Quyển 4 - Chương 135: Vì con, ta bằng lòng vứt bỏ tự tôn
HỎA HỒNG
05/06/2014
Hơn nữa lúc ấy, mái ngói rơi xuống đất, mà nàng lại rơi trên giường, cách thức rơi như vậy, thật sự là quá chênh lệch, cũng thực quỷ dị.
Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm kích tình, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .
“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .
Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .
Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”
Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất phục, không phải là nàng quá mềm yếu mà là hôm nay, tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh ——
Nàng nhất định phải thuyết phục hắn, để cho hắn giữ lại đứa bé này!
Vốn là hắn cũng không muốn đứa bé này, vẫn luôn gây khó dễ cho đứa bé này.
Mà hôm nay lại thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn mình.
Nàng căn bản là phụ nữ mang thai, ứng phó một mình hắn đủ lao tâm lao lực rồi, nếu như phải đối phó với những nữ nhân kia. . . . . .
Nàng sợ rằng sẽ không còn sức lực nữa!
Không dám nghĩ, tuyệt không dám tưởng tượng!
Ở cái thế giới này, nàng không có hậu thuẫn, không có thân thế, không có nhà mẹ đẻ!
Mà trong vương phủ, mặc dù không có cảnh tàn sát khốc liệt nhưng nhiều nữ nhân như vậy, chiến tranh giữa các nàng giống như là nhìn thấy mà giật mình !
Nàng nhất định phải tìm nơi dựa vào, tìm một đại thụ!
Mà trải qua sự việc vừa rồi, nàng luôn hiểu, trong phủ người có thể che chở nàng cũng chỉ có một mình hắn——
Chủ nhân Vương phủ cũng là người đứng đầu nơi này, đương kim Hiên Vương gia!
Con người có tự tôn, có khí phách, có sĩ diện!
Nhưng. . . . . .
Mà võ công của hắn cũng không thấp, cho dù là ở thời điểm kích tình, hắn cũng rất ít trầm luân, không thể nào hoàn toàn không cảm giác được. . . . . .
“Vương gia, còn có y phục của ta, không phải là chàng cầm sao? Ở đây y phục như thế sao? Cũng không giống chứ? Vương gia, đó là y phục của ta ở bên kia, ta không phải là người nơi này, ta là từ rất nhiều nhiều năm sau tới đây. Ta không biết ta tại sao lại đến thế giới này, nhưng. . . . . .
Nhưng lúc ấy, ở bên kia ta đi xem bói, người đó nói ta không thuộc về bên kia, phải quay về bên cạnh cha của đứa nhỏ. . . . . . Không nghĩ tới thật sự thấy được chàng, nhưng lại xảy ra chuyện không may. . . . . .
Vương gia, tin tưởng ta, tin tưởng ta được không? Đến khi hài tử ra đời, cũng không còn mấy tháng nữa. Chờ khi hài tử được sinh ra, nếu như hài tử giống như chàng, chẳng phải có thể chứng minh hết thảy sao?”
Khẩn trương bắt được y phục của hắn, không phải là nàng muốn khuất phục, không phải là nàng quá mềm yếu mà là hôm nay, tất cả mọi chuyện đều phát triển quá nhanh ——
Nàng nhất định phải thuyết phục hắn, để cho hắn giữ lại đứa bé này!
Vốn là hắn cũng không muốn đứa bé này, vẫn luôn gây khó dễ cho đứa bé này.
Mà hôm nay lại thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn mình.
Nàng căn bản là phụ nữ mang thai, ứng phó một mình hắn đủ lao tâm lao lực rồi, nếu như phải đối phó với những nữ nhân kia. . . . . .
Nàng sợ rằng sẽ không còn sức lực nữa!
Không dám nghĩ, tuyệt không dám tưởng tượng!
Ở cái thế giới này, nàng không có hậu thuẫn, không có thân thế, không có nhà mẹ đẻ!
Mà trong vương phủ, mặc dù không có cảnh tàn sát khốc liệt nhưng nhiều nữ nhân như vậy, chiến tranh giữa các nàng giống như là nhìn thấy mà giật mình !
Nàng nhất định phải tìm nơi dựa vào, tìm một đại thụ!
Mà trải qua sự việc vừa rồi, nàng luôn hiểu, trong phủ người có thể che chở nàng cũng chỉ có một mình hắn——
Chủ nhân Vương phủ cũng là người đứng đầu nơi này, đương kim Hiên Vương gia!
Con người có tự tôn, có khí phách, có sĩ diện!
Nhưng. . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.