X sau lưng, xem xét địa hình và tìm một độ cao nằm xuống nâng Barrett lên.
Thuật Dung lấy vài quả bom cháy của Tạ Dư Trì, từ từ lẻn đến gần doanh trại của địch.
Khi gặp một người lính đang tuần tra, cô dùng dao găm chém vào cổ người đó, người lính không thể phát ra tiếng động gì, Thuật Dung buông tay, hắn liền ngã xuống.
Sau khoảng 20 phút, phía trước đột nhiên có tiếng động, kèm theo tiếng súng nổ.
Trận chiến đã bắt đầu, chạm vào là nổ ngay.
Thuật Dung tùy ý thả bom cháy, lều lập tức bốc cháy, ánh lửa ngập trời. Tạ Dư Trì lấy xăng trong ba lô ra, đổ xăng lên, ném bom cháy cùng Thuật Dung, dùng quần áo ướt che miệng và mũi, nhìn Thuật Dung dùng dao phẫu thuật giết mấy tên lính lao tới, dao phẫu thuật cắm giữa lông mày, một kích mất mạng.
Đùng đùng đùng
Đùng đùng đùng
Tạ Dư Trì lấy khẩu M4A1-X bắn xung quanh, mặc dù nàng bắn không đủ chính xác, nhưng nàng có đủ đạn, hơn nữa với sự phối hợp của các kỹ năng của mình, chỉ cần nàng chạm vào binh lính, tất cả sẽ ngã dưới chân nàng.
Mãi đến khi bắn hết băng đạn, Tạ Dư Trì vẫn còn bàng hoàng, trong số mười xác chết trên mặt đất, ít nhất ba hoặc bốn người đã bị nàng giết, máu thấm đẫm mặt đất và để lại những vết đỏ sẫm, Tạ Dư Trì ngây người nhìn Thuật Dung, Thuật Dung vỗ vai:
"Em không sao chứ?"
"... Không sao." Tạ Dư Trì hít sâu vài lần để bình tĩnh lại, gượng cười. Đồng tử của nàng đột nhiên co rút lại, nàng thấy binh lính đang cầm súng xông tới phía sau Thuật Dung. Nàng chưa kịp nói thì đã có tiếng đạn xuyên qua không khí xẹt qua tai, binh lính ngã xuống, để lại một lỗ máu ở giữa ót.
Thanh Hòa đang ngắm ống ngắm trợn trắng mắt: Sao lúc này mà Thuật Dung còn ân ân ái ái như vậy chứ, không sợ bị đánh lén à.
Thuật Dung thả lỏng tay phải, nghịch dao phẫu thuật: "Đi theo chị."
Các nàng chiến đấu hết mình, Tạ Dư Trì gần như không nhớ được đây là tên lính thứ mấy gục ngã trước mắt nàng. Có lòng trắc ẩn, nàng không đành lòng nhìn nhưng ngón tay bóp cò sẽ không yếu đi. Thành phố Z đã tổn thất 412 chiến sĩ, các nàng không có ý định khơi mào chiến tranh, là thành phố L khinh người quá đáng. Vì thành phố L chọn tuyên chiến nên phải gánh chịu hậu quả của việc tuyên chiến và hậu quả của việc tấn công thành phố Z.
"Ồ, tôi là thắc mắc mèo con từ đâu đến, làm trại phía sau cháy." Một tiếng cười khẽ, dao phẫu thuật của Thuật Dung đột nhiên bay ra, một người phụ nữ ăn mặc hở hang giơ tay đỡ lấy, dùng sức gấp con dao phẫu thuật, "Có chút năng lực như vậy, vậy mà cũng dám tới thành phố L giương oai?"
Thuật Dung không trả lời, cô bước nhanh về phía trước, Tạ Dư Trì chỉ nhìn thấy một tàn ảnh, trong giây tiếp theo, nàng đã thấy con dao găm của Thuật Dung đâm vào dao phẫu thuật của người phụ nữ, người đó cười lạnh, "Mánh khóe này —— Cái gì?!"
Dao phẫu thuật đột nhiên tan chảy, sắt nóng chảy từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất, dao găm lộn ngược rồi đột ngột trượt xuống, người phụ nữ sợ hãi tái mặt, liên tục lùi ra sau, mũi dao găm chạm vào quần áo của cô ta, phát ra tiếng xèo xèo, cháy khét một miếng to. Vùng da gần con dao găm thậm chí còn bị cháy đỏ...
