Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen
Chương 40: THĂNG CHỨC
Black Caramel
16/12/2024
Hàn Tuyết lái chiếc BMW màu đen quen thuộc đến tập đoàn. Vừa thấy cô đi ra từ thang máy riêng của chủ tịch, Tô Yên không khỏi há hốc mồm. Sau thời gian nghỉ phép kết hôn, hôm nay Tô Yên đã đi làm lại.
"Này Tiểu Tuyết, thời gian qua có phải chị đã bỏ lỡ nhiều thứ đúng không?" Tô Yên tò mò hỏi. Bao năm qua đây là lần đầu tiên cô ta thấy có người khác được quyền sử dụng thang máy này.
"À, do vừa rồi một mình em bận quá, chạy lên chạy xuống không kịp nên Lâm tổng mới đặc cách cho em đấy." Hàn Tuyết bình tĩnh trả lời một cách tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ đến Lục Đông mới là người vất vả nhất.
Tô Yên nghe vậy thấy cũng hợp lý, không nghi ngờ gì nữa. Không lâu sau, Lâm Cảnh Thần cùng Lục Đông bước ra từ thang máy. Cả hai cùng đứng lên chào. Khi đi ngang qua Hàn Tuyết, khóe miệng anh khẽ nhếch lên có ý cười.
Bóng dáng Lâm Cảnh Thần vừa khuất sau phòng làm việc thì Hàn Tuyết nhận được tin nhắn của anh.
[Pha giúp anh một ly cà phê]
Cô liền đứng dậy ra chỗ nghỉ pha cà phê cho anh. Đang ngắm nhìn những giọt cà phê tí tách chảy ra, Hàn Tuyết không biết Tô Yên đã đến cạnh cô từ khi nào. Cô ta nhìn chằm chằm vào điện thoại trên tay, vẻ mặt có chút bàng hoàng, hỏi Hàn Tuyết.
"Cuối tuần vừa rồi em có dự tiệc sinh nhật của Chung Sở Kỳ không?"
Hàn Tuyết chỉ gật đầu, nheo mắt nhìn Tô Yên, ra vẻ không hiểu có chuyện gì.
"Không hiểu sao sáng nay có tin cô ấy bị ốm, xin nghỉ phép dài hạn."
"Vậy à? Hôm đó em về sớm nên chuyện sau đó cũng không rõ nữa." Hàn Tuyết lơ đễnh đáp lại.
"A ..." Tô Yên chợt la lên. "Vừa mới đi làm lại mà nhiều tin động trời quá, chị không kịp tiếp nhận."
"Có chuyện gì nữa sao?" Giọng Hàn Tuyết nhàn nhạt.
"Trưởng phòng Hà bị điều đi đến chi nhánh khác rồi" Gương mặt Tô Yên lộ lên vẻ tiếc nuối, mất mát.
Trong nhóm chat tin tức như đang bùng nổ. Các cô gái khóc lóc đau lòng khi nam thần của họ không còn ở tập đoàn.
"Ai nhẫn tâm để trưởng phòng Hà đi vậy? Còn đâu động lực mỗi ngày của tôi nữa"
"Tôi xin được theo chân trưởng phòng Hà đi đến cùng trời cuối đất"
Bản thân Hàn Tuyết mới là người hiểu rõ sự tình lần này. Còn ai khác ngoài Lâm Cảnh Thần mới có thể làm mấy chuyện này nhưng có vẻ anh đã nương tay. Cô cầm tách cà phê đến gõ cửa phòng chủ tịch rồi đi vào trong. Lục Đông đã ra ngoài, chỉ còn mình anh đang ngồi xem tài liệu trên ghế sô pha.
"Là anh làm sao?" Hàn Tuyết đặt tách cà phê lên bàn trước mặt Cảnh Thần, nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn mà kiêu ngạo của anh.
"Em không nỡ à?" Lâm Cảnh Thần ngước lên, nét mặt anh trầm tĩnh nhưng xung quanh lại tỏa ra khí áp lạnh lẽo.
"Tại sao lại không nỡ ? Em chỉ tiếc việc này bị anh giành mất. Nếu để em làm có khi còn thảm hơn" Hàn Tuyết ngồi xuống bên cạnh anh nói rất thản nhiên.
Lâm Cảnh Thần một tay cầm tài liệu, tay kia đưa lên vuốt ve mái tóc Hàn Tuyết.
