Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu
Chương 26:
Mã Thiên
20/04/2024
Liễu Hàm Liên không biết phải hình dung cảm giác cực lạc nàng đang nếm trải là như thế nào, thật sự rất khó nói ra được cảm giác mâu thuẫn dường như đang ở trên mây hay là dưới lòng đất, nàng cau mày giãy giụa kêu khóc, nhưng không phải khóc vì không thoải mái, ngược lại chính vì quá sướng, cho nên khiến nàng bỗng sinh ra loại khủng hoảng chẳng cách nào chống cự.
"Phu quân. . . Ưm a. . . Thiếp sợ. . . Đừng. . . A a. . Đừng cử động nữa. . ."
Nàng nằm dưới thân Bồ Duệ Minh luôn miệng xin tha, thật tình không biết dáng vẻ mình lúc này hút hồn cỡ nào, Bồ Duệ Minh bị nàng khơi gợi thú tính từ lâu, làm sao hắn có thể buông tha cho nàng trước khi hắn thỏa mãn cơ chứ?
Đêm vẫn rất dài, chẳng phải sao?
"Chúng ta đã là phu thê, nam nữ hoan ái là lẽ hiển nhiên ở đời, đừng từ chối ta, được không?"
Bồ Duệ Minh dịu dàng đầu độc, hai tay phủ lên đôi gò bồng đào trần trụi. đầu ngón tay vân vê nhũ hoa bị hắn yêu thương đến sưng tấy, hắn dần dần gia tăng sức lực, giống như muốn xoa ngực nàng ra sữa, hai mắt quan sát nhất cử nhất động của Liễu Hàm Liên, sau đó còn thè lưỡi liếm quanh đầu nhũ xinh xắn.
"Nhũ hoa của phu nhân vừa mềm vừa thơm, ta thích lắm!" Hắn nói.
Gậy thịt to lớn màu tím đỏ không dừng lại một khắc nào, ngang ngược hung ác đâm vào hoa huyệt đang run rẩy kịch liệt vì cao trào, thịt non mềm không ngừng co rút lại, hút chặt thân gậy và quy đầu siêu lớn, mật dịch ấm nóng tuôn như thác đổ, phun lên quy đầu, thậm chí có tia bắn thẳng vào lỗ nhỏ trên quy đầu, Bồ Duệ Minh sướng đến nỗi suýt chút nữa mất khống chế, nhất thời tròng mắt biến thành màu xanh lam băng giá.
"A! Phu nhân kẹp nhẹ chút, ta sợ ta không kiềm chế được nữa!" Bồ Duệ Minh bóp mạnh một bên nhũ thịt, ánh mắt mê hoặc mang theo chút oán trách.
Liễu Hàm Liên nức nở rên rỉ: "Thiếp không biết. . . Phải nhẹ như thế nào. . . Thiếp. . . A a. . ."
"Cũng đúng, chỉ tại hoa huyệt của nàng quá chặt mà thôi!" Bồ Duệ Minh cười nói: "Xem ra sau này ta không thể lười biếng, làm nhiều cho nàng thả lỏng mới được!"
Liễu Hàm Liên mơ mơ màng màng bị hắn lật người lại biến thành tư thế quỳ sấp, bờ mông tròn trắng nõn vểnh lên cao cao, phu quân xấu tính của nàng ở ngay phía sau lưng nàng, động thân một cái đã khiến gậy thịt sung sức cắm vào lút cán.
"Aha. . . Sâu quá. . . Phu quân. . . Không được. . ."
Bắp đùi nàng hơi run run, đôi gò bồng đào đung đưa bị đôi tay to hắn nắm trọn xoa xoa, làm cho nàng vừa tê vừa sướng.
Tiếng ngâm nga e lệ vụn vặt tràn ra trước thế tiến công mãnh liệt của Bồ Duệ Minh, sau đó trở nên đứt quãng theo hành động đâm rút, hoa huyệt bị gậy thịt cắm mềm phun dâm thủy bốn phía, yếu ớt phun ra nuốt vào trường thương, hết lần này đến lần khác run rẩy co rút vì bị xâm nhập chọc ngoáy, khoái cảm tê dại kéo đến lần nữa.
Tiếng ngâm nga tinh tế nhỏ vụn dần dần thay đổi, trở nên giòn giã câu hồn, đương nhiên Bồ Duệ Minh nhận ra, rốt cuộc tiểu cô nương của hắn đã bắt đầu hưởng thụ rồi.