"Đây là loại vũ khí gì!? Mẹ kiếp, cô là ai?!" Cô ta một tay che ngực, cấp tốc lui về phía sau, Thuật Dung cũng không có trả lời, cô một cước đạp xuống đất, dùng sức nhảy lên, kéo nhỏ khoảng cách với người phụ nữ ——
"Mẹ kiếp cô ——" Người phụ nữ không dám chạm vào dao găm nữa, nhưng Thuật Dung cũng không có ý định buông tha cho cô ta, cô ta hoảng sợ tránh đi công kích, lại bị Thuật Dung ép cho liên tục lui về phía sau.
Chi viện đâu?! Sau cái chết của Chiến Thần, thành phố L bọn họ đã chi rất nhiều tiền để đào tạo bốn gã cường giả 4 Sao. Và cô ta là người phụ nữ duy nhất trong số đó.
"Cô cho rằng 4 Sao rất lợi hại sao?" Thuật Dung cười lạnh một tiếng, dùng dao găm chém xuống, người phụ nữ không còn chỗ nào có thể trốn, dùng cánh tay chống đỡ, toàn bộ cánh tay đều bị dao găm cắt đứt, cả cánh tay bốc lên mùi thịt cháy, trong lúc nhất thời, máu không thể phun ra.
"Cô ——"
"Thuật Dung." Thuật Dung từ từ bước tới, cầm theo một cái đầu ném nó xuống chân người phụ nữ đang hoảng sợ đang che lại cánh tay mình.
Đầu lăn bộp bộp hai vòng, hai mắt mở to, tựa hồ nhìn thấy cái gì đó cực kỳ đáng sợ.
"Trương, Trương Minh..." Người phụ nữ lui về phía sau hai bước, gương mặt tái nhợt, những người này, hai người này là ai? Không, thanh trường đao này...
Đôi mắt của người phụ nữ đột nhiên mở to, đây là Sùng Linh, người đã đánh bại Chiến Thần?! Cho nên người phụ nữ đeo kính gọng đen này, chính là căn cứ trưởng của thành phố Z sao? Thuật Dung? Làm sao có thể? Không phải căn cứ trưởng của thành phố Z trầm mê nghiên cứu khoa học sao? Sao lại có thể chiến đấu lợi hại đến vậy, con dao găm đó quả thực ——
"Đùng"
Viên đạn xuyên qua trán người phụ nữ, cô ta hoảng sợ không kịp suy nghĩ, nặng nề ngã xuống đất, sợ rằng cho đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.
"Thành phố L vẫn thích việc bồi dưỡng phế vật dựa vào tinh hạch." Thanh Hòa đi tới đá vào cơ thể người phụ nữ, nhặt dao phẫu thuật trên mặt đất, đào tinh hạch ra và ném chúng cho Thuật Dung, "Nếu Trương Minh Hiên thấy những tinh hạch này, có lẽ sắc mặt sẽ cực kỳ vi diệu."
Thuật Dung trầm thấp cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tạ Dư Trì, "Thoải mái hơn chút nào không? Khó chịu không?"
"... Không, em chỉ là, không quen, còn lại hoàn toàn không sao!" Sắc mặt Tạ Dư Trì tái nhợt, nhưng nàng vẫn nhanh chóng trả lời, nàng nhìn Thanh Hòa đào ra tinh hạch ra, mặt không chút đổi sắc, chất lỏng trắng đỏ chảy ra, cảnh tượng này quá máu me, chưa kể cái đầu chết không nhắm mắt kia bị Sùng Linh tùy ý ném xuống...
Tạ Dư Trì nghĩ, nếu không phải trải qua nhiều như vậy, lúc này nhất định nàng sẽ nôn ra, như vậy thật mất mặt.
"Ngoan." Ánh mắt Thuật Dung nhu hòa, "Sau khi trận chiến này kết thúc phải nghỉ ngơi cho tốt."
"Ừm..." Tạ Dư Trì xoa xoa vành tai để bình tĩnh lại, các nàng không chút chậm trễ xông lên tiền tuyến.
Đùng đùng đùng
Tiếng súng liên tục vang lên, thỉnh thoảng lại có tiếng nổ, Sùng Linh vung trường đao trên tay, trường đao đẫm máu cắt đôi những tên lính không phòng bị.
"Báo cáo! Báo cáo! Phía sau xuất hiện địch nhân không rõ!"
