Phu Quân Của Ta Yếu Đuối Không Thể Tự Gánh Vác
Đánh giá: 5.5/10 từ 2 lượt
Bạn đang đọc truyện Phu Quân Của Ta Yếu Đuối Không Thể Tự Gánh Vác của tác giả Trần Thập niên. Phật Sinh mang một bí mật lớn, một bí mật không thể cũng không dám nói, khiến nàng đau khổ vô cùng: Nàng không phải U Vương phi chân chính.
U Vương phi, chính là vị hôn thê của Hoắc Đình Vân, nàng ấy đã chết khi gặp sơn phỉ ngay hôm xuất giá, trùng hợp là lúc ấy Phật Sinh cũng đang bị truy sát, trong lúc nguy cấp trốn vào kiệu hoa, lại vô tình trở thành U Vương phi.
U Vương Hoắc Đình Vân tiếng xấu đồn xa, nghe nói đã khắc chết ba người vợ chưa cưới, hơn nữa còn là một con ma bệnh. Phật Sinh chỉ chờ hắn trút một hơi cuối cùng thì sẽ công thành lui thân.
Nhưng Hoắc Đình Vân lại không giống như trong truyền thuyết, không những ôn nhu hiểu ý mà còn đối xử với Phật Sinh rất tốt.
Vì thế Phật Sinh càng cảm thấy hổ thẹn day dứt.
Ngày ấy Hoắc Đình Vân bị tập kích, Phật Sinh khẽ cắn môi, cuối cùng cũng không vứt bỏ hắn.
Đợi khi hắn tỉnh lại, Phật Sinh sẽ nói thẳng chân tướng, sau đó đi thẳng một mạch.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi hoặc Đệ Nhất Kiếm Thần
U Vương phi, chính là vị hôn thê của Hoắc Đình Vân, nàng ấy đã chết khi gặp sơn phỉ ngay hôm xuất giá, trùng hợp là lúc ấy Phật Sinh cũng đang bị truy sát, trong lúc nguy cấp trốn vào kiệu hoa, lại vô tình trở thành U Vương phi.
U Vương Hoắc Đình Vân tiếng xấu đồn xa, nghe nói đã khắc chết ba người vợ chưa cưới, hơn nữa còn là một con ma bệnh. Phật Sinh chỉ chờ hắn trút một hơi cuối cùng thì sẽ công thành lui thân.
Nhưng Hoắc Đình Vân lại không giống như trong truyền thuyết, không những ôn nhu hiểu ý mà còn đối xử với Phật Sinh rất tốt.
Vì thế Phật Sinh càng cảm thấy hổ thẹn day dứt.
Ngày ấy Hoắc Đình Vân bị tập kích, Phật Sinh khẽ cắn môi, cuối cùng cũng không vứt bỏ hắn.
Đợi khi hắn tỉnh lại, Phật Sinh sẽ nói thẳng chân tướng, sau đó đi thẳng một mạch.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi hoặc Đệ Nhất Kiếm Thần
5 chương mới nhất truyện Phu Quân Của Ta Yếu Đuối Không Thể Tự Gánh Vác
Danh sách chương truyện Phu Quân Của Ta Yếu Đuối Không Thể Tự Gánh Vác
- Chương 1 - Khắc vợ - Đây đã là U Vương Phi thứ tư xảy ra chuyện
- Chương 2 - Tỉnh lại - Chẳng lẽ còn phải bán đứng sự trong sạch của mình?
- Chương 3 - Bôi thuốc - Nàng sẽ trở thành người tống chung cho hắn!
- Chương 4 - Rơi xuống nước - Nương tử hình như không được thông minh lắm
- Chương 5 - Bại lộ - Xong rồi, muốn bại lộ rồi sao?
- Chương 6 - Té xỉu - Hoắc Đình Vân đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh
- Chương 7 - Bí mật -... Thực đơn giò heo kho tàu
- Chương 8 - Gặp chuyện - Nếu hôm nay bỏ chạy... thì có hơi mất đạo nghĩa quá không?
- Chương 9 - Lại bị thương - Nương tử đã khổ lắm rồi, không nên chịu thêm tổn thương nữa
- Chương 10 - Tống chung - Hắn nghe thấy hết rồi?
- Chương 11 - Vết thương - Có phải ta đè lên vết thương của ngươi rồi không?
- Chương 12 - Chung gối - Bỗng nhiên, từ phía sau có một cánh tay ôm lấy nàng
- Chương 13 - Lời đồn đãi – Thì ra là do vương phi chủ động?
- Chương 14 - Tình địch - Thích người hoạt bát
- Chương 15 - Phu quân - Phật Sinh đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn
- Chương 16 - Thiệp mời - Ta tin vương gia nhất định sẽ lợi hại hơn
- Chương 17 - Bị thương - Tốt quá, không cần phải tới cuộc hẹn nữa
- Chương 18 - Quỷ chết đói - Rõ ràng là không có gió, vì sao bóng lại động?
- Chương 19 - Bí mật - Hoắc Đình Vân đang tín nhiệm nàng?
- Chương 20 - Đại chiêu - Thật không dám giấu giếm, ta có thai rồi
- Chương 21 - Bại lộ - Ông ta chắc chắn đã phát hiện
- Chương 22 - Dày vò - Một hòn đá ném hai con nhạn
- Chương 23 - Ra ngoài - Vất vả nương tử
- Chương 24 - Đến hẹn - Lòng hắn đang không yên
- Chương 25 - Động tâm - Nhớ tới nụ cười của nàng, Hoắc Đình Vân cười khẽ một tiếng
- Chương 26 - Chờ đợi - Đã là ngày thứ ba, nhưng nàng vẫn chưa tỉnh lại
- Chương 27 - Thành khẩn - Quần áo của nàng, chẳng lẽ là do Hoắc Đình Vân thay giúp?
- Chương 28 - Lời đồn
- Chương 29 - Hình như hắn luôn đối xử tốt với tất cả mọi người?
- Chương 30 - Canh ba - Vẫn nên cẩn thận một chút, chớ để cho người có lòng bắt cóc