"Vì còn liên quan đến tập đoàn nên anh chưa xử lý Hà Vỹ Đình triệt để được. Để em chịu thiệt thòi một chút. Sau này sẽ cho em tùy ý giải quyết. Còn Chung Sở Kỳ khi anh cho người đến thì đã thấy tinh thần cô ta thật sự bất ổn, người nhà đã cho vào viện thần kinh. Lát nữa anh có bất ngờ cho em, đừng quan tâm mấy chuyện này nữa. Anh nở nụ cười ôn nhu hơn, xua tan khí áp lạnh lẽo khi nãy.
"Vậy à?" Hàn Tuyết chống cằm, nở nụ cười rạng ngời trên môi. Tuy vẻ mặt Lâm Cảnh Thần không biểu lộ thái độ gì nhưng tim anh đã không thể khống chế được cảm xúc mà đập liên hồi. Anh vươn tay kéo Hàn Tuyết đến gần hơn rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô.
"Em phải ra làm việc tiếp đây." Hàn Tuyết ngượng ngùng đẩy Lâm Cảnh Thần ra. Tô Yên đã đi làm lại nhỡ đâu bị thấy thì không hay lắm.
Thấy dáng vẻ lúng túng chạy ra ngoài của Hàn Tuyết, anh chỉ đành lắc đầu rồi bật cười một mình.
Hàn Tuyết vừa quay lại bàn làm việc thì trưởng phòng nhân sự đến, trên tay cầm theo tập hồ sơ.
"Chúc mừng Hàn Tuyết, cô được chính thức trở thành trợ lý cho Lâm tổng. Đây là hợp đồng của cô, cô xem lại nhé!"
Vị trưởng phòng đưa hợp đồng xong rời đi, để lại Hàn Tuyết còn đứng ngẩn ngơ. Thì ra đây là bất ngờ Lâm Cảnh Thần dành cho mình.
"Woa, Tiểu Tuyết, vậy là em được thăng chức rồi đó. Trợ lý của Lâm Tổng là ngang với Lục Đông rồi." Tô Yên thốt lên. Thậm chí vị trí của Hàn Tuyết bây giờ có phần cao hơn cả Tô Yên.
Hàn Tuyết nhìn sang Tô Yên cười mà như không cười. Tốc độ leo rank như thế này đúng là nhanh thật.
"Này Tiểu Tuyết, thời gian qua có phải chị đã bỏ lỡ nhiều thứ đúng không?" Tô Yên tò mò hỏi. Bao năm qua đây là lần đầu tiên cô ta thấy có người khác được quyền sử dụng thang máy này.
"À, do vừa rồi một mình em bận quá, chạy lên chạy xuống không kịp nên Lâm tổng mới đặc cách cho em đấy." Hàn Tuyết bình tĩnh trả lời một cách tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ đến Lục Đông mới là người vất vả nhất.
Tô Yên nghe vậy thấy cũng hợp lý, không nghi ngờ gì nữa. Không lâu sau, Lâm Cảnh Thần cùng Lục Đông bước ra từ thang máy. Cả hai cùng đứng lên chào. Khi đi ngang qua Hàn Tuyết, khóe miệng anh khẽ nhếch lên có ý cười.
Bóng dáng Lâm Cảnh Thần vừa khuất sau phòng làm việc thì Hàn Tuyết nhận được tin nhắn của anh.
[Pha giúp anh một ly cà phê]
Cô liền đứng dậy ra chỗ nghỉ pha cà phê cho anh. Đang ngắm nhìn những giọt cà phê tí tách chảy ra, Hàn Tuyết không biết Tô Yên đã đến cạnh cô từ khi nào. Cô ta nhìn chằm chằm vào điện thoại trên tay, vẻ mặt có chút bàng hoàng, hỏi Hàn Tuyết.
"Cuối tuần vừa rồi em có dự tiệc sinh nhật của Chung Sở Kỳ không?"
Hàn Tuyết chỉ gật đầu, nheo mắt nhìn Tô Yên, ra vẻ không hiểu có chuyện gì.
"Không hiểu sao sáng nay có tin cô ấy bị ốm, xin nghỉ phép dài hạn."
"Vậy à? Hôm đó em về sớm nên chuyện sau đó cũng không rõ nữa." Hàn Tuyết lơ đễnh đáp lại.