"Báo cáo! Trương Minh đại nhân và Đổng Tuyền đại nhân mất liên lạc! Không có tin tức!"
"Báo cáo! Một người phụ nữ không rõ danh tính với một thanh trường đao đột nhiên tấn công từ phía sau! Bên chúng ta tổn thất nặng nề!"
"Báo cáo! Tiền tuyến yêu cầu chi viện! Yêu cầu chi viện!"
Các báo cáo khẩn cấp khiến khuôn mặt của Trương Minh Hiên tái xanh, nghe thấy người phụ nữ cầm trường đao hắn liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Thuật Dung bọn họ đã trở lại.
Chết tiệt! Không phải đi nước C sao? Sao có thể về nhanh như thế được! Trương Minh Hiên hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận của mình, Thuật Dung, Thuật Dung, lại là người phụ nữ này.
Làm sao một người phụ nữ vô tích sự có thể trở thành người đứng đầu căn cứ, và là người đứng đầu Liên minh nước A! Một người phụ nữ đần độn chỉ biết nghiên cứu khoa học làm sao có thể trở thành một nhà lãnh đạo, làm gì có tư cách!
Hắn nắm chặt tay đập mạnh xuống bàn, khiến thông tín viên bên cạnh run lên dữ dội.
"Thủ lĩnh..."
"Liên hệ với lãnh chúa từ nước D và yêu cầu hỗ trợ." Trương Minh Hiên trầm mặt nghiến răng nghiến lợi nói. Người dân nước D đều có mắt cao hơn đầu, cũng chán ghét thành phố L của hắn, may mắn là mặc dù bọn họ kiêu căng ngạo mạn nhưng đã cho bọn hắn rất nhiều tài nguyên quân sự, giúp bọn hắn bồi dưỡng ra cường giả 4 Sao, cũng hứa hẹn sau khi đánh bại nước A, họ sẽ giao lại vị trí lãnh đạo của Liên Minh cho hắn, điều kiện trao đổi những thứ này là sau khi bọn họ có được nước A, hắn phải tuân theo lệnh của nước D.
—— Có được nước A và có nghe lệnh của nước D hay không thì không thể nói trước được, nhưng hợp tác với nước D sẽ chỉ có lợi cho Trương Minh Hiên.
—— "Căn cứ trưởng! Thành phố L nửa đêm lẻn vào căn cứ của chúng ta, bị binh lính của chúng ta phát hiện, không gây ra tổn thất không thể khắc phục! Nhưng, chúng ta tổn thất hơn trăm huynh đệ..."
...
—— "Thành phố L đã bao vây căn cứ của chúng ta! Bọn hắn đánh cờ hiệu đòi công lý cho Chiến Thần, bọn hắn yêu cầu chúng ta cho bọn hắn một lời giải thích, và bọn hắn cũng kêu gào muốn gặp ngài..."
—— "Chúng tôi nói ngài ra ngoài rèn luyện, nhưng bọn hắn lại ép buộc nói ngài vì áy náy chạy nên mới chạy trốn..."
"Phì!" Tạ Dư Trì không khỏi cười ra tiếng, Thuật Dung cảm thấy áy náy sao? Bỏ trốn?
—— "Thành phố L nhấn mạnh là ân oán cá nhân, thành phố H bọn họ không dám nhúng tay vào... Thành phố L đã vây căn cứ ba ngày nay..."
...
—— "Căn cứ trưởng, khi nào mọi người trở lại? Thành phố L bắt chúng ta bồi thường 3 viên tinh hạch 4 Sao, thiếu một viên cũng sẽ không lui binh."
"Đừng để ý đến bọn hắn, chờ chúng tôi trở về." Khi đó Thuật Dung trả lời như vậy.
Dù có nhanh đến đâu thì khoảng cách giữa nước A và nước C là không nhỏ.
Lại ba ngày sau, Thuật Dung nhận được tin thành phố L đang tấn công thành phố Z.
Từ Duệ và những người khác đã chiến đấu hết mình để chống lại, thành phố L bọn hắn tấn công dữ dội, nhưng Từ Duệ và những người khác không hề tỏ ra yếu thế, nhất thời giằng co không thể gỡ.
Tuy nhiên, thương vong là điều khó tránh khỏi.
Khi Thuật Dung đến biên giới nước A, nhận được tin báo thành phố Z tổn thất 412 người.
