Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng

Chương 81: Ai chụp những bức ảnh này?

Oanh

29/04/2021

Mộ Cẩm Vân cũng có phản ứng vào lúc này, tiêu đề đó đều là để chống lại cô.

Người đăng bài viết thậm chí còn không biết người đàn ông trong ảnh là ai, chắc họ cũng không ngờ rằng người đàn ông “hẹn hò” với cô lại chính là Tống Lâm.

Tống Lâm tựa lưng, dựa vào lưng ghế, nhìn cô nhàn nhạt nói ra ba chữ: “Mộ Tinh Anh” Nghe anh nói, sắc mặt Mộ Cẩm Vân thay đổi: ‘Cô ta? Cô ta ăn no rửng mỡ à?” Tống Lâm vươn tay, đoạt lại điện thoại: “Có lẽ.

Mộ Cẩm Vân mím môi, nhìn Tống Lâm, ngập ngừng hỏi: “Anh muốn điều tra? “Em nghĩ thế nào, Thư ký Mộ?” Dám động đến Tống Lâm, Mộ Tinh Anh đúng là ăn gan hùm rồi.

Nếu Tống Lâm không điều tra cho rõ ràng, anh ta sẽ mất hết uy tín của mình ở Thành Phố Hà Nội.

Ngồi trong xe, Mộ Cẩm Vân cảm thấy một niêm phấn khích mờ nhạt.

Tống Lâm ở bên cạnh quay đầu lại liếc mắt nhìn cô, cô sững người, nhanh chóng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Hai mươi phút sau, xe dừng bên ngoài biệt thự của Mộ gia.

Mộ Cẩm Vân không đợi Tống Lâm nhìn qua, đã tháo dây an toàn, đẩy cửa bước ra khỏi xe.

Cô đứng ở cửa biệt thự, quản gia họ Mộ sững sờ khi nhìn thấy cô.

Tống Lâm cũng xuống xe, vừa đi vừa chỉnh sửa lại tay áo .



“Lão gia, Chủ tịch Tống và đại tiểu thư đến rồi!” Mộ Đình Nam đang uống trà, nghe thấy lời của quản gia lập tức run tay, tách trà trên tay rơi xuống đất.

Biểu hiện của Lương Thu Trà ở bên không được tốt lắm, nhưng so với Mộ Đình Nam thì ổn định hơn, cười với Mộ Đình Nam: “Đình Nam, Mộ Cẩm Vân trở lại gặp anh, đây là chuyện tốt.” Mộ Đình Nam nhìn Lương Thu Trà với vẻ mặt phức tạp, trong lòng ông đã đoán được Mộ Cẩm Vân và Tống Lâm tới đây để làm gì.

Nhưng ông vẫn mong có một chút may mắn, Có khi Mộ Cẩm Vân chỉ là về nhà thăm ông thôi.

Nghĩ đến đó, ông lo lắng vội chào hỏi: “Chủ tịch Tống, Mộ Cẩm Vân, sao hai người lại tới đây?” Mộ Cẩm Vân mặt lạnh không nói.

“Ông Mộ gần đây có vẻ tốt.” Tống Lâm chỉ nói một câu, sau đó nhìn lại Mộ Cẩm Vân: “Nhưng Cẩm Vân không được tốt.” Anh nói, và ngồi xuống ghế sofa.

Mộ Cẩm Vân ngồi bên cạnh ngẩng đầu nhìn Mộ Đình Nam: “Ông Mộ, tôi không biết khi nào ông sẽ trả lại 30% cổ phần cho tôi? Gần đây tôi luôn nằm mơ. Tôi mơ thấy mẹ hỏi tại sao tôi vô dụng vậy? Không thể giữ những gì cô ấy để lại cho tôi” Ngay khi lời nói của Mộ Cẩm Vân nói ra, khuôn mặt của Mộ Đình Nam đã tái xanh: “Cẩm Vân, cô cứ như vậy ép chết bat” Lương Thu Trà cũng nhỏ giọng xen vào: “Cẩm Vân, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, một gia đình, đừng làm mọi chuyện như vậy.” “Gia đình?” Mộ Cẩm Vân chế nhạo, nghĩ đến những gì Mộ Tỉnh Anh làm sáng nay, cơn giận của cô lập tức dâng lên.

“Trước khi kể cho tôi nghe về gia đình, tại sao bà Lương không hỏi con gái ngoan của bà xem nó có coi tôi như chị gái không?!” Nếu người ngồi chung xe với cô ngày hôm đó không phải là Tống Lâm, cô thật sự nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được tội? Nghe cô ấy nhắc đến Mộ Tinh Anh, Lương Thu Trà hơi nhíu mày: “Chuyện này liên quan gì đến Tinh Anh?” “Cha mẹ, mọi người hôm nay…” Lúc này, Mộ Tinh Anh từ cầu thang bước lên.