"A ..." Tô Yên chợt la lên. "Vừa mới đi làm lại mà nhiều tin động trời quá, chị không kịp tiếp nhận."
"Có chuyện gì nữa sao?" Giọng Hàn Tuyết nhàn nhạt.
"Trưởng phòng Hà bị điều đi đến chi nhánh khác rồi" Gương mặt Tô Yên lộ lên vẻ tiếc nuối, mất mát.
Trong nhóm chat tin tức như đang bùng nổ. Các cô gái khóc lóc đau lòng khi nam thần của họ không còn ở tập đoàn.
"Ai nhẫn tâm để trưởng phòng Hà đi vậy? Còn đâu động lực mỗi ngày của tôi nữa"
"Tôi xin được theo chân trưởng phòng Hà đi đến cùng trời cuối đất"
Bản thân Hàn Tuyết mới là người hiểu rõ sự tình lần này. Còn ai khác ngoài Lâm Cảnh Thần mới có thể làm mấy chuyện này nhưng có vẻ anh đã nương tay. Cô cầm tách cà phê đến gõ cửa phòng chủ tịch rồi đi vào trong. Lục Đông đã ra ngoài, chỉ còn mình anh đang ngồi xem tài liệu trên ghế sô pha.
"Là anh làm sao?" Hàn Tuyết đặt tách cà phê lên bàn trước mặt Cảnh Thần, nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn mà kiêu ngạo của anh.
"Em không nỡ à?" Lâm Cảnh Thần ngước lên, nét mặt anh trầm tĩnh nhưng xung quanh lại tỏa ra khí áp lạnh lẽo.
"Tại sao lại không nỡ ? Em chỉ tiếc việc này bị anh giành mất. Nếu để em làm có khi còn thảm hơn" Hàn Tuyết ngồi xuống bên cạnh anh nói rất thản nhiên.
Lâm Cảnh Thần một tay cầm tài liệu, tay kia đưa lên vuốt ve mái tóc Hàn Tuyết.
"Vì còn liên quan đến tập đoàn nên anh chưa xử lý Hà Vỹ Đình triệt để được. Để em chịu thiệt thòi một chút. Sau này sẽ cho em tùy ý giải quyết. Còn Chung Sở Kỳ khi anh cho người đến thì đã thấy tinh thần cô ta thật sự bất ổn, người nhà đã cho vào viện thần kinh. Lát nữa anh có bất ngờ cho em, đừng quan tâm mấy chuyện này nữa. Anh nở nụ cười ôn nhu hơn, xua tan khí áp lạnh lẽo khi nãy.
"Vậy à?" Hàn Tuyết chống cằm, nở nụ cười rạng ngời trên môi. Tuy vẻ mặt Lâm Cảnh Thần không biểu lộ thái độ gì nhưng tim anh đã không thể khống chế được cảm xúc mà đập liên hồi. Anh vươn tay kéo Hàn Tuyết đến gần hơn rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô.
"Em phải ra làm việc tiếp đây." Hàn Tuyết ngượng ngùng đẩy Lâm Cảnh Thần ra. Tô Yên đã đi làm lại nhỡ đâu bị thấy thì không hay lắm.
Thấy dáng vẻ lúng túng chạy ra ngoài của Hàn Tuyết, anh chỉ đành lắc đầu rồi bật cười một mình.
Hàn Tuyết vừa quay lại bàn làm việc thì trưởng phòng nhân sự đến, trên tay cầm theo tập hồ sơ.
"Chúc mừng Hàn Tuyết, cô được chính thức trở thành trợ lý cho Lâm tổng. Đây là hợp đồng của cô, cô xem lại nhé!"
Vị trưởng phòng đưa hợp đồng xong rời đi, để lại Hàn Tuyết còn đứng ngẩn ngơ. Thì ra đây là bất ngờ Lâm Cảnh Thần dành cho mình.
"Woa, Tiểu Tuyết, vậy là em được thăng chức rồi đó. Trợ lý của Lâm Tổng là ngang với Lục Đông rồi." Tô Yên thốt lên. Thậm chí vị trí của Hàn Tuyết bây giờ có phần cao hơn cả Tô Yên.
Hàn Tuyết nhìn sang Tô Yên cười mà như không cười. Tốc độ leo rank như thế này đúng là nhanh thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.