Hắn nâng một chân nàng gác lên khuỷu tay, khiến hoa huyệt giữa hai chân nàng nở rộ trước mắt hắn, cánh hoa phấn hồng dính nước trong suốt đã bị hắn chà đạp thành màu đỏ tươi đầy cám dỗ, Bồ Duệ Minh hít hà hương thơm đặc thù của riêng nàng, thương thịt thô to ánh nước dễ dàng chọc vào, đâm rút thỏa thích không kiêng nể gì cả.
Thương thịt chọc vào quá mạnh, hoa huyệt Liễu Hàm Liên xoắn chặt theo bản năng hòng chống đối, đáng tiếc hoa huyệt yêu kiều không phải đối thủ của gậy thịt lớn, thịt non quyến rũ trơn ướt chỉ có thể yếu ớt thừa nhận từng đòn tấn công mãnh liệt.
Mỗi lần gậy thịt thô dài cắm vào đều kích thích khoái cảm dày đặc, hoa huyệt bị cắm căng cực hạn, thậm chí khoái cảm còn tùy theo đó trở nên càng kịch liệt hơn.
Liễu Hàm Liên rên rỉ trong vô thức, nàng khóc nức nở, thế nhưng cuối cùng hoa huyệt tham ăn cũng bị gậy thịt lớn chinh phục, thịt non mềm nhiệt tình ôm ấp thân gậy thô như cánh tay người, chỉ cần hắn thúc nhẹ một cái, hoa huyệt sẽ tràn ra rất nhiều chất dịch màu trắng sữa.
Bồ Duệ Minh yêu chết dáng vẻ này của nàng, hắn liếm mút da thịt trên lưng nàng thỏa thuê, hít hà hương thơm trên người nàng, hạ thân điên cuồng cắm tới đáy, hai túi tinh siêu to lung la lung lay vỗ vào miệng huyệt, xuân thủy tuôn trào như suối cũng khiến hai túi tinh bóng nhẫy vì ẩm ướt, ngay sau đó lại bị đánh thành bọt khí nhuyễn mịn.
"Sao hoa huyệt lại càng kẹp chặt hơn rồi? Muốn tiết nữa có phải không? Ta sẽ giúp nàng một chút!"
Khóe môi Bồ Duệ Minh cong lên, đột nhiên hắn véo mạnh vào tiểu hạch đang sưng to, dẫn đến hoa huyệt co rút kịch liệt.
"Không được. . . A a a. . . Lại tới nữa. . . Phu quân. . ."
Mật dịch phun như thủy triều, Liễu Hàm Liên lại bị hắn cắm đến cao trào lần nữa.
"Phu quân. . . Ưm a. . . Thiếp sợ. . . Đừng. . . A a. . Đừng cử động nữa. . ."
Nàng nằm dưới thân Bồ Duệ Minh luôn miệng xin tha, thật tình không biết dáng vẻ mình lúc này hút hồn cỡ nào, Bồ Duệ Minh bị nàng khơi gợi thú tính từ lâu, làm sao hắn có thể buông tha cho nàng trước khi hắn thỏa mãn cơ chứ?
Đêm vẫn rất dài, chẳng phải sao?
"Chúng ta đã là phu thê, nam nữ hoan ái là lẽ hiển nhiên ở đời, đừng từ chối ta, được không?"
Bồ Duệ Minh dịu dàng đầu độc, hai tay phủ lên đôi gò bồng đào trần trụi. đầu ngón tay vân vê nhũ hoa bị hắn yêu thương đến sưng tấy, hắn dần dần gia tăng sức lực, giống như muốn xoa ngực nàng ra sữa, hai mắt quan sát nhất cử nhất động của Liễu Hàm Liên, sau đó còn thè lưỡi liếm quanh đầu nhũ xinh xắn.
"Nhũ hoa của phu nhân vừa mềm vừa thơm, ta thích lắm!" Hắn nói.
Gậy thịt to lớn màu tím đỏ không dừng lại một khắc nào, ngang ngược hung ác đâm vào hoa huyệt đang run rẩy kịch liệt vì cao trào, thịt non mềm không ngừng co rút lại, hút chặt thân gậy và quy đầu siêu lớn, mật dịch ấm nóng tuôn như thác đổ, phun lên quy đầu, thậm chí có tia bắn thẳng vào lỗ nhỏ trên quy đầu, Bồ Duệ Minh sướng đến nỗi suýt chút nữa mất khống chế, nhất thời tròng mắt biến thành màu xanh lam băng giá.
