Chương 23: Bạn khuê phòng làm bà mối
Dịch Ngũ
13/12/2016
Tiết nguyên tiêu qua đi, thời tiết tuy rằng vẫn rét lạnh như trước, nhưng ánh sáng mặt trời sáng lạn cho nên cảm giác ấm áp hơn nhiều, vì thế ở Phương Nam cây cối bắt đầu đâm chòi nảy lộc.
Bởi vì Vân Trạm lại xuất hiện ở Ninh Dương thành, cho nên Ôn Noãn Noãn ở lì trong hậu viện không đi ra ngoài . Hoạt động mỗi ngày của nàng chính là đi dạo, thỉnh an tổ mẫu, đến viện của hai vị bá mẫu và nương ngồi ở đó, đi đến viện của đại ca nhị ca, trêu chọc cháu trai, kiên trì dạy cháu trai học nói, cố gắng tìm được người để gửi gắm hạnh phúc sau này, tích góp từng tí một năng lượng hạnh phúc.
Năng lượng hạnh phúc có thể thay ngàng đổi một bộ kính lão cho tổ mẫu, có thể đổi "Chạy trối chết 100%" bảo vệ tính mạng, bây giờ đối với nàng thì năng lượng hạnh phúc quan trọng hơn hết thảy.
"Nhị tiểu thư, thư tiền viện đưa tới.", một ma ma đưa thư đi vào, đây là người vẩy nước quét sân trong viện Ôn Noãn Noãn.
Ôn Noãn Noãn nhận lấy mở ra thì thấy, thì ra là thư của bạn khuê phòng Triệu Vân Khanh, mời nàng ngày hai tháng hai đi ra ngoại ô đạp thanh.
Hai tháng hai là ngày hội truyền thống, một ngày này rất nhiều người trẻ tuổi sẽ đi ra ngoại ô đạp thanh, đá cầu, đu dây, chơi diều.
Nàng cố gắng lục lại hồi ức, nhớ tới vào kiếp trước, hai tháng hai năm đó nàng không đi cùng bạn khuê phòng đạp thanh, nàng mặc nam trang đi theo các ca ca cưỡi ngựa đi ngoại ô đạp thanh .
Nàng ở nhà buồn đã đủ lâu , không bằng lần này quang minh chính đại đi một lần.
Ôn Noãn Noãn lập tức trở về gửi thư, nhận lời mời của nàng.
Khi mới đưa thư đi được một ngày, nàng lại liên tục nhận được hai thiếp mời của hai người bạn khác, mời nàng hai tháng hai đi đạp thanh. Nàng liền viết thư đơn giản, ước hẹn ba vị tiểu thư cùng nhau đi.
Bởi vì thời đại này đại đa số thiên kim tiểu thư đều được nuôi trong khuê phòng không thể tùy ý ra cửa. Ba vị tiểu thư mời Ôn Noãn Noãn đi chơi này là bạn bình thường không phải thân thiết lắm, chỉ là vì trưởng bối trong nhà có sinh ý thường lui tới lẫn nhau, đi lại một hai lần.
Cùng một nhóm thiếu nữ đi đạp thanh khẳng định không vui bằng cùng các ca ca cưỡi ngựa đi đạp thanh tiêu dao tự tại, chỉ là thời này quan hệ bạn khuê phòng khá quan trọng, dù chỉ là hữu tình cũng được coi trọng .
Cùng ba vị tiểu thư hẹn tốt, nàng đi bái kiến lão tổ mẫu cùng mẫu thân, đem ước định đi đạp thanh nói cho các bà biết.
Đây là giao tế bình thường của nữ hài, Ôn lão phu nhân Ôn tam phu nhân làm sao có thể không cho nàng đi ra ngoài được? Các nàng bình thường đều tùy ý cho nàng đi chơi, chỉ cần đi theo một hai huynh trưởng là đươc, huống chi ngày này lại là ngày nữ hài trong nhà được phép đi chơi.
Lão phu nhân Ôn phủ cùng ba vị phu nhân hiện tại chỉ yêu thích chơi mạt chược, cùng các bà mối gặp mặt, các nàng sẽ không đi ra ngoài đạp thanh .