"Thành phố L thật là..." Thanh Hòa nghiến răng nghiến lợi, những hành động trước đó của Trương Minh Hiên vừa nhìn đã khiến cô ấy khó chịu, thành phố Z và thành phố L nhìn nhau không vừa mắt. Ai bảo thành phố L thành căn cứ số một và thành phố Z lại có một Thuật Dung điên cuồng nghiên cứu chứ?
Vì mục tiêu của trực thăng quá rõ ràng, hơn nữa thành phố L nhất định có hỏa lực, một khi bị bắn sẽ rơi vào tình thế vô cùng bị động. Các nàng hạ cánh cách thành phố Z một khoảng, Tạ Dư Trì thu trực thăng, cùng với Thuật Dung các nàng thu liễm hơi thở của bản thân, chậm rãi tiếp cận thành phố Z.
"Ha, thành phố L đây là đánh mất đẳng cấp vốn có rồi sao?" Thanh Hòa nhìn quân doanh đóng cách căn cứ không xa, cười lạnh nói: "Dù nước D có ủng hộ bao nhiêu thì vẫn là ngoại quốc, Trương Minh Hiên đúng là không có đầu óc!" Việc bảo hổ lột da mà cũng dám làm.
Thuật Dung liên lạc với căn cứ: "Chúng tôi đã ở bên ngoài căn cứ."
—— "Thật sao?! Căn cứ trưởng, chờ một chút, chúng tôi lập tức phái người đi đón ngài..."
"Không." Giọng của Thuật Dung cực kỳ lạnh lùng, "Chuẩn bị một chút, công kích, không phải hắn muốn 3 viên tinh hạch 4 Sao sao? Tôi muốn nhìn thành phố L có bao nhiêu tên 4 Sao."
—— "Vâng!"
Thuật Dung lấy ra hai khẩu M4A1-X đưa cho Thanh Hòa và Tạ Dư Trì, "Biết dùng không?" Thuật Dung giúp Tạ Dư Trì nạp đạn, hỏi.
"Biết." Tạ Dư Trì đã sử dụng loại súng này trong sân huấn luyện, nàng vẫn có thể thực hiện các thao tác cơ bản.
Thanh Hòa đeo khẩu M4A1-X sau lưng, xem xét địa hình và tìm một độ cao nằm xuống nâng Barrett lên.
Thuật Dung lấy vài quả bom cháy của Tạ Dư Trì, từ từ lẻn đến gần doanh trại của địch.
Khi gặp một người lính đang tuần tra, cô dùng dao găm chém vào cổ người đó, người lính không thể phát ra tiếng động gì, Thuật Dung buông tay, hắn liền ngã xuống.
Sau khoảng 20 phút, phía trước đột nhiên có tiếng động, kèm theo tiếng súng nổ.
Trận chiến đã bắt đầu, chạm vào là nổ ngay.
Thuật Dung tùy ý thả bom cháy, lều lập tức bốc cháy, ánh lửa ngập trời. Tạ Dư Trì lấy xăng trong ba lô ra, đổ xăng lên, ném bom cháy cùng Thuật Dung, dùng quần áo ướt che miệng và mũi, nhìn Thuật Dung dùng dao phẫu thuật giết mấy tên lính lao tới, dao phẫu thuật cắm giữa lông mày, một kích mất mạng.
Đùng đùng đùng
Đùng đùng đùng
Tạ Dư Trì lấy khẩu M4A1-X bắn xung quanh, mặc dù nàng bắn không đủ chính xác, nhưng nàng có đủ đạn, hơn nữa với sự phối hợp của các kỹ năng của mình, chỉ cần nàng chạm vào binh lính, tất cả sẽ ngã dưới chân nàng.
Mãi đến khi bắn hết băng đạn, Tạ Dư Trì vẫn còn bàng hoàng, trong số mười xác chết trên mặt đất, ít nhất ba hoặc bốn người đã bị nàng giết, máu thấm đẫm mặt đất và để lại những vết đỏ sẫm, Tạ Dư Trì ngây người nhìn Thuật Dung, Thuật Dung vỗ vai:
"Em không sao chứ?"
"... Không sao." Tạ Dư Trì hít sâu vài lần để bình tĩnh lại, gượng cười. Đồng tử của nàng đột nhiên co rút lại, nàng thấy binh lính đang cầm súng xông tới phía sau Thuật Dung. Nàng chưa kịp nói thì đã có tiếng đạn xuyên qua không khí xẹt qua tai, binh lính ngã xuống, để lại một lỗ máu ở giữa ót.