"A! Phu nhân kẹp nhẹ chút, ta sợ ta không kiềm chế được nữa!" Bồ Duệ Minh bóp mạnh một bên nhũ thịt, ánh mắt mê hoặc mang theo chút oán trách.
Liễu Hàm Liên nức nở rên rỉ: "Thiếp không biết. . . Phải nhẹ như thế nào. . . Thiếp. . . A a. . ."
"Cũng đúng, chỉ tại hoa huyệt của nàng quá chặt mà thôi!" Bồ Duệ Minh cười nói: "Xem ra sau này ta không thể lười biếng, làm nhiều cho nàng thả lỏng mới được!"
Liễu Hàm Liên mơ mơ màng màng bị hắn lật người lại biến thành tư thế quỳ sấp, bờ mông tròn trắng nõn vểnh lên cao cao, phu quân xấu tính của nàng ở ngay phía sau lưng nàng, động thân một cái đã khiến gậy thịt sung sức cắm vào lút cán.
"Aha. . . Sâu quá. . . Phu quân. . . Không được. . ."
Bắp đùi nàng hơi run run, đôi gò bồng đào đung đưa bị đôi tay to hắn nắm trọn xoa xoa, làm cho nàng vừa tê vừa sướng.
Tiếng ngâm nga e lệ vụn vặt tràn ra trước thế tiến công mãnh liệt của Bồ Duệ Minh, sau đó trở nên đứt quãng theo hành động đâm rút, hoa huyệt bị gậy thịt cắm mềm phun dâm thủy bốn phía, yếu ớt phun ra nuốt vào trường thương, hết lần này đến lần khác run rẩy co rút vì bị xâm nhập chọc ngoáy, khoái cảm tê dại kéo đến lần nữa.
Tiếng ngâm nga tinh tế nhỏ vụn dần dần thay đổi, trở nên giòn giã câu hồn, đương nhiên Bồ Duệ Minh nhận ra, rốt cuộc tiểu cô nương của hắn đã bắt đầu hưởng thụ rồi.
Hắn nâng một chân nàng gác lên khuỷu tay, khiến hoa huyệt giữa hai chân nàng nở rộ trước mắt hắn, cánh hoa phấn hồng dính nước trong suốt đã bị hắn chà đạp thành màu đỏ tươi đầy cám dỗ, Bồ Duệ Minh hít hà hương thơm đặc thù của riêng nàng, thương thịt thô to ánh nước dễ dàng chọc vào, đâm rút thỏa thích không kiêng nể gì cả.
Thương thịt chọc vào quá mạnh, hoa huyệt Liễu Hàm Liên xoắn chặt theo bản năng hòng chống đối, đáng tiếc hoa huyệt yêu kiều không phải đối thủ của gậy thịt lớn, thịt non quyến rũ trơn ướt chỉ có thể yếu ớt thừa nhận từng đòn tấn công mãnh liệt.
Mỗi lần gậy thịt thô dài cắm vào đều kích thích khoái cảm dày đặc, hoa huyệt bị cắm căng cực hạn, thậm chí khoái cảm còn tùy theo đó trở nên càng kịch liệt hơn.
Liễu Hàm Liên rên rỉ trong vô thức, nàng khóc nức nở, thế nhưng cuối cùng hoa huyệt tham ăn cũng bị gậy thịt lớn chinh phục, thịt non mềm nhiệt tình ôm ấp thân gậy thô như cánh tay người, chỉ cần hắn thúc nhẹ một cái, hoa huyệt sẽ tràn ra rất nhiều chất dịch màu trắng sữa.
Bồ Duệ Minh yêu chết dáng vẻ này của nàng, hắn liếm mút da thịt trên lưng nàng thỏa thuê, hít hà hương thơm trên người nàng, hạ thân điên cuồng cắm tới đáy, hai túi tinh siêu to lung la lung lay vỗ vào miệng huyệt, xuân thủy tuôn trào như suối cũng khiến hai túi tinh bóng nhẫy vì ẩm ướt, ngay sau đó lại bị đánh thành bọt khí nhuyễn mịn.
"Sao hoa huyệt lại càng kẹp chặt hơn rồi? Muốn tiết nữa có phải không? Ta sẽ giúp nàng một chút!"
Khóe môi Bồ Duệ Minh cong lên, đột nhiên hắn véo mạnh vào tiểu hạch đang sưng to, dẫn đến hoa huyệt co rút kịch liệt.
"Không được. . . A a a. . . Lại tới nữa. . . Phu quân. . ."
Mật dịch phun như thủy triều, Liễu Hàm Liên lại bị hắn cắm đến cao trào lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.