Hỏi qua xem những thiểu thư hẹn đi đạp thanh là của nhà nào, các nàng bắt đầu vì Ôn Noãn Noãn chuẩn bị những trang sức gì, mặc quần áo ra sao, làm sao mới có thể để cho Ôn Noãn Noãn không thua kém các tiểu thư khác.
Hai tháng hai rất nhanh đã đến, dùng xong bữa sáng, Ôn Noãn Noãn rửa mặt trang điểm đổi một bộ quần áo mới , sau đó mang theo hai nha hoàn bốn mama đi tới tiền viện.
Ôn Noãn Noãn mặc nam trang đi ra ngoài đều phải có nhóm huynh trưởng cùng đi, nàng mặc nữ trang lại càng phải có huynh trưởng cùng đi mới được, vì thế Ôn tứ, thân huynh trưởng của nàng, Ôn ngũ Ôn lục Ôn thất, ba người đó trừ bỏ đọc sách ra thì không làm thêm công việc nào khác,bị các phu nhân ra lệnh cưỡng chế cùng với Ôn Noãn Noãn đi ra ngoài đạp thanh.
Ôn Noãn Noãn mang theo hai nha hoàn ngồi trên xe ngựa nhà mình, bốn vị huynh trưởng cưỡi ngựa, mang theo nhóm mama, thư đồng và gia đinh xuất phát.
Rồng ngẩng đầu là ngày hội truyền thống, Ninh Dương thành có rất nhiều người ra cửa đạp thanh, một số it nhà giầu cũng giống như huynh muội Ôn phủ mang theo tôi tớ đi ra cửa.
Trong dòng người náo nhiệt đi lại hồi lâu, đoàn người bọn họ đi ra phía đông thành.
Các tiểu thư hẹn ước ở dưới cây liễu trăm năm tuổi, bây giờ xung quanh nơi này còn chưa có ai, huynh muội Ôn gia biết bọn họ đi hơi sớm một chút.
Bốn huynh đệ thương lượng một chút, hai người mang theo thư đồng và một nửa gia đinh xuất phát, ra ngoại ô tìm chỗ nghỉ chân đạp thanh, Ôn Noãn Noãn cùng những người khác ở chỗ này chờ.
Ôn ngũ Ôn tứ mang theo một nhóm người rời đi, Ôn lục Ôn thất đi theo xe ngựa Ôn Noãn Noãn, dẫn nàng xuống xe ngựa hít thở không khí.
Hôm nay Ôn Noãn Noãn đầu buộc dây song điệp, mặc một thân áo váy vàng nhạt, áo choàng đỏ thẫm, cả người đều là tràn ngập hơi thở thiếu nữ thanh xuân.
Không quá bao lâu, hai nam tử trẻ tuổi mang theo gia đinh bảo vệ một chiếc xe ngựa lại đây .
"Triệu huynh, các ngươi mới đến nha." Ôn lục Ôn thất thấy lập tức tiến lên hai bước nghênh đón.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ." Một nam tử nhanh chóng từ trên ngựa nhảy xuống, hướng tới Ôn lục Ôn thất chắp tay. Một vị nam tử mặc áo bào màu xanh nhạt cũng nhanh chóng đi xuống đây.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ, vị này là biểu đệ nhà ta, họ Kiều, tên chỉ có một chữ Lâm, đang là khách ở phủ nha ta, thuận tiện mời hắn đi đạp thanh . Biểu đệ, này hai vị là Ôn phủ lục công tử Ôn Tri Trung, thất công tử Ôn Tri Hiếu." công tử họ Triệu giới thiệu.
"Kiều huynh." Ôn lục Ôn thất chắp tay.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ." Kiều Lâm văn nhã chắp tay hoàn lễ.
Hai nhóm người chào hỏi lẫn nhau, mã phu Triệu gia đem một cái ghế xuống, một nha hoàn bước trước xuống dưới, sau đó xoay người đi nâng Triệu gia tiểu thư bên trong.
Ôn Noãn Noãn nhìn đến Triệu gia tiểu thư xuống xe ngựa, chạy nhanh ra đón .
