Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen
Chương 33: CÓ THUỐC
Black Caramel
12/12/2024
Ngô Lạc liếc nhìn Chung Sở Kỳ đầy sát khí, một ả đàn bà bình thường lại dám ra tay với bảo bối của ông.
"Cháu cầm cự được bao lâu nữa? Cần chú giúp không?"
Đương nhiên Hàn Tuyết có phương án dự phòng. Cô đã nhắn tin cho Lâm Cảnh Thần nhưng không nói rõ tình hình hiện tại. Không biết từ khi nào cô đã có cảm giác rất tin tưởng anh, giờ chỉ cần cố gắng giữ được tỉnh táo cho tới lúc anh đến.
Hàn Tuyết gật đầu nói vẫn ổn, bảo Ngô Lạc không cần lo quá.
"À, chú còn thuốc đó không? Cho cháu thêm một viên"
Ngô Lạc lấy trong túi áo ra một viên nhộng. Đây là hàng đặc biệt được điều chế riêng theo yêu cầu, giúp làm chậm tác dụng của chất kích thích và rượu. Hàn Tuyết cầm viên thuốc rồi lấy ly rượu trên tay lão Ngô uống cùng một lúc với thuốc luôn.
"Nếu chú thấy một trong những người đàn ông ngồi bên kia cố ý tiếp cận mang cháu đi thì hãy ra tay. Cháu không biết cô ta dùng loại thuốc nào, hy vọng cầm cự được một giờ nữa. Chú kiểm tra lại camera rồi gửi cho cháu" Hàn Tuyết nói rồi chào Ngô Lạc để quay lại bên kia.
Ngô Lạc vỗ vai cô dặn dò.
"Cháu yên tâm, có chú ở đây không ai được động vào cháu".
Hàn Tuyết cười nhẹ rồi quay lại chỗ Chung Sở Kỳ. Thấy cô bước đến, bọn họ ra vẻ bình tĩnh lại.
"Ây da, không ngờ Hàn Tuyết lại quen toàn nhân vật tầm cỡ không đó" một giọng nói vang lên đầy ý châm chọc.
Hàn Tuyết ném qua cô gái đó một ánh nhìn lạnh băng khiến cô ta giật mình mà không dám mở miệng tiếp tục.
"Được rồi, được rồi, Hàn Tuyết cô vẫn còn mấy ly rượu phạt đây, không được quên nhé" Chung Sở Kỳ cố ý nhắc nhở rồi đẩy rượu đến trước mặt Hàn Tuyết. Cô ta khẽ liếc qua Hà Vỹ Đình. Kế hoạch tối nay của bọn họ phải thực hiện thành công. Hàn Tuyết rơi vào tay Hà Vỹ Đình thì Lâm Cảnh Thần liệu có còn thích cô nữa không?
Hàn Tuyết lạnh lùng cầm ly rượu đưa lên môi thì có một bàn tay quen thuộc chặn lại. Lâm Cảnh Thần đến bên cạnh cô từ lúc nào không biết.
"Tôi đến trễ, có phải cũng nên uống rượu phạt." Ánh mắt anh như bao phủ một tầng băng giá quét qua một lượt bàn rượu.
"Ôi Lâm tổng"
"Lâm tổng đến thật kìa."
"Chị Sở Kỳ đáng nể thật, mời được cả Lâm tổng"
Những tiếng bàn tán xôn xao hẳn lên, mấy cô gái nhìn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhưng không dám bước đến gần Lâm Cảnh Thần. Mấy gã đàn ông thì xoắn xuýt đứng dậy bắt tay, mời mọc anh. Không ai có thể ngờ một Lâm tổng cao ngạo lại xuất hiện tại bữa tiệc như thế này.
Chung Sở Kỳ tiến đến, dường như ly rượu lúc nãy đã có chút tác dụng. Cô ta lấy hết can đảm vươn tay định ôm lấy cánh tay của Lâm Cảnh Thần.
"Cảm ơn Lâm tổng đã nể mặt."
Chưa dứt lời thì Lâm Cảnh Thần đã nghiêng người, tránh cái ôm của Chung Sở Kỳ khiến cô ta thoáng chút bối rối đến đỏ cả mặt.
Dường như anh không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Ánh mắt vẫn dừng lại ly rượu trên tay Hàn Tuyết. Cô nhất quyết giữ chặt ly rượu đưa lên môi. Trong chốc lát Lâm Cảnh Thần đọc được khẩu hình trên môi Hàn Tuyết trước khi ly rượu được cô uống cạn, chỉ hai từ.
"Có thuốc"
Hàn Tuyết thà một mình bị trúng thuốc chứ không thể để Lâm Cảnh Thần cùng bị. Sắc mặt Lâm Cảnh Thần càng lúc càng tệ. Chung Sở Kỳ thấy vậy không dám ép Hàn Tuyết uống nữa. Cô ta lấy một ly rượu khác, hy vọng chuốc được rượu Lâm Cảnh Thần thì đêm nay cả Chung Sở Kỳ lẫn Hà Vỹ Đình đều sẽ đạt được mục đích.