Thanh Hòa đang ngắm ống ngắm trợn trắng mắt: Sao lúc này mà Thuật Dung còn ân ân ái ái như vậy chứ, không sợ bị đánh lén à.
Thuật Dung thả lỏng tay phải, nghịch dao phẫu thuật: "Đi theo chị."
Các nàng chiến đấu hết mình, Tạ Dư Trì gần như không nhớ được đây là tên lính thứ mấy gục ngã trước mắt nàng. Có lòng trắc ẩn, nàng không đành lòng nhìn nhưng ngón tay bóp cò sẽ không yếu đi. Thành phố Z đã tổn thất 412 chiến sĩ, các nàng không có ý định khơi mào chiến tranh, là thành phố L khinh người quá đáng. Vì thành phố L chọn tuyên chiến nên phải gánh chịu hậu quả của việc tuyên chiến và hậu quả của việc tấn công thành phố Z.
"Ồ, tôi là thắc mắc mèo con từ đâu đến, làm trại phía sau cháy." Một tiếng cười khẽ, dao phẫu thuật của Thuật Dung đột nhiên bay ra, một người phụ nữ ăn mặc hở hang giơ tay đỡ lấy, dùng sức gấp con dao phẫu thuật, "Có chút năng lực như vậy, vậy mà cũng dám tới thành phố L giương oai?"
Thuật Dung không trả lời, cô bước nhanh về phía trước, Tạ Dư Trì chỉ nhìn thấy một tàn ảnh, trong giây tiếp theo, nàng đã thấy con dao găm của Thuật Dung đâm vào dao phẫu thuật của người phụ nữ, người đó cười lạnh, "Mánh khóe này —— Cái gì?!"
Dao phẫu thuật đột nhiên tan chảy, sắt nóng chảy từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất, dao găm lộn ngược rồi đột ngột trượt xuống, người phụ nữ sợ hãi tái mặt, liên tục lùi ra sau, mũi dao găm chạm vào quần áo của cô ta, phát ra tiếng xèo xèo, cháy khét một miếng to. Vùng da gần con dao găm thậm chí còn bị cháy đỏ...
"Đây là loại vũ khí gì!? Mẹ kiếp, cô là ai?!" Cô ta một tay che ngực, cấp tốc lui về phía sau, Thuật Dung cũng không có trả lời, cô một cước đạp xuống đất, dùng sức nhảy lên, kéo nhỏ khoảng cách với người phụ nữ ——
"Mẹ kiếp cô ——" Người phụ nữ không dám chạm vào dao găm nữa, nhưng Thuật Dung cũng không có ý định buông tha cho cô ta, cô ta hoảng sợ tránh đi công kích, lại bị Thuật Dung ép cho liên tục lui về phía sau.
Chi viện đâu?! Sau cái chết của Chiến Thần, thành phố L bọn họ đã chi rất nhiều tiền để đào tạo bốn gã cường giả 4 Sao. Và cô ta là người phụ nữ duy nhất trong số đó.
"Cô cho rằng 4 Sao rất lợi hại sao?" Thuật Dung cười lạnh một tiếng, dùng dao găm chém xuống, người phụ nữ không còn chỗ nào có thể trốn, dùng cánh tay chống đỡ, toàn bộ cánh tay đều bị dao găm cắt đứt, cả cánh tay bốc lên mùi thịt cháy, trong lúc nhất thời, máu không thể phun ra.
"Cô ——"
"Thuật Dung." Thuật Dung từ từ bước tới, cầm theo một cái đầu ném nó xuống chân người phụ nữ đang hoảng sợ đang che lại cánh tay mình.
Đầu lăn bộp bộp hai vòng, hai mắt mở to, tựa hồ nhìn thấy cái gì đó cực kỳ đáng sợ.
"Trương, Trương Minh..." Người phụ nữ lui về phía sau hai bước, gương mặt tái nhợt, những người này, hai người này là ai? Không, thanh trường đao này...
Đôi mắt của người phụ nữ đột nhiên mở to, đây là Sùng Linh, người đã đánh bại Chiến Thần?! Cho nên người phụ nữ đeo kính gọng đen này, chính là căn cứ trưởng của thành phố Z sao? Thuật Dung? Làm sao có thể? Không phải căn cứ trưởng của thành phố Z trầm mê nghiên cứu khoa học sao? Sao lại có thể chiến đấu lợi hại đến vậy, con dao găm đó quả thực ——
"Đùng"
Viên đạn xuyên qua trán người phụ nữ, cô ta hoảng sợ không kịp suy nghĩ, nặng nề ngã xuống đất, sợ rằng cho đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.
"Thành phố L vẫn thích việc bồi dưỡng phế vật dựa vào tinh hạch." Thanh Hòa đi tới đá vào cơ thể người phụ nữ, nhặt dao phẫu thuật trên mặt đất, đào tinh hạch ra và ném chúng cho Thuật Dung, "Nếu Trương Minh Hiên thấy những tinh hạch này, có lẽ sắc mặt sẽ cực kỳ vi diệu."
Thuật Dung trầm thấp cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn Tạ Dư Trì, "Thoải mái hơn chút nào không? Khó chịu không?"
"... Không, em chỉ là, không quen, còn lại hoàn toàn không sao!" Sắc mặt Tạ Dư Trì tái nhợt, nhưng nàng vẫn nhanh chóng trả lời, nàng nhìn Thanh Hòa đào ra tinh hạch ra, mặt không chút đổi sắc, chất lỏng trắng đỏ chảy ra, cảnh tượng này quá máu me, chưa kể cái đầu chết không nhắm mắt kia bị Sùng Linh tùy ý ném xuống...
Tạ Dư Trì nghĩ, nếu không phải trải qua nhiều như vậy, lúc này nhất định nàng sẽ nôn ra, như vậy thật mất mặt.
"Ngoan." Ánh mắt Thuật Dung nhu hòa, "Sau khi trận chiến này kết thúc phải nghỉ ngơi cho tốt."
"Ừm..." Tạ Dư Trì xoa xoa vành tai để bình tĩnh lại, các nàng không chút chậm trễ xông lên tiền tuyến.
Đùng đùng đùng
Tiếng súng liên tục vang lên, thỉnh thoảng lại có tiếng nổ, Sùng Linh vung trường đao trên tay, trường đao đẫm máu cắt đôi những tên lính không phòng bị.
"Báo cáo! Báo cáo! Phía sau xuất hiện địch nhân không rõ!"
"Báo cáo! Trương Minh đại nhân và Đổng Tuyền đại nhân mất liên lạc! Không có tin tức!"
"Báo cáo! Một người phụ nữ không rõ danh tính với một thanh trường đao đột nhiên tấn công từ phía sau! Bên chúng ta tổn thất nặng nề!"
"Báo cáo! Tiền tuyến yêu cầu chi viện! Yêu cầu chi viện!"
Các báo cáo khẩn cấp khiến khuôn mặt của Trương Minh Hiên tái xanh, nghe thấy người phụ nữ cầm trường đao hắn liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Thuật Dung bọn họ đã trở lại.
Chết tiệt! Không phải đi nước C sao? Sao có thể về nhanh như thế được! Trương Minh Hiên hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén cơn giận của mình, Thuật Dung, Thuật Dung, lại là người phụ nữ này.
Làm sao một người phụ nữ vô tích sự có thể trở thành người đứng đầu căn cứ, và là người đứng đầu Liên minh nước A! Một người phụ nữ đần độn chỉ biết nghiên cứu khoa học làm sao có thể trở thành một nhà lãnh đạo, làm gì có tư cách!
Hắn nắm chặt tay đập mạnh xuống bàn, khiến thông tín viên bên cạnh run lên dữ dội.
"Thủ lĩnh..."
"Liên hệ với lãnh chúa từ nước D và yêu cầu hỗ trợ." Trương Minh Hiên trầm mặt nghiến răng nghiến lợi nói. Người dân nước D đều có mắt cao hơn đầu, cũng chán ghét thành phố L của hắn, may mắn là mặc dù bọn họ kiêu căng ngạo mạn nhưng đã cho bọn hắn rất nhiều tài nguyên quân sự, giúp bọn hắn bồi dưỡng ra cường giả 4 Sao, cũng hứa hẹn sau khi đánh bại nước A, họ sẽ giao lại vị trí lãnh đạo của Liên Minh cho hắn, điều kiện trao đổi những thứ này là sau khi bọn họ có được nước A, hắn phải tuân theo lệnh của nước D.
—— Có được nước A và có nghe lệnh của nước D hay không thì không thể nói trước được, nhưng hợp tác với nước D sẽ chỉ có lợi cho Trương Minh Hiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.