"Vân Khanh, hơn hai mươi ngày không gặp, tỷ hình như gầy đi nha. Ừ ừ, người gầy đi trông càng đẹp mắt hơn đó." Nàng cười nói. Triệu Vân Khanh, lương thương chi nữ, năm nay mười bảy tuổi, đã đính hôn, hôn kỳ định vào chín tháng năm nay, trước mắt đang ở trong nhà thêu đồ cưới.
"Noãn Noãn, ta xem muội có vẻ cũng gầy đi, không phải vì chuyện nhà muội tìm bà mối cho muội đó chứ?" Nàng trên đầu đeo trâm vàng, mặc váy áo xanh nhạt trêu ghẹo nói. Tháng giêng khi phu nhân các nhà đi lại thăm hỏi lẫn nhau , mọi người đều biết Ôn phủ bắt đầu vì nhị tiểu thư vừa tròn mười lăm tuổi tìm chồng .
Ôn Noãn Noãn tươi cười, "Vậy sao, muội còn cảm thấy muội lại béo."
Nàng lười biếng cả một mùa đông, ăn uống lại tốt, bộ dạng giống như khiếp trước rất mượt mà, nhưng có thể là bởi vì trong lòng luôn lo lắng gặp vận mệnh khiếp trước, cho nên thể trọng so sánh với lúc trước mùa đông không sai biệt lắm. Bởi vì tuổi của nàng đang phát triển chiều cao, thân thể cao lên, cho nên trông lại có vẻ gầy hơn trước kia.
Nhóm nha hoàn mama của hai vị tiểu thư đúng xung quanh xe ngựa nói chuyện với nhau, bốn vị thiếu gia trẻ tuổi đứng tại cách đó không xa đang nói chuyện, cùng nhau chờ đợi hai vị tiểu thư ước định khác đến.
"Noãn Noãn, muội thấy biểu ca của ta chưa?" Khi nói chuyện, Triệu Vân Khanh đột nhiên hỏi Ôn Noãn Noãn, ý bảo nàng nhìn sang nhóm huynh trưởng. Nam nữ khác biệt, nàng cũng chỉ có thể cách một khoảng cách giới thiệu biểu ca của mình.
Ôn Noãn Noãn nhìn, nói: "Thấy được, biểu ca này là bà con xa của tỷ sao? Ta trước kia không có nghe tỷ nhắc tới."
"Là cháu trai nhà mẹ đẻ ta." Triệu Vân Khanh thản nhiên nói, "Cùng ta cũng không quen thuộc."
Nàng giới thiệu: "Hắn là chính thất thứ tử của phú thương Kiều gia thành bên, công danh tú tài, năm nay hai mươi, chưa có hôn phối."
Ôn Noãn Noãn nhất thời sửng sốt, lập tức che miệng cười nói: "Vân Khanh, tỷ định làm hồng nương cho muội sao?" không ngờ tri kỷ lại đi làm bà mỗi nha.
Không nghĩ tới nàng sẽ nói thế, Triệu Vân Khanh nghiêm trang nói, "Muội thấy hắn thế nào, mẫu thân ta nói hắn tài trí hơn người, tướng mạo lại tốt, là vị hôn phu ngàn dặm chọn một đó."
Ôn Noãn Noãn lúc này mới hiểu được, nhóm nữ hài tử hôm nay đi đạp thanh thực chất đã bị trưởng bối trong nhà lợi dụng, có ý nghĩa khác. Nhưng từ xưa tới nhanh đạp thanh chính là ngày để cho nam nữ chưa định hôn quen biết, nhóm trưởng bối trong nhà làm vậy cũng không thể trách.
Triệu Vân khanh là di nương Triệu gia sinh, vợ cả Kiều thị không có con gái nên nuôi dưỡng nàng bên người. Nàng dù sao vẫn cùng Kiều thị không có quan hệ huyết thống quan hệ, Kiều thị đối với cháu trai nhà mẹ đẻ có chút cảm tình, cho nên lần này mới bảo giới thiệu Kiều Lâm cháu trai nhà mình.