"Cháu cầm cự được bao lâu nữa? Cần chú giúp không?"
Đương nhiên Hàn Tuyết có phương án dự phòng. Cô đã nhắn tin cho Lâm Cảnh Thần nhưng không nói rõ tình hình hiện tại. Không biết từ khi nào cô đã có cảm giác rất tin tưởng anh, giờ chỉ cần cố gắng giữ được tỉnh táo cho tới lúc anh đến.
Hàn Tuyết gật đầu nói vẫn ổn, bảo Ngô Lạc không cần lo quá.
"À, chú còn thuốc đó không? Cho cháu thêm một viên"
Ngô Lạc lấy trong túi áo ra một viên nhộng. Đây là hàng đặc biệt được điều chế riêng theo yêu cầu, giúp làm chậm tác dụng của chất kích thích và rượu. Hàn Tuyết cầm viên thuốc rồi lấy ly rượu trên tay lão Ngô uống cùng một lúc với thuốc luôn.
"Nếu chú thấy một trong những người đàn ông ngồi bên kia cố ý tiếp cận mang cháu đi thì hãy ra tay. Cháu không biết cô ta dùng loại thuốc nào, hy vọng cầm cự được một giờ nữa. Chú kiểm tra lại camera rồi gửi cho cháu" Hàn Tuyết nói rồi chào Ngô Lạc để quay lại bên kia.
Ngô Lạc vỗ vai cô dặn dò.
"Cháu yên tâm, có chú ở đây không ai được động vào cháu".
Hàn Tuyết cười nhẹ rồi quay lại chỗ Chung Sở Kỳ. Thấy cô bước đến, bọn họ ra vẻ bình tĩnh lại.
"Ây da, không ngờ Hàn Tuyết lại quen toàn nhân vật tầm cỡ không đó" một giọng nói vang lên đầy ý châm chọc.
Hàn Tuyết ném qua cô gái đó một ánh nhìn lạnh băng khiến cô ta giật mình mà không dám mở miệng tiếp tục.
"Được rồi, được rồi, Hàn Tuyết cô vẫn còn mấy ly rượu phạt đây, không được quên nhé" Chung Sở Kỳ cố ý nhắc nhở rồi đẩy rượu đến trước mặt Hàn Tuyết. Cô ta khẽ liếc qua Hà Vỹ Đình. Kế hoạch tối nay của bọn họ phải thực hiện thành công. Hàn Tuyết rơi vào tay Hà Vỹ Đình thì Lâm Cảnh Thần liệu có còn thích cô nữa không?
Hàn Tuyết lạnh lùng cầm ly rượu đưa lên môi thì có một bàn tay quen thuộc chặn lại. Lâm Cảnh Thần đến bên cạnh cô từ lúc nào không biết.
"Tôi đến trễ, có phải cũng nên uống rượu phạt." Ánh mắt anh như bao phủ một tầng băng giá quét qua một lượt bàn rượu.
"Ôi Lâm tổng"
"Lâm tổng đến thật kìa."
"Chị Sở Kỳ đáng nể thật, mời được cả Lâm tổng"
Những tiếng bàn tán xôn xao hẳn lên, mấy cô gái nhìn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhưng không dám bước đến gần Lâm Cảnh Thần. Mấy gã đàn ông thì xoắn xuýt đứng dậy bắt tay, mời mọc anh. Không ai có thể ngờ một Lâm tổng cao ngạo lại xuất hiện tại bữa tiệc như thế này.
Chung Sở Kỳ tiến đến, dường như ly rượu lúc nãy đã có chút tác dụng. Cô ta lấy hết can đảm vươn tay định ôm lấy cánh tay của Lâm Cảnh Thần.
"Cảm ơn Lâm tổng đã nể mặt."
Chưa dứt lời thì Lâm Cảnh Thần đã nghiêng người, tránh cái ôm của Chung Sở Kỳ khiến cô ta thoáng chút bối rối đến đỏ cả mặt.
Dường như anh không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Ánh mắt vẫn dừng lại ly rượu trên tay Hàn Tuyết. Cô nhất quyết giữ chặt ly rượu đưa lên môi. Trong chốc lát Lâm Cảnh Thần đọc được khẩu hình trên môi Hàn Tuyết trước khi ly rượu được cô uống cạn, chỉ hai từ.
"Có thuốc"
Hàn Tuyết thà một mình bị trúng thuốc chứ không thể để Lâm Cảnh Thần cùng bị. Sắc mặt Lâm Cảnh Thần càng lúc càng tệ. Chung Sở Kỳ thấy vậy không dám ép Hàn Tuyết uống nữa. Cô ta lấy một ly rượu khác, hy vọng chuốc được rượu Lâm Cảnh Thần thì đêm nay cả Chung Sở Kỳ lẫn Hà Vỹ Đình đều sẽ đạt được mục đích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.