Phu Nhân: Chúng Ta Kết Hôn Đi?
Chương 62: Đi biển
Tì bà phiêu bạc
10/06/2020
Mấy ngày sau đó. Nhận thấy trời trong gió mát cô bèn nghĩ ra một chuyến đi biển cùng với cô bạn thân Bát Bát.
Nhưng trước tiên phải xin phép ông xã cái đã, chỉ là đi chơi thôi mà cô cũng phải xin phép, nếu như không xin đến chừng đó anh lại không cho cô rời giường được thì chết mất!
- cốc cốc....
"Vào đi".
Lỗ Tiêu Mạn nhẹ nhàng đi vào, hai tay đan xen lại, vẻ mặt ấp a ấp úng.
Vừa nghe mùi hương đã biết ngay đó là vợ yêu, anh xoay ghế, ngoắc cô lại:"Đến đây?".
Lỗ Tiêu Mạn nhấc chân đi lại, liền bị anh kéo ngồi xuống đùi của mình, anh vuốt mái tóc mượt mà vẫn còn hương thơm của cô, nói:"Nhớ anh sao?"
"Có một chút".
"Vậy em còn chuyện khác muốn nói?".
"Ông xã vẫn là hiểu em nhất!".
"Nói đi?"_Vừa nói, bàn tay anh của anh vừa di chuyển xuống cặp đùi trắng như hoa như ngọc của cô.
Hại cô sởn gai ốc, nói vừa nhanh vừa lắp bắp:"Em muốn đi..đi biển cùng Bát Bát, khẩn cầu ông..xã sẽ đồng ý?".
Nói đoạn, anh bậc cười , đến nỗi cả gian phòng đều nghe thấy tiếng anh:"Mạn Mạn, em đang xin phép anh đó sao?".
"Có vẫn đề gì à?".
"Buồn cười quá đi mất!, hahaha haha".
"Câm miệng cho em ngay"_Lỗ Tiêu Mạn dữ tợn nhìn anh.
"Được rồi, được rồi".
"Thế anh có cho không?".
"Có chứ! Nhưng mà anh sẽ đi cùng em".
"Còn con thì sao?".
"Em không phải lo, sáng nay nó được bà ngoại đưa đi rồi".
"Sao em không biết, em cứ nghĩ nó còn ngủ?".
Lục Thiên Ân ghẹo chọc cô:"Là vì tối qua ông xã của em khiến em hài lòng, đến cả quên trời trăng mây đất".
Cô bụm lấy miệng anh:"Còn dám nói, không phải là anh ham muốn em sao?".
Cái lưỡi của anh bỗng nhiên thò ra, liếm lấy bàn tay cô, một chút ẩm ướt dính lên đó, cô vội rụt tay lại, nhưng anh đã nhanh hơn nắm chặt tay cô hôn từ ngón tay lên đến bàn tay.
"Đến đây thôi, em đi chuẩn bị một lát".
"Được, tạm tha cho em".
Cô đi đến cửa rồi, quay lại nhìn anh:"Lêu lêu, đừng hòng mà ăn em".
"Em, em được lắm;"
Sau khi về phòng, cô nhanh chóng gọi điện cho Bát Bát, thật đừng hợp Bát Bát cũng muốn rủ cô đi biển chơi, còn có thêm Lục Nha Khắc.
Cô chọn kem chóng nắng, đồ bơi, ...v...v...tay thì cầm điện thoại:"Cậu chuẩn bị xong chưa?".
Bát Bát đã xong tất cả, chỉ chờ Lục Nha Khắc đến đón mà thôi:"Mình xong rồi".
"Vậy chúng ta hẹn gặp ở bãi biển nhé?".
"Ok".
Nhưng trước tiên phải xin phép ông xã cái đã, chỉ là đi chơi thôi mà cô cũng phải xin phép, nếu như không xin đến chừng đó anh lại không cho cô rời giường được thì chết mất!
- cốc cốc....
"Vào đi".
Lỗ Tiêu Mạn nhẹ nhàng đi vào, hai tay đan xen lại, vẻ mặt ấp a ấp úng.
Vừa nghe mùi hương đã biết ngay đó là vợ yêu, anh xoay ghế, ngoắc cô lại:"Đến đây?".
Lỗ Tiêu Mạn nhấc chân đi lại, liền bị anh kéo ngồi xuống đùi của mình, anh vuốt mái tóc mượt mà vẫn còn hương thơm của cô, nói:"Nhớ anh sao?"
"Có một chút".
"Vậy em còn chuyện khác muốn nói?".
"Ông xã vẫn là hiểu em nhất!".
"Nói đi?"_Vừa nói, bàn tay anh của anh vừa di chuyển xuống cặp đùi trắng như hoa như ngọc của cô.
Hại cô sởn gai ốc, nói vừa nhanh vừa lắp bắp:"Em muốn đi..đi biển cùng Bát Bát, khẩn cầu ông..xã sẽ đồng ý?".
Nói đoạn, anh bậc cười , đến nỗi cả gian phòng đều nghe thấy tiếng anh:"Mạn Mạn, em đang xin phép anh đó sao?".
"Có vẫn đề gì à?".
"Buồn cười quá đi mất!, hahaha haha".
"Câm miệng cho em ngay"_Lỗ Tiêu Mạn dữ tợn nhìn anh.
"Được rồi, được rồi".
"Thế anh có cho không?".
"Có chứ! Nhưng mà anh sẽ đi cùng em".
"Còn con thì sao?".
"Em không phải lo, sáng nay nó được bà ngoại đưa đi rồi".
"Sao em không biết, em cứ nghĩ nó còn ngủ?".
Lục Thiên Ân ghẹo chọc cô:"Là vì tối qua ông xã của em khiến em hài lòng, đến cả quên trời trăng mây đất".
Cô bụm lấy miệng anh:"Còn dám nói, không phải là anh ham muốn em sao?".
Cái lưỡi của anh bỗng nhiên thò ra, liếm lấy bàn tay cô, một chút ẩm ướt dính lên đó, cô vội rụt tay lại, nhưng anh đã nhanh hơn nắm chặt tay cô hôn từ ngón tay lên đến bàn tay.
"Đến đây thôi, em đi chuẩn bị một lát".
"Được, tạm tha cho em".
Cô đi đến cửa rồi, quay lại nhìn anh:"Lêu lêu, đừng hòng mà ăn em".
"Em, em được lắm;"
Sau khi về phòng, cô nhanh chóng gọi điện cho Bát Bát, thật đừng hợp Bát Bát cũng muốn rủ cô đi biển chơi, còn có thêm Lục Nha Khắc.
Cô chọn kem chóng nắng, đồ bơi, ...v...v...tay thì cầm điện thoại:"Cậu chuẩn bị xong chưa?".
Bát Bát đã xong tất cả, chỉ chờ Lục Nha Khắc đến đón mà thôi:"Mình xong rồi".
"Vậy chúng ta hẹn gặp ở bãi biển nhé?".
"Ok".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.