"Vân Khanh, đại sự nữ nhân do cha mẹ làm chủ, muội vẫn sẽ nghe theo tổ mẫu." Ôn Noãn Noãn khẽ cười nói, "Đừng nghĩ nhiều như vậy , chúng ta chơi của chúng ta, vì nhóm trưởng bối mà không vui."
Xa xa nhìn lại, bộ dáng Kiều Lâm ngay thẳng anh tuấn, dáng vẻ thư sinh trên người rất nặng. Nhưng năm trước Ôn phủ gả đại tiểu thư khi đó ruộng tốt ngàn mẫu hồng trang ngàn dặm tất cả mọi người biết đồ cưới nhị tiểu thư tuyệt đối sẽ không ít hơn những thứ này, vì thế hôn sự của Ôn phủ nhị tiểu thư cũng bị vạn người chú ý , cho nên Ôn phủ đối với nam tử chưa thành hôn rất nghiêm khắc, sợ vạn nhất chọn sai , lại tìm cho Noãn Noãn một ông chồng chỉ biết nhìn trúng đồ cưới của Noãn Noãn.
Khi bọn họ nói chuyện, nhóm người ngựa khác cũng tới . Ôn lục Ôn thất nhìn thấy người đến là người quen, lại nghênh đón. Hai phương hội hợp làm một, tiểu thư của đối phương cũng từ trên xe ngựa xuống, đưuọc nhóm nha hoàn bà tử vây quanh đi với bên Ôn Noãn Noãn và Triệu Vân khanh.
"Tuyết Điệp." Ôn Noãn Noãn cùng Triệu Vân khanh lên chào hỏi.
"Noãn Noãn, Vân Khanh tỷ, các người tới thật sớm nha." Búi tóc song loa, trên búi tóc cài hai bông hoa Nam Cung Tuyết Điệp cười nói, "Nhưng ta cũng không phải trễ nhất ." Các vị tiểu thư gửi thư cho nhau, cuối cùng các nàng ước hẹn bốn người cùng nhau du xuân.
Triệu Vân Khanh nhìn huynh trưởng của Nam Cung Tuyết Điệp đi ra ngoài cùng nàng, cười nói: "Thế nào không phải là đại ca muội hay nhị ca muội hộ tống muội đi vậy?" Đây không phải là có cùng chủ ý với Triệu phu nhân chứ?
"Đại ca của ta bồi đại tẩu về nhà mẹ đẻ còn chưa có trở về, nhị ca theo cha ta kiểm kê sổ sách, chỉ có tam ca là rảnh, ta liền lôi kéo hắn đi cùng."
Nam Cung Tuyết Điệp cười nói, "Tam ca của ta cũng không phải lần đầu tiên đi với ta, huynh ấy cung Ôn lục Ôn thất học chung mà. Mọi người vừa vặn cùng nhau đi chơi.". Con gái nhà giàu đi ra ngoài chính là phiền toái, nếu không có trưởng bối đi cùng, phải đi cùng huynh đệ , bằng không thì phải đem theo một đám nha hoàn. .
"Noãn Noãn, ta mang đến diều ta tự tay làm đó, chúng ta có thể chơi diều." Nam Cung Tuyết Điệp nói. Nàng cùng với Ôn Noãn Noãn cùng tuổi, ở trong nhà cũng được sủng ái, có một vị hôn phu được định ra từ nhỏ.
"Tốt." Ôn Noãn Noãn cùng Triệu Vân Khanh vội vàng nói.
Đằng sau, vài công tử trẻ tuổi cùng nhau đi theo bọn họ, bọn họ đều quen biết Ôn gia huynh đệ, hoặc là Triệu gia tam công tử, hoặc là lão tam Nam Cung gia, cho nên dừng lại nói chuyện với nhau trong chốc lát rồi mới bước đi.
Đạp thanh mùng hai tháng hai, phần lớn vẫn là hoạt động của những người trẻ tuổi.
Ba người cùng nhau đi dạo, tiểu thư nhà Thượng Quan đã hẹn với Ôn Noãn Noãn khoan thai mà đến , cùng đi với nàng là huynh trưởng của nàng.
Bốn vị tiểu thư đã tới đông đủ, bọn thiếu gia công tử hàn huyên với nhau, để cho muội muội nhà mình lên xe ngựa, sau đó xoay người lên ngựa đi tới ngoại ô.
Bởi vì Vân Trạm lại xuất hiện ở Ninh Dương thành, cho nên Ôn Noãn Noãn ở lì trong hậu viện không đi ra ngoài . Hoạt động mỗi ngày của nàng chính là đi dạo, thỉnh an tổ mẫu, đến viện của hai vị bá mẫu và nương ngồi ở đó, đi đến viện của đại ca nhị ca, trêu chọc cháu trai, kiên trì dạy cháu trai học nói, cố gắng tìm được người để gửi gắm hạnh phúc sau này, tích góp từng tí một năng lượng hạnh phúc.
Năng lượng hạnh phúc có thể thay ngàng đổi một bộ kính lão cho tổ mẫu, có thể đổi "Chạy trối chết 100%" bảo vệ tính mạng, bây giờ đối với nàng thì năng lượng hạnh phúc quan trọng hơn hết thảy.
"Nhị tiểu thư, thư tiền viện đưa tới.", một ma ma đưa thư đi vào, đây là người vẩy nước quét sân trong viện Ôn Noãn Noãn.
Ôn Noãn Noãn nhận lấy mở ra thì thấy, thì ra là thư của bạn khuê phòng Triệu Vân Khanh, mời nàng ngày hai tháng hai đi ra ngoại ô đạp thanh.
Hai tháng hai là ngày hội truyền thống, một ngày này rất nhiều người trẻ tuổi sẽ đi ra ngoại ô đạp thanh, đá cầu, đu dây, chơi diều.
Nàng cố gắng lục lại hồi ức, nhớ tới vào kiếp trước, hai tháng hai năm đó nàng không đi cùng bạn khuê phòng đạp thanh, nàng mặc nam trang đi theo các ca ca cưỡi ngựa đi ngoại ô đạp thanh .
Nàng ở nhà buồn đã đủ lâu , không bằng lần này quang minh chính đại đi một lần.
Ôn Noãn Noãn lập tức trở về gửi thư, nhận lời mời của nàng.
Khi mới đưa thư đi được một ngày, nàng lại liên tục nhận được hai thiếp mời của hai người bạn khác, mời nàng hai tháng hai đi đạp thanh. Nàng liền viết thư đơn giản, ước hẹn ba vị tiểu thư cùng nhau đi.
Bởi vì thời đại này đại đa số thiên kim tiểu thư đều được nuôi trong khuê phòng không thể tùy ý ra cửa. Ba vị tiểu thư mời Ôn Noãn Noãn đi chơi này là bạn bình thường không phải thân thiết lắm, chỉ là vì trưởng bối trong nhà có sinh ý thường lui tới lẫn nhau, đi lại một hai lần.
Cùng một nhóm thiếu nữ đi đạp thanh khẳng định không vui bằng cùng các ca ca cưỡi ngựa đi đạp thanh tiêu dao tự tại, chỉ là thời này quan hệ bạn khuê phòng khá quan trọng, dù chỉ là hữu tình cũng được coi trọng .
Cùng ba vị tiểu thư hẹn tốt, nàng đi bái kiến lão tổ mẫu cùng mẫu thân, đem ước định đi đạp thanh nói cho các bà biết.
Đây là giao tế bình thường của nữ hài, Ôn lão phu nhân Ôn tam phu nhân làm sao có thể không cho nàng đi ra ngoài được? Các nàng bình thường đều tùy ý cho nàng đi chơi, chỉ cần đi theo một hai huynh trưởng là đươc, huống chi ngày này lại là ngày nữ hài trong nhà được phép đi chơi.
Lão phu nhân Ôn phủ cùng ba vị phu nhân hiện tại chỉ yêu thích chơi mạt chược, cùng các bà mối gặp mặt, các nàng sẽ không đi ra ngoài đạp thanh .
Hỏi qua xem những thiểu thư hẹn đi đạp thanh là của nhà nào, các nàng bắt đầu vì Ôn Noãn Noãn chuẩn bị những trang sức gì, mặc quần áo ra sao, làm sao mới có thể để cho Ôn Noãn Noãn không thua kém các tiểu thư khác.
Hai tháng hai rất nhanh đã đến, dùng xong bữa sáng, Ôn Noãn Noãn rửa mặt trang điểm đổi một bộ quần áo mới , sau đó mang theo hai nha hoàn bốn mama đi tới tiền viện.
Ôn Noãn Noãn mặc nam trang đi ra ngoài đều phải có nhóm huynh trưởng cùng đi, nàng mặc nữ trang lại càng phải có huynh trưởng cùng đi mới được, vì thế Ôn tứ, thân huynh trưởng của nàng, Ôn ngũ Ôn lục Ôn thất, ba người đó trừ bỏ đọc sách ra thì không làm thêm công việc nào khác,bị các phu nhân ra lệnh cưỡng chế cùng với Ôn Noãn Noãn đi ra ngoài đạp thanh.
Ôn Noãn Noãn mang theo hai nha hoàn ngồi trên xe ngựa nhà mình, bốn vị huynh trưởng cưỡi ngựa, mang theo nhóm mama, thư đồng và gia đinh xuất phát.
Rồng ngẩng đầu là ngày hội truyền thống, Ninh Dương thành có rất nhiều người ra cửa đạp thanh, một số it nhà giầu cũng giống như huynh muội Ôn phủ mang theo tôi tớ đi ra cửa.
Trong dòng người náo nhiệt đi lại hồi lâu, đoàn người bọn họ đi ra phía đông thành.
Các tiểu thư hẹn ước ở dưới cây liễu trăm năm tuổi, bây giờ xung quanh nơi này còn chưa có ai, huynh muội Ôn gia biết bọn họ đi hơi sớm một chút.
Bốn huynh đệ thương lượng một chút, hai người mang theo thư đồng và một nửa gia đinh xuất phát, ra ngoại ô tìm chỗ nghỉ chân đạp thanh, Ôn Noãn Noãn cùng những người khác ở chỗ này chờ.
Ôn ngũ Ôn tứ mang theo một nhóm người rời đi, Ôn lục Ôn thất đi theo xe ngựa Ôn Noãn Noãn, dẫn nàng xuống xe ngựa hít thở không khí.
Hôm nay Ôn Noãn Noãn đầu buộc dây song điệp, mặc một thân áo váy vàng nhạt, áo choàng đỏ thẫm, cả người đều là tràn ngập hơi thở thiếu nữ thanh xuân.
Không quá bao lâu, hai nam tử trẻ tuổi mang theo gia đinh bảo vệ một chiếc xe ngựa lại đây .
"Triệu huynh, các ngươi mới đến nha." Ôn lục Ôn thất thấy lập tức tiến lên hai bước nghênh đón.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ." Một nam tử nhanh chóng từ trên ngựa nhảy xuống, hướng tới Ôn lục Ôn thất chắp tay. Một vị nam tử mặc áo bào màu xanh nhạt cũng nhanh chóng đi xuống đây.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ, vị này là biểu đệ nhà ta, họ Kiều, tên chỉ có một chữ Lâm, đang là khách ở phủ nha ta, thuận tiện mời hắn đi đạp thanh . Biểu đệ, này hai vị là Ôn phủ lục công tử Ôn Tri Trung, thất công tử Ôn Tri Hiếu." công tử họ Triệu giới thiệu.
"Kiều huynh." Ôn lục Ôn thất chắp tay.
"Ôn lục huynh đệ, Ôn thất huynh đệ." Kiều Lâm văn nhã chắp tay hoàn lễ.
Hai nhóm người chào hỏi lẫn nhau, mã phu Triệu gia đem một cái ghế xuống, một nha hoàn bước trước xuống dưới, sau đó xoay người đi nâng Triệu gia tiểu thư bên trong.
Ôn Noãn Noãn nhìn đến Triệu gia tiểu thư xuống xe ngựa, chạy nhanh ra đón .
"Vân Khanh, hơn hai mươi ngày không gặp, tỷ hình như gầy đi nha. Ừ ừ, người gầy đi trông càng đẹp mắt hơn đó." Nàng cười nói. Triệu Vân Khanh, lương thương chi nữ, năm nay mười bảy tuổi, đã đính hôn, hôn kỳ định vào chín tháng năm nay, trước mắt đang ở trong nhà thêu đồ cưới.
"Noãn Noãn, ta xem muội có vẻ cũng gầy đi, không phải vì chuyện nhà muội tìm bà mối cho muội đó chứ?" Nàng trên đầu đeo trâm vàng, mặc váy áo xanh nhạt trêu ghẹo nói. Tháng giêng khi phu nhân các nhà đi lại thăm hỏi lẫn nhau , mọi người đều biết Ôn phủ bắt đầu vì nhị tiểu thư vừa tròn mười lăm tuổi tìm chồng .
Ôn Noãn Noãn tươi cười, "Vậy sao, muội còn cảm thấy muội lại béo."
Nàng lười biếng cả một mùa đông, ăn uống lại tốt, bộ dạng giống như khiếp trước rất mượt mà, nhưng có thể là bởi vì trong lòng luôn lo lắng gặp vận mệnh khiếp trước, cho nên thể trọng so sánh với lúc trước mùa đông không sai biệt lắm. Bởi vì tuổi của nàng đang phát triển chiều cao, thân thể cao lên, cho nên trông lại có vẻ gầy hơn trước kia.
Nhóm nha hoàn mama của hai vị tiểu thư đúng xung quanh xe ngựa nói chuyện với nhau, bốn vị thiếu gia trẻ tuổi đứng tại cách đó không xa đang nói chuyện, cùng nhau chờ đợi hai vị tiểu thư ước định khác đến.
"Noãn Noãn, muội thấy biểu ca của ta chưa?" Khi nói chuyện, Triệu Vân Khanh đột nhiên hỏi Ôn Noãn Noãn, ý bảo nàng nhìn sang nhóm huynh trưởng. Nam nữ khác biệt, nàng cũng chỉ có thể cách một khoảng cách giới thiệu biểu ca của mình.
Ôn Noãn Noãn nhìn, nói: "Thấy được, biểu ca này là bà con xa của tỷ sao? Ta trước kia không có nghe tỷ nhắc tới."
"Là cháu trai nhà mẹ đẻ ta." Triệu Vân Khanh thản nhiên nói, "Cùng ta cũng không quen thuộc."
Nàng giới thiệu: "Hắn là chính thất thứ tử của phú thương Kiều gia thành bên, công danh tú tài, năm nay hai mươi, chưa có hôn phối."
Ôn Noãn Noãn nhất thời sửng sốt, lập tức che miệng cười nói: "Vân Khanh, tỷ định làm hồng nương cho muội sao?" không ngờ tri kỷ lại đi làm bà mỗi nha.
Không nghĩ tới nàng sẽ nói thế, Triệu Vân Khanh nghiêm trang nói, "Muội thấy hắn thế nào, mẫu thân ta nói hắn tài trí hơn người, tướng mạo lại tốt, là vị hôn phu ngàn dặm chọn một đó."
Ôn Noãn Noãn lúc này mới hiểu được, nhóm nữ hài tử hôm nay đi đạp thanh thực chất đã bị trưởng bối trong nhà lợi dụng, có ý nghĩa khác. Nhưng từ xưa tới nhanh đạp thanh chính là ngày để cho nam nữ chưa định hôn quen biết, nhóm trưởng bối trong nhà làm vậy cũng không thể trách.
Triệu Vân khanh là di nương Triệu gia sinh, vợ cả Kiều thị không có con gái nên nuôi dưỡng nàng bên người. Nàng dù sao vẫn cùng Kiều thị không có quan hệ huyết thống quan hệ, Kiều thị đối với cháu trai nhà mẹ đẻ có chút cảm tình, cho nên lần này mới bảo giới thiệu Kiều Lâm cháu trai nhà mình.
"Vân Khanh, đại sự nữ nhân do cha mẹ làm chủ, muội vẫn sẽ nghe theo tổ mẫu." Ôn Noãn Noãn khẽ cười nói, "Đừng nghĩ nhiều như vậy , chúng ta chơi của chúng ta, vì nhóm trưởng bối mà không vui."
Xa xa nhìn lại, bộ dáng Kiều Lâm ngay thẳng anh tuấn, dáng vẻ thư sinh trên người rất nặng. Nhưng năm trước Ôn phủ gả đại tiểu thư khi đó ruộng tốt ngàn mẫu hồng trang ngàn dặm tất cả mọi người biết đồ cưới nhị tiểu thư tuyệt đối sẽ không ít hơn những thứ này, vì thế hôn sự của Ôn phủ nhị tiểu thư cũng bị vạn người chú ý , cho nên Ôn phủ đối với nam tử chưa thành hôn rất nghiêm khắc, sợ vạn nhất chọn sai , lại tìm cho Noãn Noãn một ông chồng chỉ biết nhìn trúng đồ cưới của Noãn Noãn.
Khi bọn họ nói chuyện, nhóm người ngựa khác cũng tới . Ôn lục Ôn thất nhìn thấy người đến là người quen, lại nghênh đón. Hai phương hội hợp làm một, tiểu thư của đối phương cũng từ trên xe ngựa xuống, đưuọc nhóm nha hoàn bà tử vây quanh đi với bên Ôn Noãn Noãn và Triệu Vân khanh.
"Tuyết Điệp." Ôn Noãn Noãn cùng Triệu Vân khanh lên chào hỏi.
"Noãn Noãn, Vân Khanh tỷ, các người tới thật sớm nha." Búi tóc song loa, trên búi tóc cài hai bông hoa Nam Cung Tuyết Điệp cười nói, "Nhưng ta cũng không phải trễ nhất ." Các vị tiểu thư gửi thư cho nhau, cuối cùng các nàng ước hẹn bốn người cùng nhau du xuân.
Triệu Vân Khanh nhìn huynh trưởng của Nam Cung Tuyết Điệp đi ra ngoài cùng nàng, cười nói: "Thế nào không phải là đại ca muội hay nhị ca muội hộ tống muội đi vậy?" Đây không phải là có cùng chủ ý với Triệu phu nhân chứ?
"Đại ca của ta bồi đại tẩu về nhà mẹ đẻ còn chưa có trở về, nhị ca theo cha ta kiểm kê sổ sách, chỉ có tam ca là rảnh, ta liền lôi kéo hắn đi cùng."
Nam Cung Tuyết Điệp cười nói, "Tam ca của ta cũng không phải lần đầu tiên đi với ta, huynh ấy cung Ôn lục Ôn thất học chung mà. Mọi người vừa vặn cùng nhau đi chơi.". Con gái nhà giàu đi ra ngoài chính là phiền toái, nếu không có trưởng bối đi cùng, phải đi cùng huynh đệ , bằng không thì phải đem theo một đám nha hoàn. .
"Noãn Noãn, ta mang đến diều ta tự tay làm đó, chúng ta có thể chơi diều." Nam Cung Tuyết Điệp nói. Nàng cùng với Ôn Noãn Noãn cùng tuổi, ở trong nhà cũng được sủng ái, có một vị hôn phu được định ra từ nhỏ.
"Tốt." Ôn Noãn Noãn cùng Triệu Vân Khanh vội vàng nói.
Đằng sau, vài công tử trẻ tuổi cùng nhau đi theo bọn họ, bọn họ đều quen biết Ôn gia huynh đệ, hoặc là Triệu gia tam công tử, hoặc là lão tam Nam Cung gia, cho nên dừng lại nói chuyện với nhau trong chốc lát rồi mới bước đi.
Đạp thanh mùng hai tháng hai, phần lớn vẫn là hoạt động của những người trẻ tuổi.
Ba người cùng nhau đi dạo, tiểu thư nhà Thượng Quan đã hẹn với Ôn Noãn Noãn khoan thai mà đến , cùng đi với nàng là huynh trưởng của nàng.
Bốn vị tiểu thư đã tới đông đủ, bọn thiếu gia công tử hàn huyên với nhau, để cho muội muội nhà mình lên xe ngựa, sau đó xoay người lên ngựa đi tới ngoại ô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.