Khi cô ấy nhìn thấy Tống Lâm và Mộ Cẩm Vân, khuôn mặt của cô ấy trở nên cứng đờ, cô ả nhanh chóng đi ra ngoài trong tiêm thức.

“Mộ tiểu thư, vừa trở lại sao đã đi rồi?” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông từ phía sau truyền đến, bước chân của Mộ Tinh Anh trực tiếp đông cứng lại.

Vừa quay người đã đập ngay vào ánh mắt Tống Lâm.

Mộ Tinh Anh sắc mặt có chút tái nhợt, đứng ở nơi đó cũng không dám bước tới.

Lương Thu Trà sắc mặt tái nhợt nhìn Mộ Tinh Anh, “Tinh Anh, lại đây.” Mộ Tinh Anh nghe thấy lời nói của Lương Thu Trà mới động đậy, cô nhấc chân bước đến chỗ mẹ, nhìn Mộ Cẩm Vân và Tống Lâm, sắc mặt tái nhợt: “Anh Tống, chị, mọi người đến rồi à?” Mộ Cẩm Vân nhìn cô, cong môi chế nhạo: “Mấy ngày nay em hình như rất rảnh?” “Không, không, gần đây, có kỳ thi cuối kỳ: “Thật không? Vậy thì nói cho tôi biết, chuyện gì đang xảy ra?” Vừa nói, cô ấy vừa ném vài tấm ảnh ra trước mặt.



Cái này đã được Tống Lâm in ra, Mộ Cẩm Vân chỉ nhìn thấy nó khi anh bước xuống xe.

Tấm ảnh ném trên bàn cà phê, Lương Thu Trà và Mộ Đình Nam vô thức nhìn vào nó, cả hai vừa nhìn đã nhận ra là Mộ Cẩm Vân, nhưng người đàn ông, không ai biết đó là Tống Lâm.

Mộ Đình Nam liếc nhìn Tống Lâm một cái, quay đầu lại nhìn Mộ Tỉnh Anh, rõ ràng ông ta giống như bất lực nói: “Cẩm Vân, con đang ở cùng với Tống Lâm, tại sao lại ở cùng người khác? ” Lương Thu Trà ở bên cạnh cũng hả hê: “Đúng vậy, Cẩm Vân, con đã quên chuyện hôn nhân trước đây với nhà họ Từ rồi sao? Chỉ vài tháng sau sao lại không rút ra một bài học?” Mộ Cẩm Vân nhìn sắc mặt của bọn họ, ánh mắt rơi thẳng trên người Mộ Tỉnh Anh: “Cô không phải đang bận thi cuối kỳ sao? Vậy nói cho tôi biết, những tấm ảnh này đến cùng là như thế nào?” “Cẩm Vân, chuyện này liên quan gì đến Tinh Anh?” Lương Thu Trà không hài lòng và hỏi.

Mộ Cẩm Vân chế nhạo, “Bà có thể hỏi Mộ Tinh Anh những bức ảnh này có liên quan gì đến cô ả” Lương Thu Trà quay đầu nhìn Mộ Tỉnh Anh, vừa định nói, nhìn thấy vẻ mặt của Mộ Tinh Anh, cô biết chuyện gì đang xảy ra.

Lương Thu Trà vừa rồi còn đang hả hê, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ‘Bức ảnh này, con, con chụp?” “Con, con không cố ý. Hơn nữa, con làm sao biết được, chị vậy mà sẽ cùng người đàn ông khác!” Cho đến bây giờ, Mộ Tinh Anh vẫn chưa phát hiện ra người đàn ông trong ảnh là Tống Lâm, cô ả vẫn không quên dội nước bẩn lên người của Mộ Cẩm Vân.

“Ừ, Cẩm Vân, cô vẫn là nên giải thích chuyện này với anh Tống Lâm.” “Được rồi! Được rồi! chuyện này Chủ tịch Tống tự nhiên có suy nghĩ, đừng nói lung tung!” Mộ Đình Nam lập tức nói, nhưng lại đem lại sự tức giận của Mộ Cẩm Vân.

Ông ta đương nhiên nghĩ mọi chuyện tốt đẹp, nếu làm cho Tống Lâm gét Mộ Cẩm Vân, vây thì anh không cần đưa cho Mộ Cẩm Vân 30% cổ phần.

Mộ Đình Nam lúc này mới nhìn ảnh chụp, trong lòng có chút tự mãn.

Khi Mộ Cẩm Vân nhìn họ, nụ cười trên mặt cô càng lạnh hơn.

Cô nhìn lại Tống Lâm: “Anh Tống, người trong bức ảnh này là anh. Chẳng lẽ đám người này bị mù? Họ không nhìn thấy sao?” “Làm sao có thể! Cô đang nói nhảm gì vậy?!” Nghe những gì cô nói, Mộ Tinh Anh hoảng sợ và nhanh chóng phản bác lại.

Mộ Cẩm Vân nhìn cách cô ả bối rối, trong lòng cũng có chút vui vẻ: “Anh Tống, em nói nhảm sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook