Chương 12: Bình thản là hạnh phúc
Dịch Ngũ
13/12/2016
Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn Noãn Noãn được hai nha hoàn thân cận là Hồng Lăng Lục La hầu hạ rửa mặt thay quần áo, sau đó đứng dậy đi đến viện của lão phu nhân Ôn phủ thỉnh an.
Ôn gia kinh doanh vải vóc đã hơn bảy mươi năm , tổ tông thành lập cơ nghiệp ở đời thứ ba thì phát dương quang đại, tuy rằng thế gian có câu không ai giầu ba họ, nhưng Ôn Noãn Noãn cảm thấy nhà mình tuyệt đối có thể vượt qua năm đời.
Ôn gia dưới sự quản lý của ba vị lão gia, không chỉ có có vải vóc lấy làm kiêu ngạo , Ôn phủ còn giao thiệp với tửu lâu, quán ăn, khách sạn,. Nhị bá và cha nàng thường xuyên đi ra bên ngoài tìm hiểu mẫu mã hàng hóa mới, đại bá thì trấn thủ tại Ninh Dương thành, mỗi tháng sẽ đi ngoại ô ra nông trang trồng dâu trên danh nghĩa của Ôn gia , thăm những người nuôi tằm dệt vải, cam đoan nguồn cung cấp ổn định, cũng tìm cách làm mới.
Các vị huynh trưởng cùng thế hệ với nàng, trước mắt những người đã bắt đầu vào xử lý gia nghiệp có đại ca, nhị ca và tam ca. Nghe đại bá nhị bá và cha nhắc tới, thì bọn họ làm ăn cũng không tệ lắm. Nàng còn ba vị đường huynh khác không thích buôn bán, bây giờ cố gắng tranh thủ đọc sách khảo một cái công danh. Cái thời này vẫn trọng nông ức thương, nhưng lại cho phép con cháu thương nhân nhập sĩ làm quan, chẳng qua giai đoạn thăng chức có chút khó khăn. Người nhà đều hy vọng bọn họ có thể lấy được công danh, ít nhiều cũng cho Ôn gia tăng thêm phần an toàn được quan che chở. Vua nào triều thần nấy, thế tông Hoàng Đế băng hà, Ôn quý phi trong chốn thâm cung lực ảnh hưởng tới đương kim thánh thượng hiện nay là rất bé nhỏ, nàng không thể cho nhà mẹ đẻ được nhiều sự che chở nữa .
Núi giả lầu các, tiểu kiều lưu thủy, hậu viện Ôn phủ cảnh trí đẹp không sao tả xiết. Ven đường một mảnh đầy những khóm hoa hồng, Ôn Noãn Noãn nhìn hoa nở mơn mởn, những cánh hoa đều đọng sương sớm, liền nhịn không được dừng lại bước chân, vén ông tay áo định đưa tay ngắt lấy môt bông hoa
"Nhị tiểu thư, cẩn thận khéo bị đâm vào tay, vẫn là để nô tỳ ngắt giúp người." Hồng Lăng đi theo phía sau nàng vội vàng ngăn cản nói, muốn tiến lên hỗ trợ.
"Nhị tiểu thư, người chờ một lát, nô tỳ đi tìm người chăm hoa, hỏi hắn có kéo hay không." Lục La thông minh nói, nhấc làn váy chạy đi tìm người chăm hoa.
"Không cần đâu, Hồng Lăng, ta muốn tự tay hái hoa xuống đưa cho tổ mẫu. Những bông hoa này những giọt sương đọng trên cánh hoa rất đẹp, tổ mẫu nhất định mỗi ngày đều được vui vẻ." Ôn Noãn Noãn cười nói, vòng quanh khóm hoa chọn tới chọn lui, nhìn thấy một nụ hoa mới chớm nở , nàng liền đưa tay muôn ngắt bông hoa.
"Ôi, nhị tiểu thư, xin đừng làm bẩn tay, để cho lão nô ngắt giùm người." Người chăm hoa bị Lục La gọi tới , cầm kéo trong tay đi đến, khom người thỉnh an với Ôn Noãn Noãn.
"Lưu bá, làm phiền bá quá." Ôn Noãn Noãn cười nói, cẩn thận cầm lên đóa hoa muốn ngắt, "Bông này. Cẩn thận cắt hết gai đi, đừng để sương sớm rơi hết." thứ nàng muốn chính là sương sớm trên đóa hoa kia.
"Dạ, nhị tiểu thư." Lưu bá cầm cây kéo lên, nhẹ nhàng cắt bông hoa Ôn Noãn Noãn chọn xuống.
Cũng như vậy, Ôn Noãn Noãn chọn tất cả 8 bông hoa mới hé nở, cắt xuống, sửa sang lá cây, nàng cứ như vậy bó thành một bó.
Giơ lên ngắm nghía một chút, cảm giác dịu dàng thanh tao thực vừa lòng, nói: "Tốt lắm, chúng ta đi thôi." Nói xong, nàng cao hứng đi tới Xuân Huy viện của tổ mẫu.
【 Dinh, Đối tượng thu thập Ôn Noãn Noãn cắt hoa tươi, tâm tình rất tốt, hệ thống hạnh phúc thứ 13 đạt được 3 năng lượng hạnh phúc, xác định là hạnh phúc nhân đôi. Ôn Noãn Noãn, bây giờ bạn có tất cả 9 năng lượng hạnh phúc. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 đột nhiên cất tiếng.
Ôn Noãn Noãn đang đi trên đường …nhất thời có chút 囧 , chẳng lẽ chỉ cần tâm tình cô tốt một chút, cảm giác hạnh phúc, hệ thống hạnh phúc thứ 13 cũng sẽ lên tiếng nhăc nhở hay sao?
【 Bạn có thể đặt ra mức thông báo mới, hoặc là mỗi một lần thu hoạch năng lượng hạnh phúc vượt qua bao đơn vị mới được thông báo. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 nhắc nhở nói.
Ôn Noãn Noãn nghĩ, 【 13, về sau mỗi một lần hạnh phúc lớn hơn 5 thì hãy báo cáo nhé. 】 mỗi ngày hiện tại cô trôi qua vô cùng hạnh phúc, như vậy chẳng phải mỗi lần cô hạn phúc 13 lại lên tiếng cắt phựt cảm xúc sao?
【 Đã hiểu. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 trả lời, không liên hệ với Ôn Noãn Noãn nữa.
Xuyên qua con đường rải đá cuội , đi qua hành lang, chủ tớ ba người Ôn Noãn Noãn tới Xuân Huy viện.
"Nhị tiểu thư, ngươi đã đến rồi."
"Nhị tiểu thư bình an."
Nhóm bà tử canh cửa đều lên tiếng thi lễ, nụ cười tươi rói trên gương mặt.Sau khi đại tiểu thư xuất giá, nhị tiểu thư trở thành nữ hài tử quý báu nhất trong phủ, lão phu nhân mỗi ngày đều phải cùng cô cháu gái nhỏ này trò chuyện tâm tình mới vui vẻ được.
"Triệu ma ma, Phương ma ma, Lưu thẩm..." Ôn Noãn Noãn tươi cười , cùng với nhóm bà tử ở bên tổ mẫu từ khi còn trẻ chào hỏi, rồi đi tới phòng chính.
"Nhị tiểu thư, bình an. Lão phu nhân, nhị tiểu thư đến đây."Nhóm bà tử đang ở bên ngoài hành lang chính hứng sương sớm và chăm cá chăm chim trước sân nhanh chóng bỏ công việc chạy vào bên trong truyền lời .
Ôn Noãn Noãn đi vào phòng chính, chỉ thấy tổ mẫu đã ngồi trong phòng, đại nha hoàn tử Quyên Chính ở phía sau đâm bóp vai.
"Bà nội, Noãn Noãn tơi thỉnh an người đây ." Ôn Noãn Noãn bước nhanh đi lên , cúi cả người xuống thỉnh an Ôn lão thái thái. Đây là một vị quận chúa cao quý, là họ hàng xa với đương kim thánh thượng, ấn theo vai vế mà tính, đương kim thánh thượng còn phải gọi bà là bà cô nữa đấy.
"Noãn Noãn, lại đây." Lão phu nhân hiền lành tươi cười. Nha hoàn trong phòng lập tức bê lên một cái đôn nhỏ đặt cạnh bà.
"Bà nội, bà xem hoa này có đẹp không ạ?" Ôn Noãn Noãn đi đến trước mặt Ôn lão phu nhân, cầm bó hoa hồng còn vương sương sớm đưa cho bà xem.
Đối với lão nhân gia mà nói, điều con cháu có thể làm cho họ vui vẻ nhất chính là hiếu tâm.
Ôn lão phu nhân trong lòng vui tươi hớn hở thân thiết hỏi: "Noãn Noãn, hoa hồng hoa có gai, con có bị thương hay không?"
Ôn Noãn Noãn cười nói: "Bà nội, con đem gai nhổ sạch sau đó mới ôm lấy mà ."
Ôn lão phu nhân gật gật đầu, đưa tay tiếp nhận bó hoa hoa hồng, duỗi cánh tay híp mắt nhìn trong chốc lát, sau đó nói: "Hoa Noãn Noãn hái so với người khác hái đẹp hơn nhiều."
Ôn Noãn Noãn biết bà nhìn như vậy là bởi vì tuổi cao không còn nhìn rõ nữa, nhưng nàng lại không biết cách chế tạo thủy tinh, lại càng không biết cách làm kính lão, cho nên cũng chỉ có thể nhìn mắt tổ mẫu ngày càng kém đi.
Trong lòng vừa suy nghĩ, nàng lâp tức hỏi 13, 【Tôi muốn làm một cái kính lão cho tổ mẫu của tôi thì cần đổi bao nhiêu năng lượng? 】
Một lát sau 13 mới trả lời: 【 Một chiếc kính lão theo tiêu chuẩn cần 1328 năng lượng hạnh phúc. Bởi vì hệ thống không thể xem xét được thân thể ngoài mục tiêu, cho nên tôi không biết tổ mẫu của bạn cần đeo kính bao nhiêu độ. Nhưng theo tôi phán đoán, kính khoảng 5 độ là phù hợp với tuổi của tổ mẫu bạn. 】
Hơn một ngàn ba trăm năng lượng nha, đích đến xa xôi quá!
Nhưng, chỉ cần bền bỉ kiên trì, vẫn có thể tích góp đến mức đó .
Ôn Noãn Noãn lúc này quyết định, không thêu bức thêu mừng thọ nữa , thay vào đó mỗi ngày nàng sẽ cố gắng tích gop 1328 năng lượng hạn phúc, đổi một bộ kính lão cho tổ mẫu. Còn về nguồn gốc của nó thì nàng có thể suy nghĩ cách để nói dối.
"Lão phu nhân, nhị tiểu thư, phòng bếp đem bữa sáng đến ạ." Một vú già từ bên ngoài đi đến, phía sau bốn năm nha hoàn bưng khay theo.
Hai đại nha hoàn trong phòng Ôn lão phu nhân bước lên, bắt đầu xếp những đĩa điểm tâm lên trên bàn.
Ôn lão phu nhân ngửi mùi hương hoa hồng ,sau đó nói: "Cắm vào bình hoa cho ta." Lập tức, một tiểu nha hoàn tiến lên tiếp nhận láy bó hoa trong tay nàng mang đến góc phòng bày biện, đem bó hoa cũ xuống cắm bó hoa mới vào, cẩn thận từng li từng tí cắm bó hoa của Ôn Noãn Noãn đi vào.
Có ma ma bưng nước ấm tới cho cho Ôn lão phu nhân và Ôn Noãn Noãn rửa tay, sau đó đưa khăn khô. Lau sạch tay xong, Ôn Noãn Noãn giúp đỡ Ôn lão phu nhân ngồi vào bàn bên cạnh bàn tròn.
Nhìn bữa sáng hôm nay, Ôn Noãn Noãn nói: "Bà nội, có sủi cảo chiên mà con thích này." Một bát cháo ninh thơm phức, một lồng bánh bao nhỏ, một lồng sủi cảo chiên, hai đĩa nước chấm.Ôn lão phu nhân ăn uống rất đơn giản, bánh bao cùng và sủi cảo chiên là để dành cho cô cháu gái này .
Ôn lão phu nhân hiền lành cười nói: "Ta biết con thích, nên mới bảo người làm riêng cho con đó ." các con trai bận rộn nhiều việc, các cháu trai cũng bận bịu, bây giờ mỗi sáng sớm tới nơi này thỉnh an, cùng bà dùng bữa sáng cũng chỉ có tiểu áo bông tri kỷ Noãn Noãn mà thôi .
Bà cháu hai người ngồi xuống dùng bữa sáng, sau đó đi hoa viên tản bộ,mới trở về Xuân Huy viện. Sau khi dùng xong bữa sáng các phu nhân lục tục kéo đến đây thỉnh an, sau đó mọi người ngồi cùng một chỗ bàn việc nhà, hôm nay là chờ quần áo mới may được đem tới.
Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân. Hai mama đi vào bẩm báo, nói rằng hiệu may Lý ký tới,đem theo y phục mùa xuân của ba vị phu nhân và nhị tiểu thư đến đây, đang đợi ở bên ngoài chờ.
Ôn lão phu nhân gật gật đầu, nói: "Cho bọn họ vào đi thôi."
Vì thế, hai phụ nhân khoảng tầm hơn 40 tuổi theo sau là 5 thô sử bà bà vào. Trên tay các nàng đều cầm những hộp đựng xiêm y màu xanh.
Đem những hộp đặt lên bàn đã thu dọn sạch sẽ, hai phụ nhân kia hướng Ôn lão phu nhân các phu nhân hành lễ.
Phụ nhân trên đầu đeo trâm nói: "Lão phu nhân, đại phu nhân, nhị phu nhân, tam phu nhân, nhị tiểu thư, xin thỉnh an mọi người . Đồ các vị phu nhân tiểu thư đặt ở tiệm nửa tháng trước đã làm xong, hôm nay đặc biệt đưa đến quý phủ, mời phu nhân và các tiểu thư xem thử, nhìn xem có vừa hay không. Nếu làm không được tốt , xin các phu nhân tiểu thư cho phép mang về làm lại."
Đại phu nhân cười nói: "Lý gia nương tử, tay nghề của hiệu may Lý Ký đương nhiên là ta tin tưởng ."
Lão phu nhân nói: "Bà già ta sẽ không thử, các ngươi mau lấy đồ làm cho nhị tiểu thư ra đây, để cho nhị tiểu thư thử xem sao."
"Vâng." Lý gia nương tử vội vàng nói, từ trong rương đồ lấy ra một bọc lớn nhất , mở ra.
Áo vàng nhạt tay lỡ, áo choàng vàng sậm, chân váy đỏ nhạt...
Đầy đủ tất cả bảy món một bộ , số lượng nhiều vô số khoảng hơn hai chục bộ.
Ôn Noãn Noãn đã tập mãi thành thói quen , tự nhiên để cho đại nha hoàn Hồng Lăng , Lục La đi nhận xiêm y, đi vào trong sương phòng thay, sau đó lại đi ra cho tổ mẫu ngắm, đại bá mẫu nhị bá mẫu, còn có nương của mình xem.
Ba vị lão gia hiện tại của Ôn phủ đều nghe lời của Ôn lão thái gia đã tạ thế làm viêc cẩn trọng, không một ai nạp thiếp hay có thông phòng. Lão thái gia khi còn trên đời đã đem gia sản phân chia rõ ràng, ba huynh đệ lại là do một mình lão phu nhân sinh, lão phu nhân đối với ba nàng dâu của con trai đều rất công bằng, cho nên hậu viện Ôn phủ rất an tĩnh, các vị phu nhân thường xuyên than nhàm chám, đành phải lôi đứa bé gái nhỏ nhất trong nhà là Ôn Noãn Noãn ra chơi đùa.
Xem kìa Ôn Noãn Noãn không ngừng biểu diễn những bộ đồ mới,để cho các nàng bình phẩm, nghị luận quần áo, kiểu dáng, thủ công, hưng trí bừng bừng đến mức bắt nàng đi chọn luôn quần áo mùa đông năm nay.
Cuộc sống tuy rằng bình thản và có chút nhàm chán, nhưng bình thản chính là một loại phúc khí. Ôn Noãn Noãn thích loại cuộc sống như sâu gạo, không muốn thay đổi, cho nên, gần đây nàng phải ở yên trong phủ, thì sẽ không có cơ hội gặp phải tên nam nhân biến thái đó nữa.
Ôn gia kinh doanh vải vóc đã hơn bảy mươi năm , tổ tông thành lập cơ nghiệp ở đời thứ ba thì phát dương quang đại, tuy rằng thế gian có câu không ai giầu ba họ, nhưng Ôn Noãn Noãn cảm thấy nhà mình tuyệt đối có thể vượt qua năm đời.
Ôn gia dưới sự quản lý của ba vị lão gia, không chỉ có có vải vóc lấy làm kiêu ngạo , Ôn phủ còn giao thiệp với tửu lâu, quán ăn, khách sạn,. Nhị bá và cha nàng thường xuyên đi ra bên ngoài tìm hiểu mẫu mã hàng hóa mới, đại bá thì trấn thủ tại Ninh Dương thành, mỗi tháng sẽ đi ngoại ô ra nông trang trồng dâu trên danh nghĩa của Ôn gia , thăm những người nuôi tằm dệt vải, cam đoan nguồn cung cấp ổn định, cũng tìm cách làm mới.
Các vị huynh trưởng cùng thế hệ với nàng, trước mắt những người đã bắt đầu vào xử lý gia nghiệp có đại ca, nhị ca và tam ca. Nghe đại bá nhị bá và cha nhắc tới, thì bọn họ làm ăn cũng không tệ lắm. Nàng còn ba vị đường huynh khác không thích buôn bán, bây giờ cố gắng tranh thủ đọc sách khảo một cái công danh. Cái thời này vẫn trọng nông ức thương, nhưng lại cho phép con cháu thương nhân nhập sĩ làm quan, chẳng qua giai đoạn thăng chức có chút khó khăn. Người nhà đều hy vọng bọn họ có thể lấy được công danh, ít nhiều cũng cho Ôn gia tăng thêm phần an toàn được quan che chở. Vua nào triều thần nấy, thế tông Hoàng Đế băng hà, Ôn quý phi trong chốn thâm cung lực ảnh hưởng tới đương kim thánh thượng hiện nay là rất bé nhỏ, nàng không thể cho nhà mẹ đẻ được nhiều sự che chở nữa .
Núi giả lầu các, tiểu kiều lưu thủy, hậu viện Ôn phủ cảnh trí đẹp không sao tả xiết. Ven đường một mảnh đầy những khóm hoa hồng, Ôn Noãn Noãn nhìn hoa nở mơn mởn, những cánh hoa đều đọng sương sớm, liền nhịn không được dừng lại bước chân, vén ông tay áo định đưa tay ngắt lấy môt bông hoa
"Nhị tiểu thư, cẩn thận khéo bị đâm vào tay, vẫn là để nô tỳ ngắt giúp người." Hồng Lăng đi theo phía sau nàng vội vàng ngăn cản nói, muốn tiến lên hỗ trợ.
"Nhị tiểu thư, người chờ một lát, nô tỳ đi tìm người chăm hoa, hỏi hắn có kéo hay không." Lục La thông minh nói, nhấc làn váy chạy đi tìm người chăm hoa.
"Không cần đâu, Hồng Lăng, ta muốn tự tay hái hoa xuống đưa cho tổ mẫu. Những bông hoa này những giọt sương đọng trên cánh hoa rất đẹp, tổ mẫu nhất định mỗi ngày đều được vui vẻ." Ôn Noãn Noãn cười nói, vòng quanh khóm hoa chọn tới chọn lui, nhìn thấy một nụ hoa mới chớm nở , nàng liền đưa tay muôn ngắt bông hoa.
"Ôi, nhị tiểu thư, xin đừng làm bẩn tay, để cho lão nô ngắt giùm người." Người chăm hoa bị Lục La gọi tới , cầm kéo trong tay đi đến, khom người thỉnh an với Ôn Noãn Noãn.
"Lưu bá, làm phiền bá quá." Ôn Noãn Noãn cười nói, cẩn thận cầm lên đóa hoa muốn ngắt, "Bông này. Cẩn thận cắt hết gai đi, đừng để sương sớm rơi hết." thứ nàng muốn chính là sương sớm trên đóa hoa kia.
"Dạ, nhị tiểu thư." Lưu bá cầm cây kéo lên, nhẹ nhàng cắt bông hoa Ôn Noãn Noãn chọn xuống.
Cũng như vậy, Ôn Noãn Noãn chọn tất cả 8 bông hoa mới hé nở, cắt xuống, sửa sang lá cây, nàng cứ như vậy bó thành một bó.
Giơ lên ngắm nghía một chút, cảm giác dịu dàng thanh tao thực vừa lòng, nói: "Tốt lắm, chúng ta đi thôi." Nói xong, nàng cao hứng đi tới Xuân Huy viện của tổ mẫu.
【 Dinh, Đối tượng thu thập Ôn Noãn Noãn cắt hoa tươi, tâm tình rất tốt, hệ thống hạnh phúc thứ 13 đạt được 3 năng lượng hạnh phúc, xác định là hạnh phúc nhân đôi. Ôn Noãn Noãn, bây giờ bạn có tất cả 9 năng lượng hạnh phúc. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 đột nhiên cất tiếng.
Ôn Noãn Noãn đang đi trên đường …nhất thời có chút 囧 , chẳng lẽ chỉ cần tâm tình cô tốt một chút, cảm giác hạnh phúc, hệ thống hạnh phúc thứ 13 cũng sẽ lên tiếng nhăc nhở hay sao?
【 Bạn có thể đặt ra mức thông báo mới, hoặc là mỗi một lần thu hoạch năng lượng hạnh phúc vượt qua bao đơn vị mới được thông báo. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 nhắc nhở nói.
Ôn Noãn Noãn nghĩ, 【 13, về sau mỗi một lần hạnh phúc lớn hơn 5 thì hãy báo cáo nhé. 】 mỗi ngày hiện tại cô trôi qua vô cùng hạnh phúc, như vậy chẳng phải mỗi lần cô hạn phúc 13 lại lên tiếng cắt phựt cảm xúc sao?
【 Đã hiểu. 】 hệ thống hạnh phúc thứ 13 trả lời, không liên hệ với Ôn Noãn Noãn nữa.
Xuyên qua con đường rải đá cuội , đi qua hành lang, chủ tớ ba người Ôn Noãn Noãn tới Xuân Huy viện.
"Nhị tiểu thư, ngươi đã đến rồi."
"Nhị tiểu thư bình an."
Nhóm bà tử canh cửa đều lên tiếng thi lễ, nụ cười tươi rói trên gương mặt.Sau khi đại tiểu thư xuất giá, nhị tiểu thư trở thành nữ hài tử quý báu nhất trong phủ, lão phu nhân mỗi ngày đều phải cùng cô cháu gái nhỏ này trò chuyện tâm tình mới vui vẻ được.
"Triệu ma ma, Phương ma ma, Lưu thẩm..." Ôn Noãn Noãn tươi cười , cùng với nhóm bà tử ở bên tổ mẫu từ khi còn trẻ chào hỏi, rồi đi tới phòng chính.
"Nhị tiểu thư, bình an. Lão phu nhân, nhị tiểu thư đến đây."Nhóm bà tử đang ở bên ngoài hành lang chính hứng sương sớm và chăm cá chăm chim trước sân nhanh chóng bỏ công việc chạy vào bên trong truyền lời .
Ôn Noãn Noãn đi vào phòng chính, chỉ thấy tổ mẫu đã ngồi trong phòng, đại nha hoàn tử Quyên Chính ở phía sau đâm bóp vai.
"Bà nội, Noãn Noãn tơi thỉnh an người đây ." Ôn Noãn Noãn bước nhanh đi lên , cúi cả người xuống thỉnh an Ôn lão thái thái. Đây là một vị quận chúa cao quý, là họ hàng xa với đương kim thánh thượng, ấn theo vai vế mà tính, đương kim thánh thượng còn phải gọi bà là bà cô nữa đấy.
"Noãn Noãn, lại đây." Lão phu nhân hiền lành tươi cười. Nha hoàn trong phòng lập tức bê lên một cái đôn nhỏ đặt cạnh bà.
"Bà nội, bà xem hoa này có đẹp không ạ?" Ôn Noãn Noãn đi đến trước mặt Ôn lão phu nhân, cầm bó hoa hồng còn vương sương sớm đưa cho bà xem.
Đối với lão nhân gia mà nói, điều con cháu có thể làm cho họ vui vẻ nhất chính là hiếu tâm.
Ôn lão phu nhân trong lòng vui tươi hớn hở thân thiết hỏi: "Noãn Noãn, hoa hồng hoa có gai, con có bị thương hay không?"
Ôn Noãn Noãn cười nói: "Bà nội, con đem gai nhổ sạch sau đó mới ôm lấy mà ."
Ôn lão phu nhân gật gật đầu, đưa tay tiếp nhận bó hoa hoa hồng, duỗi cánh tay híp mắt nhìn trong chốc lát, sau đó nói: "Hoa Noãn Noãn hái so với người khác hái đẹp hơn nhiều."
Ôn Noãn Noãn biết bà nhìn như vậy là bởi vì tuổi cao không còn nhìn rõ nữa, nhưng nàng lại không biết cách chế tạo thủy tinh, lại càng không biết cách làm kính lão, cho nên cũng chỉ có thể nhìn mắt tổ mẫu ngày càng kém đi.
Trong lòng vừa suy nghĩ, nàng lâp tức hỏi 13, 【Tôi muốn làm một cái kính lão cho tổ mẫu của tôi thì cần đổi bao nhiêu năng lượng? 】
Một lát sau 13 mới trả lời: 【 Một chiếc kính lão theo tiêu chuẩn cần 1328 năng lượng hạnh phúc. Bởi vì hệ thống không thể xem xét được thân thể ngoài mục tiêu, cho nên tôi không biết tổ mẫu của bạn cần đeo kính bao nhiêu độ. Nhưng theo tôi phán đoán, kính khoảng 5 độ là phù hợp với tuổi của tổ mẫu bạn. 】
Hơn một ngàn ba trăm năng lượng nha, đích đến xa xôi quá!
Nhưng, chỉ cần bền bỉ kiên trì, vẫn có thể tích góp đến mức đó .
Ôn Noãn Noãn lúc này quyết định, không thêu bức thêu mừng thọ nữa , thay vào đó mỗi ngày nàng sẽ cố gắng tích gop 1328 năng lượng hạn phúc, đổi một bộ kính lão cho tổ mẫu. Còn về nguồn gốc của nó thì nàng có thể suy nghĩ cách để nói dối.
"Lão phu nhân, nhị tiểu thư, phòng bếp đem bữa sáng đến ạ." Một vú già từ bên ngoài đi đến, phía sau bốn năm nha hoàn bưng khay theo.
Hai đại nha hoàn trong phòng Ôn lão phu nhân bước lên, bắt đầu xếp những đĩa điểm tâm lên trên bàn.
Ôn lão phu nhân ngửi mùi hương hoa hồng ,sau đó nói: "Cắm vào bình hoa cho ta." Lập tức, một tiểu nha hoàn tiến lên tiếp nhận láy bó hoa trong tay nàng mang đến góc phòng bày biện, đem bó hoa cũ xuống cắm bó hoa mới vào, cẩn thận từng li từng tí cắm bó hoa của Ôn Noãn Noãn đi vào.
Có ma ma bưng nước ấm tới cho cho Ôn lão phu nhân và Ôn Noãn Noãn rửa tay, sau đó đưa khăn khô. Lau sạch tay xong, Ôn Noãn Noãn giúp đỡ Ôn lão phu nhân ngồi vào bàn bên cạnh bàn tròn.
Nhìn bữa sáng hôm nay, Ôn Noãn Noãn nói: "Bà nội, có sủi cảo chiên mà con thích này." Một bát cháo ninh thơm phức, một lồng bánh bao nhỏ, một lồng sủi cảo chiên, hai đĩa nước chấm.Ôn lão phu nhân ăn uống rất đơn giản, bánh bao cùng và sủi cảo chiên là để dành cho cô cháu gái này .
Ôn lão phu nhân hiền lành cười nói: "Ta biết con thích, nên mới bảo người làm riêng cho con đó ." các con trai bận rộn nhiều việc, các cháu trai cũng bận bịu, bây giờ mỗi sáng sớm tới nơi này thỉnh an, cùng bà dùng bữa sáng cũng chỉ có tiểu áo bông tri kỷ Noãn Noãn mà thôi .
Bà cháu hai người ngồi xuống dùng bữa sáng, sau đó đi hoa viên tản bộ,mới trở về Xuân Huy viện. Sau khi dùng xong bữa sáng các phu nhân lục tục kéo đến đây thỉnh an, sau đó mọi người ngồi cùng một chỗ bàn việc nhà, hôm nay là chờ quần áo mới may được đem tới.
Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân. Hai mama đi vào bẩm báo, nói rằng hiệu may Lý ký tới,đem theo y phục mùa xuân của ba vị phu nhân và nhị tiểu thư đến đây, đang đợi ở bên ngoài chờ.
Ôn lão phu nhân gật gật đầu, nói: "Cho bọn họ vào đi thôi."
Vì thế, hai phụ nhân khoảng tầm hơn 40 tuổi theo sau là 5 thô sử bà bà vào. Trên tay các nàng đều cầm những hộp đựng xiêm y màu xanh.
Đem những hộp đặt lên bàn đã thu dọn sạch sẽ, hai phụ nhân kia hướng Ôn lão phu nhân các phu nhân hành lễ.
Phụ nhân trên đầu đeo trâm nói: "Lão phu nhân, đại phu nhân, nhị phu nhân, tam phu nhân, nhị tiểu thư, xin thỉnh an mọi người . Đồ các vị phu nhân tiểu thư đặt ở tiệm nửa tháng trước đã làm xong, hôm nay đặc biệt đưa đến quý phủ, mời phu nhân và các tiểu thư xem thử, nhìn xem có vừa hay không. Nếu làm không được tốt , xin các phu nhân tiểu thư cho phép mang về làm lại."
Đại phu nhân cười nói: "Lý gia nương tử, tay nghề của hiệu may Lý Ký đương nhiên là ta tin tưởng ."
Lão phu nhân nói: "Bà già ta sẽ không thử, các ngươi mau lấy đồ làm cho nhị tiểu thư ra đây, để cho nhị tiểu thư thử xem sao."
"Vâng." Lý gia nương tử vội vàng nói, từ trong rương đồ lấy ra một bọc lớn nhất , mở ra.
Áo vàng nhạt tay lỡ, áo choàng vàng sậm, chân váy đỏ nhạt...
Đầy đủ tất cả bảy món một bộ , số lượng nhiều vô số khoảng hơn hai chục bộ.
Ôn Noãn Noãn đã tập mãi thành thói quen , tự nhiên để cho đại nha hoàn Hồng Lăng , Lục La đi nhận xiêm y, đi vào trong sương phòng thay, sau đó lại đi ra cho tổ mẫu ngắm, đại bá mẫu nhị bá mẫu, còn có nương của mình xem.
Ba vị lão gia hiện tại của Ôn phủ đều nghe lời của Ôn lão thái gia đã tạ thế làm viêc cẩn trọng, không một ai nạp thiếp hay có thông phòng. Lão thái gia khi còn trên đời đã đem gia sản phân chia rõ ràng, ba huynh đệ lại là do một mình lão phu nhân sinh, lão phu nhân đối với ba nàng dâu của con trai đều rất công bằng, cho nên hậu viện Ôn phủ rất an tĩnh, các vị phu nhân thường xuyên than nhàm chám, đành phải lôi đứa bé gái nhỏ nhất trong nhà là Ôn Noãn Noãn ra chơi đùa.
Xem kìa Ôn Noãn Noãn không ngừng biểu diễn những bộ đồ mới,để cho các nàng bình phẩm, nghị luận quần áo, kiểu dáng, thủ công, hưng trí bừng bừng đến mức bắt nàng đi chọn luôn quần áo mùa đông năm nay.
Cuộc sống tuy rằng bình thản và có chút nhàm chán, nhưng bình thản chính là một loại phúc khí. Ôn Noãn Noãn thích loại cuộc sống như sâu gạo, không muốn thay đổi, cho nên, gần đây nàng phải ở yên trong phủ, thì sẽ không có cơ hội gặp phải tên nam nhân biến thái đó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.